Cùng ô sin hưởng tuần trăng mật ngọt ngào nhưng không ngờ cô vợ “đần như đất” đã lên 1 kế hoạch ngoạn mục
“Em thấy chưa? Anh đã nói rồi, vợ anh nó đần lắm! Giờ thì tha hồ rồi nhé! “Làm tý” chứ nhỉ? Nhớ em muốn chết!”.
- Ngày xưa tao cứ cười mày thật ngu khi lấy vợ đần. Giờ tao mới thấy tao mới là thằng đần còn mày lại là thằng đi trước thời đại.
Nghe thằng bạn chí cốt nói Tùng ngẫm lại cũng thấy đúng quá cơ. Khi yêu Hoa, Tùng nhận nhiều lời chê, lời mỉa mai hơn là khen ngợi. Tùng đẹp trai, hào hoa, gái theo còn phải xếp hàng lấy số. Vậy mà Tùng lại chọn Hoa. Đẹp thì có đẹp thật đấy nhưng hiền quá. Hiền tới mức mà người ta vẫn hay gọi là hiền quá hóa đần ấy. Rồi vượt qua mọi lời dị nghị, đàm tiếu, Tùng cũng rước Hoa lên xe dâu về làm vợ mình.
Thú thật là những ngày đầu chung sống, cái sự hiền lành đến ngờ nghệch của Hoa mang lại cho Tùng những cảm giác vô cùng mới lạ. Nhưng chung sống được một thời gian thì Tùng bắt đầu cẩm thấy nhàm chán và vô vị. Bởi Hoa chẳng mang lại điều gì mới lạ cho Tùng. Đặc biệt là trong chuyện chăn gối. Sự hiền lành, nhút nhát của Hoa khiến Tùng phát ngán. Tùng muốn bùng cháy, muốn một cơ thể nóng bỏng, bốc lửa để thỏa mãn ham muốn của mình. Trong khi Hoa đẹp thì có đẹp nhưng lại đần quá, chẳng thể nghĩ ra được trò gì mới lạ. Tùng lại là người có tiền trong tay và điều gì đến cũng phải đến.
- Mỗi lần nhớ em là cứ phải chạy hàng chục cây số thế này mệt muốn chết! Ước gì em là của anh, ở ngay trong n hà anh để anh thích là có ngay thì tốt biết mấy nhỉ?
Tùng vừa nói, tay vừa mân mê cặp đùi trắng nõn của Hương – nàng nhân tình nóng bỏng. Một ý tưởng lóe lên trong cái đầu nhiều mưu mẹo của Tùng. Đúng một kế hoạch quá hoàn hảo và kẻ đần như Hoa sẽ chẳng thể nghi ngờ đâu.
Thú thật là những ngày đầu chung sống, cái sự hiền lành đến ngờ nghệch của Hoa mang lại cho Tùng những cảm giác vô cùng mới lạ. (Ảnh minh họa)
Vài ngày sau đó…
- Đây là Hương, em họ của thằng Trung, bạn thân của anh. Con bé lên thành phố tìm việc. Nhưng tìm mãi không được, anh thấy nó tội quá, mẹ nó lại đang cần tiền chữa bệnh mà việc nhà mình cứ đổ hết lên đầu em anh cũng không đành nên anh mang nó về đây làm ô sin cho nhà mình. Ý em thế nào. – Tùng nói với giọng mùi mẫn, tha thiết
- Anh quyết thế nào thì em nghe thế ấy thôi ạ! – Hoa nhỏ nhẹ
Hoa là thế đấy, chả bao giờ cãi lại hay phản đối ý kiến Tùng đưa ra. Hoa hướng dẫn Hương vài công việc trong nhà. Và ngay trong đêm đó:
Video đang HOT
- Em thấy chưa? Anh đã nói rồi, vợ anh nó đần lắm! Giờ thì tha hồ rồi nhé! “Làm tý” chứ nhỉ? Nhớ em muốn chết!
Tú đè Hương ra, mặc sức hoan lạc mà không biết rằng đằng sau cánh cửa có một ánh mắt đau đớn đang nhìn mình.
- Chị ơi, mẹ em bệnh nặng phải nhập viện cấp cứu. Chị cho em về mấy hôm chị nhé! – Hương giọt ngắn giọt dài
- Ừm, cho chị gửi lời hỏi thăm sức khỏe bác nhé! – Hoa đặt tay lên vai Hương an ủi.
- Anh đưa Hương về quê đi, em sợ cô ấy lo lắng quá, đi đường gặp nguy hiểm.
Tùng còn chưa kịp mở lời đề nghị thì Hoa đã cất tiếng thay lòng Tùng. Mừng hơn bắt được vàng, Tùng gật đầu cái rụp.
Mẹ ốm chỉ là giả, Tùng và Hương chỉ việc cớ đó để đi du lịch cùng nhau và Tùng đặt tên cho nó là tuần trăng mật ngọt ngào. Kết thúc chuyến đi, Tùng và Hương trở về đầy phấn khích. Nhưng vừa bước chân vào cửa nhà thì:
- Mẹ. Sao mẹ lại ở đây? – Hương hốt hoảng khi thấy mẹ mình đang ngồi trong phòng khách nhà Tùng, bên cạnh Hoa.
- Đồ con bất hiếu, mày mong tao chết sớm để được làm những chuyện xấu xa này phải không? Tao có dạy mày đi cướp hạnh phúc của người khác không? Mày bôi tro trát trấu vào mặt mẹ thế à con.
“Kẻ phản bội không có quyền cầu xin”. (Ảnh minh họa)
Mẹ Hương khóc nức nở rồi bỏ đi. Hương luống cuống đuổi theo mẹ quên luôn cả Tùng. Còn Tùng, hóa đá từ lúc bước vào nhà nên họng cứng lại, chẳng nói được gì.
- Những hình ảnh tươi mát này ngày mai sẽ ngập tràn ở công ty anh. Bộ mặt thật của vị sếp hoàn hảo bị gỡ xuống rồi, anh hạ màn đi.
Hoa cười nhếch miệng, ném về phía Tùng những bức ảnh tươi mát của Tùng và Hương trong kì nghỉ vừa rồi. Còn chưa hết bang hoàng thì:
- Phần quà tiếp theo của anh đây. Sự tự do, anh kí vào đơn ly hôn đi.
Lại một lần nữa Hoa khiến Tùng choáng váng. Chuyện kinh khủng gì đang xảy ra vậy. Tùng không muốn điều này một chút nào nhưng.
- Xin em, hãy tha lỗi cho anh đi! – Tùng nắm lấy tay Hoa, van xin
Hoa dứt tay lạnh lùng.
- Kẻ phản bội không có quyền cầu xin.
Hoa bước lên phòng. Cửa đóng chặt lại thì nước mắt cũng rơi xuống. Trái tim Hoa đã tan nát ngay từ cái ngày Tùng đưa Hương về nhà rồi. Thật ra Hoa đã sớm biết hết tất cả, Hoa đánh cược vào sự chung thủy của Tùng và Hoa đã thua, đau đớn. Nhưng đau một lần còn hơn đau âm ỉ. Không có người phụ nữ đần, chỉ là họ có muốn nói ra hay không thôi. Họ chỉ giả đần để chồng mình được tự cao, được thể hiện bản lĩnh mà thôi. Đáng tiếc, đàn ông như Tùng lại ngu dốt không hiểu điều đó.
Theo Một thế giới
Lời trái tim: Lời thú tội ngọt ngào
Rồi tôi gặp một người đàn ông khác ngoài chồng trong một lần đi công tác, hỗ trợ công ty. Tôi gọi bằng anh là tôn trọng chứ đúng ra anh kém tôi một tuổi. Lúc đó anh là quản lý của tôi. Ngày đầu làm chung, tôi thấy anh rất quan tâm đến mình, hỗ trợ nhiệt tình tôi trong công việc.
'Trong cuộc đời ai cũng phải trải qua nhiều biến cố của cuộc sống và lưu lại trong ta những hồi ức cho dù là ngọt ngào hay khổ đau. Và phải chăng đó sẽ là những gì ký ức sẽ mãi ghi nhận để đến lúc chúng ta sẽ hiểu được đâu mới là giá trị thật sự.
Nếu như cuộc tình tan vỡ lúc xưa của đôi ta khiến lòng em day dứt thì giờ đây anh tích góp tất cả tình yêu thương và sự ngọt ngào để giữ em lại bên anh. Xin em đừng buồn phiền về quá khứ của anh, mà hãy kiên định ý chí để trở thành người ở lại sau cùng trong cuộc đời của anh, em nhé!
Trải qua những ngày tháng xa em, anh mới biết hạnh phúc trong tình yêu không nằm ở điểm cuối cùng mà là ở những điểm 'nút' những chặng đường khó khăn, gian khổ nhưng cũng ấm áp mà chúng ta đã cùng nhau trải qua.
Đôi lúc em hay hờn dỗi vu vơ khiến anh phải phát thét. Em rất bướng, không thích nghe lời và suốt ngày chỉ chăm chăm muốn làm theo ý mình. Em không ngoan, thậm chí đôi lúc còn rất cứng đầu nữa. Nhiều lúc em làm anh bất lực và chỉ biết thở dài, đứng nhìn em bó tay mà không biết làm sao để cải tạo cái suy nghĩ của em nữa.
Nếu lỡ duyên phận không đến với chúng mình, buồn thay khi chúng ta không thể cùng nhau đi hết quãng đường của cuộc đời. Nhưng anh vẫn cảm thấy an ủi vì khi biết chúng ta đã dành những gì tốt đẹp trong cuộc đời cho nhau.
Yêu anh thì đừng ghen với quá khứ của anh, em nhé! Dù cho mình sẽ có thêm bao nhiêu lần cãi nhau và cho có những lúc cứ tưởng như đã để lạc mất nhau, chỉ cần em không buông tay anh thì anh tin rằng tim chúng ta sẽ cùng hòa chung nhịp đập. Nếu em yêu anh, anh sẽ khiến em tin rằng lựa chọn của mình là đúng. Nói sao nhỉ? Bởi anh không thể sống thiếu em trong cuộc đời này !!!
Tiếp sau đây mời các bạn cùng lắng nghe tâm sự của một bạn thính giả nữ. Đây là một thính giả đang rơi vào trạng thái tình yêu mà theo cô, cô chẳng hiểu sao mình lại có thể rơi vào vòng xoáy như vậy....
'Tôi lấy chồng được 4 năm và có một cô con gái rất xinh đẹp. Chồng tôi là người đàn ông theo mọi người đánh giá khá là hiền và chăm chỉ, rất dễ gần, gia đình chúng tôi cũng tiết kiệm mua được một căn nhà nhưng còn nợ một chút ít, kinh tế gia đình bình thường.
Chồng làm nhà nước còn tôi bán hàng cho một hệ thống lớn, công việc của tôi khá áp lực và bon chen trong toàn hệ thống. Tôi tuy có con nhưng cũng rất trẻ, không già so với những người tầm tuổi; tính tình chẳng có gì đặc biệt cả. Tôi ra ngoài đời rất sớm, hiểu được lẽ đời nhiều hơn nên sống khá khép kín.
Rồi tôi gặp một người đàn ông khác ngoài chồng trong một lần đi công tác, hỗ trợ công ty. Tôi gọi bằng anh là tôn trọng chứ đúng ra anh kém tôi một tuổi. Lúc đó anh là quản lý của tôi. Ngày đầu làm chung, tôi thấy anh rất quan tâm đến mình, hỗ trợ nhiệt tình tôi trong công việc.
Tôi với anh hay nói chuyện từ đó và anh nói thích tôi. Tôi không có ý định với anh nên nói luôn mình đã có gia đình, con cái rồi nhưng lại nói dối anh là gia đình mình rất tồi tệ, chồng tôi không hề tốt. Tôi với anh cứ giấu giếm yêu nhau đến tận giờ đã gần 2 năm.
Tôi muốn dừng lại trước khi quá muộn mà không thể nào làm được. Tôi đã khóc rất nhiều để quên đi con người đó mà không tài nào quên được. Người đàn ông tôi đang yêu kia thật ra không hẳn là người tốt hoàn toàn, đôi khi còn ngược lại, nóng tính, cáu bẩn, chửi thề, nhiều lúc còn sỉ nhục tôi không khác gì một loại cầm thú.
Chồng tôi chưa bao giờ động đến lòng tự trọng hay tự ái của tôi. Tôi thấy anh làm tất cả vì gia đình nhưng chúng tôi không bao giờ có tiếng nói chung trong tình cảm và công việc. Tôi đang bị cái gì đó làm mất ý chí....'
Theo Đất Việt
Phụ nữ à, muốn giữ chồng thì vừa là vợ vừa phải là tình nhân Vì sao tình nhân luôn hấp dẫn, còn vợ thì không? Bởi lẽ tình nhân thì ngọt ngào như con mèo nhỏ, còn vợ luôn tự biến mình thành cáo. Không thiếu những vụ ngoại tình hiện nay, mà ngay đến người trong cuộc cũng ngỡ ngàng không hiểu. Vì sao anh ấy yêu tôi ngần ấy năm, khó khăn lắm mới đến...