Của hồi môn của con dâu nhà quê, mù chữ khiến nhà chồng giàu có bật khóc
Nhận món đồ hồi môn của con dâu quê mùa mà bố mẹ chồng Thùy bật khóc. Chưa bao giờ ông bà nghĩ Thùy lại đối xử với mình như vậy?
Sau hơn 3 năm yêu nhau, cuối cùng Vũ cũng thuyết phục được Thùy kết hôn với mình. Vũ đã ngỏ lời cầu hôn với cô từ lâu rồi, nhưng Thùy luôn từ chối Vũ. Cô luôn mặc cảm vì sự chênh lệch giữa mình và Vũ quá lớn. Nhà Vũ thì giàu có nhất nhì cái huyện này, còn nhà Thùy thì nghèo lắm. Bố Thùy mất từ sớm, mọi việc đổ tất lên đầu mẹ Thùy, là con cả trong nhà nên Thùy cũng không được đi học, từ bé đã đi mò cua bắt ốc cùng mẹ lấy tiề.n về nuôi đứa em trai ít hơn Thùy 3 tuổ.i.
Duyên số đưa đẩy thế nào Vũ lại biết và yêu Thùy say đắm. Ngày Thùy đưa Vũ về ra mắt mẹ, biết gia thế nhà Vũ mẹ Thùy 1 mực phản đối con gái lấy chồng giàu. Bà không muốn con gái mình bị người ta khin.h r.ẻ, mà bà cũng chẳng dám đứng cùng chỗ ngồi cùng mâm với ông bà thông gia giàu có mà hách dịch, khinh người có tiếng ở huyện này.
Thuyết phục Thùy cưới anh đã khổ, thì thuyết phục mẹ Thùy đồng ý để 2 đứa kết hôn lại khổ hơn. Hứa đủ kiểu, làm tất cả mọi việc mãi mẹ Thùy mới đồng ý. Còn phần gia đình anh tất nhiên bố mẹ Vũ không đồng ý rồi. Vì là con độc nhất vô nhị trong nhà nên Vũ dọa nếu không cho anh cưới Thùy, anh sẽ t.ự t.ử cho bố mẹ xem. Thấy con trai cưng dọa vậy bố mẹ anh đành xuống nước chiều lòng con trai vậy.
Ngày cưới đến, cả hơn chục chiếc xe ô tô đắt tiề.n đến rước Thùy về. Tiễn con dâu ra xe hoa mà mẹ Thùy khóc hết nước mắt, bà trao vội cho vợ chồng Thùy mộ chiếc hộp nhỏ mà không dám đưa trước bao người.
Càng nghĩ bà càng thấy thương cho con gái mình (ảnh minh họa)
Nhìn ánh mắt của ông bà thông gia mẹ Thùy chỉ biết cúi gầm mặt xuống, càng nghĩ bà càng thấy thương cho con gái mình rồi những ngày tháng làm dâu nhà giàu con bà sẽ sống sao đây? Yêu và lấy chồng giàu con khổ lắm chứ sung sướng gì?
Sau đám cưới, bố mẹ chồng coi Thùy không khác gì con ở trong nhà. Đôi khi họ còn chì chiết Thùy bằng những lời nặng nề khiến Thùy chỉ biết khóc mà thôi. Vũ bênh vợ lắm, lúc nào anh cũng đứng về phía vợ bảo vệ cô. Anh biết mọi người trong nhà chẳng ai ưa cô vợ quê mùa của anh cả, nhưng Vũ chẳng thể ở bên vợ 24 tiếng để bảo vệ vợ trước mọi người.
Nửa năm lấy chồng, Thùy cũng không được về nhà thăm mẹ và em. Bố mẹ Thùy cấm tiệt cô về cái nơi “nhà lá” ấy. Hiểu được những gì bố mẹ chồng muốn Thùy cũng không dám trái lời, cô chỉ biết nén nước mắt vào trong và khóc thầm mỗi đêm khi chồng đã say giấc.
Thời gian gần đây chẳng hiểu công ty của nhà chồng có chuyện gì mà mọi người chạy đôn chạy đáo. Về nhà ai cũng căng thẳng, rồi cáu gắt vô tội vã. Mãi sau khi bị ngân hàng đến niêm phong nhà, Thùy mới hiểu là công ty của nhà chồng bị phá sản và ngôi nhà này đã bị ngân hàng siết nợ.
Video đang HOT
Mẹ chồng sốc quá mà ngất luôn, vội đưa mẹ chồng vào viện Thùy lo lắng khôn nguôi. Giờ nhà chồng phá sản thế này, cô biết phải làm gì đây. Mọi của cải đã bị người ta lấy đi hết, giờ cả nhà 5 người phải thuê ngôi nhà trọ chật hẹp sống tạm. Bố mẹ chồng Thùy buồn chẳng nói một câu, bao nhiêu tiề.n bạc của ông bà giờ mất trắng thế này.
Nhìn mọi người trong nhà tiều tụy và suy sụp như thế Thùy không đành, cô vội lấy món quà hồi môn ngày cưới mẹ đẻ cho mình ra đưa cho mẹ chồng:
Con… sao lại làm thế? (ảnh minh họa)
- Mẹ à, con có chút vàng này biếu bố mẹ ạ. Con nghĩ với số vàng ít ỏi này cũng đủ để bố mẹ thuê một căn nhà tốt đẻ sống tạm. Rồi mai này vợ chồng con đi làm, chúng con sẽ chu cấp thêm cho bố mẹ ạ.
- Con lấy đâu ra số vàng này. Chỗ này cũng phải hơn cây vàng chứ ít đâu con.
- Dạ, đây là của hồi môn mẹ con cho con ạ. Đây là số tiề.n vàng mẹ con tích cóp từ bao năm nay, con hy vọng nó sẽ giúp gia đình mình khá hơn chút trong giai đoạn khó khăn gì. Giờ nhà mình ra nông nỗi này con nghĩ cũng đến lúc dùng nó rồi ạ, để mãi một chỗ không dùng thì cũng phí.
- Nhưng…sao con lại đưa cho bố mẹ. Đó là tài sản riêng của con mà, thôi chúng ta chẳng còn mặt mũi nào nhận số vàng này của con đâu. Con không giận thời gian vừa qua ta khin.h b.ỉ, mạt hạ con sao mà lại làm thế này.
- Con không mẹ ạ. Con hiểu lúc đấy mẹ thương anh Vũ nên mới làm như vậy thôi ạ. Thôi mẹ cứ cầm số vàng này cho con vui lòng, bố mẹ quen sống trong sang giàu rồi không ở được ngôi nhà cấp 4 ẩm thấp, dột đủ chỗ này đâu ạ.
Bố mẹ chồng nhìn nhau chảy nước mắt. Ông bà không ngờ rằng đứa con dâu quê mùa, ít học của mình lại đối xử với mình trong hoàn cảnh này. Là ông bà đã sai khi nghĩ xấu về con dâu. Và cũng thật may mắn cho gia đình bà khi có được người con dâu đức độ, hết lòng vì nhà chồng thế này. Thế mới nói cứ phải lúc khó khăn nhất mới biết ai tốt với mình.
Theo Blogtamsu
Lấy vợ nhà quê, tôi không thèm ăn thứ mẹ vợ nấu
Lần đầu về vùng nông thôn, tôi đã thấy chán ngấy. Đường đất thì xóc, phân trâu, phân bò và cái mùi hôi thối từ chăn nuôi thải ra thì khỏi phải nói.
Tôi cũng là một chàng trai phố nhiều đời, bố mẹ tôi đều sống ở quê sau đó năm 1960 các cụ lên Hà Nội ở. Cả họ đều chuyển lên phố nên tôi coi như không biết gì về quê nữa.
32 tuổ.i, tôi được dì tôi làm mai cho một cô sinh viên mới ra trường. Cô ấy xinh xắn, da trắng, tóc dài đậm chất thôn nữ. Ban đầu tôi không có cảm tình lắm vì nhìn có xinh nhưng quê đến vài cục chứ không còn 1 cục như các cụ nói.
Nhưng bố mẹ tôi thì thích cô ấy vì thùy mị, nết na. Vậy là tôi chiều lòng ông bà từ Hà Nội về Quỳnh Phụ, Thái Bình để cưới vợ. 6 năm lấy vợ quê mà tôi cứ ngỡ là đã 20 năm rồi. Với tôi mọi thứ đều bất tiện và thấy phiền hà lắm.
Mỗi lần về quê vợ, tôi cảm thấy như bị tr.a tấ.n và không muốn về. Vợ tôi biết chồng ghét quê nên không ép tôi nhưng bố mẹ tôi thì lại muốn con rể quan tâm tới gia đình nhà vợ nhiều hơn nên tôi đành nghe lời các cụ thi thoảng cũng phải về thăm.
Tôi vốn sống ở thành phố từ bé, chưa bao giờ về quê. Nếu có đi công tác thì cũng chỉ về đến các thành phố thị xã. Lần đầu về vùng nông thôn, tôi đã thấy chán ngấy. Đường đất thì xóc, phân trâu, phân bò và cái mùi hôi thối từ chăn nuôi thải ra thì khỏi phải nói.
Mang tiếng về nông thôn mà không khí chẳng trong lành tý nào cả. Tôi chỉ thấy mùi hôi từ các cống nước. Cái mùi hôi đặc trưng của ngành chăn nuôi.
Về nhà vợ thì sân rộng đấy nhưng phân gà, phân vịt thì bừa phứa. Mỗi khi bước chân tôi phải khéo léo lách nhẹ không dẫm chân vào ngay.
Có lẽ, cái tôi kinh nhất ở quê là các món ăn. Ngày giỗ hay có đám cưới tôi hầu như không dám ăn, uống.
Thậm chí tôi đều mang bánh mì từ Hà Nội về hoặc vợ tôi biết ý mang theo ít đồ ăn về. Nếu không mang về thì cô ấy phải trực tiếp đi nấu ăn tôi mới dám ăn.
Những cái cảnh người ngồi ăn, gà vịt vây quanh là bình thường. Những lúc đó, tôi chẳng nuốt nổi.
Các món ăn quê vợ, tôi sợ nhất là nấu chưa bao giờ chín kỹ. Gà luộc vẫn còn đỏ, mọi người ăn khen ngọt và ngon.
Rau luộc hay món canh nào nhìn tinh vẫn thấy côn trùng dính vào lá rau. Vì lý do ăn uống khiến tôi ghê ghê khi về quê vợ và thấy thật sự bất tiện.
Cũng giống nhiều gia đình khác, người nhà của vợ cũng thường xuyên lên nhờ vả gia đình tôi từ chuyện xin việc cho đến chuyện ăn nhờ, ở đậu vài hôm. Bố mẹ tôi thì dễ tính không nói nhưng tôi thấy phiền hà cho cả gia đình quá. Các cụ đã về hưu còn phải đèo bòng cho nhà con dâu nữa sao .
Mẹ vợ tôi lên Hà Nội thăm con cháu có nấu cơm tôi cũng không nuốt nổi. Hôm thì bà nấu mặn, hôm thì bà nấu nhạt thậm chí bà xào thịt bò cho nó dai quách ra. Từ món bắp bò bà biến thành món thịt trâu già.
Mẹ vợ tôi lau nhà, tôi đều bắt vợ lau lại vì vẫn còn vết ố bẩn. Nước mắm ăn thừa bà cũng giữ lại để nhà hôi nực lên. Nói chung tôi thấy ở nhà quê ai cũng thế. Họ tằn tiện quen rồi nên làm gì cũng bẩn cả.
Còn một lý do tôi ghét nhất khi lấy vợ tỉnh lẻ đó là người làng vợ ăn trầu. Khỏi phải nói, ăn trầu bẩn kinh khủng và các cụ cứ vô tư nhổ nước, nhè bã ra khắp nơi. Tôi nhìn thấy khỏi muốn ăn gì luôn.
Còn nhiều lý do tôi không nói ra hết được nhưng tôi khuyên nếu là đàn ông Hà Nội chẳng dại gì mà lấy vợ nhà quê. Khi yêu thì cảm thấy thế thôi chứ ở với nhau tôi mới thấy sự khác biệt giữa nông thôn và thành phố.
Vợ tôi cũng xinh nhưng cái nét quê quê của cô ấy thì không thể thay đổi. Những lúc thế này, tôi nghĩ lấy người thành phố xấu tý còn hơn.
Theo Người đưa tin
Không khép được miệng lại khi nhìn thấy của hồi môn của bố vợ Nghe vợ thông báo của hồi môn xong, tôi há hốc không tin vào tai mình. Thế là tôi bị lừa một cú cay đắng mà không biết phải làm sao cho bõ tức... Đến bây giờ, khi tôi lấy vợ đã được 1 tuần rồi, tôi vẫn không thể tin được, mình lại bị nhà vợ lừa một cú cay đắng như...