Cùng đi du lịch 1 tháng, cô nàng Đắk Lắk được người yêu đồng tính cầu hôn chóng vánh
Sau 1 tháng cùng nhau đi du lịch, Hương đã được Minh Anh cầu hôn chóng vánh khiến cô ngỡ ngàng.
“Tình yêu, đâu cần một nam một nữ. Chỉ cần tình yêu là đủ”. Câu nói này đã thể hiện hết được thông điệp mà các cặp đôi LGBT nói chung, Hương và Minh Anh nói riêng muốn nhắn gửi đến mọi người.
Hồi mới lớn, mỗi lần nghe câu hỏi “Bao giờ lấy chồng?”, Hương đã nói rằng “Chắc sau này con không lấy chồng đâu”. Đã có ngày Hương nghĩ mình sẽ không được làm cô dâu nhưng rồi cô đã mặc chiếc váy cưới đứng bên một chú rể vô cùng đặc biệt, viết nên một chương mới trong quãng đời còn lại của mình.
Hương và Minh Anh.
Hương Vũ (SN 1987, Buôn Ma Thuột, Đắk Lắk) và Minh Anh (SN 1981, Mỹ) biết nhau trong một lần tham gia diễn đàn dành cho Lesbian tại Sài Gòn vào năm 2010. Vì mới phát hiện ra giới tính thật của mình nên khi đó, cả 2 tìm tới diễn đàn để bớt lạc lõng, đồng thời để đọc và hiểu rõ hơn về giới tính của mình. Tuy nhiên giữa đám đông hơn 200 người, cả hai cũng chẳng có mấy ấn tượng về nhau trong lần đầu ấy. Thậm chí, chẳng ai liên lạc với nhau.
Vài năm sau, khi vô tình thấy Facebook của Minh Anh, Hương mới gửi lời mời kết bạn. Tuy nhiên, cả 2 cũng chỉ là bạn bè bình thường, lâu lâu chuyện phiếm vài câu vào những dòng bình luận. 5 năm sau lần họp nhóm ấy, cả 2 hay tâm sự về nhau nhiều hơn và đến cuối năm 2016, họ chính thức trở thành một cặp.
Hương tâm sự, chuyện tình của mình là đúng người đúng thời điểm bởi trước đó cả 2 đã có vài mối tình nhưng chẳng đi tới đâu.
Hương nhớ hồi mới lớn, mỗi lần ba mẹ hay họ hàng trong nhà hỏi chuyện chồng con, cô đã nói: “Chắc sau này con không lấy chồng đâu”. Rồi Hương cứ trả lời như vậy, từ năm này qua năm khác. Đôi lúc trong đầu Hương tâm niệm rằng: “ Chắc mình sẽ không có ngày được làm cô dâu đâu”.
Cuộc sống trôi qua như 1 bản nhạc, có những nốt vui, nốt buồn, nhưng đó mới là cuộc đời, mới khiến cuộc đời thêm nhiều thi vị. Hương cảm thấy sống được trọn vẹn hôm nay đã là hạnh phúc lắm rồi. Và cứ thế từng ngày từng ngày trôi qua, cho đến 1 ngày, người ấy xuất hiện, hệt như những gì mình đã từng mơ ước. Một người chín chắn và trưởng thành, một người khiến Hương luôn cảm thấy yên tâm, không phải ghen tuông, không phải lo sợ dù cách xa nhau đến nửa vòng trái đất, đó là Minh Anh.
“Quá trình come out là quãng thời gian nhiều nước mắt của bản thân và gia đình. May mắn nhờ “lì đòn” nên trước khi yêu nhau cả 2 đều được gia đình chấp thuận.
2 đứa đến với nhau cũng nhẹ nhàng chứ không có áp lực gì ở 2 bên gia đình. Thêm phần nữa là tụi mình trải nhiều mối tình đổ vỡ nên ai cũng trưởng thành hơn, chín chắn hơn, mọi thứ rất êm đềm
Minh Anh về nhà Hương ra mắt mọi người chào đón rất vui vẻ thân thiện. Gia đình Minh Anh ở Mỹ rồi nên tại Việt Nam, Hương chỉ ra mắt cô ruột của Minh Anh thôi, mọi người đều thân thiện chào đón tụi mình”, Hương cho hay.
Hương và Minh Anh đang sinh sống ở Mỹ.
Tháng 3/2017, Minh Anh về Việt Nam thăm Hương, cả 2 cùng nhau đi du lịch khắp nơi trong vòng 1 tháng. Quãng thời gian 1 tháng đó, mọi thứ diễn ra với Hương và Minh Anh rất bình yên. Mọi thứ trong cuộc đời Hương từ ngày ấy, bỗng trở nên đẹp đẽ hơn, đã có lúc Hương tự hỏi chính mình: đây là thực hay mơ?
Khi Minh Anh chuẩn bị quay lại Mỹ, cô đã cầu hôn Hương tại một quán café: “ Làm vợ Minh Anh nha nha, tụi mình ra đại sứ quán đi đăng ký kết hôn, rồi Minh Anh làm hồ sơ rước Hương đi”.
Nhận lời cầu hôn chóng vánh ý, lòng Hương rộn ràng niềm vui, hân hoan nhưng cũng đầy lo sợ. Cô sợ có khi nào quá vội vàng? Cô sợ vì hoài như tình yêu chưa thực sự sâu? Và cô đã không đồng ý bởi phần nhút nhát và nỗi sợ ấy sợ khi phải sang một đất nước xa lạ sống. Cuối cùng Minh Anh đã trao cho Hương chiếc nhẫn như một lời hẹn ước.
“Sau đó 2 đứa lại tiếp tục cảnh yêu xa, ngày ngày nhìn nhau qua màn hình điện thoại, nên cuối cùng Hương chấp nhận làm hồ sơ theo Minh Anh qua Mỹ để được gần nhau. Sau khi làm hồ sơ, phỏng vấn vào cuối tháng 2/2018 đậu, mình gọi điện báo, Minh Anh tức tốc đặt vé về Việt Nam luôn, tụi mình chuẩn bị đám cưới”, Hương chia sẻ.
Mới đây, cả 2 thực hiện bộ ảnh ở Đà Lạt kỷ niệm tình yêu của mình. Nhiếp ảnh gia Nguyễn Tấn Thịnh cho biết, bộ ảnh được thực hiện trong 2 tiếng.
Anh cho biết, tất cả mọi người đều có quyền được yêu và mong mọi người ngày càng cởi mở, ủng hộ cộng đồng LGBT để họ có được cuộc sống hạnh phúc
Đám cưới của Hương và Minh Anh diễn ra gấp gáp chỉ trong 2 tuần. Hương phải tự đi khắp nơi đặt tiệc, đặt thiệp, đặt quay phim chụp ảnh, make up, lo lắng đủ thứ, rồi lên lịch chi tiết trong quãng thời gian Minh Anh về Việt Nam. Còn Minh Anh về Việt Nam chưa kịp thích ứng với múi giờ là phải nhanh chóng đi chụp hình cưới để chuẩn bị cho đám cưới diễn ra tốt đẹp.
“Đám cưới mình đơn giản lắm, Hương chỉ mời những người trong gia đình, những người bạn, người chị em thân thiết mà Hương biết chắc rằng những người này sẽ chúc phúc cho tụi mình. Đám cưới xúc động lấy nước mắt của gia đình, bạn bè, và kể cả bạn MC, bạn ca sĩ trong buổi tiệc hôm ấy. Ai cũng mừng khi cuối cùng sau bao sóng gió Hương cũng có được hạnh phúc như bao người khác”, Hương kể.
Cả Hương và Minh Anh không hợp với nhau điểm gì ngoài chuyện 2 người yêu nhau. Cả 2 luôn tôn trọng sự khác biệt của nhau nên mọi thứ ôn hòa, dễ chịu.
Bí quyết giữ lửa là tôn trọng quyền riêng tư, tính nết của nhau, thông cảm cho nhau. Mỗi khi người này nóng người kia sẻ im lặng, nhẹ nhàng nên ngày càng yêu thương nhau hơn.
Hương tâm sự, ngày được sánh vai cùng Minh Anh đứng trước bàn thờ tổ tiên, trước họ hàng 2 bên, cô cảm thấy thực sự hạnh phúc, chắc là chẳng có gì so sánh được. Vậy là cô đã yêu đúng người, người mà sẽ cùng cô viết nên một chương mới trong quãng đời còn lại.
Cuộc đời không biết trước điều gì xảy ra, mỗi ngày công việc bận rộn, hạnh phúc nhất của Hương Hương là mong được ôm Minh Anh đi ngủ, cùng nhau làm mọi thứ và đi cùng nhau quãng đường thật lâu, thật dài.
“Cảm ơn thật nhiều vì đã đến bên đời em, thật nhẹ nhàng và an nhiên như thế!. Tình yêu, đâu cần một nam một nữ. Cần tình yêu là đủ!”, Hương mỉm cười.
Video đang HOT
Theo bestie.vn
Cưới đi rồi tính (Phần 17)
Nhật lo lắng và khó chịu. Lòng bàn tay cô ướt đẫm mồ hôi. Sao cô ta đeo bám dai như đỉa vậy? Sơn nắm lấy tay cô, ý muốn nói với cô hay yên tâm vì anh sẽ giải quyết tất cả mọi chuyện.
Một vài nhân viên trang điểm đang làm tóc và đánh phấn cho cô.Cuối cùng cũng đến lúc phải kết hôn. Nhật mặc chiếc váy cưới mà cô chọn vội vàng và qua quýt, bởi chẳng nghĩ có ngày mình sẽ thế này. Một đám cưới không mong muốn, với một người đàn ông mà cô chẳng hề chắc chắn lắm.
- Vui lên đi chứ, hôm nay là ngày trọng đại cơ mà. - Cô gái làm tóc nói với cô.
Gương mặt Nhật méo xệch. Cô làm sao mà vui cho được. Tuy nhiên cô vẫn cố gắng bày ra một nụ cười. Dù sao Sơn cũng là nhân vật có tầm cỡ, không nên để anh ấy mất mặt.
Trang điểm xong, Nhật lấy cớ đuổi khéo tất cả nhân viên ra ngoài. Cô muốn ngồi một mình trong giây lát. Cho đến giờ cô vẫn chẳng tin được là mình sẽ lấy chồng, và người sẽ đầu gối tay ấp với cô lại chính là Sơn. Nhật nghĩ rằng mọi thứ chỉ là một giấc mơ, nếu như cô tỉnh lại thì sẽ chẳng còn gì hết. Nếu được như vậy thì tốt quá. Nhật đưa tay ra, tự véo mình một cái. Cơn đau nhói ập đến báo cho cô biết tất cả chỉ là mơ tưởng của cô mà thôi.
Cô vẫn đang ngồi đây, trong phòng nghỉ của một khách sạn cao cấp, mặc một bộ váy cưới nặng nề và cứng nhắc.
Tống gõ cửa. Anh ta mang tới cho cô một ít đồ ăn vặt.
- Ăn chút gì đi. Hôm nay sẽ là một ngày rất bận rộn đó.
Nhật gật đầu, cầm một cái bánh lên và trệu trạo nhai.
- Lát nữa anh sẽ là người dắt em vào lễ đường.
Tống hào hứng thông báo. Anh muốn cô vui lên một chút, nhưng không thành công.
- Tại sao chúng ta phải làm thế này?
Nhật đột nhiên hỏi. Đây là điều mà cô vẫn không hiểu. Có phải cô chỉ cần kết hôn với Sơn, chờ mọi chuyện qua đi và hai người lại đường ai nấy đi, vậy thì họ cũng không cần phải đăng ký kết hôn đâu đúng không? Đây chỉ là một giải pháp, chứ không phải sự trói buộc.
Nhật hi vọng Tống sẽ gật đầu.
- Mọi người đang muốn tốt cho em mà.
- Nhưng em không thấy tốt chút nào.
Tống thở dài. Anh biết rằng Sơn đang lợi dụng cơ hội này để có được Nhật, trói cô bên cạnh mình, cưới trước rồi yêu sau. Nhưng với tâm lý bất an này của Nhật, chắc chắn Sơn sẽ gặp nhiều khó khăn để có thể làm cô tin tưởng mình. Anh cần làm gì đó để giúp Sơn.
Tin tức đã được tung ra ngoài. Dư luận phản ứng rất tốt, đám fan của Minh cũng đã dịu xuống nhiều rồi.
- Vậy ư?
Nhật nhàn nhạt hỏi, không muốn quan tâm lắm. Với cô thì chẳng còn chuyện gì là lớn nữa. Ngay cả có con, hay là kết hôn với một người, những chuyện cô không mong muốn nhất đều đã xảy ra rồi.
- Đừng nghĩ nhiều. - Tống đứng dậy, vỗ vai Nhật. - Quan trọng nhất là bây giờ đã.
Nhật mím môi, gật đầu. Tống rời đi, để lại cô ngồi một mình trong phòng nghỉ.
***
Sơn đứng trên bục, nơi được trang hoàng vô cùng đẹp. Anh mặc bộ tux đen, gắn một bông hoa đỏ ở ngực. Sơn hồi hộp, chờ đợi Nhật bước vào lễ đường.
Mẹ của anh, Bà Liên ngồi ở dưới khán đài, ngay hàng ghế đầu tiên. Tất nhiên là bà cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì thằng con của mình cũng lấy vợ rồi.
Sau lời giới thiệu của MC, Tống dẫn Nhật bước tới. Sơn khẩn trương hơn khi thấy Nhật trong bộ váy cưới và đang tiến về phía mình.
Anh biết cô đang diễn. Gương mặt vui vẻ và rạng rỡ kia đều là giả.
Anh biết mình đang làm điều không tốt, đang lợi dụng cơ hội này để ép buộc cô phải kết hôn với mình.
Nhật đứng trước mặt anh, trên gương mặt trông như đang vui vẻ là đôi mắt buồn bực.
Chiếc nhẫn cưới được lồng vào tay cô, một cảm giác lạ lùng trĩu xuống cả trên ngón tay và trái tim cô nữa. Không tệ lắm. Đột nhiên Nhật phát hiện ra mình lại không quá mức chán ghét cái đám cưới này, hay chiếc nhẫn này, hay là Sơn. Nhật hoảng hốt, rơi nước mắt.
- Đừng khóc. - Sơn vén tóc cô lên, áp tay lên má cô.
- Em chỉ đang xúc động thôi. Không có gì. - Cô thì thào lại với anh.
Sơn cúi xuống, chuẩn bị hôn lên môi cô. Ở giờ phút này, Nhật tự nhiên cảm thấy mình còn có một chút mong chờ. Thế là thế nào?
Thủy nhếch mép, cười khẩy, rồi giả vờ cúi đầu xuống như đang khóc. Sau khi Sơn bỏ đi, đám phóng viên xúm lấy cô ta và bắt đầu hỏi han.
Cánh cửa hội trường đột nhiên bật mở. Thủy đứng giữa cửa, gương mặt đầy giận dữ.
- Dừng lại!
Tất cả mọi người đều quay lại nhìn Thủy.
Nhật lo lắng và khó chịu. Lòng bàn tay cô ướt đẫm mồ hôi. Sao cô ta đeo bám dai như đỉa vậy? Sơn nắm lấy tay cô, ý muốn nói với cô hay yên tâm vì anh sẽ giải quyết tất cả mọi chuyện.
Thủy hùng hổ xông đến. Cô ta dừng lại trước khán đàn, cười nhếch mép.
- Tôi phản đối đám cưới này.
- Cô gái, đừng phá đám chúng tôi thế chứ? Đây không phải nơi để đóng kịch đâu. - MC đùa cợt để làm dịu bớt sự căng thẳng.
Thủy nghiến răng, chỉ thẳng vào Nhật.
- Cô ta là hồ ly tinh. Cô ta chính là kẻ thứ ba xen vào tôi và anh ấy. Làm sao tôi có thể đồng ý với đám cưới này được?
Thủy đột nhiên nhào lên trên bục, túm lấy tay Sơn. Khóe mắt cô ta dâng đầy nước.
- Anh đừng tin cô ta, cô ta lừa anh đấy. - Thủy chỉ vào bụng Nhật. - Đứa bé này không phải của anh, nó là của Minh.
Tất cả mọi người trong khán phòng đều sững lại. Cô gái này đang nói nhăng cuội gì đây?
Sơn đã tính toán rất kỹ càng, trong đám cưới còn mời cả đám nhà báo, phóng viên tới, để họ viết bài cho mình. Nhưng không ngờ đây lại là một bước sai lầm. Hiện giờ, đám nhà báo đang chụp ảnh lia lịa, và ghi hình toàn bộ những gì đang xảy ra.
Thủy nhìn xung quanh. Cô ta nhận ra rằng đám khách mời ở đây đang chờ đợi diễn biến tiếp theo. Cô ta lén nhìn Sơn và trao cho anh ta một nụ cười đắc chí, đồng thời lấy ra một tập phim siêu âm và vài tờ giấy xét nghiệm.
Màn kịch thê thảm cứ thế tiếp diễn. Thủy khóc lóc, đứa mấy tờ giấy lên trước mặt Sơn.
- Anh xem đi. Tất cả những gì trên đây đều là sự thật. Cô ta đang lừa anh thôi.
Nhật thở dài. Cô không chịu được nữa, buông bàn tay đang nắm chặt lấy tay mình ra và tự động rời đi.
Sơn ra hiệu cho Tống đuổi theo cô.
Bà Liên đứng dậy, bà tỏ ra tức giận và nhìn về phía anh, tặng cho anh một ánh mắt đầy cảnh cáo và rời đi.
Sơn thở dài. Anh liếc nhìn Thủy.
- Cô vừa ý chưa? Tất cả tan nát hết như ý cô muốn rồi đấy!
- Chưa hết đâu. Còn nhiều chuyện chờ đợi anh lắm. Tôi sẽ bắt anh phải trả lại từng chút một.
Thủy nhếch mép, cười khẩy, rồi giả vờ cúi đầu xuống như đang khóc. Sau khi Sơn bỏ đi, đám phóng viên xúm lấy cô ta và bắt đầu hỏi han.
***
Như Thủy mong đợi, mẹ của Sơn liên lạc với cô ta và hẹn gặp riêng cô ta ở một quán cafe. Bà muốn biết thực hư chuyện này là gì.
Thủy vác bộ mặt đưa đám tới, ngồi xống trước mặt bà Liên.
- Cháu uống gì? Cafe nhé?
Thủy xua tay, lắc đầu, tỏ vẻ ngượng ngùng.
- Cháu không được uống cafe.
- Được rồi, vậy thì cho tôi thêm một ly nước cam ép.
Bà Liên nói với nhân viên phục vụ. Bà quay lại nhìn Thủy sau khi đã gọi nước xong.
- Chuyện hôm rồi là thế nào, cô có thể nói rõ hơn không?
Thủy cúi đầu, tỏ vẻ khó nói.
- Cháu...
- Cứ nói đi. Nếu lỗi là ở thằng Sơn, bác sẽ đứng ra làm chủ cho cháu.
Thủy thầm cười, cô ta cũng chỉ chờ đợi cơ hội này mà thôi.
- Không phải tại anh Sơn. Tại cô gái kia.
- Nó làm sao?
Bà Liên sốt sắng hỏi, muốn xác minh xem có đúng là con mình đã làm chuyện có lỗi với con gái nhà người ta không.
- Cô ta, cô ta là nhân viên cấp dưới của anh Sơn, có qua lại với nghệ sĩ dưới trướng của anh ấy và trót có thai. Người đàn ông kia ruồng bỏ cô ta, thế nên cô ta đã túm lấy anh Sơn để ăn vạ.
Thủy trơn tru tuôn ra một tràng nói dối, câu chuyện được sắp xếp sắn nên chẳng vấp chút nào.
- Anh Sơn... Anh ấy... - Thủy nấc lên.
Bà Liên nắm lấy tay cô, an ủi.
- Cháu cứ nói đi, không cần e dè gì cả. Bác không ủng hộ bất kỳ hành động sai trái nào, kể cả là thằng Sơn đi nữa.
- Anh ấy bỏ cháu, để đi theo cô ta.
Thủy cúi xuống, ôm lấy bụng mình.
- Anh ấy bỏ cả đứa bé này.
Bà Liên sửng sốt, không ngờ con trai mình lại táng tận lương tâm như thế. Bà có nghe nhầm không? Đến con ruột của mình mà nó cũng bỏ rơi thế ư?
- Cháu... ?
- Vâng, cháu đã có thai với anh ấy rồi. Đứa bé được bốn tháng. - Thủy đột nhiên nắm lấy tay bà Liên. - Bác đừng trách anh ấy, chẳng qua là anh ấy bị lừa thôi. Tất cả là tại cô ta.
Bà Liên xoa nhẹ lên tay của Thủy để trấn an.
- Cháu không cần lo gì cả, bác sẽ xử lý chuyện này.
Nhật đang nằm trên giường, chăn đắp một nửa, cả người co quắp như con tôm. Gương mặt cô tái nhợt và trán thì đầy mồ hôi trong khi cơ thể lại lạnh ngắt.
***
Sau khi rời khỏi đám cưới, Nhật trở về căn phòng khách sạn mà Sơn đã thuê để cô trang điểm.
Cô đúng là ngu ngốc khi làm thế này.
Nhật khóa cửa, nhốt mình trong phòng. Đám phóng viên bên ngoài gõ cửa suốt từ hôm qua, sau đó mọi thứ trở nên yên ắng. Cô cứ ngỡ là bọn họ đã bỏ cuộc sau một thời gian dài chờ trước cửa phòng. Nhưng cô đã nhầm.
Tất cả đều cắm trại ở ngoài cửa.
Nhật thở dài, không ra ngoài nữa. Cô tắt mọi thiết bị liên lạc với tất cả mọi người. Cô muốn được yên tĩnh.
Nhật chẳng biết tại sao những chuyện thế này lại cứ liên tiếp xảy đến với mình. Cô đã làm sai điều gì? Nhật lục lại trí nhớ của mình để chứng minh rằng cô bị như vậy liệu có phải do quả báo không. Nhưng rốt cuộc vẫn chẳng hiểu tại sao.
Chiếc bánh cô ăn dở vẫn còn trên bàn. Đã gần hai ngày trôi qua, kiến cũng bâu đầy. Nhật phì cười, cảm thấy mình cũng giống như chiếc bánh ngọt đang hớ hênh, và cả đàn kiến đang xâu xé mình.
Cô gói hết đống bánh lại và vứt vào thùng rác. Cơn choáng váng, mệt mỏi kéo đến khiến cô chỉ muốn ngủ.
***
Sơn và Tống đã đi tìm Nhật suốt hai ngày. Không ai biết cô ở đâu, bởi khi hỏi lễ tân thì họ lại báo rằng cô đã trả phòng khách sạn. Sơn lo sốt vó khi không thể liên lạc với cô.
Minh nhận được tin thì vội chạy đến khách sạn. Anh phát hiện ra đám phóng viên đang chầu chực trước cửa phòng khách sạn mà Sơn đã thuê. Cửa khóa trong, anh không mở được. Gọi cửa thì không ai nghe.
Đám phóng viên thấy anh thì xúm vào, kẻ nói người chĩa mic. Anh cáu lên.
- Tránh ra!
Tất cả mọi người càng nghi ngờ mối quan hệ của anh và Nhật. Nhờ biểu hiện này của Minh, họ đều cho rằng lời mà Thủy nói là đúng.
Minh không để tâm. Cùng lắm là anh giải nghệ. Minh co chân, đạp đổ cánh cửa và phi vào trong phòng.
Nhật đang nằm trên giường, chăn đắp một nửa, cả người co quắp như con tôm. Gương mặt cô tái nhợt và trán thì đầy mồ hôi trong khi cơ thể lại lạnh ngắt.
Minh bế xốc cô lên.
Theo eva.vn
Cặp đôi 'chịu chơi' nhất hành tinh: Đi du lịch vòng quanh thế giới để chụp ảnh cưới và sống lại ngày hạnh phúc nhất Một cặp vợ chồng đã nâng tầm cao mới cho bộ ảnh cưới bằng cách đi du lịch vòng quanh thế giới với những địa danh ngoạn mục và nổi tiếng nhất. Trên thực tế, các cặp đôi trẻ thường tập trung rất nhiều công sức và tâm trí vào những bộ ảnh cưới. Ai cũng muốn mình có một bộ ảnh cưới...