Cuộc chiến giữa hai người đàn bà
Có thể ai đó khi đọc xong câu chuyện dưới đây sẽ thấy sợ hãi, hốt hoảng về sự táo tợn của một người đàn bà đi cướp chồng người. Nhưng, những điều người đàn bà ấy nói không phải là không có lý. Và, điều quan trọng là người đàn ông đã lựa chọn chính cô ấy chứ không phải vợ mình.
Ba người đàn bà trong quán cà phê
Thúy rất bình tĩnh khi vợ của người tình gọi điện muốn gặp cô ở quán cà phê để nói chuyện. Cô đồng ý đến gặp mà không chút sợ hãi. Mấy cái trò tạt axit hay rạch mặt người tình của chồng bằng dao lam chỉ có ở những kẻ nóng nảy, hành động không suy tính, cô không nghĩ Hoa – vợ của Hùng – một cô giáo dạy văn có thể làm những điều đó.
Cô duyên dáng và tự tin xuất hiện trước mặt vợ và cả mẹ của người tình. Cô chào hỏi họ lễ phép như thể không có bất cứ một mâu thuẫn hay khúc mắc gì xảy ra giữa ba người. Hai người đàn bà vốn đến gặp cô với tư thế chủ động bỗng trở nên choáng váng và thụ động trước thần thái tự tin của cô. Thúy bình tĩnh gọi một ly cocktail, hớp từng ngụm nhỏ sảng khoái và chậm rãi. Cô để đối thủ lên tiếng trước vì dù sao họ cũng là những người chủ động muốn gặp chứ không phải cô.
Tiếng bà mẹ Hùng cất lên như rên siết: Thằng Hùng nó có vợ, có con rồi, tôi xin cô hãy buông tha cho nó. Thúy đáp trả sắc lẹm: Bác có phải là một người mẹ thực sự yêu thương và quan tâm đến con mình không? Chả nhẽ bác không nhận thấy là Hùng luôn cảm thấy hạnh phúc và vui sướng khi ở bên cháu à. Bản thân anh ấy chẳng muốn rời xa Hà Nội để về quê đâu. Nhưng cháu đã khuyên anh ấy chủ nhật nên về nhà với mẹ, với vợ và với con, làm người sống phải có trách nhiệm. “Cô, cô… bà Thanh – mẹ của Hùng nghẹn ngào không biết nói gì.
Câu chuyện bị ngắt quãng chừng vài phút. Lúc này, Hoa – vợ của Hùng mới bắt đầu lên tiếng: “Cô cũng có một gia đình, cũng có con, sao lại không trân trọng gia đình mà mình đang có. Cô không thấy xấu hổ khi đang tâm phá hoại hạnh phúc gia đình người khác sao?”.
Thúy cười khẩy: “Chị mới phải xấu hổ khi tự nhận đó là gia đình hạnh phúc. Hùng không còn yêu chị nữa. Thế mà chị vẫn thấy hạnh phúc được ư? Tôi thấy chị thật đáng thương”. “Chị thật bỉ ổi khi cùng lúc có thể sống với hai người đàn ông!” – Hoa giễu cợt. “Chị nói thế thì nhầm rồi. Tôi không sống với chồng chị. Tôi yêu Hùng nhưng tôi chưa bao giờ đến ở trong căn nhà của vợ chồng chị. Tôi vẫn đang sống với gia đình mình và sẽ chỉ về ở với Hùng khi cả tôi và Hùng giải quyết xong chuyện ly hôn. Tôi không phải là loại đàn bà dễ dãi. Chúng tôi yêu nhau thật lòng. Tôi rất tiếc đã xen vào chuyện tình cảm giữa hai người. Nhưng một khi anh ấy không còn yêu chị nữa thì không có tôi cũng sẽ có người phụ nữ khác cướp anh ấy khỏi tay chị mà thôi”.
Tiếng bà Thanh chen ngang: “Yêu nhau thật lòng” – giả dối. Cô bám lấy thằng con tôi chẳng qua chỉ vì tiền, vì nó là giám đốc”. “Cháu rất trân trọng bác vì bác là mẹ của anh Hùng, nhưng đáng ra bác cũng nên trân trọng con trai bác trước khi phát ngôn. Con trai bác đủ trí thông mình và tỉnh táo để nhận biết được ai là người yêu anh ấy thật lòng và ai là tình yêu đích thực của cuộc đời anh ấy. Cháu không thiếu tiền để phải cặp kè với anh ấy, chúng cháu không thể sống thiếu nhau”. Trả lời bà Thanh xong, Thúy lại tiếp lời với Hoa: “Mà chị Hoa này, chị vẫn còn trẻ mà, làm cô giáo như chị lấy chồng hai dễ không. Việc gì chị phải níu kéo người chồng không còn yêu vợ? Có ích gì chứ?”
Hoa phẫn nộ giơ tay định tát Thúy một cái, nhưng Thúy tỉnh táo giơ tay bắt kịp. Cô không hề tỏ ra run sợ hay xấu hổ mà còn lớn tiếng quát lại Hoa: Nếu lấy chồng lần hai, hãy học cách giữ chồng nhé. Hãy tự trách mình trước khi trách người khác” – nói xong, Thúy đứng dậy đi về để hai mẹ con bà Thanh ngồi chết trân không nói được gì.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Ba người đàn bà và một người đàn ông
Sau khi ở quán cà phê về, hai mẹ con bà Thanh không về quê, cả hai đến nhà của Hùng ở Hà Nội. Hoa xin nhà trường nghỉ phép để ở lại Hà Nội… giữ chồng. Cô tin rằng tình yêu tay ấp gối kề gần chục năm nay có thể khiến chồng cô suy nghĩ lại mà quay về với vợ con. Nhưng hầu như ngày nào Hùng cũng đi từ sáng sớm đến tối mịt mới về.
Một buổi tối thứ bảy, Thúy xuất hiện ở ngay giữa phòng khách trong khi Hoa đang lúi húi nấu nướng chuẩn bị bữa tối. Không để Hoa hết ngạc nhiên, Thúy nói luôn: Anh Hùng đưa chìa khóa nhà cho tôi. Vợ chồng tôi đã giải quyết xong thủ tục ly dị. Chị cũng nên ký vào đơn ly dị và về quê đi. Đừng có nhằng nhẵng bám lấy anh ấy như thế”.
Quá bực tức, sẵn cầm trên tay rổ rau, Hoa đáp vào mặt Thúy. Không vừa, Thúy sấn tới, lắc mạnh vai Hoa gằn giọng: “Sao chị cứ cố chấp thế? Tôi đã nói rồi, chồng chị yêu tôi chứ không yêu chị. Đừng cố giữ cái không thuộc về mình”. “Thật nực cười” – Hoa nói như khóc: “Chúng tôi là vợ chồng hợp pháp, chị thật xấu xa và bỉ ối khi đi tranh chồng người khác. Cút ngay ra khỏi nhà tôi”.
Thúy bình tĩnh: “Nếu chị vẫn muốn làm vợ Hùng cũng được, tôi không tranh với chị. Chị về quê ở như cũ, chị vẫn là vợ anh ấy. Nhưng đừng có lên Hà Nội làm ảnh hưởng đến đời sống chúng tôi. Chỉ có cái vỏ “hôn nhân” anh ấy thuộc về chị còn tình yêu, thể xác và cả tâm hồn anh ấy thuộc về tôi”. Không thể chịu đựng hơn được nữa, Hoa lao vào đánh Thúy, không vừa Thúy cũng giật tóc, tát Hoa.
Hai người đàn bà lúc này không khác gì hai con mèo hoang tranh nhau chú mèo đực. Thấy ồn ào, ầm ĩ, bà Thanh từ trên tầng ba xuống nhà, bà lao vội vào can, nhưng sức lực một bà già 60 thì cản thế nào được cơn bão tình của hai người đàn bà đang ghen tuông cực độ. Bà Thanh ngã nhào xuống đất. Hoa và Thúy vẫn đang ngấu nghiến giằng xé nhau. Tình hình có vẻ bất thân thắng bại.
Đúng lúc đó, cửa mở, Hùng bước vào nhà. Quát hai người đàn bà thôi ngay đi và đỡ vội mẹ dậy, Hùng mệt mỏi thở dài ngồi phịch xuống ghế salon. 5 phút yên tĩnh trôi qua, Hùng tuyên bố trước mặt mọi người: Tôi yêu Thúy. Ngày mai mẹ đưa Hoa về quê nhé. Dù em có ký hay không vào đơn ly dị thì anh vẫn không thay đổi quyết định. Nói rồi Hùng khoác tay Thúy bước ra khỏi nhà. Còn lại trong ngôi biệt thự lỗng lẫy, hai người đàn bà – một già – một trẻ thẫn thờ, mệt mỏi, buồn bã, không phương hướng…
Kết: Cuối cùng Hoa đã phải ký vào đơn ly dị để giải phóng cho Hùng đến với Thúy. Vẫn như xưa, thỉnh thoảng Thúy nhắc Hùng về quê thăm gia đình cũ nhưng thay vì ở lại qua đêm như ngày trước, bây giờ Hùng chỉ được sáng đi chiều về. Thúy chẳng thể cảm thấy thích thú khi Hùng gặp lại vợ cũ. Cô ghen, ghen ngay cả khi cô đã có trong tay người đàn ông vốn là chồng của người đàn bà đáng thương ấy.
Theo SKGD
Cái khoát tay của 'nàng dâu' bị ruồng bỏ với 'mẹ chồng' dửng dưng, vô cảm năm nào
Người đàn bà sang trọng và nhẫn tâm năm nào giờ lại sẵn sàng quỳ xuống dưới chân đứa con gái đáng tuổi con mình mà xin lỗi, mà nỉ non...
Ảnh minh hoạ
Nhi và Lê từng có với nhau sáu năm yêu thương gắn bó, đồng cam cộng khổ từ những ngày còn sinh viên phải ăn mì gói đến khi có được công việc ổn định trên thành phố. Cuối cùng, tình yêu ấy cũng đến ngày đơm hoa khi Lê dẫn Nhi về ra mắt bố mẹ và bàn chuyện đám cưới. Lê tin một người con gái vừa nết na lại thông minh hoạt bát như Nhi thì chẳng có ông bố bà mẹ nào từ chối được.
Ngày về ra mắt gia đình Lê, Nhi chuẩn bị rất chu đáo. Nhà bạn trai đẹp ngoài sức tưởng tượng của cô. Bố mẹ anh lại là công chức về hưu nên rất nhẹ nhàng, nho nhã. Mẹ anh là phụ nữ mẫu mực điển hình, bà hỏi han và nói chuyện với cô khá thân thiện. Buổi ra mắt diễn ra tốt đẹp. Nhi tưởng đâu đã ăn điểm trong mắt bố mẹ chồng tương lai nhưng nào ngờ...
Hai tuần sau buổi gặp gỡ gia đình, bất ngờ đề nghị chia tay, bảo bố mẹ anh phản đối. Ban đầu Nhi không tin, nghĩ hay Lê có người khác nên mới lấy lý do nhưng nhìn vẻ đau khổ của anh thì Nhi bắt đầu tin. Lê bảo đã cố gắng thuyết phục nhưng không được, bố anh bị cao huyết áp, mẹ anh lại bệnh tim. Lê ôm Nhi lần nữa động viên cô hãy chờ một thời gian để anh tìm thêm cách. Nhi miễn cưỡng chấp nhận mà không biết sự thật đằng sau những dòng nước mắt giả tạo của người đàn ông ấy.
Sau đó, hai người vẫn hỏi han, quan tâm nhau mỗi ngày. Chẳng hiểu họ chia tay kiểu gì mà hễ cứ nhớ nhung là lại lao vào nhau như thuở còn mặn nồng.
Nhi bị trễ tháng đã hơn một tuần, cô đi khám thì bác sỹ bảo đã có thai. Biết tin mà Nhi vừa mừng vừa lo, không biết đây có phải là cơ hội để hai người được đến với nhau hay không. Nhi báo tin ngay cho Lê.
Lạ thật, Lê không nói gì hoặc cũng có thể qua điện thoại Nhi không thể nhìn thấy được sự vui sướng của anh. Nhi đợi chờ mỏi mòn, cuối cùng Lê cũng xuất hiện và cầm trên tay tấm thiệp hồng. Nhi sụp đổ hoàn toàn khi nghe người yêu thông báo: "Anh sắp lấy vợ, con gái bạn bố anh, ông ấy có ơn với nhà anh nên anh không thể từ chối. Anh xin lỗi!".
Nhi không cử động nổi, tay cầm tờ giấy siêu âm mà đau đến nghẹt thở. Phải rồi, lấy một đứa con gái nghèo quê mùa lại không cha như cô thì anh được cái gì. Trước đám cưới năm ngày, mẹ Lê hẹn gặp Nhi. Cô cứ nghĩ những điều sắp xảy ra chỉ có thể ở trong phim ấy vậy mà giờ cô lại là nhân vật chính.
Lạnh lùng và tàn nhẫn, bà ấy đưa cho Nhi một chiếc phong bì "Cháu hiểu ý bác chứ, cháu còn trẻ, tương lai còn dài. Cứ coi như hai đứa có duyên không phận. Chút thành ý này coi như bù đắp, mong cháu nhận lấy và chúc phúc cho Lê!". Không phải Nhi với bà ta cùng là thân phận đàn bà sao? Không phải bà ấy cũng có con gái sao? Nói ra những lời ấy bà ta không sợ có tội với cháu mình?
"Vậy ai bù đắp tuổi xuân cho cháu? Ai bù đắp tổn thương cho cháu? Nếu với bác tiền quan trọng vậy thì bác cứ giữ lấy mà dùng. Con cháu, làm gì là quyền của cháu. Chào bác!", Nhi khảng khái đáp lại rồi bỏ đi. Viên thuốc đắng này ngậm bao giờ mới tan được hết.
Thật may mắn vì Nhi được mẹ hiểu và đồng cảm nên cuộc sống của hai người phụ nữ vẫn rất tốt. Không lâu sau Nhi sinh được một bé trai bụ bẫm và điều đặc biệt là nó giống kẻ bội bạc kia như đúc. Nhi cho con mang họ mẹ. Thời gian trôi qua, bé Phúc, con trai Nhi càng lớn càng khôn ngoan, kháu khỉnh. Những hạnh phúc hiện tại làm cô quên đi bao muộn phiền và thù hận trong quá khứ. Vậy mà sóng gió lại một lần nữa tìm tới cô.
Không hiểu sao Lê tìm được địa chỉ mới nhà Nhi, anh ta còn lân la làm quen bé Phúc ở nhà trẻ. Cảm thấy không thoải mái trước sự xáo trộn này, Nhi quyết tâm tìm gặp Lê nói chuyện cho ra nhẽ.
Hai người trước đây từng là một cặp đôi hoàn hảo, vậy mà sau ba năm đứng trước mặt nhau lại trở thành người dưng. Khi được hỏi về sự xuất hiện đường đột của mình, Lê không ngần ngại đưa ra đề nghị gây sốc: "Em đi lấy chồng đi, để con anh nuôi, điều kiện của anh bây giờ chắc chắn đủ để cho con một cuộc sống tốt!". Nhi cười khinh bỉ ném thẳng ánh mắt sắc lạnh vào người đàn ông trước mặt: "Anh không có quyền. Con tôi không cần người bố như anh!".
Một tuần sau, Nhi nhận được cuộc hẹn với đối tác mới. Ra điểm hẹn, cô sững sờ vì khách hàng lại chính là mẹ Lê - "mẹ chồng hụt" và cũng là người phụ nữ từng gây đau khổ cho mẹ con cô khi đó. Nhi vẫn còn nhớ mãi cái ngày hai người gặp nhau, cũng là ngày lần đầu tiên cô cảm thấy nước cam có vị đắng chát. Thế mà giờ đây, cùng một nơi, cùng là cuộc nói chuyện giữa hai người đàn bà nhưng vị thế đã hoàn toàn thay đổi.
Bà ta nói con dâu bị vô sinh nhưng vì "ân tình" nên Lê không ly hôn được, giờ bà ta muốn nhận lại cháu. Đúng là cuộc đời, chuyện gì cũng có thể xảy ra được. Nhì nhèo mãi mà không ăn thua, cuối cùng bà ta dùng tuyệt chiêu để lay động lòng người.
Người đàn bà sang trọng và nhẫn tâm năm nào giờ lại sẵn sàng quỳ xuống dưới chân đứa con gái đáng tuổi con mình mà xin lỗi, mà nỉ non mẹ mẹ con con, mang cái lý do già yếu rồi cùng là phụ nữ ra để phân trần.
Còn Nhi, cô vẫn kiên quyết như năm nào. Cô nhẹ nhàng gạt tay bà ra và đứng dậy bước đi, bỏ lại người đàn bà đầu hai thứ tóc và những ánh mắt thương cảm từ mọi người xung quanh.
Theo Afamily
Kế hoạch cướp chồng của người đàn bà quỷ quyệt Chồng tôi vốn là tài xế lái xe khách liên tỉnh. Công việc khá vất vả, hay vắng nhà và cũng lắm thị phi. Hồi mới yêu nhau, chị gái tôi cứ một mực khuyên tôi không nên lấy chồng tài xế,nhưng tôi nghĩ nghề gì cũng có người này người nọ, tôi yêu và tin anh ấy. ảnh minh họa Cuộc sống...