‘Cuộc chiến’ quê nội quê ngoại ngày Tết
Tết là dịp để sum họp gia đình, dù vậy không ít cặp vợ chồng gặp phải khó khăn trong việc ăn tết bên nội hay bên ngoại, khi mà bên nào cũng muốn con, cháu mình về đầy đủ dẫn đến những chuyện không vui trong những ngày Tết.
ảnh minh họa
“Chiến tranh lạnh” kéo dài đến giữa năm
Đó là trường hợp của chị Mai, quê ở Hà Giang. Chị vào Sài Gòn lập nghiệp và lấy chồng miền Tây, tỉnh Vĩnh Long. Chồng là con một nên mặc dù không phải làm dâu do công việc hai đứa chỉ có thể phát triển ở TP.HCM nhưng ba mẹ chồng quy định đi đâu thì đi, miễn là phải về nhà trong dịp Tết.
3 năm đầu, chị Mai tăm tắp nghe theo, cùng với sự động viên của ba mẹ ruột ở nhà, Mai cũng phần nào nguôi ngoai mà yên tâm ăn tết bên gia đình chồng. Nhưng đến năm thứ 4, mẹ Mai sức khỏe không tốt nên Mai xin ba mẹ chồng để Tết được về với gia đình. Mẹ chồng đồng ý. Mai vui mừng chuẩn bị từ vài tháng trước tết, mua vé máy bay cho cả nhà, rồi quà cáp, thuốc bổ cho ba mẹ. Mọi thứ đâu vào đấy thì chồng thông báo không về được, lý do có chị Hai từ Mỹ về ăn tết với ba mẹ, cả gần chục năm rồi chị Hai không về, chẳng lẽ mình lại bỏ đi nguyên cái tết coi sao được.
Chồng nói không phải là không hợp lý nhưng Mai nghe xong vẫn ứa nước mắt. Nhiều lần lấy điện thoại gọi báo cho mẹ biết không về được, nhưng cứ nhấc máy lên là bao nhiêu ngôn từ bị chặn lại. Nhất là khi nghe mẹ dặn dò từng chi tiết vì sợ mấy đứa nhỏ sống trong miền Nam quen, ra ngoài quê thay đổi nhiệt độ đột ngột lại bệnh. Rồi mẹ hỏi thích ăn gì, chồng Mai thích ăn gì, mấy đứa nhỏ nữa… để mẹ chuẩn bị cho tươm tất. Mẹ cứ luýnh quýnh như ngày mai đã là tết. Vậy nên Mai chẳng đành lòng báo với mẹ là không về được.
Thế là cuối cùng Mai quyết định dẫn đứa nhỏ về quê ngoại, còn đứa lớn về quê nội với ba nó. Suốt hơn 1 tuần cận tết, chồng Mai không nói với cô câu nào. Mai cũng thấy khó chịu vì tại sao chồng không thông cảm cho Mai, trong khi cô đã ăn tết bên nhà nội suốt 3 năm qua, chưa kể, mẹ Mai sức khỏe không được tốt.
Là người con như Mai, đi biền biệt 4 năm mới về, làm sao không khỏi day dứt với đấng sinh thành. Đúng ra chồng Mai phải hiểu điều đó mà ủng hộ cô mới đúng. Về quê một mình, người hiểu chuyện thì không nói, người không hiểu chuyện sẽ xì xầm như thế nào, nhất là ở miền quê của cô nữa. Càng nghĩ Mai càng thấy ấm ức nên cũng không có ý định làm hòa.
Video đang HOT
Có vậy thôi mà hai vợ chồng “chiến tranh lạnh” đến gần giữa năm, không ít lần ý định ly hôn le lói trong đầu Mai. Sau nghĩ đến 2 đứa con đành thôi.
Bây giờ cứ tết đến là Mai thấy ngán ngẩm hơn là mong chờ. Nhiều lúc cứ muốn bỏ tất cả về bên ba mẹ như ngày chưa lấy chồng nhưng chẳng thể nói bỏ là bỏ.
Làm sao để ổn thỏa đôi bên?
Ngày nay, những xích mích ở các cặp vợ chồng trẻ trong “ cuộc chiến” ăn tết bên nội hay bên ngoại không còn hiếm gặp. Hầu hết những cặp vợ chồng lập nghiệp ở xa gia đình đều gặp phải. Với những gia đình đông con thì còn đỡ, những gia đình chỉ có một con thì trở thành vấn đề rất đau đầu cho cả hai.
Trong chương trình truyền hình Bạn muốn hẹn hò, một trong những yêu cầu bạn gái đưa ra có cả vấn đề này. Nghe có vẻ hơi quá sớm trong một mối quan hệ đang ở thời điểm hẹn hò nhưng không phải là thừa. Thông qua chi tiết tưởng là không liên quan như vậy, cô gái có thể hiểu hơn về người con trai mình có ý định hẹn hò. Nếu cuộc tình may mắn có thể đến được với nhau thì “bên ngoại” cũng yên tâm vì con mình không đi biền biệt sau khi lấy chồng.
Là một người có kinh nghiệm giải quyết trường hợp này, chị Quyên (Q.4) chia sẻ: “Mình tuy lấy chồng xa nhưng năm nào cũng được ăn tết cùng gia đình. Một phần do ông xã thông cảm, với lại bên nội, bên ngoại đều thương hai vợ chồng nên sẵn sàng chia đôi thời gian ăn tết để hai vợ chồng có thể tham gia cả hai bên. Có năm mình ăn tết bên nội đến mùng 3 thì về bên ngoại ăn tết hết những ngày nghỉ còn lại. Thấy vui vẻ cả đôi bên”.
Chị Xuân (Bình Dương) thì có tư tưởng “Tây hóa”, chị hồ hởi bảo: “Việc gì cứ phải dắt díu nhau về bên nội hay bên ngoại, rồi cãi vã nhau cho mệt. Nhà ai người ấy về là khỏe nhất. Ông xã mình cũng không thân thiết với bên ngoại, giống như mình, không thật sự thoải mái khi ở bên nội, vậy thì tại sao phải ép uổng nhau. Cứ nhà ai nấy về cho thoải mái. Dù sao, tết cũng là để sum họp, vui chơi chứ không phải gây khó dễ cho nhau.
Đành rằng như vậy nhưng Tết Nguyên đán vẫn mang một ý nghĩa đặc biệt trong lòng người Việt. Là thời khắc thiêng liêng mà mỗi người chỉ muốn được ở bên cạnh người mình thương yêu. Nhưng không vì vậy mà bất chấp với những lý do vắng mặt chính đáng khác, dẫn đến không khí mất vui.
Mỗi nhà mỗi cảnh, nhưng bất cứ khó khăn nào cũng có cách giải quyết, chỉ cần cả hai vợ chồng cùng ngồi lại bàn tính sao cho phù hợp đôi bên, tránh gây ấm ức cho bất cứ bên nào để gia đình có một cái tết trọn vẹn nhất.
Theo Một Thế Giới
Có bỏ chồng cũng phải đòi bằng được về quê ăn Tết dương với mẹ
Tôi đã tuyên bố hùng hồn với chồng như vậy sau khi tranh cãi nảy lửa với anh về chuyện, Tết dương này về nhà ai.
Cũng hiểu rằng, có những chuyện không cần làm quá để to tát hơn nhưng người phụ nữ cũng nên có chính kiến cho riêng mình. Không thể cứ hiền từ, cứ nhu nhược mãi để chồng, nhà chồng bắt nạt, điều khiển mình. Sống mà để người khác bắt mình làm theo ý của họ thì quả thật là vô cùng mệt mỏi...
Trước khi đến Tết dương vài ngày, rõ ràng hai vợ chồng đã bàn với nhau, Tết này về quê chơi với bố mẹ vợ, đưa cháu về thăm ông bà. Chồng có vẻ không hài lòng nhưng trước sự thuyết phục của vợ, anh cũng gật đầu một cách miễn cưỡng. Anh luôn không thích về quê ngoại, vừa xa lại vừa không tiện đi lại, ăn uống, rồi về lại không có bạn bè tụ tập. Nhưng bản thân tôi lại cho rằng, ở nhà nội, tôi cũng chẳng có ai để chơi, tôi thích về nhà ngoại vì có bạn có bè, tụ tập, hội hè vui hơn. Ai cũng có lý do của mình, nhưng lý do chính đáng hơn cả là, rất lâu rồi, tôi không được về quê ngoại. Lần này về cũng là dịp thể thư giãn. Tết âm về cũng chỉ ăn uống, tụ tập, nghỉ ngơi thì không có nhiều thời gian...
Thế mà, gần Tết dương 1 ngày, mẹ chồng gọi điện cho anh bảo, anh cho vợ con về chơi, ông bà lâu không gặp cháu, muốn cháu về rồi làm mấy mâm mời họ hàng sang chơi. Anh tự nhiên lại đồng ý ngay, quên mất cả lời hứa với vợ.
Tôi đứng ngoài chưa dám nói xen vào, xong câu chuyện với mẹ anh, tôi bảo anh &'anh chả nói về quê ngoại rồi sao còn nhận lời mẹ về quê nội?'. (Ảnh minh họa)
Tôi đứng ngoài chưa dám nói xen vào, xong câu chuyện với mẹ anh, tôi bảo anh &'anh chả nói về quê ngoại rồi sao còn nhận lời mẹ về quê nội?'. Anh trừng mắt nhìn tôi bảo &'thế mẹ gọi lên bảo về không lẽ bảo không?'. Tôi hắng giọng &'bảo không thì làm sao, anh bảo chúng con đã lên lịch về quê ngoại rồi nên đợt này không về nhà nội được, bố mẹ thông cảm, bảo không thì có gì là không được? Anh không phải đã hứa hẹn rồi sao? Thế bố mẹ anh không thể từ chối, còn bố mẹ tôi thì sao? Anh từ chối được bố mẹ tôi dù đã hứa hẹn trước mà anh không suy nghĩ gì à?'.
Chồng nghe tôi nói hăng mới định xông vào tát tôi. Tôi giơ mặt ra thách thức. Tôi bảo &'tôi thách anh động vào người tôi. Tôi nói cho anh biết, sống phải có trước có sau, có đi có lại. Anh là đàn ông, đừng ăn nói hai lời. Cũng đừng bao giờ quỵ lụy quá vào bố mẹ như thế, không có chính kiến gì, không làm được việc gì lớn đâu. Anh nên tôn trọng vợ con mình cũng như tôn trọng nhà vợ. Và tôi nhắc anh nhớ một điều, Tết dương này, nhất định về quê ngoại, anh gọi lại cho bố mẹ đi...'.
Trước giờ, anh chưa bao giờ thấy tôi tỏ thái độ như vậy nhưng bản tính bảo thủ của anh không cho phép anh làm điều đó. Anh lại một mực khăng khăng về quê nội. Tôi liền đổi giọng &'thế thì nhà ai người nấy về không liên quan đến ai, được chưa?'. Tôi điên tiết, không muốn đánh nhau với chồng nhưng thực tình, trong hoàn cảnh này, tôi không bao giờ chấp nhận. Một cuộc điện thoại của mẹ anh mà anh không dám nói sự thật là chúng tôi đã lên kế hoạch về quê ngoại rồi thì sau này, có gì, mẹ anh cũng chỉ đạo anh ạ?
Chồng thấy tôi nói cứng, dịu giọng bảo &'thế thì về nhà ngoại, lắm chuyện...'. (ảnh minh họa)
Chồng tôi hục hặc suốt ngày hôm đó, khó chịu lắm, tôi biết mình không còn cách nào khác là phải về nhà ngoại, nhưng cũng sẽ mất lòng nhà nội. Tôi cầm điện thoại lên gọi cho mẹ chồng xin thưa không về quê nội vì chúng tôi đã có kế hoạch về ngoại rồi. Mẹ chồng tôi gào lên bảo &'nhà ngoại xa thế, để Tết âm rồi về một thể, sắp Tết rồi còn kéo nhau về làm gì cho tốn kém'. Tôi cười chỉ đáp lại &'không mẹ ạ, chúng con lâu rồi không về thăm ông bà ngoại, anh H không biết, chúng con xin phép bố mẹ đợt này không về thăm ông bà được, đợi Tết âm ạ... Con chào mẹ'. Nói rồi tôi cúp máy, chồng tôi đứng ngoài, tức anh ách mà không làm gì được...
Tôi bảo anh, kế hoạch đã thế rồi, còn bây giờ là tùy anh quyết. Anh thích thì cứ về nhà anh, tôi với con về nhà tôi, vậy là vẹn đôi đường cũng không làm anh khó xử... Chồng không nói gì, định giơ tay tát tôi. Tôi lại giơ mặt ra bảo &'phen này, có bỏ chồng tôi cũng phải về quê ngoại, anh hiểu chưa? Nếu anh đánh được thì đánh đi. Tôi mệt mỏi với người chồng không tâm lý vợ con, tôi mệt mỏi với cảnh lần nào về quê cũng phải xích mích, cãi vã. Tôi đi lấy chồng, không phải là người ăn kẻ ở, cũng không phải nô bộc cho anh. Vợ chồng bình đẳng, anh cũng nên đối xử công bằng và tôi cũng cần có quyết định của mình, không phải cái gì anh nói là được. Nếu cảm thấy không sống được với nhau, thì bỏ...'.
Chồng thấy tôi nói cứng, dịu giọng bảo &'thế thì về nhà ngoại, lắm chuyện...'.
Dù câu nói đó là đồng ý nhưng thái độ ấy khiến tôi không hài lòng. Tôi thật sự cảm thấy khó chịu với chồng, người đàn ông không biết cư xử. Tôi thề là, từ nay, tôi phải công bằng mà đối xử nội ngoại. Cũng là con cái trong nhà, cũng có bố có mẹ, ai cũng mong ngóng con cái, hà cớ gì tôi phải bỏ nhà ngoại để theo nhà chồng. Chỉ là lấy chồng thôi bà, có phải đi làm nô dịch, người ăn kẻ ở đâu mà không bao giờ dám sống cho riêng mình, phải không chị em...?
Theo Tintuc
Bao giờ lấy chồng: Nỗi khổ của một 'FA' ngày Tết 29 xuân xanh, vài mảnh tình vắt vai nhưng chưa một lần lên xe hoa (tất nhiên em cũng chẳng mong lên xe hoa nhiều lần, nên càng phải chọn kỹ), nỗi khổ tâm của em khi mỗi dịp Tết đến hiếm ai thấu hiểu được. Ảnh minh họa Bạn bè đánh giá em là cô gái xinh đẹp, sành điệu và thành...