Cuộc chạm mặt sống chết và chiêu cư xử cao tay của vợ với nhân tình chồng
Chẳng ngờ sau khi nghe con dâu nói, mẹ chồng chị đã không thể ngồi yên được nữa. Bà chỉ thẳng vào mặt cô bồ của anh mà quát.
Ảnh minh hoạ: Internet
Anh chị cưới nhau được 5 năm thì chị phát hiện chồng mình có bồ. Khi ấy vì chỗ anh làm xa nhà nên anh thuê nhà ở trọ, cuối tuần mới về. Chị và con sống cùng bố mẹ chồng. Sau 2 ngày thuê người theo dõi chồng chị đã tận mắt thấy chồng chở cô bồ về phòng trọ. Chị gọi điện cho chồng nhưng anh vẫn chối, chỉ đến khi chị nói mình đang ngồi trong quán nước đầu ngõ trọ của anh thì anh không nói thêm được câu nào.
Hôm ấy ngồi trong quán nước, chị đã đưa ra hai sự lựa chọn cho chồng. “Một là anh kí đơn ly hôn, em và con sẽ ra đi. Hai là anh chấm dứt tất cả với cô ta ngay lập tức, đừng bao giờ để em lặp lại chuyện này lần thứ 2. Em cho anh một tuần để thu xếp”.
Chẳng ngờ 2 hôm sau, chính cô ả bồ của chồng chị đã chủ động đến gặp chị. Chẳng hiểu bằng cách nào cô ta đã tìm được đúng địa điểm. Sáng ấy chị chuẩn bị đi làm thì cô ấy xuất hiện. Chị giận run người nhưng vẫn mời cô ta vào nhà. Chị quyết định xin nghỉ làm một hôm và điện thoại cho chồng về gấp.
Cô ta khóc lóc nói rằng chồng chị bảo anh lấy chị chỉ vì tình thương, vì bố mẹ ép cưới do ông bà quý chị chứ không phải là anh yêu thực lòng. Kể từ khi gặp cô ấy anh mới biết thế nào là hạnh phúc. Đến đứa con chung của hai người cũng không phải là con ruột của anh, anh chỉ là người đi đổ vỏ. Chị nghe mà uất nghẹn nhưng cố gắng kìm chế để nước mắt không chảy.
Video đang HOT
Rồi cô ấy bảo nếu chị thương chồng hãy tạo điều kiện cho cô ấy và chồng chị đến với nhau, đừng bắt họ phải chia lìa. Chị cười bảo với cô ta rằng: “Đơn ly hôn chị đã viết và kí sẵn. Em cầm tờ đơn này đưa cho anh ấy nhé. Giờ để chị gọi bố mẹ xuống nhà cho em nói chuyện, ông bà cũng thoải mái lắm”.
Chị nói với bố mẹ chồng là có cô bạn lâu ngày đến chơi rồi đi chuẩn bị cơm trưa, mời nhân tình của chồng ăn. Cô ta nhìn con chị rồi bảo: “Tội nghiệp hai bác, bế cháu cho người ta mà cứ ngỡ là cháu mình”. Bố mẹ chồng chị tròn mắt còn chị cố gắng bình tĩnh.
Vừa lúc ấy anh về tới nhà, nhìn thấy người tình anh hốt hoảng giật mình. Trước mặt bố mẹ chồng, chồng và bồ của chồng chị đã nói rõ tất cả. “Thưa bố mẹ đây là bạn gái của chồng con. Hôm nay cô ấy đến đây là muốn đề nghị được thay con làm dâu bố mẹ. Con về làm dâu bố mẹ 5 năm nay, không có điều gì phàn nàn cả, nhưng chồng con bảo, anh ấy lấy con là vì thương hại, vì vâng lời bố mẹ. Con con không phải là con anh ấy.
Con gửi bố mẹ sổ tiết kiệm, và tiền lương hưu bố mẹ nhờ con giữ. Con chỉ xin bố mẹ 1 điều, con về đây có cưới xin đàng hoàng thì ra đi cũng phải đàng hoàng, xin bố mẹ nói chuyện với bố mẹ con cho phải đạo”. Chẳng ngờ sau khi nghe con dâu nói mẹ chồng chị đã không thể ngồi yên được nữa. Bà chỉ thẳng vào mặt cô bồ của con trai mà quát:
“Cô có tư cách gì mà muốn thay chân cái Hồng làm dâu nhà này. Liệu cô có thể chăm lo cho gia đình chồng giống như con dâu tôi đã làm được không. Sáng sáng dậy nấu nướng cho cả nhà, tối về lại cơm nước. Mẹ chồng vào viện nghỉ làm cả tháng trời để chăm sóc. Bố chồng ốm không kiểm soát được đi tiểu cả ra đệm, mình nó phải thay giặt đấy. Có được cô con dâu ngoan như thế, chúng tôi không dại gì để mất đâu. Còn đây đích thị là cháu của tôi, bố nó không nhận con mình thì tôi tống cổ bố nó ra khỏi nhà, tôi nuôi cháu tôi”.
Nghe mẹ chồng chị hùng hổ nói, cô bồ kia tái mét mặt lặng lẽ bỏ đi. Lúc ấy chồng chị vẫn đứng chết trân không nói được câu gì. Chị định bế con lên phòng thu dọn đồ đạc thì anh ôm chầm lấy chân vợ: “Anh xin lỗi, anh biết anh sai rồi. Xin em cho anh cơ hội sửa chữa lỗi lầm”.
Chuyện đã qua gần 2 năm,cô bồ của chồngchưa hề xuất hiện lại một lần nào, cũng không ai nhắc lại chuyện nhưng vẫn còn đó 1 nỗi đau chị nhắc mình phải nhớ. Sau lần ấy chị cũng hiểu được tình cảm mà bố mẹ chồng dành cho chị và thêm yêu quý ông bà hơn. Chồng chị cũng đã thay đổi hẳn, về cũng chịu khó lau chùi nhà cửa, giặt đồ, phụ giúp vợ những việc khác. Cũng may là chồng chị tỉnh ngộ kịp thời, chứ nếu như nhiều người vẫn cứ mu muội theo nhân tình thì không biết gia đình chị bây giờ thế nào nữa.
Theo Tienphong
Không có chồng phản bội, đừng nói mạnh...
Ai chưa từng có chồng phản bội, sẽ chẳng thể nào hiểu được nỗi đau ấy lớn biết nhường nào. Hận là một chuyện, đau là một chuyện, không cam tâm cũng là một chuyện.
Nhiều người đứng ngoài cuộc luôn nói, người đàn bà có chồng phản bội như tôi thật lắm lời. Họ nghĩ, tôi dùng mọi cách xúc phạm người thứ ba, níu kéo người đàn ông của mình là tôi hơi quá đáng, là tôi nhỏ mọn. Họ cho rằng, người đàn bà ấy lúc này phải bản lĩnh, phải mặc kệ tất cả, phải chứng minh rằng mình không cần người đàn ông kia, thậm chí là cao thượng với người thứ ba.
Họ chỉ nhìn vào một chuyện tình tay ba, có người thứ ba xen vào và tự tin nói rằng, hôn nhân không hạnh phúc, không phải là do người thứ ba. Tất nhiên, người ngoài cuộc không thể hiểu. Vì nếu như không có sự xuất hiện của kẻ thứ ba ấy, liệu rằng, hôn nhân của chúng tôi có tan vỡ? Nếu như, người ta không cố tìm mọi cách nhảy vào khi vợ chồng chúng tôi rạn nứt, thì vết nứt kia rất có thể sẽ được hàn gắn dù vì điều gì đi chăng nữa. Nhưng sự cám dỗ của những người đàn bà làm người thứ ba ấy quá lớn, khiến người đang ông đang trên đà muốn bỏ vợ thì lại bỏ luôn.
Tất nhiên, chuyện tan vỡ không chỉ hoàn toàn trách người thứ ba, mà kẻ làm chồng cũng là người &'góp công' rất lớn. Nhưng, dù ở cương vị nào, thì một kẻ đi xen vào hạnh phúc của người khác, cướp gia đình của người khác khi họ đang yên ấm, là kẻ đáng xử tội, là kẻ không bao giờ có thể tha thứ và chấp nhận. Nếu như người đó có bản lĩnh, đó là người tử tế, hãy thử để khi họ ly hôn thì hãy nhảy vào.
Đàn ông, chồng, cũng giống như một thứ của cải mình đang sở hữu, chỉ là không bàn tới giá trị của nó. (Ảnh minh họa)
Ai chưa từng có chồng phản bội, sẽ chẳng thể nào hiểu được nỗi đau ấy lớn biết nhường nào. Hận là một chuyện, đau là một chuyện, không cam tâm cũng là một chuyện. Tất nhiên, không thể cam tâm nhìn người đàn ông mình từ lúc yêu đến lúc lấy, bỏ bao công sức chăm bẵm, yêu thương lại cho một kẻ không có công trạng gì. Chưa kể đến người ấy có tiền đồ, có của cải. Tại sao lại mang công sức của mình dâng cho người khác?
Đàn ông, chồng, cũng giống như một thứ của cải mình đang sở hữu, chỉ là không bàn tới giá trị của nó. Nhưng, chỉ cần là của cải của mình thì nhất định không thể để cho cai cướp đi. Đau lòng thay, có những kẻ đãy bày mưu tính kế cướp mất người đàn ông đó của mình. Thế nên, bằng mọi cách phải giành giật.
Người đàn bà không công trạng ở đâu vào cướp chồng, kẻ đó đáng phải xử tội. Một kẻ không nghĩ tới mái ấm của người khác, không nghĩ tới những đứa con của họ, đi phá vỡ gia đình người ta, sao có thể chấp nhận đây?
Người không bị cướp chồng xin đừng nói mạnh. Vì chỉ khi trải qua nỗi đau, ta mới cảm nhận được, nỗi đau ấy lớn như thế nào. (Ảnh minh họa)
Tất cả chuyện ngày hôm nay, chuyện đau thương, chuyện con cái chia lìa cha mẹ, lỗi là ở những kẻ phản bội và lỗi nặng là ở những kẻ làm người thứ ba. Ai làm người thứ thì hãy dừng lại, nếu không, sẽ bị ông trời trừng trị thích đáng. Vì những kẻ ấy là những kẻ đáng bị trả giá, quả báo...
Người không bị cướp chồng xin đừng nói mạnh. Vì chỉ khi trải qua nỗi đau, ta mới cảm nhận được, nỗi đau ấy lớn như thế nào. Nên, xin đừng trách những người làm vợ như tôi buông lời cay đắng với người thứ ba...
Theo Lananh/Eva
Ôm khoản nợ lớn vì sập bẫy người tình Chỉ vì nông nổi và sĩ diện, tôi làm khổ vợ, khổ con khi sập bẫy cô nhân tình trẻ. Bây giờ, cả nhà tôi lao đao khốn đốn chỉ vì chuyện tôi ngoại tình. Người ta nói đúng, đàn ông khi có chút quyền và tiền trong tay đều rất dễ sa ngã. Trước đây, chưa bao giờ tôi nghĩ có ngày...