Cục trưởng phản đòn
Sau khi tốt nghiệp đại học, cao thì không thành, thấp thì không tựu, Lý Hữu Tài đành nằm chơi dài ở nhà.
Hôm đó, anh ta có việc đi qua một công ty giới thiệu việc làm, thuận đường ghé vào xem sao. Vừa vào trong, một cô gái đã niềm nở săn đón: “Xin chào tiên sinh, anh muốn tìm công việc thế nào?”. Lý Hữu Tài đáp: “Một không, một có” – nghĩa là “Không áp lực, có động lực”.
Cô gái cười rất tươi, nói có một trung tâm chỉ đạo quan hệ giữa cơ quan và cá nhân hiện đang tuyển mộ “điều tra viên thị trường”, công việc rất nhẹ nhàng, thời gian làm việc rất linh hoạt, lương tháng tối thiểu ba nghìn tệ, tiền thưởng tính riêng. Lý Hữu Tài tỏ ra rất thích thú với công việc này và hợp đồng nhanh chóng được thỏa thuận.
Hôm sau, Lý Hữu Tài bắt đầu đi làm. Chỉ dẫn công việc cho anh ta là một người đàn ông trung niên tên gọi Lý Tinh. Gần tối, Lý Tinh đưa Lý Hữu Tài đến phía sau một tiểu khu cao cấp, đến bên một thùng rác thì dừng lại.
Lát sau, một phụ nữ trung niên xách một túi rác đến, ném “bịch” vào thùng rác rồi đi.
Minh họa: Lê Tâm.
“Đi rồi – Lý Tinh nói – Đấy là người giúp việc của gia đình ông Vương, Cục trưởng Cục Xây dựng thành phố. Hàng ngày cứ đến giờ này là đến nhà ông ấy quét dọn, vệ sinh…”. Lý Hữu Tài gật gật đầu. Lý Tinh bảo: “Cái túi rác bà ấy vừa ném vào thùng ấy, chú mày mau đem nó lại đây!”.
Lý Tài chần chừ nhưng thấy xung quanh không có người thì lấm lét chạy tới xách cái bịch rác. Hai thầy trò tới một chỗ không có ai qua lại, mở cái bịch rác ra chỉ thấy bên trong có vỏ trái cây, đầu mẩu thuốc lá, mắc áo gẫy và nhiều thứ linh tinh khác.
Lý Tinh vừa nhìn, vừa ghi, bảo Lý Tài: “Cậu xem đầu mẩu thuốc lá nhãn hiệu gì?”. Lý Tài đáp: “Hoàng Hạc Lâu”. “Thế còn mắc áo gãy thì thương hiệu gì?”. “Là Luis Vuitton”… Dần dần rồi Lý Hữu Tài cũng hiểu ra, việc làm này là thông qua rác sinh hoạt để tìm hiểu những thông tin tư mật của Cục trưởng.
Video đang HOT
Trên đường về, Lý Tinh hỏi: “Tôi thấy cậu cũng thông minh, lanh lợi. Có biết sao lại phải làm việc này không?”. Lý Hữu Tài đáp là đã biết thì Lý Tinh tiếp: “Chúng ta làm thế để giúp khách hàng thực hiện cho chuẩn quan hệ giữa cơ quan và các cá nhân”.
Từ đó, Lý Hữu Tài mới gắn bó với rác thải.
Một hôm, Lý Hữu Tài đang bới đám rác nhà Cục trưởng Vương thì vớ được một chiếc đĩa hình đã bị bẻ ra làm mấy miếng. Anh ta nghĩ “không biết là trong chiếc đĩa này có gì bí mật không nhỉ”, thế là, hôm sau Lý Hữu Tài đem chiếc đĩa hình đi thuê người phục hồi các dữ liệu. Quả nhiên, đó là một video ghi lại cảnh dâm đãng của Cục trưởng Vương; anh ta ngẫm nghĩ rồi trong lòng nảy ra một chủ ý.
Về đến nhà, Lý Hữu Tài gọi điện cho Cục trưởng Vương, nói rằng chiếc đĩa hình đã được phục hồi, nếu muốn yên ổn thì mỗi tháng hãy ngoan ngoãn gửi vào tài khoản của anh ta 20.000 tệ. Tiếp theo, anh ta gửi cho Cục trưởng Vương số hiệu tài khoản của mình kèm theo một đoạn video clip.
Cục trưởng Vương không dám chậm trễ, ngay hôm sau đem tiền đi gửi. Lý Hữu Tài vui như mở cờ trong bụng, từ nay đã có cây tiền rủng rỉnh, tha hồ mà hưởng phúc.
Hai năm trôi qua, trong suốt thời gian ấy, Cục trưởng Vương cứ đều đặn hàng tháng gửi tiền cho Lý Hữu Tài. Một hôm, Lý Hữu Tài đột nhiên nhớ ra là, thời gian qua không thấy ông Vương gửi tiền cho mình. Anh ta nôn nóng, gọi điện cho Cục trưởng Vương thì thấy tắt máy. Chuyện gì thế nhỉ?
Không ngờ mấy hôm sau thì Cục trưởng Vương gọi điện lại, nói rằng chuyện lớn đã xảy ra, ông ta đã bị người ta xích tay, bỏ tù. Lý Hữu Tài nghe thế, bụng nghĩ thế là hết, cây tiền đã đổ gục và trách móc ông Vương làm sao lại sơ suất đến như thế. Cục trưởng Vương thở dài: “Cái số nó thế, tránh sao cho khỏi nắng!” và đổi ngay giọng: “Này, cậu tống tiền tôi đã hai năm nay, bây giờ có muốn đến đây, ở cùng với tôi cho vui không?”. Lý Hữu Tài hoảng hồn, run hết cả chân tay, đáp đương nhiên là không muốn.
Ông Vương nói: “Tôi đã mất chức rồi, bây giờ chẳng có gì nữa. Người giúp việc cũng không thuê nổi nữa, thật khổ cho bà xã. Nếu cậu không muốn vào đây thì hãy ngoan ngoãn làm giúp việc cho nhà tôi đi”.
Lý Hữu Tài chảy dài mặt, buồn thiu: “Làm những hai năm sao?”
Ông Vương lạnh lùng đáp: “Làm luôn cho đến khi tôi được ra tù”.
Lý Hữu Tài nghe nói, ngã ngồi luôn ra đất.
Truyện vui của Ngô Phương (Trung Quốc)- Trần Dân Phong (dịch)
Theo vnca.cand.com.vn
Không ngờ sau cái đêm mặn nồng tại buổi họp lớp, cuộc đời tôi lại rơi vào hoàn cảnh trớ trêu đầy tủi hổ
Cả ngày tôi sống trong day dứt, dằn vặt.
Tháng trước lớp đại học của tôi có tổ chức buổi gặp mặt sau 10 năm ra trường bằng một chuyến du lịch. Với mong muốn có sự tập trung, gắn kết nên lớp tôi đã đưa ra quy định không cho người nhà đi cùng. Tất cả chúng tôi đã có buổi họp lớp đáng nhớ. Đặc biệt, tại đây tôi và Hoàn được sống lại những cảm xúc yêu đương ngày nào.
Ngày đó khi biết Hoàn "bắt cá hai tay" tôi đã nhất quyết dừng lại mối quan hệ này. Khó khăn lắm tôi mới quên được anh để đến với chồng mình hiện tại. Bao năm nay chúng tôi không hề liên lạc, hỏi thăm về nhau.
Hôm gặp lại, tôi thấy Hoàn vẫn phong độ và điềm đạm như xưa. Anh luôn tìm cách tiếp cận và bắt chuyện với tôi. Tôi nghĩ chuyện cũ đã là quá khứ, giờ chúng tôi đều đã trưởng thành và có gia đình riêng nên tôi vui vẻ nói chuyện với anh.
Tôi như bị thôi miên sau cái ôm của người yêu cũ (Ảnh minh họa)
Bữa tiệc buổi tối kết thúc lúc 11h, tôi đang định về phòng ngủ thì Hoàn ngỏ ý mời tôi uống cà phê ngắm cảnh đêm. Tôi đồng ý và đi riêng với anh. Ngồi một lúc anh bắt đầu gợi chuyện cũ. Anh nói: "Ngày đó em nhất quyết không nghe anh giải thích. Cô gái đó là người mà bố mẹ anh lựa chọn. Vì muốn bố mẹ vui lòng nên anh mới gặp cô ấy một lần, vậy mà không ngờ hôm ấy em lại bắt gặp".
Nghe Hoàn kể lại tôi bỗng thấy mình có lỗi, nhưng dẫu sao bây giờ nó cũng chẳng còn ý nghĩa gì cả. Tôi và anh đều đã có gia đình riêng. Đang định đứng lên ra về phòng thì Hoàn kéo tay lại rồi ôm chầm lấy tôi và nói: "Ngày đó nếu anh mạnh mẽ, quyết đoán hơn thì bây giờ chúng ta đã khác rồi. Trong lòng anh vẫn luôn nhớ và yêu em".
Tôi như bị thôi miên và đón lấy cái ôm của Hoàn. Đã lâu lắm tôi mới được nghe những câu nói ngọt ngào này. Cảm xúc ùa về, chúng tôi quấn lấy nhau bằng những kỉ niệm yêu đương hôm nào.
Tôi biết giải quyết thế nào với cái thai này đây (Ảnh minh họa)
Nhiều ngày sau đó tôi luôn sống trong cảm giác tội lỗi khi nghĩ về cái đêm hôm ấy. Khi Hoàn nhắn tin, gọi điện tới tôi đã rất sợ hãi, tôi sợ mình sẽ không làm chủ được cảm xúc. Tôi chặn số điện thoại của Hoàn. Tôi không muốn phá vỡ tổ ấm hiện tại của mình.
Hôm nay tôi bỗng thấy trong người mệt mỏi, nhìn vào tờ lịch trên bàn làm việc tôi mới tá hỏa mình đã chậm kinh cả tuần lễ. Cầm que thử thai báo hai vạch đỏ chót trên tay, tôi ngơ ngẩn như người mất hồn. Nếu không nhầm thì cái thai này là của Hoàn, bởi chồng tôi đã đi công tác cả tháng chưa về.
Cả ngày tôi không sao tập trung làm được việc gì. Không ngờ sau một đêm ngả lòng vào người yêu cũ tôi đã rơi vào hoàn cảnh trớ trêu này. Tôi biết giải quyết sao với cái thai bây giờ. Nghĩ đến việc phải phá bỏ đứa trẻ vô tội trong bụng tôi lại thấy mình có lỗi, nhưng tôi không thể để chồng mình biết chuyện này được.
N.K.T
Theo toquoc.vn
Dùng số điện thoại của công an để lừa đảo Dùng số điện thoại gần giống số của công an, bưu chính để gọi đến nạn nhân yêu cầu chuyển tiền, cung cấp số tài khoản... là chiêu thức mới của tội phạm. Chuyện nạn nhân bị số lạ gọi đến tự xưng là công an, bưu chính để yêu cầu chuyển tiền xác minh vụ án, nhận hàng... đã là chiêu thức...