Cũng vì vội vàng, tôi lấy phải chồng bất lực
Tôi cứ tưởng anh có người khác, tưởng anh chán tôi… nhưng sự thật lại là anh bất lực, anh ở bên tôi, cũng muốn đấy nhưng “trên bảo mà dưới không nghe”.
ảnh minh họa
Tôi là một cô gái có ngoại hình bình thường và “chậm chồng”. Thi trượt đại học 2 lần, tôi ngậm ngùi theo học một trường trung cấp. Ra trường, đi làm ở một cơ quan nhà nước lương ba cọc ba đồng, lại thêm việc không khéo ăn nói và chẳng mấy xinh đẹp nên vài năm sau mà vẫn chẳng có ai thèm ngó ngàng đến. Mẹ tôi cứ thở vắn than dài tưởng ế đến nơi, viện hết người này tới người kia mai mối mong sao sớm có người rước quả b.om n.ổ chậm đi cho an lòng.
Rồi người dì họ giới thiệu cho tôi một anh có điều kiện rất ổn: 30 t.uổi, ngoại hình có thể nói là đẹp, đã làm xong thạc sĩ và hiện tại đang làm việc tại một công ty có tên t.uổi ở Hà Nội. Tôi vừa nghe đã thấy giữa mình và anh ấy có sự chênh lệch đáng kể nên cũng chẳng mặn mà gì. Dì bảo đi gặp mà tôi cứ ừ hữ mãi, cho đến khi mẹ anh thân chinh đến gặp tôi. Bà là một người phụ nữ khéo léo và chỉ vài câu bà đã rước tôi lên tận mây xanh, cứ như tôi sắp về làm dâu nhà bà tới nơi.
Bà nói Hùng hiền lắm, lại “đần” nữa, tối ngày chỉ biết học, làm việc và phấn đấu. 30 t.uổi chẳng có một mảnh tình vắt vai. Bố mẹ giục cưới vợ thì chỉ ậm ừ rồi chẳng thấy đâu, “hóa ra nó lười”, nên cuối cùng Hùng giao phó cả cho mẹ trong việc chọn vợ. Bà quan sát mãi và cuối cùng đã nhắm được tôi. Vì tôi “hiền lành, nết na, chăm chỉ, ngoan ngoãn”. Nếu bà không nói, tôi cũng chẳng nghĩ mình có từng ấy ưu điểm. Và vì bà đã đích thân đến nói chuyện nên tôi đồng ý gặp gỡ Hùng.
Video đang HOT
Nói thực, cuộc gặp gỡ giữa chúng tôi chẳng có gì là đặc biệt. Anh ấy chẳng có vẻ gì là chú ý đến tôi và tôi cũng không hề có ấn tượng đặc biệt. Thế nhưng chỉ sau 3 lần gặp gỡ là hai nhà đã tính chuyện gặp nhau và bàn cưới hỏi. Cả hai nhà đều đã sốt ruột lắm rồi thì phải, chúng tôi thì cũng gật đầu cho xong. Với lại, tôi cũng khá vui vẻ vì ai cũng bảo tôi chậm mà chắc, lấy chồng như thế thì còn gì bằng. Tôi cũng vì vui mà không mảy may nghĩ ngợi nghi ngờ.
Đêm tân hôn, anh say rượu ngủ li bì. Tôi cũng hơi chạnh lòng nhưng ai chấp người say, tôi đành chờ đợi đêm hôm sau. Nhưng ngày hôm sau anh vẫn than mệt. Và hôm sau nữa thì anh lên Hà Nội làm việc. Tôi bần thần cả người, lòng thoáng buồn nhưng chẳng dám than thở với ai sợ bảo con gái l.ăng l.oàn. Mẹ hỏi tôi cũng chỉ ậm ừ bảo anh mệt nên chờ cuối tuần.
Tối thứ 7 anh mới về nhà trong khi công ty được nghỉ từ chiều thứ 6. Tôi hỏi anh bảo bận việc. Tôi buồn lắm, vợ chồng mới cưới mà anh dửng dưng như không. Đêm thứ 7, anh than mệt xe cộ đường dài nên ngủ một mạch. Chiều chủ nhật anh lại ra xe lên công ty. Thế là tuần thứ 2, anh vẫn chưa chạm vào tôi.
Tuần thứ 3, thứ 4, thứ 5… tôi và anh vẫn chung giường và chỉ ngủ. Tôi cáu, dựng anh dậy hỏi, nhất định không cho ngủ nếu không cho tôi câu trả lời. Tôi cứ tưởng anh có người khác, tưởng anh chê tôi… nhưng sự thật lại là anh bất lực, anh ở bên tôi, cũng muốn đấy nhưng “trên bảo mà dưới không nghe”, anh không thể làm gì được. Anh xin lỗi vì làm khổ đời tôi, bảo tôi giờ muốn làm thế nào cũng được, cứ ngoại tình thoải mái, miễn đừng có con và đừng ly hôn. Nếu muốn sau này chúng tôi sẽ thụ tinh nhân tạo, anh không muốn tôi biết cha ruột của đ.ứa b.é gây phiền phức sau này. Tôi như đứt từng khúc ruột.
Chán nản vô cùng các bạn ạ. Biết chuyện được hơn một tháng nay, người tôi lúc nào cũng như người mất hồn, chẳng biết phải làm sao. Tôi vẫn chưa nói cho ai biết chuyện này, cũng chẳng có tâm trí để ngoại tình như được chồng cho phép. Tôi chỉ ngồi cả ngày và giá như, giá như đã chẳng vội ngỡ bắt được vàng thì đã không ra nông nỗi…
Theo VNE
Anh chỉ coi tôi như nô lệ trên giường
Ngày đó, khi yêu anh, dù biết anh có vợ và dù vợ anh có nói thế nào về anh, có nói anh là gã đàn ông lăng nhăng tôi vẫn không tin.
Tôi luôn nghĩ, đàn ông có vợ có kinh nghiệm, từng trải. Còn có bà vợ nào khi biết chồng mình có người khác lại không tức giận và tìm cách chia rẽ. Nhất là khi đó, chị ta chỉ là vợ cũ của anh. Anh bảo, hai người đã ly dị nhau từ lâu rồi.
Khi đó, tôi yêu và rất tin anh. Tôi nghĩ, chắc do anh đã quá yêu tôi nên chọn tôi và không còn vương vẫn với vợ cũ nữa. Anh đã có mấy người con gái nên anh tâm sự, chuyện vợ con với anh cũng rất buồn, lại không có cậu con trai. Khi đó, tôi chưa nghĩ cái chuyện trai gái là to tát. Tôi nói với anh về dự định của mình trong tương lai và tâm sự với anh rất nhiều.
Vợ của anh thường xuyên gọi điện cảnh báo tôi rằng, nếu tôi chọn anh thì sau này phải ân hận. Vì anh vốn là người đàn ông lăng nhăng, ngoài tôi ra, anh còn có rất nhiều người đàn ông khác. Khi đó, tôi cũng không hay biết là anh chưa hề ly dị vợ. Vợ cũ của anh có nói thì anh cũng cứ bảo là cô ta vì ghen tuông nên nói vậy thôi chứ giữa hai người không còn tình nghĩa gì. Cô ấy nhìn lại ghê gớm nên tôi tin lời anh hơn.
Sau này, tôi còn nghĩ, chính sự chua ngoa của cô ta mới khiến gia đình anh ghét bỏ. Và anh bỏ cô ta cũng là lẽ đương nhiên chứ không phải là anh vô trách nhiệm với gia đình. Tôi yêu anh và có ý định lấy anh làm vợ. Tuy vậy, bố mẹ tôi không đồng ý. Sau đó, tôi đã van nài bố mẹ, bất chấp lời ngăn cấm của bố mẹ mà quyết định có con với anh. Tuy chúng tôi là vợ chồng nhưng không hề có một đám cưới nào cả, đó là do anh nói, chưa li dị vợ bao lâu nên không muốn nhắc chuyện này sớm. Chúng tôi đón nhau về sống rồi sau này sẽ làm đám cưới sau.
Mẹ chồng tôi còn ghê gớm vô cùng, bà ghét tôi ra mặt. Không hiểu sao mà bà lại khó chịu với tôi như thế. (ảnh minh họa)
Tôi có bầu con trai khiến anh và gia đình anh vui, nhưng càng ngày, tôi càng thấy những điểm xấu của anh. Anh là người đàn ông cực kì tẻ nhạt và chán nản. Anh vô tâm vô cùng. Chưa bao giờ anh hỏi han hay quan tâm tôi một câu. Tôi có nói gì về chuyện đưa con đi chơi, hay những ngày có bầu cũng vậy, anh chưa hề đưa tôi đi khám thai. Biết có con trai thì vui như vậy đấy nhưng anh nào có yêu tôi.
Mẹ chồng tôi còn ghê gớm vô cùng, bà ghét tôi ra mặt. Không hiểu sao mà bà lại khó chịu với tôi như thế. Lời nào tôi nói ra cũng làm bà chướng tai, gai mắt. Bà khó chịu với tôi vô cùng, bà không coi tôi là con dâu, bà còn coi tôi như cái gai trong mắt.
Dù là tôi đã có con với con trai bà nhưng bà vẫn coi tôi không ra gì. Thực sự tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng khi sống trong nhà này. Tôi đã gồng mình lên, đã cố gắng chiều chồng vì nghĩ rằng, chỉ cần chiều anh thì anh sẽ yêu thương tôi như thường.
Bây giờ, anh thường xuyên qua lại với người vợ cũ, anh còn hay nói nhớ cô ta và các con gái của anh. Hóa ra, anh chưa từng ly dị cô ta thật, anh chỉ nói dối và anh đang thương nhớ gia đình cũ của mình. Tôi nói câu nào anh cũng quát tháo. Anh còn nổi khùng lên bảo, anh chỉ coi tôi là người ngoài, chỉ là người sinh con trai cho anh, còn anh không coi tôi ra gì, anh chỉ coi tôi là công cụ trên giường thôi.
Anh không hỏi han tôi cả ngày nhưng chỉ cần đến tối, khi anh muốn gần tôi là anh lại nói tôi phải phụ vụ anh. Tôi thật lòng cũng không còn hứng thú gì với anh nữa, vì tôi hiểu, anh không hề yêu tôi. Với một người không dành tình cảm cho mình thì còn gì đâu mà nói yêu đương, mặn nồng. Tôi không muốn cũng không được, anh ép tôi một cách quá đáng...
Khi đã chán tôi rồi, anh mới quay ra đổ hết tội lỗi lên đầu tôi. Tôi cảm thấy thật sai lầm và càng cảm thấy có lỗi với bố mẹ, bố mẹ đã vì thương con gái mà ngăn cấm, vậy mà tôi lại coi đó là chuyện của mình, tôi tự mình quyết định. Sống trong nhà chồng không có lấy một ngày thoải mái, thực sự tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Tôi đang đau khổ lắm, tôi thật sự quá ân hận rồi. Giờ tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Bài học đắt giá từ cuộc tình vụng trộm Người con gái thứ nhất đến với tôi thật nhẹ nhàng và tôi cũng có cảm giác thích thú, hưng phấn vô cùng. Chưa bao giờ tôi thấy được cảm giác lạ như thế sau 5 năm vợ chồng chung sống bên nhau. Ngườiphụ nữ ấy thật đẹp, gợi cảm và luôn chiều theo ý muốn của tôi, cho tôi cảm giác thoải...