Cuộc đi săn cảm xúc
Tôi yêu chồng tôi. Tôi không bao giờ muốn bỏ chồng tôi cả. Chắc chắn đấy! Nhưng tôi đang làm gì thế này? Để duy trì cuộc hôn nhân này, tôi đã phản bội chồng tôi không chỉ một lần…
Tôi lấy chồng khá sớm, 19 tuổi tôi đã kết hôn. Chồng tôi hơn tôi gần 20 tuổi. Tức là gấp đôi tuổi của tôi. Yêu chồng bằng sự non dại của cái tuổi chưa trưởng thành hết, tôi còn nhiều mơ mộng và mong muốn. Anh đáp ứng đầy đủ mọi điều cho cuộc sống của tôi nhưng lại thiếu đi sự lãng mạn. Điều đó khiến cho tôi nhiều lúc cảm thấy buồn khổ vô hạn.
Tôi vẫn khóc thầm nhiều đêm chỉ vì làm chuyện ấy xong là anh lăn ra ngủ. Công việc của anh không bao giờ anh chia sẻ với tôi. Anh chu cấp cho tôi tiền bạc đủ để tôi không cần phải đi làm mà vẫn thừa tiền để sắm đồ hiệu. Tưởng chừng như về vật chất tôi không bao giờ thiếu thốn.
Song chồng tôi nào có biết rằng mỗi lúc cảm thấy nhàm chán cuộc sống, tôi đốt tiền cho những món đồ hiệu. Nhưng mua bao nhiêu cũng không đủ khiến tôi thoát khỏi cơn trầm cảm của cuộc sống gia đình.
Và rồi tôi tìm thấy giải pháp cho bản thân sau một lần say nắng với một cậu bạn cũ. Hôm ấy, tôi đang rất buồn vì sinh nhật tôi, chồng tôi lại đi công tác nước ngoài. Anh ấy bù đắp bằng việc rót vào tài khoản của tôi gần 30.000 USD để tôi khỏa lấp việc không có anh ấy.
Tôi đã đi mua đủ thứ đồ hiệu và đến khi về nhà, đổ đống đồ ra giường mà khóc. Cái tôi cần không phải là những thứ này. Tôi khóc một trận đã đời rồi lên bar. Ở đó, tôi gặp lại cậu bạn cũ. Chính xác thì cậu ta từng là bạn trai của bạn thân tôi. Bây giờ họ đã bỏ nhau lâu rồi. Tôi gặp cậu ta ở quán bar khi mà cậu ấy đang chơi đùa cùng mấy cô tiếp viên.
Vừa thấy tôi, cậu ta gọi ngay. Tôi vào ngồi cùng và cũng quậy với mấy cô tiếp viên ấy. Uống rất nhiều rượu và say khướt. Cậu ta đưa tôi về. Nhưng thay vì về nhà tôi, cậu ấy đưa tôi thẳng vào nhà nghỉ. Đêm đó, tôi và cậu ta làm những chuyện mà người ta hay làm khi vào nhà nghỉ với nhau. Mặc dù biết thừa cậu ta chỉ muốn lên giường với tôi thôi, song khi cậu ta vuốt tóc tôi và nói: “Anh yêu em từ hồi anh còn đang yêu bạn thân của em kìa!”. Tự nhiên tôi cảm động. Chính xác là thấy mình… có giá một chút. Chứ không phải là thứ đồ vứt đi của chồng.
Video đang HOT
Khi biết tôi sinh nhật hôm ấy, cậu ta đã gọi điện khuân về gà quay, pizza, rượu, nến, bánh sinh nhật. Tôi đã có một sinh nhật khá tuyệt vời trong nhà nghỉ. Cơn say nắng ấy khiến tôi như tiếp thêm năng lượng vậy. Tôi trở về nhà mà hân hoan. Cứ cười mỉm suốt. Nhưng tôi cũng không tiếp tục với cậu ta. Chỉ một đêm ấy thôi là đủ rồi, tôi nghĩ vậy.
Chồng tôi về và nhận ra sự thay đổi của tôi. Anh ấy rất vui vì nghĩ rằng tôi đã tự biết thu xếp cuộc sống của mình. Nếu anh ấy biết tôi đã ngủ cùng gã trai khác chắc anh sẽ giết tôi mất. Cơn say nắng quả là có ích khi tôi được tiếp thêm sức sống mới. Tôi vẫn nghĩ rằng chỉ một lần như vậy thôi. Ấy thế mà tôi lại có lần thứ hai…
Đó là một lần tôi cãi nhau với chồng. Tôi quay trở lại quán bar định tìm cậu bạn trai cũ nhưng tôi đã không gặp. Tôi định gọi điện cho cậu ấy thì có một anh chàng khá bảnh chọe ra bắt chuyện làm quen với tôi ngay lúc đó. Tôi bỗng nảy ra một ý tưởng, tôi xưng một cái tên khác, địa chỉ khác, nhập vai một cô nàng đang làm ở một công ty nước ngoài, tôi diễn đạt đến nỗi cậu ta tin.
Và tất nhiên, đêm ấy, chúng tôi đã có một đêm thú vị. Cậu ta yêu tôi thực sự. Tôi biết điều ấy bởi vì cái cách cậu nâng niu cơ thể tôi, mong muốn được đi cùng tôi sang Thái Lan công tác (tôi bốc phét cậu ấy là hôm sau tôi sẽ phải sang Thái Lan). Thú vị ở chỗ cậu ta yêu tôi thực sự. Trong khi tôi chỉ có cảm giác đủ để vui vẻ mà thôi. Sau lần đó, tôi biến mất. Tôi cũng đổi số điện thoại. Chồng tôi vẫn không hề hay biết.
Lần thứ 3, lại vẫn là cãi nhau với chồng. Lần này tôi trang điểm khác, ăn mặc cũng khác. Tôi mua một cái sim điện thoại mới. Chuẩn bị sẵn một lý lịch mới. Tất nhiên, không khó để kiếm một anh chàng đẹp trai lồng lộng để qua đêm. Cũng từ lúc đó, tôi bắt đầu chơi trò đánh số cho mỗi chàng trai của mình. Tôi lấy một thứ trên người anh ta, dán vào một cuốn sổ, ghi rõ tên, tuổi, số điện thoại giả cũng như lý lịch giả về tôi.
Cho đến lần thứ 6, phải, là lần thứ 6. Chỉ cách lần thứ 5 chưa đầy 2 tuần. Vẫn là lý do cãi nhau với chồng, tôi đến với anh chàng thứ 6. Hôm ấy, khi bước vào nhà nghỉ với anh chàng thứ 6 thì tôi gặp anh chàng thứ 2, cái anh chàng mà tôi nghĩ là yêu tôi thực sự. Anh ta đi cùng một cô gái bốc lửa. Cái cách anh ta chăm sóc cô nàng giống hệt cách anh ấy đã chăm sóc tôi. Điều ấy khiến tôi nghẹn lại. Tôi nhận ra anh ta chỉ là một gã tồi, chuyên đi lừa các cô gái để lên giường.
Và tôi bỗng nhận ra mình cũng không khác gì anh ta, tôi cũng đang đi dụ dỗ những chàng trai trẻ lên giường đấy thôi. Để lấp đầy những cảm xúc trống trải, để ăn chút cảm xúc mượn, để lừa mị bản thân mình. Sáu lần với sáu người đàn ông, tôi khác gì anh chàng kia?
Tôi bỏ chạy ra khỏi nhà nghỉ đó trước sự chưng hửng của cậu trai số 6. Tôi cứ thế chạy mà nước mắt tràn mi. Tôi không biết tôi nên làm gì nữa. Cuộc đi săn tìm cảm giác này rốt cục là sẽ đến bao giờ? Liệu có ai giúp tôi không? Hãy chỉ cho tôi cách làm thế nào để vượt qua những cơn nhàm chán của hôn nhân mà không phải bằng việc đi tìm cảm giác mới bên ngoài?
Theo VNE
"Giặc bên Ngô" quá tốt bụng
Ban đầu, tôi đã nghi ngờ về lòng tốt của chị. Lúc nào tôi cũng cảnh giác chị, ngay cả cuộc sống thường nhật.
Người ta nói, nhà chồng tôi có bà cô chưa lấy chồng, tôi sợ hãi kinh khủng, sợ phát sốt vì tôi sắp phải về sống chung nhà chồng. Tôi còn bày ra đủ kế sách đối phó với chị. Chưa có tín hiệu gì, tôi đã cảnh cáo chồng không được thế này, không được thế kia, vạch chiến lược &'tác chiến'.
Tôi được mấy người bạn từng sống chung nhà chồng mách: "Đừng có dại mà cho họ nắm thóp, có gì phải nói ngay từ đầu, quán triệt quan điểm, nhất là chồng mình. Không à uôm được, thống nhất luôn không sau này mệt người. Với lại, với mẹ chồng, chị chồng phải cứng rắn, không thể để họ thấy mình dễ, họ sẽ bắt nạt mình". Và họ còn vạch cho tôi hẳn những kinh nghiệm mà họ đã từng trải qua ở nhà chồng mình để tôi áp dụng một cách triệt để.
Ngay hôm đầu về nhà chồng, tôi đã tỏ ra mình là người không biết nấu ăn. Tôi vụng về, chỉ biết làm mấy món đơn giản. Còn cỗ bàn, tôi dồn cho chị chồng mình hết. Lúc nấu cơm, tôi giả vờ đau bụng, bảo mẹ chồng là, &'con đau bụng lắm, con ra ghế ngồi tí, không nấu ăn được mẹ ạ. Mẹ gọi chị nấu giúp con'. Sau khi câu nói ấy dứt, tôi đã tưởng tượng ra mẹ tôi sẽ hằm hằm mặt, còn chị tôi thì đi ra từ trong phòng và đáp một cái nhìn khó chịu về phía tôi, gườm gườm. Nhưng không, chị ra tận nơi đưa cho tôi lọ dầu gió, chị bảo: "Em đau bụng à, thế sao không nói chị làm cho. Em bôi dầu vào cho đỡ đau đi, ngồi ấy, chị pha trà gừng cho uống. Hay là lên phòng nghỉ đi, chị làm cho, tí có cơm ngon ngay. Yên tâm, không phải nghĩ".
Ngay hôm đầu về nhà chồng, tôi đã tỏ ra mình là người không biết nấu ăn. Tôi vụng về, chỉ biết làm mấy món đơn giản. (ảnh minh họa)
Nghe lời chị nói, tôi thấy hơi lạ. Chị chồng nhiều tuổi, liệt vào danh sách ế mà nói chuyện rất chi là xì-tin. Chị còn giục tôi lên phòng liên tục, còn trong bếp thì tay chị liếng thoắng. Chị bảo, &'em không biết nấu món nào cứ bảo chị. Trước chị cũng học qua lớp nấu ăn đấy, vài món cầu kì bánh mứt, hay là bày trí cỗ bàn, chị học được khá nhiều. Hôm nào hai chị em ta trồ tài vào bếp cuối tuần nhé'. Tôi cười ngượng, còn không biết có thật lòng chị nói không hay chị đang đá xoáy tôi.
Tôi luôn sống trong tình trạng nghi ngờ chị như vậy. Thế mà, khi tôi có bầu, bị nghén ngẩm, chị mọt tay chăm sóc tôi. Chị mua thức ăn, nấu nướng cho tôi, còn tìm cho tôi cách sách về chuyện bầu bí, nghén ngẩm. Chị cẩn thận dặn dò tôi, ân cần như người chị ruột vậy. Có khi chị tâm sự: "Chị chỉ ước được như em, ước gì có chồng, có thằng cu bụ bẫm mà mãi chưa gặp được hoàng tử". Nói rồi chị cười làm tôi thương chị quá. Từ lúc đó, tôi bắt đầu cảm chị.
Thời gian tôi gần sinh, chị lo cho tôi lắm. Chị chạy vạy đủ thứ xin quần áo cũ rồi này kia. Chị còn bảo, sẽ cùng tôi vào viện sinh, chị thích trẻ con lắm nên muốn nhìn thấy đứa trẻ chào đời. Tôi xúc động vì tình cảm của chị dàn cho mình. Chị thật sự là người tốt, không phải là &'giặc bên Ngô' như người ta vẫn nói đâu. Tôi thương chị bao nhiêu thì càng yêu quý chị bấy nhiêu. Vì là phụ nữ tôi hiểu, người con gái có ngoại hình như chị, lại ở tuổi này, chuyện lấy chồng không phải dễ.
Từ đó, tình cảm chị em tôi thân thiết hơn. Khi sinh con ra, chị là người thường xuyên gánh vác giúp tôi việc nhà. Ngay cả khi con tôi khóc, chị cũng tỉnh dậy và bế giúp, bảo tôi cứ ngủ đi, vì cả ngày chị biết tôi không ngủ được. Tôi ở cữ, chồng đi làm, bố mẹ chồng cũng đi làm khiến tôi càng quý và gắn bó với chị hơn. Chỉ từng ấy thôi cũng đủ để tôi yêu quý chị, không cần phải bàn cãi gì thêm nữa.
Giờ bạn bè tôi hỏi về tình hình sống chung với chị chồng, tôi chỉ cười và nói &'chị chồng tao tốt lắm', thế là họ lại bĩu môi dài thườn thượt. Tôi cảm thấy vui vì được sống trong gia đình chồng tốt như vậy. Cuộc sống nàng dâu mẹ chồng, chị chồng không khó như tôi tưởng. Hi vọng là mọi thứ sẽ tốt đẹp mãi. Tôi chỉ mong có điều đó thôi!
Theo VNE
Chồng lãng mạn nhưng lăng nhăng cực độ Đọc những dòng tâm sự của các chị về sự lãng mạn mà tôi không biết nên khóc hay nên cười. Vâng, chồng tôi rất lãng mạn, nhưng không chỉ với tôi mà còn cả ngàn phụ nữ khác. Công bằng mà nói vẻ bên ngoài của chồng tôi ngang ngửa với mấy anh diễn viên Hàn Quốc, độ lãng mạn hay ga...