Cúng Tết Ông Táo xong, tôi vội vã đến công ty và cứ đinh ninh chồng ở nhà lo liệu được, không ngờ chiều trở về, tôi hết hồn khi nhìn mâm cơm nhà mình
Buổi sáng tôi đã nhẫn nhịn rồi, nhưng đến chiều thì không thể chịu được thêm nữa.
Chồng tôi là dân kế toán. Việc của anh mỗi ngày là đi chợ và dạy con học, còn lại nấu nướng dọn dẹp là tôi lo. 10 năm qua nhà tôi luôn êm đẹp như thế. Ấy thế mà hôm nay, Tết Ông Táo, lần đầu tiên chúng tôi cãi nhau một trận tanh bành.
Những ngày giáp Tết ai cũng bận, chồng tôi thì bận tính toán lương thưởng sổ sách ở công ty, tôi thì bận chạy trả hợp đồng rồi gặp khách chốt sự kiện… Thế nên đến tận đêm qua nhà tôi vẫn còn ngớ người ra vì không nghĩ hôm sau là 23 tháng Chạp rồi.
Sáng sớm nay, tôi giục chồng dậy dọn dẹp bàn thờ giúp tôi để tôi chạy ra chợ mua cá và hoa vì sợ anh chọn kỹ quá, về đến nhà thì trưa mất.
Tôi chỉ đi có hơn một tiếng, về nhà cũng thấy chồng hỉ hả bảo: “Vợ xem, khéo thật, anh cũng vừa dọn xong bàn thờ rồi”.
Tôi ngước lên nhìn thì chết điếng khi thấy bàn thờ sạch bách. Bát hương trước kia quấn đầy tàn nhìn trông khí khái ấm áp bao nhiêu thì giờ chỉ còn lưa thưa lại vài chân hương. Hai bình hoa giả hai bên cũng không thấy đâu nữa. Nhìn ra thùng rác thì đã thấy nằm trong đó rồi.
Video đang HOT
Tôi ngớ người, chưa kịp nói gì thì chồng khoe: “Vợ thấy anh dọn sạch không? Gớm, trước kia vợ để nhìn cứ chật chội, nay anh dọn sạch luôn, Tết này thoải mái chỗ mà bày mâm ngũ quả với xôi gà”.
Tôi thấy trên bàn ăn có một con cá chép rán trông kích cỡ rất giống con cá buổi sáng tôi mua. (Ảnh minh họa)
Tôi giận tím mặt. Có ai đời dọn bàn thờ mà vứt hết như chồng tôi không? Thế nhưng vì cố giữ hòa khí nên tôi không nói gì mà vào bếp chuẩn bị đồ cúng. Cúng xong, tôi vội đến công ty còn chồng thì được nghỉ buổi sáng. Tôi dặn anh mang cá ra sông phóng sinh. Hôm nay do hết cá nhỏ nên tôi đã mua một con cá chép khá to. Tôi còn cẩn thận bảo anh phải ra chỗ xa xa, tránh việc mình vừa thả cá xuống thì có người khác bắt lên.
Thế mà mọi người ạ, chiều về, tôi thấy trên bàn ăn có một con cá chép rán trông kích cỡ rất giống con cá buổi sáng tôi mua. Tôi đã nghi ngờ rồi nhưng không dám hỏi chồng vì sợ suy đoán của mình là đúng. Ấy vậy mà chồng tôi vội vã khoe luôn: “Nay anh thử vào bếp rán cá mà không ngờ lần đầu đã rán được cá vàng ươm. Hai mẹ con ăn thử đi. Cá to thế này mà vợ bảo anh đi phóng sinh, thật lãng phí quá nên anh làm bữa tối luôn”.
Lần này thì tôi giận đến mức không kìm được nữa. Thấy con định gắp cá, tôi liền hất cả đĩa xuống sàn nhà rồi mắng chồng một trận. Hai vợ chồng cãi cọ vì người nào cũng cho rằng mình đúng. Chồng thì bảo tôi lãng phí, tôi thì thấy anh ăn cả cá phóng sinh thì bực bội.
Không ai chịu nhường ai, kết quả là chồng bỏ về nhà bố mẹ chồng và tuyên bố Tết năm nay anh ăn Tết ở nhà ông bà nội, tôi với con tự ở nhà mà lo, anh không tham gia vào nữa. Hỏi thế có bực không hả mọi người? Có nên mặc kệ anh ở đó luôn cho xong, hay gọi điện cho anh về? Tết nhất đến nơi rồi mà gia đình còn rối như canh hẹ thế này khiến tôi mệt mỏi quá.
Theo T.Q.L.B/Helino
Mẹ chồng mất, chúng tôi chỉ được các anh chồng phân chia cho hòm đồ cũ của bà làm kỷ niệm, ấy vậy mà khi mở ra tôi ngẩn người đếm được 30 cây vàng
Lần mò một hồi, anh khám phá ra chiếc hòm ấy có 2 đáy, đáy dưới như 1 ngăn bí mật, nếu không xem xét kỹ lưỡng thật khó bề phát hiện.
MNhà chồng tôi có 3 anh em trai. Hai anh của chồng học hành giỏi giang, đều thoát ly lên thành phố làm việc và sinh sống cả. Chồng tôi là con út, học kém nên bỏ dở việc học đi làm. Chúng tôi đứa làm công nhân nhà máy may đứa làm thợ mộc để kiếm sống nuôi con.
5 năm trước tôi và chồng cưới nhau, hai anh chồng đều xa nhà nên vợ chồng chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng. 4 năm trước bố chồng qua đời vì tai nạn, cách đây nửa năm mẹ chồng tôi phát hiện bị ung thư gan giai đoạn cuối. Đúng 3 tháng trước là lễ tang của bà.
Sau khi công việc ma chay xong xuôi, nhà chồng tôi nổ ra một vụ tranh chấp tài sản khá căng thẳng. Mẹ chồng qua đời để lại mảnh đất và căn nhà bà đang ở, thêm vườn, ruộng. Tài sản của bà tính sơ sơ cũng đến 1 tỷ đồng chứ chẳng ít gì. Vốn bà có sổ tiết kiệm ngân hàng nữa nhưng thời gian điều trị bệnh đã dùng hết. Tôi ngẫm thấy mẹ chồng giỏi thật, lúc bệnh tật cuối đời cũng chẳng cần nhờ vả gì con cái hết.
Chúng tôi đứa làm công nhân nhà máy may đứa làm thợ mộc để kiếm sống nuôi con. (Ảnh minh họa)
Tài sản của mẹ chồng để lại không ít nhưng vợ chồng tôi lại chẳng được chia chút nào. À, được mẩu vườn để chúng tôi cất cái nhà con con khác mà ở. Còn căn nhà lớn với vườn ruộng hai anh chồng sẽ bán đi lấy tiền chia nhau. Anh cả viện lý do con trưởng phải thờ cúng, giỗ chạp cho bố mẹ, được chia phần lớn gia sản là đương nhiên.
Anh thứ hai vừa sinh cố đứa con thứ 3 kiếm thằng cu nên than thở nhà chật chội lại nuôi con tốn kém, anh phải mua được cái nhà cho lũ trẻ có chỗ ở ổn định. Còn vợ chồng tôi ở quê rộng rãi, ăn uống rẻ bèo và có mỗi đứa con, cần gì lắm tiền đâu. Sau đó mỗi người góp thêm 10 triệu, tổng là 20 triệu để phụ chúng tôi dựng nhà mới.
Chồng tôi tính hiền lành chẳng tranh giành với ai bao giờ, lại sợ mang tiếng mẹ vừa nằm xuống con cái đã giành nhau tài sản. Có thể anh thương các anh mình ở trên thành phố sống khó khăn cũng nên. Tóm lại cuối cùng vợ chồng tôi cầm được 20 triệu tiền mặt và cái hòm chứa những vật dụng mẹ chồng hay dùng khi còn sống làm kỷ niệm. Tôi phận làm dâu còn có thể nói được gì!
Dốc hết tiền tích góp ra tôi với chồng cũng làm căn nhà nhỏ ở mẩu vườn hẻo lánh được chia kia. Hôm đấy dọn dẹp đồ đạc vào nhà mới, lúc mở chiếc hòm đựng đồ cũ của mẹ chồng ra, chồng tôi cứ thấy cái hòm đấy là lạ. Vì làm nghề mộc nên anh khá tinh ý và nhạy cảm với kết cấu của đồ gỗ. Lần mò một hồi, anh khám phá ra chiếc hòm ấy có 2 đáy, đáy dưới như 1 ngăn bí mật, nếu không xem xét kỹ lưỡng thật khó bề phát hiện.
Chúng tôi ngơ ngác thấy bên trong ấy toàn vàng là vàng! (Ảnh minh họa)
Khi chồng tôi cạy cái ngăn bí mật kia ra, chúng tôi ngơ ngác thấy bên trong ấy toàn vàng là vàng! Đếm thì được đúng 30 cây vàng miếng! Hơn 1 tỷ đồng! Tôi ngơ ngẩn nhìn chỗ vàng mà thán phục thâm ý sâu xa của mẹ chồng. Khả năng bà đoán trước được cảnh tượng ngày hôm nay là rất lớn. Chứ không tại sao bà phải tỉ mỉ giấu vàng vào đáy hòm?
Chồng tôi nhìn số vàng thì hốt hoảng muốn báo cho các anh trai, định gọi họ về phân chia lại tài sản. Tôi tức điên mắng chồng 1 trận. Họ đã có phần, chỗ vàng này là vợ chồng tôi đáng được, do mẹ chồng muốn dành riêng cho đứa con út hiền lành. Nhưng chồng tôi không nghe đâm ra chúng tôi cãi nhau, chiến tranh lạnh mấy ngày hôm nay rồi. Tôi nên khuyên chồng thế nào đây? Trần đời chẳng có ai ngốc như anh ấy mất!.
Theo P.G.G/Helino
Vừa vào cổng đã thấy cả tạ miến dong bị vứt dưới sân và hắt nước ướt sũng, tôi lắp bắp hỏi chồng thì anh nói một câu khiến tôi bàng hoàng đau đớn Trong tiếng cãi nhau của chồng và mẹ chồng, tôi chỉ biết ôm con ngồi khóc. Tôi là nhân viên văn phòng, công việc cuối năm vô cùng bận rộn. Mẹ tôi ở quê làm miến dong nên tôi phụ giúp bà bán hàng cho các chị em đồng nghiệp. Giáp Tết là thời điểm tiêu thụ tốt nhất nên tôi nhờ người...