Cúi xuống nhặt chiếc đũa rơi dưới bàn ăn, lúc ngẩng đầu lên tôi quyết định ly hôn luôn
Mới ngoài 20 tuổi đầu đã mang tiếng một đời chồng, biết rằng chặng đường phía trước không hề đơn giản nhưng tôi chấp nhận.
Có lẽ tôi đã sai ngay từ đầu và bây giờ phải trả giá cho hành động ngu ngốc trước đó. Ngày ấy tôi mới học đại học được một năm thì yêu anh, anh hơn tôi những 8 tuổi. Yêu một thời gian anh liền hỏi cưới:
- Anh có tuổi rồi nên gia đình giục cưới quá, mà em lại học đại học tận 4 năm, anh không chờ được. Chúng ta cứ lấy nhau trước cho bố mẹ anh đỡ giục được không? Cưới xong em đi học tiếp cũng được. Nếu em quyết học xong đại học mới cưới thì anh chắc phải lấy người khác quá.
Sau một thời gian suy nghĩ, tôi quyết định bảo lưu kết quả học tập để lập gia đình, bất chấp gia đình khuyên can. Thực sự lúc ấy tôi chỉ muốn giữ lấy tình yêu của mình.
Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời, cuối cùng gia đình tôi cũng đồng ý. Những tưởng cuộc sống gia đình sẽ hạnh phúc, nhưng tôi đã nhầm.
Sau khi cưới, tôi ngỏ ý với anh và nhà chồng việc cho tôi đi học lại, không ngờ bố mẹ anh bảo:
- Học cái gì nữa mà học. Bây giờ hai vợ chồng lo con cái đi là vừa.
Chồng tôi cũng nói thêm vào:
- Bố mẹ nói đúng rồi, em học gì nữa, cứ ở nhà thôi. Một thời gian nữa có con thì ở nhà chăm con, anh đi làm là được rồi.
Tôi sốc nặng vì anh không giữ lời hứa, nhưng lấy anh là lựa chọn của tôi nên tôi đành chấp nhận ở nhà chờ sinh con, không đi học nữa.
Cưới xong nghe lời chồng và bố mẹ chồng, tôi ở nhà không đi học nữa. (Ảnh minh họa)
Năm đầu hôn nhân cuộc sống vợ chồng khá bình yên, không nhiều cãi và, anh đi làm còn tôi ở nhà nội trợ. Sau đó, hai vợ chồng thuê chung cư dọn ra ở riêng, và đã có một con trai đầu lòng 3 tháng tuổi.
Video đang HOT
Từ khi có con, thái độ của chồng thay đổi hẳn, anh ít khi về nhà ăn cơm, thường xuyên về nhà muộn lại hay cáu gắt, đặc biệt ít khi gần con. Về đến nhà là anh ôm điện thoại chơi game, con khóc cũng chẳng dỗ mà đeo tai nghe vào để không nghe tiếng con khóc rồi quát tôi:
- Con em đẻ ra mà em không dỗ được à? Chỉ có ở nhà nấu cơm ăn với chăm con thôi mà cũng không làm được. Anh đi làm cả ngày rồi, có buổi tối về nhà nghỉ ngơi cũng không được yên thân. Đúng là vô tích sự.
Con tôi thuộc dạng khó nuôi, quấy khóc cả ngày lẫn đêm. Nhiều lúc tôi phải bế con đi đi lại lại khắp nhà ru con ngủ tới hơn 12 giờ đêm con mới im. Mới đặt xuống giường để tranh thủ dọn dẹp được vài phút thì chồng ngủ đè vào con làm nó tỉnh giấc, khóc ầm lên. Tôi chạy vào dỗ con thì anh quát:
- Giời ạ, vợ với chả con. Làm thế nào cho nó im đi để tôi còn ngủ. Đau hết cả đầu.
Vừa bực mình vừa tủi thân nhưng biết chồng mệt, áp lực công việc nên tôi không dám nói gì, chỉ vâng dạ, xin lỗi cho êm nhà êm cửa.
Đỉnh điểm là ngày hôm qua, con ốm nên lèo nhèo, tôi không tài nào đặt con xuống để nấu cơm được. Mãi đến hơn 6 rưỡi tối, con ngủ thì tôi mới có thời gian nấu cơm. 7 giờ tối chồng về thấy cơm nước chưa xong, anh lại mắng:
- Cô ở nhà làm gì mà giờ này cơm nước còn chưa xong? Ở nhà nhiều việc thế cơ à? Chồng đi làm sấp mặt ra, vợ ở nhà thì chỉ ăn với chơi.
7 giờ tối chồng về thấy cơm nước chưa xong, chồng quát xối xả vào mặt tôi. (Ảnh minh họa)
Bực lắm nhưng tôi đành nín nhịn, bảo chồng chờ một chút, cơm sắp xong rồi. Lúc dọn cơm ra bàn, tôi vô ý làm rơi chiếc đũa xuống đất nên đành cúi xuống nhặt lên rồi đi lấy đôi đũa khác, có vậy thôi mà chồng lại mắng nhiếc tiếp:
- Làm với chả ăn, chân tay cô bị làm sao hả? Ở nhà chăm con, nấu có mỗi bữa cơm tối cũng không nên hồn. Hết bắt chồng chờ cơm rồi làm rơi đũa.
- Em xin lỗi. Hôm nay con ốm nên em không nấu cơm sớm được, mà em ở nhà cũng không phải chỉ ăn với chơi. Anh biết con mình hay quấy khóc mà, với em còn phải giặt giũ, dọn dẹp…
Tôi chưa nói xong, chồng liền lật mâm cơm xuống đất, chỉ tay thẳng mặt tôi quát lớn:
- Cô định kể công với tôi hả? Tôi đi làm còn mệt gấp trăm gấp nghìn lần thì mới có đồng tiền nuôi cô đấy.
Nói xong, chồng quay ra cửa đi nhậu. Còn tôi ấm ức òa khóc nức nở. Tôi bắt đầu hối hận vì quyết định ngày trước của mình, đáng lẽ ra bây giờ tôi vẫn còn được đi học, được sống với bố mẹ cơ mà. Suy đi ngẫm lại, tôi viết đơn ly hôn đặt lên bàn rồi ôm con về nhà ngoại.
Mới ngoài 20 tuổi đầu đã mang tiếng một đời chồng, biết rằng chặng đường phía trước không hề đơn giản nhưng tôi chấp nhận. Tôi chịu đủ cuộc sống tủi nhục thế này lắm rồi.
Về nhà ngoại vài hôm, mẹ chồng đã làm ngay một việc khiến con dâu suy sụp muốn rời khỏi nhà chồng
Tôi chỉ muốn rời ngay khỏi nhà chồng vì hành động quá đáng của mẹ chồng.
Tôi kết hôn được 5 năm, suốt quãng thời gian chung sống với chồng, tôi rất hài lòng vì anh ấy luôn quan tâm, yêu thương vợ con. Chồng tôi hiền lành, chu đáo và chăm chỉ kiếm tiền khiến tôi yên tâm, tin tưởng. Hai vợ chồng tôi hòa hợp, không mấy khi xảy ra bất hòa, luôn nhường nhịn vì con mà cố gắng mọi điều.
Điều khiến tôi cảm thấy băn khoăn, chưa hài lòng ở cuộc sống hôn nhân của mình đó là việc sống ở nhà chồng. Từ lúc cưới đến nay, tôi luôn phải nín nhịn mẹ chồng, bà hay soi mói, áp đặt con dâu. Tôi là người phụ nữ có học hành đàng hoàng, suy nghĩ hiện đại nhưng cũng rất biết điều, giữ được chăm chỉ, nề nếp theo gia đình từ trước.
Sống xung khắc với mẹ chồng làm tôi mệt mỏi, nhiều lần cố tìm giải pháp để hòa hợp, có được thương yêu từ mẹ chồng song đều thất bại. Mẹ chồng hay can thiệp vào chuyện riêng của vợ chồng tôi, nhất là rất áp đặt cho con dâu trong việc nuôi dạy con. Mẹ chồng bắt tôi phải nuôi con theo kiểu hồi trước với lý lẽ: " Tôi nuôi mấy đứa con, đứa nào cũng khỏe mạnh, học giỏi có sao đâu. Các cô bây giờ chỉ nghe vớ vẩn, làm lung tung có khi hại con".
Con trai tôi mới có 3 tuổi nhưng được bà nội chiều chuộng nên tỏ ra ương bướng, bố mẹ nói không nghe, tùy tiện trong cách sống, muốn ăn gì là đòi bằng được vì có bà đáp ứng hết. Nhiều khi vợ chồng phải đóng cửa để dạy con vì cứ nghe tiếng cháu khóc là bà nội từ đâu xuất hiện buông lời trách móc bố mẹ, rồi dẫn cháu đi mua bánh kẹo về ăn.
Mẹ chồng can thiệp nhiều khiến con dâu không muốn ở lại chồng. Ảnh minh họa
Có lần tôi mắng con vì thái độ thiếu lễ phép, mẹ chồng thấy vậy ra mắng con dâu: " Cô đừng có mà quá quắt, quát mắng cháu tôi. Cô thử nhìn lại mình xem, có ngoan ngoãn tài giỏi gì đâu mà bắt nó phải ngoan ngoãn. Cháu tôi có thế nào cũng khỏe mạnh, tài năng theo nòi giống dòng họ, đâu cần cô phải dạy dỗ vớ vẩn. Có tôi ở đây mà còn thế, liệu tôi đi vắng cô sẽ đánh đập nó thế nào".
Từ lâu, ngay cả trước khi tôi có con thì mẹ chồng cũng đã không thích con dâu về nhà ngoại, bà tìm mọi cách để không cho đi vì sợ tốn kém, sợ tôi cho tiền bố mẹ. Lúc có con rồi, tôi lại càng khó đi hơn, mẹ chồng vì xót cháu mà cấm cản. Nhưng dù sao tôi cũng phải cho con về thăm ông bà ngoại, có hơn trăm cây số, đường cũng dễ đi mà chẳng lẽ cả năm không nổi hai lần cho con về quê.
Sẵn việc con nghỉ hè, tôi đưa con về nhà ngoại chơi. Về nhà mới được mấy hôm mà ngày nào mẹ chồng cũng gọi điện về tra khảo: " Đừng cho con ra ngoài ao hồ, cẩn thận không muỗi đốt cháu tôi...", " Cho nó ăn uống cẩn thận, về mà gầy gò thì đừng có trách", " Định ở luôn dưới đấy à, mau cho cháu tôi về đi"... Mẹ chồng thúc giục khiến tôi không đành lòng phải đưa con lên.
Vừa dẫn con về nhà, chưa kịp ngồi nghỉ thì đã gặp mẹ chồng chờ sẵn ngoài cửa. Bà thấy cháu nội liền chạy ra bế ngay vào nhà, vạch tay áo, ống quần lên xem rồi lu loa, trách móc: " Biết ngay mà, nói có chịu nghe đâu, chắc là mải đi chơi bời hẹn hò với người yêu cũ dưới quê nên để muỗi đốt cháu tôi. Cô thích về quê thì về luôn đi, buông tha cho con, cho cháu tôi".
Mẹ chồng nói chẳng khác nào đuổi con dâu ra khỏi nhà khiến tôi chỉ biết ôm mặt khóc. Tôi thấy mệt mỏi, căng thẳng khi hàng ngày đối diện với mẹ chồng quá đáng. Nhiều khi đem những ấm ức này kể với chồng, không những được an ủi còn nhận thêm lời trách móc. Hơi chút là mẹ chồng dọa đuổi ra khỏi nhà, tôi khổ sở chịu đựng mà không biết bày tỏ cùng ai. Thậm chí, tôi từng nhiều lần nghĩ tới ly hôn.
Tôi phải làm gì để thoát ra khỏi tình cảnh này?
Xem chi tiết quảng cáo
Bỏ qua
00:00 / 00:00
00:00
00:00/04:00
Đang tải quảng cáo...
Video nội dung sẽ tiếp tục sau đoạn quảng cáo
mẹ chồng
Hoami@...
Choáng váng vì sự bừa bộn mà chồng gây ra trong 10 ngày tôi đi công tác Cứ nghĩ về nhà với sự ấm áp sau chuyến công tác dài ngày mệt mỏi, tôi không ngờ hiện thực lại phũ phàng, cay đắng quá. Ảnh minh họa Mới lấy chồng nửa năm nay, còn chưa có con nhỏ nhưng tôi đã cảm nhận được sự vô trách nhiệm của chồng mình. Một tháng anh ấy làm được 10 triệu, chỉ...