Cùng phận làm dâu, nhưng cô chị lười làm lại hay sai vặt, cô em liền nghĩ cách khiến bố mẹ chồng vào cuộc (Phần cuối)
Tuy là chị dâu nhưng cô ta lại ít t.uổi hơn Hạ và tính tình thì đỏng đảnh, chảnh chọe không ai chiều theo được.
Ảnh minh họa
Bà chị dâu ngày càng quá quắt nhưng có sự bảo trợ của ông anh chồng “đội vợ lên đầu” nên cô ta vẫn không bị bố mẹ chồng mắng. Chỉ khi vắng mặt cả hai, bố mẹ chồng cũng than phiền về nàng dâu tai quái và tính tình tiểu thư quá mức này. Họ cũng bực cả ông con trai nhu nhược, chỉ răm rắp nghe lời vợ.
Cứ bữa ăn vẫn cứ õng ẹo chê bai đủ kiểu nhưng ăn nhiều thì không ai bằng. Quần áo thì có máy giặt nhưng còn không chịu vứt vào và lấy ra phơi, vẫn một tay em chồng tức Hạ phải làm.
Mà cứ lấy cớ có bầu, ăn tham tiếc cả miếng trái cây cho trẻ con. Thằng bé nhà Hạ hơn 2 t.uổi, nó chơi cạnh bà bác thế mà chị ta ngồi ăn hoa quả thằng bé cứ ngước nhìn cũng không cho nó miếng nào.
Hạ về, thấy cảnh đó tức quá ôm lấy con, mở tủ lạnh lấy đồ cho con ăn. Cô cố tình nói không to, không nhỏ cho cô ta nghe được: “Ăn như heo đóng có 2 triệu chẳng đủ t.iền gạo lại còn đòi ăn ngon.”
Tức thì cô ta lồng lộn lên: “Này cô nói ai đấy? Phận làm em ăn nhờ ở đậu trong nhà của chúng tôi thì đừng có mở mồm đòi công bằng. Lo mà làm việc nhà cho tốt đi không sau này gác xép tầng 2 cũng không có mà ở đâu!”
Ra là cô ta luôn nghĩ chồng mình con trưởng, sẽ thừa hưởng toàn bộ ngôi nhà này và vợ chồng Hạ chỉ đang “ăn nhờ ở đậu” nên mới lên mặt như thế.
Đúng lấy ấy, mẹ chồng từ ngoài về, thấy 2 chị em có vẻ căng thẳng, mới hỏi: “Làm sao, hai đứa mày lại cãi nhau đấy à?”
Hạ nói mát: “Con nào dám, ở nhờ nhà người ta thì biết thân biết phận thôi!”
Tức thì mẹ chồng cô ngạc nhiên: “Cái gì, ăn nhờ ở đậu của ai?”
Cô tỏ ra rúm ró, liếc chị dâu đáp :”Thì nhà anh cả đó mẹ!”
Video đang HOT
Mẹ cô quay sang mắng chị dâu : “Một ngày bố mẹ còn thì đừng có tơ tưởng. Mà tao có chia, cũng chia đều. Bỏ ngay cái suy nghĩ con trưởng thừa hưởng hét đi!”
Cô ta ngúng ngẩy bỏ đi. Hạ thì cười thầm vì cô nhận ra, mẹ chồng vẫn đứng về phía mình khi không có anh cả ở đó. Còn nếu có, mẹ chồng tuy im lặng nhưng cô đoán, trong lòng bà cũng chẳng hài lòng với nàng dâu cả đâu.
Không dưới 1 lần Hạ nghe bố mẹ nói chuyện với nhau, tỏ thái độ rất khó chịu về nàng dâu cả. Có vẻ như ông bà cũng đang cố nhẫn nhịn, vì dù sao cũng nhờ cô ta mà con trai chịu đi làm k.iếm t.iền. Còn thái độ trong gia đình, hầu như cô ta chỉ chành chọe với Hạ nên ông bà mặc kệ. Đoán biết được tâm lý của mẹ chồng cũng không ưa, Hạ lập tức tương kế tựu kế v.ạch m.ặt dâu cả để ông bà dạy dỗ lại.
Sau hôm đó, Hạ tiếp tục nhẫn nhịn mỗi khi bà chị dâu chê ỏng chê eo. Nhưng có một sáng cuối tuần, chị dâu lại dậy muộn theo thói quen. Khi xuống nhà thì không có ai, chỉ có Hạ đang cho bé ăn sáng. Cô ta vênh mặt hỏi: “Bố mẹ đi đâu cả rồi?”
“Bố mẹ đi cỗ rồi” – Hạ cũng nói dối dù biết rằng mẹ chồng chỉ ra chạy ra ngay ngõ mua bánh cuốn về ăn sáng.
Nghe thấy vậy, bà chị dâu lập tức trở mặt, tỏ ra như bà hoàng trong nhà: “Sáng nay cho chị ăn gì, nói trước đồ không ngon, không bổ thì cô liệu đi mua lại cho chị nhé!”
Hạ chẳng buồn để ý những lời sai bảo của cô ta, vẫn dỗ dành và nói chuyện với con mình. Tới khi cô ta tức điên, hét lên: “Phận làm em mà không nghe lời à? Đến bà già nhà này còn phải nghe tôi, cô là cái gì mà dám cãi hả?”
Hạ giả bộ ngơ ngác: “Chị đang nói ai đấy?”
Cô ta nhếch mép: “Còn ai. Nói cho cô hay, đến mẹ chồng còn phải chiều theo tôi thì cô liệu mà biết điều đi. Chồng tôi không thích làm thôi chứ hắn mà chăm thì k.iếm t.iền gấp 5 – 7 lần vợ chồng cô đấy.
Mẹ chồng lúc ấy từ ngoài vườn bước vào, bà tức giận vì những gì dâu cả đã nói.
“Cô gọi ai là bà già đấy hả? Vì thương cô có bầu, nể con trai dặn dò nên tôi nhịn. Nhưng tôi càng nhịn cô lại càng không biết điều rồi đấy. Lời nói và hành động của cô ngày càng quá trớn, không giáo dục ngay thì hỏng. Tôi sẽ gọi bố mẹ cô lên để tối nay nói chuyện, không thay tính đổi nết thì đừng có ở nhà này nữa!”
Hạ thì hả hê trước sự dứt khoát của mẹ chồng, cuối cùng bà cũng chịu lên tiếng chứ không dung túng cho con dâu cả mặc sức tung hoành nữa!
Theo Afamily
Mẹ chồng "thưởng nóng" osin trẻ 1 căn nhà, con dâu choáng váng nhập viện khi biết lý do
Mọi sự cứ trùng hợp thời điểm với nhau đến một cách khó tin. Thế nhưng không xác minh hẳn được chuyện gì nên tôi cũng cứ thế để chuyện căn nhà chìm vào quên lãng. Cho đến ngày tôi tình cờ bắt gặp cô osin kia với cái bụng to tướng đang nói chuyện với mẹ chồng tôi trong phòng khách.
Giờ đây tôi vẫn không biết phải đối diện thế nào khi trở về căn nhà đó. Sẽ thế nào khi đ.ứa t.rẻ được sinh ra? Tôi sẽ là gì trong căn nhà đó? Quả thực có nằm mơ tôi cũng không nghĩ được, mẹ chồng tôi và anh lại có thể làm điều tàn nhẫn đó.
Tôi và anh biết nhau từ khi còn nhỏ do bố tôi và bố anh là bạn làm ăn thân thiết. Thế nhưng mãi khi sau này, chúng tôi mới thực sự quen và tìm hiểu nhau khi cùng du học bên trời Tây.
Anh khá đẹp trai lại có tài ăn nói. Khi biết chúng tôi đang qua lại tìm hiểu nhau, gia đình hai bên đều ra sức ủng hộ. Thế nên sau khi về nước được 3 tháng, đám cưới linh đình của chúng tôi đã được diễn ra.
Gia đình chồng tôi chỉ có anh là con một nên sau khi lấy nhau, tôi vui vẻ về sống chung cùng bố mẹ chồng. Bố mẹ anh suy nghĩ khá thoáng, ông bà cũng không bắt buộc vợ chồng tôi phải ở cùng. Song nghĩ cảnh bố mẹ già, nhà thì rộng lại chẳng có tiếng người, tôi quyết định vợ chồng về sống cùng bố mẹ.
Cuộc sống tân hôn của chúng tôi có thể nói là khiến nhiều người phải ganh tỵ. Tôi được chồng chiều chuộng cũng như bố mẹ chồng chăm lo hết mực. Nghĩ mình còn trẻ nên chúng tôi cũng chưa vội có con, vài tháng hai vợ chồng lại cùng nhau đi đây đi đó. Nếu như nhiều nhà bố mẹ chồng coi đó là việc gai mắt thì thậm chí trước khi đi, tôi còn được mẹ chồng cho t.iền tiêu vặt.
Nghĩ cảnh bố mẹ già, nhà thì rộng lại chẳng có tiếng người, tôi quyết định vợ chồng về sống cùng bố mẹ. (Ảnh minh hoạ)
Kết hôn được 1 năm, chúng tôi bắt đầu "thả" để có con vì dù sao tôi cũng biết anh là cháu đích tôn, hơn nữa chuyện sinh đẻ cũng không thể chần chừ mãi được. Thế nhưng ông trời lại không cho ai trọn vẹn mọi đường.
Vài ba tháng rồi 1 năm "thả" các kiểu mà vẫn không trúng, tôi quyết định cùng chồng đi khám để tìm hiểu rõ nguyên nhân. Tôi đã khóc khi nghe thấy bác sĩ nói tôi bị đa nang buồng trứng nên sẽ khó khăn trong việc sinh con. Tuy bác sĩ có động viên hai vợ chồng cứ tinh thần thoải mái song tôi dường như không thể nghĩ tới chuyện gì khác ngoài việc khó có thể làm mẹ.
Tinh thần tôi sa sút một cách nhanh chóng. Thấy tôi gầy rạc đi, chồng tôi cũng như bố mẹ hai bên lo lắng lắm. Mẹ chồng tôi thậm chí còn mở lời bảo chồng tôi cho tôi về ngoại để mẹ con dễ bề thủ thỉ, nhanh chóng lấy lại tinh thần. Không một ai buông nửa lời trách móc, song không hiểu sao, tôi lại cứ đau đáu một nỗi đau.
Thế rồi mọi chuyện cũng qua, tôi cũng đã vực dậy được tinh thần và quyết tâm ăn ngủ nghỉ điều độ cũng như tìm hiểu các phương pháp để có thể tăng khả năng thụ thai. Gia đình chồng tôi luôn nói, con cái là lộc của trời cho, không nên quá căng thẳng.
Một hôm, tôi đau bụng nên xin về sớm. Vừa về đến nhà, tôi đã bắt gặp cảnh mẹ chồng đang đưa cho cô osin trẻ một tờ giấy. Thấy tôi về, cả hai đều tỏ ra bối rối khác thường. Đang vội đau bụng nên tôi cũng không để ý nhiều mà chỉ xin phép lên phòng luôn.
Tối hôm đó, chắc có lẽ quá vui mừng nên cô osin trẻ kia cứ đứng ngắm mãi tờ giấy. Chị em vốn không chênh nhau nhiều t.uổi, thấy thế tôi bỗng chạy ra giật lấy tờ giấy để trêu thì bỗng giật mình khi phát hiện đó là giấy tờ nhà.
Cô ấy có vẻ muốn giấu nhưng trước sự tra hỏi của tôi, cô osin liền khai ra, đó là căn nhà được mẹ chồng tôi "thưởng nóng".
Một căn nhà chứ đâu phải mớ rau mà mẹ chồng tôi có thể dễ dàng cho đi như vậy, nhất là khi nhà chồng tôi cũng làm kinh doanh, đâu thể có chuyện bỏ đồng t.iền ra đơn giản như vậy được. Tôi đem thắc mắc hỏi mẹ thì bà tỏ ra hết sức bối rối.
- Là căn nhà nhỏ nhỏ ở ngoại ô mẹ mua từ đã lâu nhưng không có người ở, cho thuê lại sợ nhỡ làm sao. Con bé đó cũng nhanh nhẹn nên coi như mẹ làm phúc, nó ở được giúp cho nhà mình lâu dài thì con cũng đỡ vất vả.
Tôi thực sự thấy khó hiểu song cũng không hỏi thêm nhiều. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như một hôm tôi không thấy biểu hiện lạ của osin trẻ. Cô ta bỗng nôn thốc tháo sau mỗi khi ăn. Tôi nghi ngờ bèn hỏi thẳng liệu có phải cô ta đang chửa thì hôm sau bỗng thấy mẹ chồng tôi báo cô ta xin nghỉ việc.
Mọi sự cứ trùng hợp thời điểm với nhau đến một cách khó tin. Thế nhưng không xác minh hẳn được chuyện gì nên tôi cũng cứ thế để chuyện căn nhà chìm vào quên lãng cho đến một ngày tôi tình cờ bắt gặp cô osin kia với cái bụng to tướng đang nói chuyện với mẹ chồng tôi trong phòng khách.
Tôi như c.hết lặng khi nghe lén được cuộc hội thoại giữa hai người họ. (Ảnh minh hoạ)
- Cái thai cũng đã lớn rồi, con sợ ở 1 mình căn nhà kia, nhỡ có chuyện gì xảy ra lại ảnh hưởng đến cháu mẹ. Con muốn về đây ở và có 1 danh phận nhất định. Chẳng lẽ, mẹ để người đẻ ra cháu đích tôn của mẹ phải sống chui lủi dưới danh phận osin mãi sao?
- Cô im ngay và đừng bao giờ gọi tôi là mẹ. Tôi chỉ có một đứa con dâu là cái T. (tên tôi). Nếu không vì bố tôi gần đất xa trời chẳng thể nào sống lâu được nữa mà chúng nó lại hiếm muộn, tôi sẽ không bao giờ để cô làm điều đó. Hãy ngậm miệng lại, cầm căn nhà đó và giữ cái thai cho thật khoẻ mạnh đi.
Tôi như c.hết lặng khi nghe lén được cuộc hội thoại giữa hai người họ. Hoá ra, căn nhà đó là mẹ chồng tôi "thưởng nóng" cho cô ta vì cái thai trong bụng sao? Và bố của đ.ứa b.é, không ai khác lại chính là người đàn ông hàng đêm tôi vẫn đầu gối tay ấp.
Tôi đang miên man suy nghĩ thì bỗng mọi thứ trước mắt bỗng đen kịt lại. Lúc tỉnh dậy thì tôi đã ở trong viện, gia đình chồng tôi đã túc trực bên cạnh từ bao giờ. Tôi nhìn họ mà nước mắt cứ ứa ra.
- Tất cả là lỗi của mẹ. Thằng H. không có lỗi gì trong chuyện này hết. Chỉ là vì mẹ quá mong có người nối dõi trước khi ông ra đi mà mới mắc sai lầm ấy. Xin con hãy hiểu và thông cảm cho mẹ. Mẹ chỉ là muốn có cháu chứ không suy nghĩ gì hơn ...
Sai lầm ư? Chỉ vì muốn sớm có cháu ư? Tôi đâu phải bị vô sinh mà chỉ là khả năng thụ thai khó khăn hơn thôi mà. Sao họ lại có thể làm cái điều tàn nhẫn đến vậy với tôi. Rồi đây tôi sẽ phải làm sao với đ.ứa b.é khi nó chính là giọt m.áu của chồng tôi?
Theo Eva
Mẹ chồng có tính "một tấc lên giời" khiến nàng dâu ám ảnh dù đã ở riêng "Con mình biếng ăn mình cũng buồn. Bé ở nhà cả chiều với bà nội ăn được 2 lần sữa, bà ép ăn thêm không được, thế là bà lại đi kể với mọi người cả ngày nó không ăn gì." Một trăm chị em đi làm dâu thì cũng là một trăm hoàn cảnh với đủ những câu chuyện khác nhau. Người...