Cùng có bầu mà mẹ chồng cái gì cũng vun vén cho con gái, rồi bỗng chốc thay đổi hẳn khi con dâu nói câu này
Sau 1 hồi ấm ức, dù còn nằm trên giường bệnh, Thanh cũng phải nói cho bà biết…
Hình ảnh minh họa
Thanh lấy chồng 3 năm nhưng chưa có con. Vợ chồng cô cũng chạy chữa khắp nơi mà tin vui chưa tới. Sang năm thứ 4, Thanh cùng chồng đến viện để nhờ can thiệp y khoa để sinh em bé. Và thật may mắn, sau lần đó, vợ chồng cô đã có thai.
Cùng khoảng thời gian đó thì em gái chồng cô là Hằng cũng có thai. Cả nhà ai cũng vui lắm vì gia đình sắp được đón thêm 2 thành viên mới. Mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường cho đến khi Hằng xin về nhà ở với lý do nghén nhiều, cần được ở gần mẹ đẻ để bà chăm sóc. Mọi sự khó chịu, ngột ngạt bắt đầu phát sinh.
Cùng bầu bí nhưng mẹ chồng Thanh chỉ chăm sóc cho con gái còn phận làm dâu như Thanh bị bà bỏ bẵng. Ngay từ khi mới bầu, bà nói với Thanh rằng: “Con thích ăn gì thì ăn, mẹ không biết con ăn gì đâu mà nấu nướng, mua bán nhé!”. Câu nói tưởng chừng là quan tâm nhưng thật chất lại là sự phủi trách nhiệm, không liên quan của bà mẹ chồng đối với nàng dâu.
Tưởng bà vụng về không biết chế biến các món bổ dưỡng cho bà bầu nên nói vậy, hóa ra bà nào có vụng. Con dâu thì bà nói như vậy nhưng cô con gái cưng về ở thì được bà chăm sóc đủ món, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.
Video đang HOT
Từ những sinh hoạt hàng ngày, mọi chuyện càng ngày càng khó chịu. Mẹ chồng Thanh lúc nào cũng chỉ chăm chăm lo cho con gái còn đứa con dâu như cô bà gần như không quan tâm gì đến. Nghĩ tủi thân lắm, Thanh ca thán với chồng nhưng anh cũng chỉ biết động viên thôi chứ không dám ý kiến gì vì sợ bà phật lòng.
Cùng bầu bí nhưng mọi việc cơm nước, dọn dẹp đều do Thanh làm, còn cô em chồng thì được nghỉ ngơi vì sợ ảnh hưởng tới đứa bé. Cùng bữa cơm, nhưng cô em chồng lúc nào cũng có món riêng tẩm bổ, còn Thanh không được đoái hoài gì tới.
Thanh tủi thân muôn phần, nhưng cô không cam chịu như 1 số người khác. Cô may mắn bầu bí khỏe mạnh, không bị nghén nên cô chủ động ăn uống tẩm bổ cho bản thân rất chu đáo. Trong bữa cơm, bà mẹ chồng mang gà hầm ra cho con gái thì Thanh cũng phải mang chim câu ra ăn. Cứ như thế, Thanh càng chọc tức mẹ con bà.
Đến hôm vừa rồi, mẹ chồng Thanh không may bị cảm, nằm bệt mất gần tuần. Kết quả là cô con gái tiểu thư của bà cũng chẳng có cái gì mà ăn uống, tẩm bổ. Thanh cao tay, mua nhiều đồ hơn để khi ăn thì mời cả cô em chồng cho bà mẹ chồng sáng mắt ra. Thanh biết mẹ con nhà họ ngượng lắm nhưng cô vẫn làm. Đó coi như lời cảnh báo cho cái thái độ phân biệt đối xử của bà mẹ chồng.
Tưởng sau lần đó, mẹ chồng Thanh biết điều hơn, hóa ra bà ấy vẫn chứng nào tật đấy. Vì chưa có điều kiện ra ở riêng, nên đại gia đình Thanh vẫn chung sống trong cùng mái nhà. Vợ chồng cô lúc đầu ở tầng 2, nhưng sau khi cô em chồng về nhà ở dưỡng thai thì bà mẹ chồng ngỏ ý muốn vợ chồng cô nhường phòng cho con gái bà. Bà nói lý do : “Em nó mới có thai, người lại gầy còm ốm yếu nên nhường cho nó tầng thấp hơn cho đỡ phải đi lại”. Thanh cũng có phần không được thoải mái nhưng nghĩ bà nói cũng đúng. Vả lại, cô cũng qua được 3 tháng đầu rồi nên nhường phòng cho em ấy cũng được. Vậy là vợ chồng Thanh dọn lên tầng 3 ở.
Tuần trước, Thanh không may ngã cầu thang và bị động thai. Cô vừa từ phòng cấp cứu ra, bà mẹ chồng lúc đó cũng có mặt, thấy con dâu, bà chẳng được lời hỏi thăm, lại phán câu điếng lòng khiến cô giận tím mặt.
Bà nói: “Nhà có 2 chị em cùng chửa, đứa nào kém may mắn hơn thì đứa ấy phải gánh. Giờ con bị thế này, chi bằng bỏ luôn cái thai rồi tính tiếp. Chứ cứ để nhỡ sau này con cái không khỏe mạnh, mà cùng chửa với cái Hằng, nó cũng bị ảnh hưởng”.
Thanh uất nghẹn khi nghe thấy lời khuyên của bà mẹ chồng quý hóa. Bà có biết bao công sức vợ chồng cô mới có được ngày hôm nay không? Hơn nữa, cái thai cũng chỉ bị động nhẹ, bác sĩ cho thuốc và về nhà nghỉ ngơi là được mà bà nỡ nói vậy. Thật không thể ngờ với những lời mà bà mẹ chồng cô vừa thốt ra. Chẳng nhẽ, bà mong vợ chồng cô mất con? Tại sao bà có thể có suy nghĩ độc ác đến thế? Phúc ai người ấy hưởng, làm sao bà lại trù ẻo mẹ con Thanh như vậy?
Sau 1 hồi ấm ức, dù còn nằm trên giường bệnh, Thanh cũng phải nói cho bà biết: “Thưa mẹ, phúc ai người ấy hưởng mẹ ạ! Chưa nói là cô Hằng đã đi lấy chồng, phúc của cô ấy phụ thuộc bên nhà chồng cô ấy, chứ đâu còn ở nhà mình. Nếu mẹ sợ, con gái mẹ ở cùng con bị kém phúc thì mẹ nên bảo cô ấy về lại nhà chồng cô ấy ở cho an toàn. Chứ ở nhà mình, các cụ nhà mình sẽ phù hộ cho cháu nội trước rồi mới nhìn tới cháu ngoại đấy!”.
Bà mẹ chồng được một phen bẽ mặt trước mọi người, từ hôm sau không dám vác mặt vào viện nữa. Mấy hôm sau xuất viện, bà ấy cũng cố tỏ ra quan tâm Thanh hơn, chẳng biết độ thật lòng của bà đến đâu nhưng ít ra điều đó cũng làm bà bầu là Thanh đỡ ấm ức và sống thoải mái.
Theo afamily.vn
Bí mật nàng dâu 5 năm không nấu nổi 1 bữa cơm vẫn được lòng mẹ chồng
Ai cũng nói Nguyệt số hưởng hay kiếp trước đã giải cứu cả trái đất mới có được mẹ chồng như vậy. Nhưng thực ra họ không biết, cái gì cũng có lí do cả.
Nguyệt về làm dâu nhà Tính, đến nay đã ngót 5 năm. Nói riêng về mối quan hệ mẹ chồng, nàng dâu nhà Nguyệt, luôn hòa thuận, êm ấm chả bao giờ xảy ra xích mích gì. Trong khi ấy, mẹ chồng Nguyệt chăm sóc con trai cho cô, còn quán xuyến toàn bộ việc nhà. Nói không ngoa chứ, từ hồi về làm dâu tới giờ, Nguyệt chưa nấu nổi bữa cơm nào cho gia đình hết!
Thời gian rỗi cô có thể cùng bạn bè, đồng nghiệp shopping, cafe tán chuyện thoải mái không cần bận tâm việc nhà, mà mẹ chồng vẫn vui vẻ. Thi thoảng cô đi du lịch cùng chồng hoặc bạn bè, mẹ chồng luôn đứng ra nhận coi nhà coi cửa, chăm sóc con cái cho con dâu vi vu tận hưởng. Đấy, hỏi có mấy ai được sướng như Nguyệt? Trên đời còn người mẹ chồng nào chiều con dâu thậm chí còn hơn con gái như mẹ chồng cô?
Ai cũng nói Nguyệt số hưởng hay kiếp trước đã "giải cứu cả trái đất" mới có được mẹ chồng như vậy. Nhưng thực ra họ không biết, cái gì cũng có lí do cả. Cô được mẹ chồng cưng hơn trứng mỏng, là vì cô có giá trị để bà coi trọng, khiến cô dù chẳng mó tay vào việc nhà bao giờ nhưng bà vẫn quý cô hơn vàng, chẳng bao giờ ghét bỏ hay kể xấu con dâu.
Ảnh minh họa.
Nguyệt làm việc cho một công ty nước ngoài, lương tính bằng nghìn Đô. Ngoài ra cô còn mở cửa hàng kinh doanh thêm với bạn. Thu nhập của cô hàng tháng ít cũng 50-70 triệu. Trong khi Tính - chồng Nguyệt chỉ là nhân viên kĩ thuật bao năm vẫn thế, lương ngót chục triệu. Anh ăn sáng, cafe với tiêu vặt cũng mất một nửa, mua sắm vài bộ quần áo, mấy thứ linh tinh nữa thì hết lương. Từ khi về làm dâu nhà Tính, Nguyệt giao cho chồng mỗi tháng biếu mẹ chồng 2 triệu để bà tiêu vặt, còn lại mọi chi tiêu trong nhà cô sẽ lo, lương thừa ra anh tiêu gì thì tiêu. Thế là chi phí sinh hoạt, mua sắm đồ dùng, tới thuốc men đi viện cho cả nhà..., Nguyệt đều gánh vác, hơn nữa còn duy trì ở mức sống khá cao cho gia đình.
Mỗi lần đi công tác hay du lịch ở đâu, Nguyệt đều có quà cho mẹ chồng. Thi thoảng cô lại đưa bà đi mua sắm, để bà chọn thoải mái những thứ bà thích. Về chuyện tiền nong, vật chất, cô gần như không tiếc bà điều gì, miễn trong giới hạn. Em gái chồng cũng là cô nhờ vào quan hệ mà xin cho một công việc ổn định, lương khá. Cô còn cho vợ chồng em ấy vay một nửa tiền mua nhà. Cô sống chan hòa, cởi mởi với mọi người, luôn tôn trọng, quan tâm tới mẹ chồng.
Nhưng Nguyệt cũng cho mọi người thấy cô rất ý thức được giá trị của bản thân mình, đừng bao giờ có ý nghĩ lợi dụng cô hay coi cô là kẻ ngốc để giật dây, đòi hỏi quá quắt. Chính vì thế, vợ chồng em gái nể trọng chị dâu vô cùng, mà mẹ chồng cũng vừa yêu quý, vừa coi trọng con dâu là Nguyệt. Cho dù cô chẳng bao giờ làm việc nhà, con cô cũng một tay bà chăm bẵm. Nhưng công sức mà cô đóng góp cho gia đình lại thể hiện ở khía cạnh khác, còn lớn lao hơn nhiều.
Cho nên, hễ ai hỏi về bí mật để khiến mẹ chồng yêu thương mình như vậy, Nguyệt đều cười đáp: "Không ai trên đời này có thể yêu ai và đối xử tốt với ai vô điều kiện. Đến bố mẹ đẻ, nếu chúng ta quá vô dụng, liên tục làm ông bà thất vọng thì ông bà cũng chán chường tột độ với chúng ta ấy chứ. Chẳng qua ông bà là bố mẹ sinh ra chúng ta, ông bà phải chịu, phải cố gắng cưu mang mà thôi. Song người ngoài họ có thể vứt bỏ chúng ta ngay lập tức, hoặc đối xử với chúng ta tàn tệ vô cùng. Do vậy, hãy tự xây dựng giá trị của mình, không nằm ở mặt này thì nằm ở mặt kia, trước khi mong chờ người khác coi trọng ta".
Có người nói là Nguyệt bỏ tiền ra mua tình cảm của nhà chồng, nhưng Nguyệt chỉ cười nhạt. Thứ nhất, cô đủ thông minh để biết nhà chồng cô có chằm chặp nhìn vào tiền của cô hay họ là những người sống biết điều. Thứ hai, với hai bàn tay trắng mà mong nhận được sự yêu thương từ những người xa lạ không cùng huyết thống, điều đó gần như là không tưởng. Mỗi người có cách lấy lòng nhà chồng riêng, người thì đảm đang tháo vát, cố gắng làm dâu hiền vợ đảm, còn cô đó cũng là cách riêng của cô mà thôi!
Theo kienthuc.net.vn
Ngày trước tôi bị mẹ chồng hành bao nhiêu thì giờ tôi lại thương con dâu mình bấy nhiêu Cùng là phận làm dâu với nhau nếu không yêu thương được thì cũng đừng nói lời cay đắng. Vì đó không chỉ là con dâu mình mà còn là vợ của con trai mình và mẹ của cháu mình đấy. Nhớ hồi trước tôi mới về nhà chồng, ngày đó còn bỡ ngỡ chưa biết gì chồng lại đi làm ăn xa....