Cứ tin anh, vợ nhé!
Vợ à, anh biết thời gian gần đây em đang hoang mang tột độ. Em hay hoài nghi anh, nghĩ anh là người đàn ông lăng nhăng hoặc là có bồ bên ngoài.
Anh hiểu cảm giác ấy của em, không có gì là lạ cả, vì tất cả mọi chuyện đó ngay bản thân anh cũng lo ngại, sợ rằng, em sẽ hiểu lầm anh.
Ngày anh có công việc tốt, em reo hò phấn khởi. Em vui sướng lắm vì anh đã đạt được mong ước của mình. Một người vợ hiền lành, một đứa con ngoan và công việc tốt, anh cũng chẳng đòi hỏi gì thêm nữa. Lúc nào anh cũng nghĩ, mình cố gắng đi làm, kiếm tiền rồi chăm sóc vợ con cho tốt. Sau này sẽ có con cái lớn khôn, sẽ cho con học trường này, lớp nọ, thành tài. Anh cảm thấy thực sự hạnh phúc vì suy nghĩ này.
Rồi công việc cứ cuốn anh vào. Tiền anh kiếm được không dễ, tuy nhiên, nếu chịu khó trong các mối quan hệ, chịu khó ngoại giao thì mọi chuyện sẽ tốt hơn. Anh hay đi sớm về tối, công việc bộn bề, ngay cả cuối tuần anh cũng không thể ở bên cạnh em và con được. Nhiều khi em muốn đi du lịch, đi chơi ở đâu đó hay cả nhà đi ăn nhưng anh lại bận. Có lúc đang ngồi với nhau, có người gọi điện là anh cũng phải đi ngay.
Vị sếp của anh lại là phụ nữ, một người đàn bà góa chồng, thế nên, ngày ngày anh hiểu, em đang sống trong nỗi lo lắng. Nhưng đồng tiền anh đưa cho em không làm em yên tâm, mà lại càng tăng thêm sự tò mò trong em. Biết anh có công việc tốt nhưng giờ em quay sang nghi ngờ anh, vì sao lại kiếm được nhiều tiền như thế.
Anh đã cố gắng không muốn thay đổi diện mạo để em không phải suy nghĩ nhiều, nhưng công việc đòi hỏi anh phải như vậy. Anh ăn mặc đẹp đẽ hơn, chải chuốt hơn, rồi còn dùng cả nước hoa, thứ mà trước giờ anh chưa dùng. Em cũng lấy đó là điều hoài nghi. Nhưng mà, công việc của anh phải giao lưu với nhiều khách hàng, hình thức không chỉn chu cũng không tốt. Anh thật lòng muốn làm điều đó, em ạ, nhưng anh lại không muốn làm em suy nghĩ nhiều thế này.
Video đang HOT
Đừng lo lắng em nhé, anh sẽ không bao giờ phản bội em. Những cuộc tình vụng trộm bên ngoài nào có bền, chỉ là thú vui thể xác. (ảnh minh họa)
Có hôm đọc được dòng nhật kí của em viết: “Biết là chồng kiếm được nhiều tiền thì thích, ngày trước, mình từng rơi nước mắt khi anh đạt được ước nguyện, nhưng giờ thì mình cũng lại phải rơi nước mắt. Không phải vì vui mừng khi có tiền, có chồng giỏi giang mà vì, mình sợ, anh đã có người đàn bà khác”. Nghe em nói vậy mà anh chua xót quá, anh rất thương em.
Em à, chúng ta đã yêu nhau 4 năm, đã có những ngày tháng khó khăn tưởng chừng không thể gượng dậy được, nhưng nhờ có em, anh đã cố gắng hết mình. Rồi chúng ta cưới nhau, em luôn bên cạnh động viên anh cố gắng phấn đấu. Cho đến khi chúng ta có con và anh có công việc tốt, anh đã làm mọi thứ vì gia đình mình, sắm tất cả tiện nghi đầy đủ. Thế nên, anh đâu dại gì mà đi theo người đàn bà khác. Em yên tâm, anh đã có năng lực, kinh nghiệm, nếu họ thực sự dụ dỗ anh, muốn anh làm điều có lỗi với em, anh sẵn sàng từ chối.
Đừng lo lắng em nhé, anh sẽ không bao giờ phản bội em. Những cuộc tình vụng trộm bên ngoài nào có bền, chỉ là thú vui thể xác. Làm sao anh có thể đánh đổi tất cả để mất đi người vợ hiền thục mà anh yêu thương, đứa con nhỏ ngày ngày bi bô gọi bố. Không đời nào em ạ, chỉ có kẻ dại mới làm điều như thế. Vợ chồng sống với nhau không chỉ vì tình mà còn vì nghĩa, em không cần lo lắng nhiều đâu. Đàn ông nhiều người lăng nhăng, nhưng anh xin hứa, sẽ không bao giờ làm chuyện có lỗi với em.
Hãy cứ là người vợ yêu của anh em nhé, chúng mình sẽ cùng nhau vun đắp gia đình này, được không em!?
Theo VNE
Chồng bảo, không có bầu thì bỏ tôi
Lấy nhau 3 năm rồi, vậy mà tình nghĩa vợ chồng chỉ thế thôi sao. Tôi chưa từng nghĩ, anh lại có thể thốt ra những lời cay độc như vậy.
Anh khiến trái tim tôi rụng rời, đau đớn, tôi không còn niềm tin vào anh, vào cuộc sống nữa.
Tôi và anh cưới nhau đã được 3 năm. Thời gian đó, tôi có bầu nhưng sau sinh con bị thai chết lưu. Tôi cũng không biết nguyên nhân vì sao. Mất đi đứa con đầu lòng đã mang nặng suốt thời gian dài, tôi như người chết đi vậy. Tôi mất tinh thần suốt mấy tháng, không còn nghị lực sống. Lúc đó, chồng tôi còn lạnh lùng với tôi. Anh trách tôi là người không cẩn thận, chu đáo, làm mất con của anh. Thế nên trong chuyện này, dường như với gia đình anh, lỗi hoàn toàn là do tôi.
Khi tôi đau khổ nhất, anh lại lạnh lùng. Anh chưa một lần hỏi han, quan tâm tôi. Anh bảo tôi là người đã gây ra cái chết cho con làm tôi đã tuyệt vọng còn tuyệt vọng hơn. Nhưng tôi cứ cố gắng như vậy, cứ nghĩ đến con mà sống để sinh cho con những đứa em khác.
Khi tôi đau khổ nhất, anh lại lạnh lùng. Anh chưa một lần hỏi han, quan tâm tôi. Anh bảo tôi là người đã gây ra cái chết cho con làm tôi đã tuyệt vọng còn tuyệt vọng hơn. (ảnh minh họa)
Suốt thời gian dài, tôi bị stress nặng. Tôi ốm trầm trọng cũng tự mình chăm sóc bản thân. Nhà tôi sống riêng nên chỉ có hai vợ chồng với nhau. Chồng tôi lại kiếm được tiền nên nhiều khi anh cáu gắt, coi thường tôi. Hễ nhìn thấy con cái nhà ai ngoan ngoãn theo lời bố mẹ là anh lại ghen tị và nhìn tôi bằng ánh mắt khó chịu. Không thể có ai hiểu được nỗi lòng của tôi lúc ấy đâu.
Tôi và con đã khổ sở thế nào, đến khi mất con tôi cũng không biết. Vậy mà một lời động viên cũng không có. Bố mẹ chồng thì thờ ơ, coi như đó là chuyện riêng của chúng tôi nên không can thiệp.
Sau đó một thời gian, tôi cũng đi làm và lấy lại tinh thần. Tôi lại trở về là người vợ hiền thục, chăm chồng những bữa cơm và giấc ngủ. Nhưng thái độ của anh bây giờ không được như trước. Dù có ân ái vợ chồng anh cũng rất nóng vội, giống như là cho xong trách nhiệm và khát khao có một đứa con.
Thời gian sau đó, tôi mãi không có tin vui, anh cứ hỏi tại sao liên tục. Anh giục tôi đi khám nhưng tôi không đi, vì tôi nghĩ, chuyện con cái đâu phải nói có là có được. Tôi cứ từ từ tính chuyện nhưng mà bản thân tôi cũng mong có con lắm. Vì mất đi một đứa con rồi, tôi cảm thấy chán nản kinh khủng nhưng còn cách nào khác đâu là cố sinh đứa con để tìm kiếm niềm vui.
Nhưng mà, mãi chẳng thấy tín hiệu gì. Bố mẹ bảo tôi phải đi khám tôi cũng không nghĩ đến. Vì tôi mất đi đứa con đầu nên có lẽ cũng ảnh hưởng. Cứ thấy tôi chần chừ, có vẻ anh bực bội. Gần đây, anh hay nổi cáu với tôi vô cớ. Tôi không làm gì sai anh cũng kiếm cớ gắt gỏng, khó chịu. Tôi bực bội vô cùng nhưng phải nín nhịn.
Đợt này, tôi thấy anh đi sớm về muộn, thi thoảng lại ra ngoài nói chuyện rất lâu. Phải chăng anh đang ngoại tình? (ảnh minh họa)
Thế mà đêm đó, anh đùng đùng nổi giận khi bạn gọi điện mai tới sinh nhật con anh ta. Anh bảo tôi là: "Nếu không sinh được con thì nói rõ đi, đừng có giấu giếm. Không sinh được con nữa thì tôi bỏ, cho cô thời hạn 6 tháng. Đi khám thì không đi, chắc là cô có vấn đề. Nếu vậy, tôi sẽ ngoại tình kiếm con cho cô coi, đừng thất vọng!". Nghe anh nói vậy, tôi sốc nặng, tôi như chết lặng trước từng câu từng lời chồng thốt ra. Nếu như anh chịu động viên, an ủi tôi thì biết đâu tinh thần tôi sẽ tốt, tôi không bị áp lực nặng nề thế này.
Thú thực, tôi cũng đã đi khám nhưng không nói với anh. Vì bản thân tôi muốn thử xem anh đang có thái độ thế nào với mình. Tôi không dám tin là anh lại phũ phàng như vậy.
Đợt này, tôi thấy anh đi sớm về muộn, thi thoảng lại ra ngoài nói chuyện rất lâu. Phải chăng anh đang ngoại tình? Hay là anh đang cố tình muốn làm vậy để tôi có động lực? Nhưng dù sao, những lời anh nói ra đã không còn tình nghĩa gì nữa rồi, chắc là anh đang rũ bỏ tôi vì tôi không sinh được con cho anh. Nhưng nhiều khi tôi nghĩ, tại sao anh không nghĩ chính anh mới là nguyên nhân khiến chúng tôi không thể có con. Nếu mà như vậy thì sao nhỉ...?
Vợ ơi, anh xin lỗi vì đã đuổi em và con Em à, thực sự bây giờ em ở nơi đâu, em có chút nào nhớ anh không, còn anh đang quay quắt nhớ em. Anh thực sự cần em và con, anh muốn biết em đang ở đâu, mẹ con em có khỏe hay không? Em à, ngày đó, mình yêu nhau 4 năm mới cưới. Dù tình cảm không còn mặn nồng...