Cuộc chiến nảy lửa giữa con gái và bồ của bố
Nhận được tin của bà Hoa – kẻ từng mồi chài bố mình – bị đuổi ra khỏi nhà đi lang thang khắp nơi, Hà cười mỉm ‘Cuối cùng thì ông trời cũng có mắt’.
Hà sinh ra trong một gia đình gia giáo, mẹ làm giáo viên còn bố làm quản lý một cây xăng ở Đà Nẵng. Gia đình Hà từng rất hạnh phúc khi cả bố và mẹ đều rất yêu thương con và chăm lo hết thảy cho chị em cô. Cuộc sống tưởng chừng sẽ yên ổn nếu không có ngày bố cô ngoại tình và mẹ cô đã phải trải qua 2 năm sống trong nước mắt. Nhiều khi nghĩ lại Hà vẫn còn hận và ghét bố lắm.
Cuộc sống của gia đình Hà sẽ vẫn yên ổn và chẳng có gì xảy ra nếu như không có ngày cô phát hiện ra bố cặp bồ nhờ cái điện thoại di động bố Hà mua vào năm 2009.
12h, khi Hà đi học về thấy bố cô lên trên nhà để buôn điện thoại. Thấy Hà, bố cô mới xuống ăn cơm. Mẹ Hà đi dạy tối mới về còn bố cô mỗi tháng về 1, 2 lần thăm mẹ con cô và mang tiền về.
Khi Hà hỏi: ‘Bố đang nói chuyện với ai thế?’, bố cô chỉ đáp ‘Có bạn trong Đà Nẵng gọi’. Hà nghĩ bụng ‘Bạn nào mà phải lên tận tầng trên nhà nói chuyện’. Bình thường thì chẳng sao nhưng từ dạo đó, hễ cô cứ cầm điện thoại thì chỉ một phút thôi là bố cô đòi lại.
Sau đó, ngày ông nội Hà mất, Hà cứ thấy các chú bảo: ‘Ra mà gọi bố mày về, bố mày buôn điện thoại với ai mà cứ chúi vào máy điện thoại kìa’.
Chiều hôm đó, có hai đôi vợ chồng, một là ông bà chủ của bố, hai là vợ chồng người đàn bà kia về viếng. Bố cô tiếp nhiệt tình lắm, bà kia còn nựng má Hà rồi hỏi bố cô: ‘Con gái anh đây hả?’.
Ngày tang của ông Hà mà bà ta mặc một cái váy bó sát, ngắn cũn. Ấn tượng lúc đó của Hà về bà kia là xinh, trắng, cao ráo, điệu đà khác hẳn với mẹ cô, chẳng dám ăn dám mặc gì. Bố mẹ cô nhiều lần cãi nhau vì cái tội của mẹ ‘đi dạy mà ăn mặc lôi thôi lếch thếch’.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Tết năm 2010, khi cả nhà sang nhà ông nội thắp hương thì bố Hà tự dưng kêu đau đầu ở nhà nghỉ, lát bố sang sau. Sang thắp hương xong, mọi người ngồi nói chuyện, Hà thấy buồn ngủ quá nên chạy về nhà vừa để xem bố ốm như thế nào. Được dạy dỗ từ bé phải đi nhẹ, không lê dép nên cô về bố cô cũng chẳng phát hiện ra.
Khi vừa đến cửa nhà, những lời bố nói chuyện ngọt ngào với người đàn bà kia khiến Hà đau đớn tột cùng, cảm giác như bị phản bội nặng nề lắm. ‘Em đi tới đâu rồi, đi tàu mệt không? Ăn uống đầy đủ vào nhé. À, ba mẹ con sang ông rồi, anh ở nhà gọi cho em, vợ anh chưa biết nhưng cứ phòng chắc hơn. Tầm ngoài rằm anh ra rồi mình gặp nhau nhé’.
Hà nằm khóc ướt hết gối. Đến khi mẹ về, bố Hà tắt máy cái rụp rồi lại giả vờ ngủ vì đau đầu. Chỉ đến khi mẹ cô hỏi: ‘Con đâu anh?’. Bố cô bảo ‘Sang ông cùng em chứ đi đâu’. ‘Nó chán nên về lâu rồi mà’. Hà lau nước mắt rồi lại tươi cười đi xuống nói: ‘Con đây’.
Lúc đó, bố cô mới thoáng vẻ mặt lo sợ. Ba ngày Tết, Hà không nói chuyện với bố một câu nào. Ăn cơm hay xem tivi đều không, bố cô hay liếc xem thái độ của Hà như thế nào. Sau đó, Hà sang nhà bác chơi rồi khóc kể cho bác nghe.
Bác cô tức lắm, chiều hôm đó gọi bố cô sang giáo huấn hết đâu cả buổi chiều. Về nhà ông vào luôn phòng con gái nói: ‘Không có chuyện gì đâu, không như con nghĩ đâu, bạn bè trêu nhau thôi’. Nghe thế nhưng Hà căm tức lắm.
Hà cứ nghĩ mẹ cô chưa biết gì nhưng chắc bác dâu đã nói chuyện rồi. Tối nào cũng vậy, kể cả những hôm bố cô về, mẹ đều ra phòng ngủ của hai chị em cô, vuốt tóc, sờ má rồi khóc. Hà nằm im, khóc cùng mẹ, cả hai mẹ con cứ âm thầm khóc như thế, đau lắm.
Hàng năm, bố đều mang tháng lương thứ 13 về, hơn chục triệu nhưng Tết 2011, bố cô chỉ đem về 2 triệu. Mẹ Hà biết thóp nên không hỏi gì. Chẳng biết mẹ điều tra từ ai mà biết được ngọn ngành.
Ra Tết năm đó, mẹ Hà bắt xe vào gặp ông bà chủ của bố cô. Bác ấy nghe xong bực lắm vì dù sao cũng mang tiếng bạn mình mà đi phá hoại gia đình người khác. Hà nghe phong thanh, bác ấy gọi người đàn bà giỏi mồi chài kia sang chửi một trận, tuyệt giao luôn quan hệ.
Nhưng bố cô vẫn chưa thể chấm dứt với ‘con mụ’ đó. Một hôm, bố Hà về đúng lúc nhà mất điện. Hà mượn điện thoại bố rọi đèn đi vệ sinh. Đúng lúc có tin nhắn đến, vô tình Hà nhận được ‘Anh đang làm gì đấy? Ăn cơm chưa? Bao giờ anh yêu vào?’.
Hà tức quá nhắn lại luôn: ‘Bố cháu đang ôm mẹ. Anh yêu cơ à, chồng cô có được gọi như thế không hả loại đàn bà giỏi mồi chài. Mẹ cháu nhịn được chứ cháu thì không nhé. Thích thì chơi đến cùng, cháu tiếp cô’. ‘Cô với bố cháu là bạn bè thôi, cô không làm gì cả’. ‘Năm nay cháu 17 tuổi rồi, hơn con trai cô 1 tuổi. Con cô vô phúc mới có loại mẹ như cô. Tôi không hiền như mẹ tôi đâu, đợi đấy’.
Bố Hà thấy có tiếng điện thoại 2 lần nên chạy ra bảo Hà đưa máy. Hà đưa luôn, không thèm xóa. Hôm đó, bố con cô cãi nhau to lắm. Bố Hà dọa nạt con gái lo học hành, cứ nhắn tin lướt mạng chểnh mảng học hành. Mà bố cô còn viện cái cớ con cái nhà ai theo trai vào nhà nghỉ để chửi mẹ cô không biết giáo dục con.
Hà tức quá nên cãi lại: ‘Con nhịn nhiều lắm rồi. Từ trước tới giờ, bố mẹ biết con như thế nào rồi. Con đã bao giờ về nhà muộn chưa? Bố chọn đi, hoặc chọn con thì không có bà ta, còn nếu chọn cái loại đó thì con uống hết cái lọ này luôn’.
Lúc đó, mẹ Hà sợ xanh mặt không ngờ con gái liều như thế và cũng không biết cô mua lọ thuốc đó từ bao giờ. Chẳng biết tối hôm đó, bố mẹ Hà nói với nhau những gì mà sáng ra, bố xin lỗi mẹ con Hà, hứa sẽ không bao giờ liên hệ với mụ ta nữa.
Mấy năm trôi qua, người anh họ trong làng cũng vào làm cho bố Hà kể, bà ta đã cặp với người đàn ông khác, bị nhà chồng đuổi thẳng cổ ra khỏi nhà. Giờ không dám bán hàng làm gì nữa vì bị người ta chửi nhiều quá, cũng chẳng dám bén mảng đến chỗ bố cô làm. Hà mỉm cười nghĩ ‘cuối cùng ông trời cũng có mắt’.
Theo Chauanh/Netnews
Đổi đời sau ngày bỏ chồng
Đàn bà luôn nghĩ, bỏ chồng là chấm hết tất cả, là cuộc đời người phụ nữ sẽ rơi vào vũng lầy tăm tối.
Đàn bà luôn nghĩ, bỏ chồng là chấm hết tất cả, là cuộc đời người phụ nữ sẽ rơi vào vũng lầy tăm tối. Và họ sợ không dám bỏ chồng, dù người chồng ấy có vũ phu, đánh đập, rượu chè, cờ bạc như thế nào đi chăng nữa. Đàn bà vẫn cam chịu chỉ vì hai chữ con cái, vì hai chữ gia đình. Họ sợ người ta dị nghị, sợ hàng xóm gièm pha, sợ bố mẹ xấu hổ vì con gái bỏ chồng.
Đàn bà nông cạn là ở chỗ đó. Ai bắt đàn bà phải sống với người đàn ông bạo lực? Có ai khẳng định, chỉ cần là có chồng là vui vẻ, hạnh phúc? Có ai khẳng định, đàn bà bỏ chồng là chấm hết đời người phụ nữ? Bỏ chồng không hẳn là hết, là kết thúc. Nếu đó là một cuộc hôn nhân không hạnh phúc, giải thoát là con đường duy nhất.
Tôi, thân làm đàn bà, cũng đã nhiều lần do dự, không dám bỏ chồng mặc dù ngày ngày tôi phải chịu những trận đòn từ anh giáng xuống. Nhưng tôi lại phải gồng mình lên, giữ sĩ diện, che giấu bí mật với đồng nghiệp mỗi ngày đi làm. Vì tôi sợ, nếu như họ phát hiện tôi bị chồng đánh, tôi sẽ vô cùng xấu hổ, chẳng còn mặt mũi nào để nhìn ai. Chính vì thế, tôi cứ sống với chồng với cái mác gia đình hạnh phúc, chịu những trận đòn đau đớn mà không dám hé răng nửa lời.
Đàn bà mà, không chủ động lo cho mình thì ai lo? Đàn ông họ phũ lắm, họ thích thì họ chiều, không thích thì đá như một món hàng. Quả là không sai? (ảnh minh họa)
Bố mẹ tôi ở quê nên không hề hay biết về chuyện gia đình của con gái. Con nói sao thì bố mẹ nghe vậy, chỉ mong con sống hạnh phúc, cháu con khỏe mạnh là an lòng. Mỗi đêm về, tôi chỉ biết ôm con và khóc. Khóc cho thỏa mái, khóc cho vơi hết nỗi sầu, khóc cho vơi hết niềm đau khổ. Bản thân tôi thật sự đã quá sức chịu đựng, ngày ngày phải nhẫn nhục vì hai chữ gia đình và con cái.
Sau này, vì không thể giấu được khi những vết bầm tím trên khuôn mặt ngày một nhiều, tôi buộc phải thú nhận tất cả. Những người chị em thân thiết có nói với tôi thế này. &'Chị ạ, làm đàn bà sướng khổ là do chồng. Nếu chồng chị không thể mang lại cho chị cuộc sống hạnh phúc mà chỉ gây cho chị đau khổ và những vết thương, không còn lựa chọn nào khác. Bỏ chồng đi chị, đó không phải là bước đường cùng, đó chính là lối thoát. Phụ nữ chúng ta không thể sống phụ thuộc vào đàn ông, không có họ, chúng ta vẫn nghị lực, vững vàng trong cuộc sống. Chị có thể từ bỏ người này để tìm một người khác, hoặc là làm mẹ đơn thân. Chị làm được mà. Sao chị lại hành hạ bản thân mình? Có biết bao nhiêu người cũng bỏ chồng, cũng tự mình nuôi con, cũng vươn lên. Chị phải nhìn vào họ mà phấn đấu, tại sao cứ nghĩ đến cuộc đời đen tối? Họ sẽ không thương chị, không xót chị, sẽ hành hạ chị đến chết? Chị cũng là con người, chị có quyền sống vui vẻ, hạnh phúc và lựa chọn hạnh phúc cho riêng mình'.
Nghe những lời tâm sự tận đáy lòng của chị em, nước mắt tôi đã rơi. Đúng là, chỉ có khi trải lòng mới nhận được những lời khuyên bổ ích. Đàn bà mà, không chủ động lo cho mình thì ai lo? Đàn ông họ phũ lắm, họ thích thì họ chiều, không thích thì đá như một món hàng. Quả là không sai?
Nhờ có chị em khuyên nhủ, tôi đã sống với chính mình, bỏ chồng, không do dự. Ban đầu, tôi cũng bị người này người kia nhìn ra ngó vào, rồi mẹ tôi cũng đau khổ lắm. Nhưng tôi đã cố gắng giải thích cho mẹ hiểu rằng, tôi đã phải chịu khổ cực như thế nào.
Đàn ông, nếu không cảm hóa được họ, không khiến họ yêu mình thì họ chỉ là một kẻ vô tình, vô nghĩa, bạo lực. (ảnh minh họa)
Bây giờ, dù chỉ làm mẹ đơn thân ,không lấy một người đàn ông nào khác, nhưng tôi hãnh diện vì đã vươn lên bằng chính nghị lực của mình. Tôi tự kiếm tiền, dù vất vả nhưng cũng ấm lòng vì con tôi đã trưởng thành, đã khôn lớn, đã biết yêu thương mẹ. Bố mẹ tôi cũng tự hào về con gái, thấy con sống vui vẻ, ông bà cũng yên lòng. Cháu quấn ông bà, tôi lại được sum vầy với gia đình như ngày xưa. Còn niềm hạnh phúc nào hơn thế?
Nhờ bố mẹ và người thân góp vốn, tôi đã mở được một cửa hàng kinh doanh. Sau vài năm, làm ăn phát đạt, bây giờ, thu nhập của tôi khá ổn, không phải lo lắng về kinh tế. Như vậy là thành công ngoài mong đợi. Và tôi thầm cảm ơn những người chị em ngày ấy đã cho tôi dũng khí để bỏ chồng.
Đàn ông, nếu không cảm hóa được họ, không khiến họ yêu mình thì họ chỉ là một kẻ vô tình, vô nghĩa, bạo lực. Nên, từ bỏ là con đường tốt nhất. Nếu ngày ấy tôi không mạnh dạn bỏ chồng thì ngày hôm nay, tôi đâu có thể vui vẻ, hạnh phúc với con như thế này?
Chị em ạ, hãy làm như tôi nếu như các bạn cảm thấy cuộc sống hôn nhân sắp thành địa ngục. Đừng chịu đựng để khổ mình, khổ con... Dù không biết cuộc sống dài sau này như thế nào, nhưng thoát được vũng lầy bạo lực, đó đã là một bước sáng trong cuộc đời của tôi...
Theo Eva
Chồng bị giải lên phường vì nhòm trộm hàng xóm 'mây mưa' Dẫu xấu hổ nhưng tôi vẫn phải nghĩ cách để biện hộ cho chồng, trước đây tôi cũng biết anh rất thích 'nhìn' và tôi từng khá nhột với sở thích này của anh Đang tranh thủ vào chợ tìm mua thịt gà ác về hầm tẩm bổ cho chồng, tôi nghe điện thoại réo liên hồi. Sợ ở nhà có chuyện gì...