Cùng nhau trải qua biết bao biến cố suốt 8 năm ròng, vậy mà hôm nay, vợ tôi đã thu dọn quần áo bỏ đi mất rồi
Vợ chồng tôi bình thường rất yêu thương nhau, bây giờ thế này, có phải tôi đã quá ích kỷ khi cứ giữ cô ấy bên mình?
Tôi năm nay 34 tuổi đã kết hôn được 8 năm. Vợ chồng tôi yêu nhau 4 năm mới cưới, tình yêu đẹp biết bao nhiêu, thế mà lấy về “thả” mãi vẫn chưa có con. Đi khám thì phát hiện tôi không có tinh trùng.
Vợ chồng tôi chạy chữa, bán cả ô tô để tìm con. Nhưng Đông y rồi Tây y đều thất vọng chẳng có kết quả gì. Chúng tôi đã thề với nhau dù không có con cũng sẽ sống hạnh phúc cùng nhau, sẽ đi du lịch đi chơi khắp nơi, rất nhiều ý tưởng.
Nhưng gần đây chúng tôi cảm thấy cuộc sống trống trải quá nên quyết định xin tinh trùng thụ tinh ống nghiệm. Đã hoàn thành toàn bộ hồ sơ tiến hành làm nhưng chúng tôi lại không may mắn. Thụ tinh đã thất bại. Vợ tôi suy sụp nghỉ cả công việc đang làm.
Tôi cũng cố khuyên nhủ vợ tôi để tiếp tục làm lần 2 thì vợ tôi đọc báo biết đến một vị lương y chuyên chữa những trường hợp như nhà tôi. Chúng tôi đến gặp thì thấy đó là một lương y rất trẻ và thật sự tốt bụng, lương y khuyên chúng tôi nên xin con nuôi vì uống thuốc tốn nhiều tiều mà tỉ lệ 50:50.
Hôm nay tôi đi làm về thì vợ đã dọn quần áo đi đâu mất rồi. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Vợ tôi khóc nấc lên nhưng vẫn muốn tôi chữa trị. Sau khi chữa trị được 2 tháng thì tôi đi kiểm tra và vui mừng khi biết có 3% tinh trùng sống. Chúng tôi đã làm thụ tinh tiết nhưng lại thất bại.
Song vẫn còn 3 phôi tốt đang chuẩn bị tháng này chuyển luôn thì bỗng dưng vợ tôi nói rằng cô ấy chán nản quá, cảm thấy áp lực không sống nổi, nên cô ấy muốn ly hôn. Rồi vợ tôi bỏ tờ đơn ly hôn trên bàn.
Hôm nay tôi đi làm về thì vợ đã dọn quần áo đi đâu mất rồi. Tôi gọi em cũng không nghe máy nữa. Tôi thật sự chẳng biết làm sao bây giờ.
Vợ chồng tôi bình thường rất yêu thương nhau, bây giờ thế này, có phải tôi đã quá ích kỷ khi cứ giữ cô ấy bên mình?
Các bạn nói tôi nên làm gì đây? Nên giải thoát cho cô ấy tìm một người đàn ông khác để có con cái hay là đi tìm cô ấy về và ráng cố níu kéo? Tôi thật sự chán nản quá!
Theo Afamily
Quá xấu hổ vì bạn gái vô duyên, cả nhà tôi điêu đứng vì bí mật động trời em tiết lộ ngày ra mắt
Tôi với Duyên yêu nhau từ cuối năm học trung học đến khi cả 2 cùng học đại học. Khi còn học đại học, tuy ở xa nhau nhưng tôi vẫn thường bắt xe buýt đến nơi cô ấy trọ để thăm cô ấy.
Tôi nhờ ngày ấy chúng tôi yêu nhau giản dị lắm. Tôi cũng chưa bao giờ tặng Duyên được món quà gì đắt tiền. Duyên thường nói rằng: "Chúng mình còn đi học, chưa kiếm ra tiền anh đừng tiêu xài phung phí".
Duyên là cô gái tốt bụng, rất hay giúp đỡ người khác nhưng lại hơi bộp chộp, thấy sao nói vậy, không suy nghĩ trước sau nên thường làm mất lòng người khác. Càng ở bên cô ấy lâu, tôi càng hiểu được tấm lòng lương thiện của em và muốn gắn bó suốt cả cuộc đời với cô ấy.
Trong ngày sinh nhật lần thứ 22 của cô ấy, tôi tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ cho cô ấy tại phòng trọ. Chuyện gì đến cũng đã đến, chúng tôi đã nếm trái cấm. Sau đó vài tháng, bạn cùng phòng của cô ấy chuyển đi, tôi đến chung sống với cô ấy như vợ chồng.
Mỗi ngày, chúng tôi đều ăn, ngủ, đi học cùng nhau. Cuộc sống với tôi lúc đó giống như một giấc mơ, tràn ngập trong tình yêu, sự lãng mạn. Cho đến tháng trước, Duyên phát hiện mình có thai. Tôi mừng huýnh tính sẽ đưa nàng về quê ra mắt rồi tính chuyện cưới hỏi luôn.
Trước khi về ra mắt, tôi đã kể trước với Duyên rằng bố tôi là bộ đội, mẹ tôi là giáo viên nên tính họ rất nghiêm khắc và bảo thủ. Khi về ra mắt, cô ấy nên chú ý đến cách ăn nói, đi đứng, đừng bộp chộp, suồng sã quá. Duyên thấy vậy cũng vâng dạ. Trước khi về ra mắt, tôi cũng đưa cô ấy đi mua quần áo, giày mới để chuẩn bị cho thật tươm tất.
Sáng chủ nhật hôm đó, tôi và Duyên bắt xe trở về quê. Khi về đến nhà, bố mẹ tôi thấy Duyên cũng trắng trẻo, xinh xắn thì tỏ ra rất niềm nở mời nước, hỏi chuyện em. Duyên cũng rất nhỏ nhẹ, từ tốn và nhanh nhẹn phụ giúp mẹ tôi nấu nướng. Thấy Duyên sinh trưởng trong gia đình gia giáo, có bố mẹ cũng là công chức, bố mẹ tôi rất mừng.
Trong bữa cơm, chúng tôi nói chuyện thân mật như một gia đình. Bố mẹ tôi hết lời khen tôi có phúc nên mới có được người bạn gái ngoan ngoãn, duyên dáng như Duyên. Tôi nói nửa đùa nửa thật rằng tôi sẽ nhanh chóng kết hôn sau khi tốt nghiệp. Bố tôi thấy thế cũng nói đùa rằng: "Thế này thì chẳng mấy mà bố có cháu bế, 2 con nhỉ?"
Nào ngờ, Duyên nghe câu ấy tưởng bố tôi nói thật, đột nhiên Duyên nói luôn: "Dạ vâng, cháu cũng muốn thông báo một tin vui." (Tôi bấm tay Duyên.)
Sau đó Duyên nở nụ cười và nói: "Cháu đã có thai rồi. Cháu muốn làm cho 2 bác ngạc nhiên".
Nghe thấy Duyên nói thế, cả bố mẹ và anh trai tôi đều bị sốc. Tôi thấy mặt bố tôi đỏ gay lên vì giận, ông đập bàn, chỉ vào mặt tôi mà nói: "Anh chị giỏi quá! Thật không biết xấu hổ. 2 anh chị còn 3 tháng nữa mới tốt nghiệp, chưa công ăn việc làm gì mà đã có chửa với nhau. Anh chị làm như thế có ra thể thống gì nữa không?"
"Kìa bố, bố đừng nói thế..."
"Thế anh muốn tôi nói thế nào? Anh chị muốn làm gì thì làm. Tôi nói trước là tôi không tổ chức cưới treo gì hết. Anh chị định làm xấu mặt tôi với họ hàng, làng xóm, đồng nghiệp hay sao?
Tôi vội vàng nắm tay Duyên, nhắc cô ấy chào bố mẹ để xin phép về trước. Khi tôi hỏi vì sao cô ấy lại nói ra chuyện đó thì Duyên chỉ bảo "em thấy bố mẹ anh vui quá nên lỡ lời". Mấy hôm nay bố tôi vẫn giận, mẹ tôi nói bố không chịu ăn uống gì, chỉ ra hành lang hút thuốc.
Tôi định cứ về xin cưới, cưới treo xong rồi mới nói chuyện Duyên có bầu. Vậy mà cô bạn gái vô duyên, bộp chộp đã làm hỏng hết kế hoạch của tôi rồi!
Theo Phunutoday
Người tình sẵn sàng đạp bỏ tôi để đến với anh khác Em đã mở lòng với người khác mà tôi không biết, cho đến khi tôi vô tình thấy tin nhắn em để ẩn. Ảnh minh họa Tôi và vợ là người miền Trung vào Nam lập nghiệp và có với nhau một đứa con kháu khỉnh. Hằng ngày tôi đi làm lo kinh tế gia đình nội ngoại 2 bên, còn vợ ở...