Cưng chiều vợ quá dễ bị cắm sừng
Cưng chiều vợ quá dễ bị cắm sừng là sự thật đau đớn mà giờ đây tôi phải chịu.
Sự nhẫn nhịn trong cuộc sống vợ chồng là điều cần thiết để duy trì tình cảm. Nhưng từ nhẫn nhịn đến nhẫn nhục có thể khiến hôn nhân trở thành bi kịch.
Kể từ khi buộc phải hủy hôn tới nay đã gần 4 tháng trôi qua mà Vân Anh vẫn chưa thể nào nguôi ngoai được nỗi đau trước sự thật này. Cô vẫn chưa thể quay trở lại với cuộc sống thường nhật. Hàng ngày, Vân Anh vẫn chỉ biết quanh quẩn ở nhà, cô không dám đối diện với mọi người sau cú sốc ấy. Cuộc sống của Vân Anh ra cơ sự này cũng vì cô quá hiền lành, nhu nhược.
Vân Anh là một cô tiểu thư con nhà giàu. Mặc dù gia đình có điều kiện, chiều chuộng nhưng Vân Anh rất ngoan ngoãn, hiền lành. Được bố mẹ bao bọc, che chở nhiều quá mà Vân Anh thiếu rất nhiều kinh nghiệm sống. Chính điều đó đã khiến cô bị mất chồng sắp cưới vào tay kẻ khác.
Chồng sắp cưới của Vân Anh là một anh chàng khá điển trai lại có tài. Anh tới với Vân Anh cũng vì yêu cô gái có vẻ ngoài hiền lành, lúc nào cũng chỉ gượng cười. Một đám cưới đã được hai bên gia đình lên kế hoạch nhưng cuối cùng tất cả đều đổ bể chỉ vì Vân Anh hiền quá.
Không phải Vân Anh không biết người bạn cùng lớp đại học với chồng cũ của mình có “ý đồ” với anh nhưng vì ngại va chạm, sợ chồng sắp cưới nghĩ mình ghen tuông vô lối, ghê gớm nên rất nhiều lần thấy cô ta kiếm cớ để gặp riêng chồng Vân Anh cũng chỉ biết ấm ức trong lòng mà không dám ngăn cản. Chồng sắp cưới của cô tuy có ý định nghiêm túc với cô nhưng lại bị người bạn kia lả lơi tận mặt, cộng với việc người yêu quá hiền nên anh ta cũng cứ “đánh liều” đi gặp bạn mỗi khi cô ta cần. Sự thiếu thận trọng và nhu nhược của Vân Anh đã tạo điều kiện cho họ gần nhau nhiều hơn. Và việc gì đến cũng phải đến.
Cô bạn đó gạ gẫm chồng sắp cưới của Vân Anh. Lẽ ra chuyện đó đã không xảy ra nếu như Vân Anh có thái độ gay gắt phản đối hay yêu cầu chồng sắp cưới của mình giữ khoảng cách. Nhưng cái lối suy nghĩ: “Dù sao họ cũng là bạn của nhau, mình nghi ngờ nếu không đúng thì anh ấy sẽ giận và nghĩ về mình không tốt” đã khiến Vân Anh mất chồng. Thấy vợ sắp cưới cứ dửng dưng như không, bên cạnh lại là cô bạn cũ hấp dẫn, chồng Vân Anh đã không vượt qua được cám dỗ nên đã lăng nhăng với cô ta.
Chỉ đợi có như vậy, hơn 3 tháng sau, cô ta vác cái bụng bầu đến nhà chồng sắp cưới của Vân Anh để “phạt vạ”. Dù không có ý định cưới, chỉ vui chơi qua đường nhưng đến lúc đó không còn cách nào khác, gia đình chồng Vân Anh đành phải hủy hôn với cô và cưới cô gái kia vì mọi chuyện đã quá lỡ làng. Vân Anh khóc như mưa như gió. Ngay đến cả lúc đó cô, phản ứng của cô cũng chỉ là tự khóc và trách chính mình đã không mạnh mẽ, quyết đoán ngay từ đầu để bảo vệ tình yêu của mình.
Chồng đần vợ cặp bồ ngay trước mắt
Video đang HOT
Mỗi lần nhìn thấy anh Kiên vất vả đón con, đi chợ lo cơm nước cho gia đình, người dân trong khu phố đó lại thương cho anh chồng khù khờ biếu vợ cho kẻ khác. Giờ đây, khi vợ đã “bỏ nhà theo trai” để lại cho anh hai đứa con thơ, anh Kiên càng thêm vất vả và cay đắng. Chỉ trách rằng anh đã nhu nhược, quá chiều vợ để có ngày vợ “cắm sừng” lên đầu mình.
Trước đây anh Kiên từng rất tự hào khi lấy được chị Linh vì chị có nhan sắc hơn người. Cũng chính vì hãnh diện khi lấy vợ đẹp mà anh Kiên chiều vợ hết mức. Anh không bắt chị phải động chân, động tay vào việc gì, tối ngày chỉ phải dành thời gian chăm sóc sắc đẹp. Nhất là từ khi sinh xong hai đứa con 1 trai, 1 gái đẹp như tranh, anh Kiên lại càng chiều vợ hơn.
Anh không chỉ chiều vợ mà có phần nhu nhược. Vì được chồng chiều chuộng nên chị Linh càng làm tới. Chị không coi chồng ra gì, việc nhà thì lười nhác nhưng đổi lại chị luôn dùng những lời ngon ngọt để nịnh chồng vì thế anh cũng không kêu ca phàn nàn gì. Muốn lo tốt cho gia đình, anh Kiên nai lưng ra làm để kiếm tiền trong khi đó chị Linh chỉ phải ở nhà, sáng chiều đưa đón hai con đi học. Chính sự chiều chuộng thái quá đó của anh Kiên đã tạo điều kiện cho chị Linh ngoại tình.
Vì chồng đi làm từ sáng đến tối nên chị thản nhiên cặp bồ với một tay giám đốc doanh nghiệp gần nhà. Mặc cho hàng xóm bán tin bán nghi, đồn đại rằng anh cứ ra khỏi nhà, đưa hai con đến trường xong là chị Linh đi cả ngày với trai nhưng anh Kiên không chịu tin vì cho rằng hàng xóm ghen ăn tức ở với vợ chồng anh. Chỉ đến khi, trong một ngày đẹp trời, tan làm về nhà sớm, anh Kiên thấy đồ đạc của vợ không còn, trang sức nữ trang anh sắm cho vợ cũng không cánh mà bay, thứ còn lại chỉ là vài dòng nhắn gửi và tờ đơn ly hôn anh Kiên mới đổ gục xuống khóc nức nở. Hiện giờ cung đã gần 1 năm trôi qua nhưng anh Kiên vẫn chờ đợi hi vọng một ngày nào đó vợ nghĩ lại mà quay về!
Biết chồng ngoại tình vẫn nhắm mắt làm ngơ
Trong hai câu chuyện trên, những người vợ, người chồng như chị Vân Anh, anh Kiên chỉ biết chuyện khi mọi việc đã vỡ lở, còn với chị Thanh Hoa, ngay cả khi biết chồng ngoại tình chị cũng không dám phản ứng vì sợ…chồng đánh.
Chị Hoa lấy chồng khá muộn. Vốn sức khỏe yếu, công việc cũng không được ổn định nên hầu như mọi khoản kinh tế đều trông vào chồng chị. Biết chồng vất vả vì gia đình nên chị Hoa không bao giờ dám cãi chồng lấy một câu. Trong nhà anh bảo một là một, hai là hai, chị không dám trái lời. Những chuyện anh đúng đã đành, chuyện sai chị cũng không dám ý kiến. Chính vì sự nhu nhược không có chính kiến này mà chồng chị ngang nhiên ngoại tình chị cũng không dám phản ứng.
Thấy vợ quá hiền lành, lại sống phụ thuộc vào mình nên dần dần chồng chị Hoa sinh ra đổ đốn. Anh ta cặp bồ với cô hàng xóm chỉ cách nhà vài trăm mét. Cô ta đã bỏ chồng, giờ hiện đang sống một mình. Biết rõ mười mươi cảnh chồng và ả kia “tòm tem” với nhau nhưng chị Hoa không dám yêu cầu chồng chấm dứt. Chỉ chỉ mới nói tới việc em nghe người ta nói anh và cô ta thân thiết quá mức là chồng đã trợn ngược mắt lên mà quát tháo khiến chị im re.
Kể từ đó chồng chị tái diễn cảnh đó một cách ngang nhiên hơn. Cô bồ của chồng cũng vì thế mà vênh mặt lên kiêu căng với chị. Thậm chí nhiều hôm chồng chị Hoa về nhà ăn cơm với vợ cô ta còn dở thói ghen ngược rất vô lối. Chị Hoa chỉ biết khóc chứ không dám phản kháng gì vì chỉ sợ chồng “nổi cơn tam bành” đánh cho một trận rồi ly hôn thì chị không biết nhờ cậy vào ai.
Vậy là bất chấp cảnh có vợ, có con, chồng chị Hoa ngang nhiên công khai cảnh “một ông hai bà” vì nhà của hai người quá gần nhau. Hàng xóm láng giềng ai cũng thấy chướng mắt nhưng chị Hoa vẫn không đủ dũng cảm, cam chịu tất cả.
Hạnh phúc là phải đấu tranh, đặc biệt là khi hôn nhân bị đe dọa thì người trong cuộc cần mạnh mẽ để bảo vệ tình yêu. Sự cam chịu nhẫn nhục một cách thái quá không phải là cách giữ người bạn đời của mình mà chỉ khiến cho hạnh phúc vụt ra khỏi tầm tay. Trong cuộc sống vợ chồng, không phải lúc nào sự mềm yếu, hiền lành cũng là điều có thể bảo vệ được tổ ấm của mình.
Theo Giadinh.net
Chồng thật hư phải không vợ?
Hạnh phúc gia đình cần sự cố gắng nỗ lực và chia sẻ của hai vợ chồng, nếu như chồng muốn tổ ấm của mình tràn ngập tiếng cười hạnh phúc xin đừng hư nữa nhé.
Sáng nay, tôi thong thả thắt cà vạt rồi khoác áo vest leo lên xe hơi ngồi chiễm chệ đến chỗ làm như thường ngày. Vừa đánh chân vừa lướt web thì đọc được câu chuyện này trên mạng:
"Vợ tôi chẳng làm gì cả"
Một người đàn ông có vợ đến gặp bác sỹ tâm lý để giải toả những căng thẳng và áp lực trong cuộc sống của một ông chồng. Và đây là cuộc trò chuyện giữa họ:
Bác sỹ tâm lý: Anh làm gì để kiếm sống hả anh B?
Người chồng: Tôi làm kế toán ở một ngân hàng.
Bác sỹ tâm lý: Thế còn vợ anh?
Người chồng: Cô ấy chẳng làm gì cả. Cô ấy chỉ ở nhà nội trợ thôi.
Bác sỹ tâm lý: Vậy ai làm bữa sáng cho cả nhà?
Người chồng: Vợ tôi, vì cô ấy chẳng có gì làm cả mà.
Bác sỹ tâm lý: Vợ anh dậy lúc mấy giờ để làm bữa sáng cho cả nhà vậy?
Người chồng: Cô ấy dậy vào khoảng 5 giờ sáng, dọn dẹp nhà cửa trước khi làm bữa sáng.
Bác sỹ tâm lý: Con anh đến trường bằng cách nào?
Người chồng: Vợ tôi đưa chúng đến trường, vì cô ấy chẳng làm gì cả mà.
Bác sỹ tâm lý: Sau khi đưa bọn trẻ đi học, vợ anh làm gì nữa?
Người chồng: Cô ấy đi chợ, rồi về nhà nấu ăn và giặt giũ. Bác sỹ biết rồi đấy, cô ấy đâu có phải làm việc.
Bác sỹ tâm lý: Chiều tối, sau khi đi làm về thì anh làm gì?
Người chồng: Nghỉ ngơi, tôi quá mệt với công việc cả ngày rồi còn gì?
Bác sỹ tâm lý: Thế còn vợ anh làm gì sau đó?
Người chồng: Cô ấy nấu bữa tối, cho con ăn, dọn bữa cho tôi, rửa bát, lau dọn nhà cửa, cho con đi tắm rồi cho chúng đi ngủ."
Ngay khi đọc xong, tôi như chết lặng bởi vợ tôi cũng nằm trong diện "chẳng làm gì cả" ấy.
Nàng về làm vợ tôi ngót nghét đã hơn 12 năm. Trước khi cưới, nàng là hướng dẫn viên du lịch cho một công ty du lịch lớn ở Sài Gòn. Sau khi sinh đứa con gái đầu lòng, nàng nghe lời ba mẹ tôi ở nhà chăm sóc chồng con. Tôi chỉ nhớ đêm đầu tiên sau ngày nghỉ việc cô ấy ôm tôi khóc nức nở "Khi nào anh tính hắt hủi em hãy nhớ ngày hôm nay em đã từ bỏ niềm mơ ước từ nhỏ của mình để chôn chân mình trong căn bếp gia đình. Vậy là đủ rồi".
Thời gian trôi qua, cậu con trai thứ ba cũng tròn 2 tuổi. Cô ấy vẫn "chẳng làm gì cả" ngoài việc nội trợ và đưa đón con cái đi học.
Kể từ khi cưới vợ, tôi thăng chức nhanh chóng, tới mức bạn bè trêu chọc nhờ ơn vợ tôi mới lên chọc trời vậy. Từ nhân viên bán hàng, giờ tôi đã là giám đốc bán hàng toàn quốc của một hãng sữa lớn. Tôi thường xuyên đi công tác, đi gặp khách hàng, đi du lịch cùng team... Tôi chỉ trở về khi đã cơm no rượu say cùng đối tác nên ít khi quan tâm mâm cơm nhà có món gì và vợ tôi đã kịp ăn chưa sau khi cho ba đứa con ăn, hay cô ấy vẫn đợi tôi về dùng bữa?
Tôi mải miết đam mê với doanh thu, các con số, với chức vị, xe hơi và cà vạt. Tôi quên tôi có một người đàn bà "chẳng làm gì cả" yêu và cống hiến, hi sinh cả đời vì mình.
Tôi vẫn thường đánh trống lảng khi ai đó hỏi "vợ anh làm gì?". Bởi vợ tôi đã làm thứ công việc không tên, không lương, không có chút tiền đồ thăng tiến, không yêu cầu trình độ bằng cấp... Bởi vợ tôi chỉ là một bà nội trợ không hơn không kém. Một bà nội trợ chỉ phục vụ chồng, con từ sáng sớm tinh mơ đến tối mịt. Một bà nội trợ không đòi hỏi hay kêu ca bất cứ gì...
Tôi còn nhớ vào một ngày cuối tháng, tôi trở về nhà khi đã mệt lả vì chạy số cho đủ chỉ tiêu của quỹ đặt ra. Nàng mặc chiếc tạp dề màu xanh và hỏi tôi: Đố chồng, hôm nay vợ có gì mới? Tôi nhìn nàng từ đầu đến chân và đoán tất cả những gì có thể làm mới nhưng đều sai. Nàng tủi thân bảo "Anh nói sai rồi. Từ lúc lấy anh, em có bao giờ thay đổi kiểu tóc, hay sơn móng tay, tô son đánh phấn đâu mà anh đoán. Nay em chỉ muốn khoe anh chiếc áo tạp dề màu anh thích thôi. Em mới mua được trên mạng đấy". Tôi cay mắt ôm nàng và hiểu, thì ra bấy lâu nay nàng đã mặc rất nhiều tạp dề, đã có bao nhiêu chiếc nàng xếp gọn gàng trong tủ quần áo, có bao nhiêu chiếc nàng treo ở góc bếp... Đó là tất cả gia tài nàng có từ ngày về làm vợ tôi.
Tôi thấm thía vai trò của người đàn bà "chẳng làm gì cả" ấy. Có thể công việc của tôi kiếm ra tiền để nuôi vợ nuôi con, nhưng nếu không có nàng thì tôi chẳng biết cách để chi tiêu số tiền ấy. Có thể công việc của tôi mang lại niềm vinh dự, danh giá cho cha mẹ, con cái, vợ chồng nhưng nếu không có nàng chắc gì tôi trụ vững với ghế của mình.
Trưa nay, tôi từ chối bữa cơm khách để về làm một người chồng đúng nghĩa. Cảm ơn vợ tôi, và cảm ơn cả những người đàn bà "chẳng làm gì cả".
Thực sự tôi và bọn đàn ông mới là những kẻ chẳng làm gì và chẳng biết gì hết cả
Theo Phunuvagiadinh.vn
Nhiều bà vợ không biết, 3 suy nghĩ bình thường này sớm hay muộn cũng hủy hoại hôn nhân của họ, đến khi nhận ra đã không thể cứu vãn Dân gian ta thường hay có câu nói "dạy vợ từ thuở còn thơ", thế nhưng sự thật thì các ông chồng cũng cần được uốn nắn ngay từ "thuở bơ vơ mới về" để tránh tạo thành những thói quen xấu trong mối quan hệ, dẫn đến những rạn nứt, đổ vỡ trong hôn nhân. Hôn nhân tan vỡ có thể vì...