Cùng yêu một người chúng tôi mất đi tình bạn
Tôi và cô bạn thân cùng thích một người, nhưng anh ấy lại có tình cảm với tôi.
Tôi năm nay 24 tuổi, cũng có nhiều mối tình và một năm nay thì không có ai cả. Tôi có một người bạn gái phải nói là rất thân. Hai chúng tôi học cùng trường với nhau và chơi trong cùng một nhóm và có lẽ hai người chúng tôi thân nhau nhất. Đến bây giờ không học cùng lớp nữa nhưng chúng tôi vẫn thân thiết với nhau, và thường xuyên đi chơi cùng nhau.
Anh trai của cô ấy có mấy người bạn và hai chúng tôi cũng chơi rất thân thiết với các anh. Ngày trước thỉnh thoảng chúng tôi xuống trường các anh chơi nhưng bây giờ các anh ra trường và đều đã làm việc cả. Mặc dù ở rất xa nhưng tôi và cô bạn cũng xuống đó chơi. Thời gian mấy tháng nay dường như mấy anh em chúng tôi lại càng thân thiết hơn. Chúng tôi dù mỗi đứa một quê nhưng cũng đã về nhau chơi hết rồi.
Thời gian gần đây tôi và bạn gái thân hay đùa nhau là yêu hai anh trong nhóm để mỗi lần đi chơi không bị ngại. Trong mấy anh cũng có một anh có tình cảm với tôi, mọi người biết nhưng anh ấy không dám nói ra, tôi thì lại không có tình cảm chỉ là coi như anh em thôi. Còn một anh nữa, anh và bạn gái tôi hay được mọi người trêu là hợp nhau. Tôi cũng cảm thấy hai người hợp nhau nên sau một chuyến đi chơi về tôi đã thường xuyên nhắn tin với anh ấy để giúp hai người đến gần nhau hơn.
Tôi và anh ấy rất ít nói chuyện với nhau nhưng lần này mục đích cũng vì cô bạn của tôi mà thôi. Nội dung câu chuyện tôi cũng đưa nhiều vấn đề giữa hai người nhưng anh luôn lảng tránh. Chúng tôi hay đùa nhau lắm vì với các anh khác chúng tôi luôn thế. Nhiều lúc như tán tỉnh nhau vậy. Và tôi thực sự cảm thấy anh ấy không có tình cảm với bạn của mình và tôi cũng nói cho cô ấy biết.
Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Tôi thực sự không biết cô ấy lại yêu thầm anh; đơn giản tôi chỉ nghĩ cô ấy thấy anh ấy tốt và nói chung là đủ để trở thành người mình gửi gắm. Cô ấy cũng không nói cho tôi biết tình cảm của mình. Những lần đi chơi anh ấy và bạn thân tôi đều đi chung một xe vì tôi có xe rồi nên chỉ cần một người cầm lái thôi.
Ngày quốc tế phụ nữ sắp tới. Ngoài đường mọi người đi chơi với nhau trong khi đó tôi lại cắm đầu trong cửa hàng hoa của bà chị. Lúc đó thấy thật tủi thân, mấy anh biết chuyện luôn động viên tôi. Cách đây bốn ngày tôi cảm thấy mình cũng có tình cảm với anh rồi và tôi quyết định nói với anh ấy là từ giờ anh em hạn chế nói chuyện thôi và anh đã nói lời yêu tôi. Tôi không chấp nhận vì tôi cũng bị tổn thương trong tình cảm nhiều rồi tôi không muốn lại như thế nữa. Anh nói anh có tình cảm với tôi lâu rồi, chính tôi là người mang lại nụ cười cho anh, anh cần có tôi. Con tim tôi lúc đó rung động và tôi đã chấp nhận làm người yêu anh.
Ngày hôm sau tôi rủ cô bạn đi chơi cùng nhóm, thực ra trong chuyến đi này tôi cũng muốn kể cho bạn biết chuyện của tôi và anh nhưng chưa có cơ hội. Không ngờ cô ấy đã biết chuyện, tôi cảm thấy cô ấy buồn nhưng trước mặt mọi người cô ấy vẫn vui vẻ. Tôi hiểu cô ấy như thế nào mà vì chúng tôi là bạn thân.
Buổi tối chúng tôi đi chơi mọi người vui vẻ chơi nhưng tôi thì không còn tâm trạng nào để vui nữa nên ngồi một chỗ uống nước xem mọi người chơi. Anh hiểu tâm trạng tôi như thế nào nên ngồi cạnh nói chuyện và tìm cách giải quyết. Tâm trạng của tôi từ đó không tốt tý nào.
Sáng hôm sau tôi đã lấy máy của cô ấy đọc trộm tin nhắn và tôi biết cô ấy rất buồn và tâm sự với người bạn khác. Cô bạn ấy có vẻ trách tôi rất nhiều, nói tôi là người bạn không tốt, thậm chí còn bảo tôi là đi cướp người yêu của người khác. Tôi thực sự suy sụp.
Vài ngày sau bạn thân luôn tỏ ý tránh mặt tôi. Tôi buồn hơn nữa khi cô ấy liên tục đăng tải những dòng cảm xúc hàm ý về một người bạn phản bội, người bạn không tốt. Tâm trạng của tôi lúc đó không còn gì để nói nữa, tôi chỉ khóc và khóc, tôi muốn nói ra cho nhẹ lòng nhưng ai muốn nghe tôi nói, ai tin tôi đây.
Nếu có muốn nói một câu tâm trạng của mình lên Facebook thì người ta lại nghĩ tôi có tội còn kêu oan. Tôi chỉ im lặng mà thôi. Lối thoát cuối cùng cho chúng tôi là tôi bảo cô ấy ở lại một hôm nữa để buổi tối nay hai đứa ra bờ biển nói cho nhau hiểu nhưng cho ấy muốn về. Tôi cũng nhờ mấy anh giữ cô ấy lại nhưng cũng không được vì tôi biết khi chúng tôi về nghĩa là hai đứa không thể nói chuyện được. Hai nhà chúng tôi cách nhau hơn 30 km tôi chỉ khi có việc gì cần mới lên trường thôi; chúng tôi đang trong thời gian sửa khóa luận tốt nghiệp. Vậy thì tôi phải làm sao đây để giải thoát cho hai chúng tôi?
Bạn trai tôi cũng đã chủ động nói chuyện với cô ấy, nhưng cô ấy nói dối là không buồn chuyện đó. Bên cạnh hạnh phúc đó tôi vẫn còn một nỗi buồn về tình bạn. Tôi không biết nên im lặng không nhắc lại chuyện này hay nói cho cô ấy hiểu. Tôi hạnh phúc, tôi có người yêu mà tôi lại không dám công khai vì tôi sợ cô ấy buồn.
Câu chuyện của tôi hơi dài nhưng như vậy mọi người mới hiểu được rõ vấn đề. Thực sự tôi không biết phải làm gì bây giờ mong mọi người giúp tôi.
Theo iblog
Ốm thập tử nhất sinh, chồng mới thú nhận có con trai riêng
Tuần trước, có lẽ thấy sức khỏe quá yếu, anh đã gọi tôi đến bên giường bệnh, thều thào kể rằng ngoài hai cô con gái của vợ chồng tôi, anh còn có một cậu con trai riêng với người yêu cũ. Sau khi lấy chồng và cùng anh ta ra nước ngoài sinh sống, cô ấy mới biết đang mang trong mình giọt máu của chồng tôi.
Ảnh minh họa: Internet
Trong một đêm mưa gió rét buốt ở quán cà phê sâu trong ngõ nhỏ, tôi đã gặp anh. Không hiểu ở tôi có điều gì đó khiến chàng trai ngoài 30 tuổi là anh bưng tách cà phê nóng hổi đến bàn làm quen và rồi giãi bày những nỗi lòng lẽ ra sẽ không bao giờ được chia sẻ với những người lạ.
Anh tâm sự rằng cách đây đúng tròn một tháng, khi anh đang ngập tràn hạnh phúc chuẩn bị cho lễ đính hôn thì bị nhà gái đột ngột bội ước để gả con gái cho một người đàn ông Việt kiều giàu có. Anh quay cuồng trong nỗi đau mà không thể hiểu nổi vì sao tình yêu bao năm lại có thể tan tành nhanh chóng trước mãnh lực của người đàn ông đến từ bên kia đại dương.
Thông cảm với nỗi niềm của anh, tôi đã an ủi anh bằng sự chân thành...
Sau buổi gặp gỡ tình cờ đó, tôi có chuyến công tác xa hơn một tháng. Ngay ngày đầu tiên trở lại thành phố, theo thói quen tôi lại tìm tới quán cà phê trong ngõ nhỏ đó. Tôi gặp lại anh đang ngồi đúng ngay chiếc bàn mà chúng tôi đã gặp nhau lần trước và những lời thăm hỏi chia sẻ đã khiến chúng tôi trở thành những người bạn
Rồi chúng tôi yêu nhau và trở thành vợ chồng sau hơn hai năm quen biết, tìm hiểu. Bây giờ đã là 20 năm vợ chồng tôi chung sống hạnh phúc cùng hai cô con gái xinh xắn, ngoan ngoãn, học giỏi và luôn yêu kính cha mẹ.
Cuộc sống bình yên của vợ chồng tôi chỉ bị tráo xộn khi chồng tôi lâm bệnh nặng. Anh bị bệnh tim do di chứng bệnh thấp khớp thời trẻ để lại. Bao nhiêu tiền bạc dành dụm tích cóp được đội nón ra đi nhưng bệnh tình của anh chẳng khả quan hơn được bao nhiêu. Có những lúc bác sỹ đã gặp tôi để nói về những điều xấu nhất có thể xảy ra với anh...
Tuần trước, có lẽ thấy sức khỏe quá yếu, anh đã gọi tôi đến bên giường bệnh, thều thào kể rằng ngoài hai cô con gái của vợ chồng tôi, anh còn có một cậu con trai riêng với người yêu cũ. Sau khi lấy chồng và cùng anh ta ra nước ngoài sinh sống, cô ấy mới biết đang mang trong mình giọt máu của chồng tôi.
Cô ấy và người chồng Việt kiều cũng đã chia tay sau vài năm sống chung và cô mang con về nước từ khi bé được 5 tuổi. Chồng đã giấu tôi để đi lại thăm nom, chăm sóc mẹ con cô ấy từ bấy đến nay, giờ đứa trẻ đã là một chàng trai 23 tuổi. Anh bày tỏ muốn được nhận con và cho con mang họ bố. Tôi có nên chấp nhận đề nghị này của chồng mình không?
Theo Tienphong
Khốn đốn chuyện tình duyên vì... gò má cao Đối với Vân bây giờ chuyện tình yêu chỉ là bọt bể. Cô chẳng màng quan tâm cũng không muốn suy nghĩ nhiều về ba mối tình lỗi hẹn ấy. Ai đời lại lỡ duyên vì cái gò má cao bao giờ, Vân nghĩ mãi mà không ra. Đối với Vân bây giờ chuyện tình yêu chỉ là bọt bể. Cô chẳng màng...