Cứ yêu nhau thôi!
Mưa trâm trút Lâm lảo đảo bước vê nhà, mùi rượu xông lên nông nặc. Khuôn mặt đỏ lựng như gâc, ánh mắt lờ đờ, mơ màng… Lâm đô gục vào vai vợ khóc tu tu như môt đứa trẻ.
Tiêng chuông đông hô đã điêm mười hai tiêng, góc sân nho nhỏ trước nhà đã hoàn toàn chìm trong bóng đêm tĩnh mịch. Nhìn ra phía cửa vân không môt tiêng đông, Thu bắt đâu cảm thây bât an. Chưa bao giờ Lâm vê muôn như vây mà không gọi điên thông báo, cũng chưa bao giờ Lâm dám đê hai mẹ con Thu môt mình trong căn nhà rông quá 11 giờ đêm. Cho dù trước đây, chỉ là cái tin nhắn cụt ngủn hay cuôc điên thoại giọng điêu lạnh lùng mà Thu phải thở dài ngao ngán khi phải nhâc máy lên nghe thì cũng khiên Thu nhẹ lòng hơn lúc này rât nhiêu. Thu bắt đâu cuông cuông đi đi lại lại trong phòng, lúc lúc cô lại chạy ra cửa ngóng xem có ánh đèn xe le lói nào rọi vào khu ngõ hay không. Nhưng đáp lại cô chỉ là màn đêm bao phủ và hơi sương lạnh lẽo hắt thâu vào tân đên tâm can.
Lân đâu tiên sau chừng ây năm lây nhau, giờ đây Thu mới chợt nhân ra, cuôc sông giữa hai vợ chông đã như đứng ở hai phía của môt con đường, không còn điêm chung, không còn sự chia sẻ, không còn cả những tiêng cười và hình như ngay cả ánh mắt âu yêm từng dành cho nhau trước đây cũng đã dân biên mât. Công viêc và cuôc sông bôn bê đã cuôn môi người đi môi ngả. Môi người theo đuôi môi viêc, môi ước mơ, lời hứa cùng nhau chia sẻ dân dân bị quên lãng. Ngoài giờ phút ái ân vợ chông, dường như Thu và chông không còn cảm nhân thây được điêm hâp dân vê nhau, đứa con kháu khỉnh có lẽ là điêm quan tâm chung duy nhât giữa hai vợ chông.
Lân ghen tuông, giân dôi cuôi cùng của Thu với chông hình như đã cách đây gân hai năm. Lân đó biêt tỏng chông nói dôi, bỏ vợ bụng bâu môt mình thui thủi ở nhà, Thu tức tôc phóng xe đên thẳng công ty chông, bám theo chông gân cả tiêng đông hô đê chứng kiên “cuôc họp đôt xuât” của chông. Lâm đang vừa phì phèo thuốc, hai tay ôm chặt hai cô tiêp viên, say sưa uông từng hớp rượu mà môi cô khéo léo chuôc cho Lâm… Vân đủ bình tĩnh đê giữ thê diên cho chông, Thu đi lại gân và nói: “Lúc đi siêu thị, em quên chìa khóa, đên công ty, cô lê tân chỉ anh ở đây nên em qua lây”. Câm chùm chìa khóa từ tay chông, Thu vân vui vẻ chào hỏi mọi người trước khi lây xe phóng ra vê, môt mình, mắt ướt nhoèn…
Mặc cho Lâm thanh minh kiêu gì thì lòng tin trong cô đã gân như hoàn toàn sụp đô. Những hôm sau đó, bỏ mặc Lâm như ngôi trên đông lửa, Thu bụng bâu to đùng vân đi môt mạch đên nửa đêm vân chưa vê, điên thoại di đông không liên lạc được, 3 giờ sáng, Thu dáng vẻ nghênh ngang bước vào nhà, gọn lỏn:”Em đi chơi với bạn”, cô đi thẳng vào phòng, bỏ lại chông ngôi thân người, ngơ ngác trước sự thay đôi của vợ… Rôi từ đó, hai vợ chông cứ ngâm ngâm, lạc lõng khi ở bên nhau, không nhắc đên lôi lâm hay đụng chạm đên “hành tung” của nhau…
Video đang HOT
Mưa trâm trút Lâm lảo đảo bước vê nhà, mùi rượu xông lên nông nặc. Khuôn mặt đỏ lựng như gâc, ánh mắt lờ đờ, mơ màng… Lâm đô gục vào vai vợ, giọng lè nhè: “Anh xin lôi, vợ yêu, vợ yêu… Anh sai rôi…”, dứt lời, Lâm khóc tu tu như môt đứa trẻ. Trong cơn say, bao cảm xúc dôn nén, bao âm ức, bức bách giâu trong lòng lúc này được cớ mượn rượu, Lâm kê lê, than thở,… hêt cho Thu nghe. Ôm lây khuôn mặt ướt át, đây đau khô của chông lúc này đã ngủ gục trong vòng tay mình, Thu nhìn thẳng vào đó, cô thây trên khuôn mặt ây có những nêp nhăn âu sâu nơi khóe mắt…
Thu thở dài rôi đứng lên dìu chông vào phòng ngủ. Ngôi bên cạnh nhìn chông mê mêt trong cơn say, Thu biêt lúc này là lúc Lâm nói thât nhât, sông đúng nhât với tình yêu của mình. Thu khóc, chưa bao giờ Thu khóc nhiêu đên thê, khóc lặng lẽ, không gào thét như cách đây 2 năm với những chua chát, đau đớn. Giờ đây Thu cảm thây rõ rằng mọi giân hờn, nghi ngờ, rào cản ngăn cách đã theo những giọt nước mắt đó mà tan biên, mọi dôn nén dường như đã được tháo gỡ theo làn nước mát lạnh, sóng sánh nhẹ nhàng đựng trong chiêc châu mà Thu đang dùng đê giặt khăn lau cho chông.
Sáng hôm sau khi Lâm tỉnh dây, anh thây vợ ngủ gục bên giường, bàn tay nắm chặt lây cô tay chông. Anh lờ mờ nhớ lại chuyên đã xảy ra đêm qua… Lâm nhẹ nhàng ngôi dây lây tâm chăn mỏng đắp lên người cho vợ. Lắng nghe hơi thở đêu đêu của Thu, Lâm thây dường như đã rât khác, nhẹ nhõm và không còn vẻ gì là oán trách, mêt mỏi như cách đây môt đêm anh vân còn nghe thây. Lâm gạt nhẹ mái tóc đang xòa xuông mặt vợ, dịu dàng di ngón tay trỏ mân mê gò má xương xương của vợ. Cảm giác nhôt nhạt khiên Thu tỉnh giâc, cô dụi mắt ngơ ngác nhìn chông. Ánh nhìn ây làm Lâm ngượng ngùng, bôi rôi. Rôi Lâm mạnh dạn nắm lây bàn tay vợ giọng năn nỉ, hôi lôi: “Vợ chông mình cứ yêu nhau thôi nhé, đừng hờn giân và ghen tuông nữa. Anh sai rôi…”.
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Lần đầu tiên" với người đàn bà hơn một giáp
Lần đầu tiên "yêu" một người đàn bà lớn hơn mình một giáp, tôi như được "mở mang" tầm mắt vì chưa bao giờ tôi đạt được cảm giác "hạnh phúc" như thế.
Cách đây mấy năm, trong một lần tôi đi dự tiệc cưới cô bạn gái cũ về... khi nhìn đồng hồ mới chỉ 17h30, tôi thấy còn quá sớm để "nhốt mình" trong bốn bức tường quen thuộc nên tôi quyết định dắt xe lang thanh khắp thành phố... Rồi bất chợt nhớ ra cô bạn thân của mình nên tôi gọi điện hỏi xem cô ấy đang làm gì, ở đâu...
Đến phòng trọ cô ấy ở, tôi đã gặp "em" ở đó. Lúc ấy tôi cũng không ấn tượng lắm về em vì em lớn hơn tôi 12 tuổi, đã từng có một đời chồng và hai cô con gái rất xinh đẹp. Đang trò chuyện vui vẻ thì cô bạn tôi rủ đi ăn tối vì "Lâu ngày mấy anh em không được chém gió cùng nhau". Tôi vội vàng đồng ý và gọi cho một anh bạn kinh niên của mình, sau đó chúng tôi hẹn nhau tại khu ẩm thực của thành phố.
Cả 4 chúng tôi đều là những người có vai vế trong xã hội nên mọi người cũng nhanh chóng làm quen và cuộc trò chuyện càng lúc càng trở nên vui vẻ hơn. Chúng tôi ngồi tâm sự, chia sẻ với nhau những quan điểm sống... và chợt nhận ra mọi người có rất nhiều sự tương đồng trong cách sống, cách nghĩ...
Sau hiệp ăn uống, trò chuyện làm quen, chúng tôi đã đưa ra quyết định là sẽ đi hát Karaoke. Mặc dù lần đầu tiên gặp gỡ nhau nhưng cả bốn chúng tôi đều rất tự nhiên thể hiện hết mình. Trong khi anh bạn của tôi rất tâm đắc vì gặp được "bạn tâm giao" là cô bạn gái của tôi thì tôi và em lại "tâm sự" với nhau theo phong cách quen thuộc của người Tây.
Ngồi nói chuyện với em một lúc thì tôi không kiềm chế nổi tình cảm của mình nên tôi đã kéo em vào lòng một cách rất tự nhiên và hôn em say đắm. Sau nụ hôn đắm say ấy, chúng tôi đều hiểu ngầm rằng, cả hai cần có một khoảng không gian riêng tư dành cho nhau... và chúng tôi đã tự tách nhóm, rồi em cầm lái đưa tôi về.
Tôi thấy mình đang phiêu lưu giữa cuộc tình ái này (Ảnh minh họa)
Đi được một đoạn đường khá xa, chúng tôi đã tự "mất tích" trong một khách sạn. Lần đầu tiên "yêu" một người đàn bà lớn hơn mình một giáp, tôi như được "mở mang" tầm mắt vì chưa bao giờ tôi đạt được cảm giác "hạnh phúc" như thế.
Sau "lần đầu tiên ấy", mối quan hệ giữa tôi và em vẫn kéo dài cho đến bây giờ. Em nói với tôi rằng, "Em sẽ không làm gì để phá vỡ hạnh phúc gia đình anh... nhưng em thật sự ghen tị với người phụ nữ của anh". Rồi thời gian cứ thế trôi qua... bao nhiêu lần hai đứa cô gắng xa nhau là bấy nhiêu lần sợi dây tình cảm lại gắn kết chúng tôi trở nên gần gũi hơn bao giờ hết.
Đã có một thời gian, chúng tôi thống nhất không "làm phiền" tới cuộc sống riêng tư của nhau nữa vì hai đứa đều hiểu, chúng tôi không phải là người yêu, không phải là người tình, không phải là bạn... Nhưng rốt cục, chúng tôi đều bị ràng buộc bới những mối quan hệ đó nên hai đứa không thể xa nhau dễ dàng như thế!
Em tâm sự với tôi rằng, "Ở bên anh, em không còn là mình, một người đàn bà cô độc nữa... vì em được tận hưởng tất cả những cảm xúc mà anh mang lại cho em, đó là một người bạn, một người tình và một người yêu thật sự". Khi nghe em nói những lời chân thành đó, tôi cảm thấy em rất đồng quan điểm với mình... bởi chỉ khi ở bên em, tôi mới có được sự vui vẻ và niềm hạnh phúc thật sự. Nhưng đôi khi, nghĩ về cuộc sống gia đình mình, về mối tình không đầu không cuối giữa tôi và em, tôi thấy mình đang phiêu lưu giữa mối quan hệ phức tạp này.
Dù cả hai chúng tôi đều biết rằng, chúng tôi mãi mãi không thể cho nhau một danh phận đúng nghĩa... nhưng cả tôi và em đều chấp nhận một cuộc sống trong "bóng tối" với những không gian riêng tư chỉ dành cho hai đứa.
Càng suy nghĩ về chuyện này... tôi càng thấy mình và em đang có một mối quan hệ rất kỳ quặc và khó hiểu...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cuộc đời lỡ dở cả rồi Em không biết dùng từ ngữ nào để diễn tả nỗi buồn trong lòng em bây giờ. Bởi nó không chỉ là buồn, mà là đau, nhưng cũng không thể chỉ là đau mà là một sự thất vọng, một sự sụp đổ, một sự mất mát không gì bù đắp nổi. Mấy ngày nay, trong lòng em như có bão, tim em...