Cứng họng vì câu đáp trả của vợ khi tôi trách móc chuyện cửa nhà
Về sống với Vi, tôi mới thấm thía, lấy vợ đẹp chưa chắc đã sướng. Bao năm qua tôi đã tự lấy đá đậ.p chân mình.
Hồi trước, tôi dẫn Ngọc về ra mắt, mẹ tôi đã thở dài não nề. Mẹ bảo tôi chọn lấy vợ đẹp, chứ Ngọc xấu quá, sợ ảnh hưởng đến con cái. Nhưng tôi mặc kệ, tôi thấy Ngọc đẹp, Ngọc hiền, ngoan là được.
Cưới được hơn 1 năm thì Ngọc sinh con trai. Đã xấu, sau khi mang bầu, sinh con, em còn xấu hơn nữa. Da dẻ đen nhẻm, cười méo xệch, đã thế đầu tóc rối bù, xơ xác. Ngọc cũng chẳng biết diện, cứ mặc những bộ quần áo lỗi thời, khiến bản thân càng xuống cấp hơn.
Tôi thật lòng không phải kẻ ch.ê v.ợ, nhưng sự thật cứ đậ.p vào mắt mỗi ngày khiến tôi cũng chán. Cũng may thằng con có vài nét giống tôi nên không đến nỗi nào.
Con trai được hơn 1 tuổ.i thì giữa chúng tôi bắt đầu nảy sinh nhiều xung đột. Ngọc trách tôi vô trách nhiệm, chỉ biết bạn bè, nhậu nhẹt. Tôi thì chán về nhà nên cứ đi cà phê, nhậu miết. Cuối cùng, không dung hòa được nữa nên chúng tôi quyết định l.y hô.n khi vẫn còn tôn trọng nhau.
Gần 1 năm sau, tôi lấy vợ mới. Vi làm cùng công ty tôi, trẻ trung, năng động, nhiệt tình và đặc biệt rất xinh đẹp. Vi khác hẳn Ngọc, lúc nào cũng quần áo thơm phức, đủ kiểu, lại biết cách ăn chơi nên khiến tôi mê mệt không dứt ra được.
Có chồng rồi, Vi vẫn đi tới 1h đêm mới về. (Ảnh minh họa)
Ngày cưới, tôi cũng mời Ngọc. Em dẫn con đến dự, nhưng chỉ ngồi một góc nhỏ như khách thông thường. Ngọc nhận trách nhiệm nuôi con để tôi có thể tự do với cuộc hôn nhân mới. Tôi cũng cảm kích tấm lòng của Ngọc lắm, nhưng thật lòng thì lúc đó, tôi không thấy hối hận khi l.y hô.n.
Về sống với Vi, tôi mới thấm thía, lấy vợ đẹp chưa chắc đã sướng.
Vi hầu như chỉ biết đi làm, rồi đi chơi. Thời gian đầu, cô ấy còn rủ tôi đi cùng. Nhưng dần dần, cô ấy đòi đi một mình cho thoải mái. Có chồng rồi, Vi vẫn đi tới 1h đêm mới về. Tôi gọi điện, cô ấy tắt máy hoặc khóa nguồn.
Video đang HOT
Ở nhà nấu nướng, đợi vợ về, tôi mới thấm thía cảnh trông chồng của Ngọc trước đây. Vậy mà, tôi còn hạch sách, mắng mỏ em mỗi khi em gọi. Đó là chưa kể những lúc con đau bệnh, một mình em phải lo toan đủ mọi chuyện. Nghĩ lại thấy tội.
Hồi trước, quần áo tôi mặc, bỏ ra là Ngọc giặt giũ, ủi thơm phức. Bây giờ, tôi phải cắm đầu giặt cả váy áo vợ. Nhiều khi bận, nhờ Vi ủi giùm cái áo, thế nào cũng bị nám đen vài chỗ.
Từ lúc cưới vợ đẹp, tôi gần như chưa được ăn một bữa cơm nào do cô ấy nấu. Lúc nào Vi cũng nói đi làm mệt, về nhà chỉ muốn nghỉ ngơi, đi chơi xả stress. Nấu ăn không phải chuyện cô ấy cần làm. Tôi ngán ăn ngoài thì tự vào bếp làm vài món đơn giản mà ăn.
Chẳng bù cho Ngọc, trước đây lúc nào cũng chuẩn bị cơm canh ngon ngọt, đủ món đợi tôi về ăn. Thế mà tôi còn chẳng dòm ngó đến.
Mấy ngày trước, đi làm về tôi cũng cố ý đi nhậu một hôm xem phản ứng của Vi thế nào. 11 giờ, tôi về, nhà cửa tối om. Bật đèn lên, Vi vẫn chưa về. Bếp núc lạnh tanh, chén bát từ hai ba hôm trước còn ngâm trong chậu.
Tôi đúng là tự lấy đá đậ.p chân mình. (Ảnh minh họa)
Gọi Vi, cô ấy bảo mới đi du lịch với bạn, chắc chiều mai mới về được. Dập máy rồi, tôi lắc đầu ngán ngẩm. Đi du lịch, đi chơi cũng chẳng nói chồng được một tiếng.
Càng sống, tôi càng hay so sánh Ngọc và Vi. Những đêm ở nhà một mình, tôi lại lấy hình gia đình ra xem và bắt đầu nghĩ đến Ngọc nhiều hơn. Lúc này, tôi mới thấy dại dột khi l.y hô.n.
Giờ tôi hay qua nhà Ngọc hơn. Cô ấy đã đi làm, rồi vay tiề.n mua căn hộ nhỏ nhỏ để hai mẹ con sống. Ngọc biết điều nên chẳng bao giờ cho con gọi điện quay rầy tôi và vợ mới. L.y hô.n xong, Ngọc cũng xinh lên trông thấy.
Nhìn nhà cửa gọn gàng, ngăn nắp, tôi càng hối hận hơn. Đúng là không ai qua được Ngọc cả.
Tôi gọi điện trách Vi, cô ấy nói lại một câu khiến tôi cứng họng: “Chẳng phải ngày trước anh b.ỏ v.ợ vì chê cô ấy ám mùi dầu mỡ, suốt ngày lủi thủi ở nhà sao? Sao giờ anh lại bắt em phải giống cô ấy?”.
Tôi đúng là tự lấy đá đậ.p chân mình. Nhưng tôi cần một người vợ có thể giao tiếp xã hội nhưng vẫn phải đảm việc nhà. Giờ tôi có nên b.ỏ v.ợ mới rồi quay lại cầu xin Ngọc cho một cơ hội hàn gắn không?
Theo Afamily
Trớ trêu, chồng qu.ỳ gố.i xin vợ mới đến chăm lo vợ cũ
Phận người đàn bà chắc các chị cũng giống em, chẳng ai muốn phải chung chồng, phải chia sẻ tình cảm của chồng với những người đàn bà khác.
Em và chồng cưới nhau được hơn 1 tháng. Trước khi cưới em, chồng em đã có một đời vợ. Anh và vợ lấy nhau đã 3 năm nhưng không có con.
Theo lời của anh thì vợ anh muốn giữ dáng, không muốn việc có con ảnh hưởng đến nhan sắc và sức khỏe của mình nên chị giấu anh mà cố tình tránh thai. Vậy mà anh lại không biết, anh cứ nghĩ hai vợ chồng có bệnh nên ra sức thúc chị đi khám và chữa trị.
Nhưng khám ở đâu họ cũng kết luận hai anh chị bình thường. Vì thế, anh cứ tìm các thang thuố.c bổ để anh và chị cùng dùng. Thậm chí, anh còn đi xem thầy xem thợ để thay đổi phong thủy, rồi cùng vợ đi du lịch để đổi gió... Nhưng cố gắng bao nhiêu, con yêu vẫn không đến với mình. Anh buồn khổ vô cùng. Nhưng càng buồn, anh càng thương vợ vì so với đàn ông, anh biết, phụ nữ khát khao con cái hơn nhiều...
Ảnh minh họa
Thế rồi một ngày, anh tình cờ nghe được cuộc điện thoại của vợ với cô bạn thân. Trong điện thoại, vợ anh nói tỉnh bơ về chuyện chị đã phải cẩn thận tránh thai đến thế nào để không ... dính khiến anh không thể tin được. Anh vội kiểm tra đồ đạc của vợ thì phát hiện rất nhiều thuố.c tránh thai.
Nhìn đống thuố.c, và nghe những lời giải thích của vợ, bao nhiêu tình cảm mà anh dành cho vợ bỗng tan biến hết. Anh trở nên sợ hãi và khinh ghét vợ. Anh ôm gối sang một phòng khác để ngủ và họ sống ly thân với nhau từ đó.
Sau đó, khoảng 5, 6 tháng kể từ khi ly thân anh quen và có tình cảm với em. Lúc đó, em chỉ cô sinh viên mới ra trường, đi tìm việc làm thêm ở cửa hàng bán đồ gỗ mỹ nghệ của anh.
Thấy anh tốt tính và tình cảm, lại biết hoàn cảnh trớ trêu của anh nên em đã dành rất nhiều tình cảm cho anh.
Chúng em yêu nhau được 6 tháng thì anh ngỏ lời cầu hôn nhưng em bảo, đợi anh và chị hoàn tất thủ tục l.y hô.n rồi mới tính.Vì thế, nghe lời em, anh trở về làm nhanh mọi thủ tục rồi mới cưới em về làm vợ.
Cưới nhau xong, em và anh chuyển vào Hồ Chí Minh để sinh sống và phát triển kinh doanh. Còn cửa hàng ở Hà Nội, anh để cho chị quản lý. Bởi dù sao, đó cũng là tài sản duy nhất mà anh có thể chia cho chị. Nhưng chúng em vào Hồ Chí Minh chưa được một tháng thì chị gọi điện. Trên điện thoại, chị khóc mếu cho biết, chị đã mang thai đứa con của anh được 3 tháng. Đó là lần cuối cùng họ gần gũi nhau trước khi ra tòa.
Anh nghe điện thoại mà mồ hôi túa ra. Rồi nhìn vào anh, em hiểu, anh đang bối rối, lo lắng, nhưng cũng rất hạnh phúc. Nhưng càng nhìn anh hạnh phúc thì tim em càng như rỉ má.u. Em đau đến nghẹn thở. Em hỏi anh "phải giải quyết thế nào ?" nhưng anh không nói gì.
Hôm sau, nhân lúc ngồi ăn cơm, anh hỏi ý kiến của em, nhưng em cũng không biết phải làm thế nào? Thực lòng, em muốn ích kỷ, muốn bảo anh khuyên cô ấy bỏ cái thai đi, rồi sau này, em sẽ sinh cho anh nhiều đứa con khác. Nhưng nghĩ lại, em lại không đành lòng nên em chỉ còn biết im lặng chờ đợi sự quyết định của anh.
Tuy nhiên, trong lúc anh suy nghĩ để tìm ra phương án tốt nhất thì ngày nào chị ấy cũng điện thoại, lúc thì kêu mệt vì nghén ngẩm, lúc bảo đau bụng sợ sảy thai...khiến anh đứng ngồi không yên. Rồi, sau một hồi suy nghĩ, ngày hôm qua, anh gọi em ra, qu.ỳ gố.i xin lỗi em, mong em tha thứ rồi xin em giúp anh.
Theo ý anh, em sẽ về Hà Nội khoảng nửa năm để chăm sóc cho chị ấy trong thời kỳ mang thai bởi đây là chuyện bí mật, chị ấy không muốn có người thứ 4 tiết chuyện. Và, họ cũng đã thống nhất, sau khi sinh con, anh sẽ nhận nuôi đứ.a b.é và cắt hết quan hệ với mẹ của nó...
Em nghe mà đau lòng quá. Em không muốn làm việc này chút nào, nhưng dù sao, đó cũng là đứa con của anh. Nếu em không giúp anh, liệu tình cảm của vợ chồng em có sứt mẻ hay không? Mà nếu giúp, thì có phải em đang tạo điều kiện để sống cảnh chung chồng hay không? Sau này, liệu sinh con xong, chị ấy có làm theo giao ước là bỏ lại con và cắt đứt quan hệ với anh hay không? Em đang rất lo lắng, mong mọi người hãy tư vấn giúp em.
Theo Afamily
Lỡ mồm nói đúng một câu đêm tân hôn, chồng hậm hực đòi ly thân Mọi bi kịch bắt nguồn từ câu nói của tôi trong lúc đê mê nhất khi gần gũi chồng. Tưởng rằng, chồng có thể bỏ qua nhưng anh lại trách móc, đay nghiến. Ngày xưa mình có tình cảm sâu đậm với một anh cùng trường, cũng trao tất cả cho anh. Nhưng đến khi tốt nghiệp chưa lâu thì anh ta lặn...