Cứ ở bên chồng và học cách vượt qua nỗi buồn thất nghiệp!
Tuy đang phải đối diện với một trong những nỗi buồn chán lớn nhất trong cuộc đời mình nhưng bạn đừng bi quan mà vội quyết định rời xa anh ấy chỉ vì không muốn là gánh nặng của chồng nhé!
Ảnh minh họa
Thất nghiệp – Ai cũng sẽ trải qua một lần trong đời!
Chào bạn Hạ Thương!
Đọc những dòng tâm sự của bạn, mình và hầu hết những phụ nữ khác đang làm vợ làm mẹ đều hiểu được những chán chường và mặc cảm của bạn. Bạn có biết vì sao không? Vì chẳng người phụ nữ nào lại có may mắn có được việc làm liên tùng tục trong suốt cuộc đời mình đâu. Dường như ai cũng sẽ phải trải qua một lần trong đời bị thất nghiệp ấy, thậm chí là nhiều lần bị thất nghiệp do nhiều nguyên nhân chủ quan khách quan khác nhau mà bạn cũng như tôi không thể lường trước được.
Hoàn cảnh của bạn hiện nay lại làm tôi nhớ lại tôi ở thời điểm cách đây 5 năm về trước. Ngày ấy, tôi cũng vừa mới cưới chồng được 3 tháng thì buộc phải nghỉ việc do tôi không chạy thi được công chức ở một cơ quan văn hóa nơi đang làm hợp đồng ngắn hạn. Ngày ấy, tự nhiên phải nghỉ việc, tôi cảm thấy vô cùng chán nản. Ngày ấy, tôi thấy mình hoàn toàn lạc lõng và có cảm giác bấp bênh.
Đôi lúc tôi còn cảm thấy xấu hổ và mặc cảm với bố mẹ chồng nữa. Họ đã cao tuổi nhưng vẫn ở nhà làm thêm nghề phụ để kiếm tiền chi tiêu cho cả gia đình. Còn tôi, đang sức trẻ như vậy mà ở nhà rong chơi, hết nằm lại ngồi. Mặc dù bố mẹ chồng tôi và chồng tôi khá tâm lý, họ luôn động viên tôi nhưng cái chính là bản thân tôi vẫn chẳng thể thoát ra khỏi mặc cảm là kẻ ăn bám, kẻ ăn không ngồi rồi.
Video đang HOT
Cũng đã rất nhiều ngày một mình tôi lang thang phóng xe đi khắp các công ty tìm việc. Tôi còn theo sát các tin tìm việc đến mức có tin nào mới đăng là tôi biết ngay. Sau rất nhiều ngày tháng mệt mỏi tìm việc, tôi cũng đã trải qua khá nhiều các công việc không như ý. Chúng trái ngược hoàn toàn và chả có liên quan gì tới ngành tôi đang học cả. Nhưng với tôi lúc ấy, chỉ cần được đi làm còn làm trái nghề cũng chả quan trọng.
Rồi 4 tháng sau, trong khi tôi vẫn ở nhà vì thất nghiệp thì tôi bắt đầu biết tin mình có bầu. Khỏi phải nói tôi vui đến thế nào. Cả gia đình bên nội bên ngoại cũng rất vui. Nhưng niềm vui cũng trôi qua nhanh chóng, tôi vẫn đang phải đối diện với những tháng ngày mang bầu trôi qua trong buồn chán. Hàng ngày tôi chỉ làm việc nhà và ngồi đợi chồng tôi đi làm về. Thi thoảng ở nhà chán thì tôi lại chạy sang nhà mẹ đẻ hoặc mẹ chồng. Vì thất nghiệp, nên tôi cũng trở nên tự ti hơn, mặc cảm hơn và thường vùng vằng, hờn dỗi với chồng chuyện không đâu.
Tâm trạng buồn chán và những ngày tháng nhàn nhã của tôi thật sự kết thúc khi cô công chúa xinh xắn của tôi chào đời. Lúc này, tôi phải bận túi bụi với việc chăm bé con nên cũng chẳng có thời gian mà buồn chán và nghĩ vớ vẩn nữa. Chồng tôi vẫn cặm cụi đi làm và lương của anh cũng chỉ đủ trang trải cho cuộc sống của 3 người chúng tôi mà không để dành ra được. Nhiều lúc nhìn con gái ngủ, tôi lại thấy thương chồng tôi lắm. Tôi thấy 2 mẹ con tôi như là gánh nặng của anh ấy…
Chia sẻ vài bí kíp giúp bạn vượt qua nỗi buồn thất nghiệp
Tổng cộng hơn 1 năm trời liền tôi bị thất nghiệp. Chỉ đến khi em bé nhà tôi được 7 tháng tuổi, tới mới lại bắt đầu mò mẫm đi tìm việc làm lại. Khi ấy tôi 25 tuổi.
Tuy nhiên những tháng ngày ở nhà tìm việc và nuôi dạy con cũng đã giúp tôi bình tâm hơn hay nói chính xác là tôi bắt đầu “chai lỳ” với nỗi buồn thất nghiệp đang có. Và sau nhiều lần tìm việc, tôi đã tự đúc kết được một số bí quyết giúp tìm việc thành công và vượt qua nỗi buồn sự mặc cảm vì đang thất nghiệp một cách dễ dàng hơn. Tôi viết ra những tips này để bạn Hạ Thương có thể tham khảo và thử áp dụng vào bản thân xem có hiệu nghiệm không nha.
- Bạn thử liệt kê cho bản thân một danh sách công việc bạn đang tìm kiếm và một danh sách những người cần liên lạc tìm việc xem sao nhé. Để có những thông tin cần thiết này, bạn nên thường xuyên tìm kiếm trên các trang web tìm việc làm hoặc một vài công ty tìm việc uy tín nhé.
- Học cách thoát khỏi tâm trạng buồn chán, mặc cảm khi thất nghiệp cho dù điều này rất khó khăn. Nhiều phụ nữ thất nghiệp thường cảm thấy vô cùng chán nản, mệt mỏi khi bản thân chưa có một công việc để làm. Song, bạn cần phải học cách nghỉ ngơi để thoát ra khỏi tâm trạng stress này. Hãy luôn lạc quan về ngày mai mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn.
- Dành thời gian cho những dự định và sở thích chưa kịp thực hiện của bạn. Đây cũng là cách mà bạn có thể dễ dàng thoát khỏi nỗi buồn chán thất nghiệp của mình đấy. Bên cạnh đó, chúng sẽ cải thiện tâm trạng và giúp bạn thoải mái hơn.
- Trau dồi phong cách và kiến thức về công việc. Tại sao trong thời gian nhàn rỗi này, thay vì thường ngồi nhà chán nản, bạn lại không tham gia một khóa học nào đó chỉ dẫn bạn về cách tìm việc, cách tạo phong cách, tự tin khi tìm việc và cập nhật thêm nhiều những kiến thức cho bạn. Điều này sẽ giúp bạn trở thành một con người hoàn toàn mới mẻ và tự tin. Từ đó cơ hội nghề nghiệp cũng mở ra với bạn nhanh hơn.
Nói chung để vượt qua nỗi buồn thất nghiệp hiện có, bạn đừng bao giờ bi quan và chán nản là phải rời xa chồng để vào Nam lập nghiệp nhé. Bởi vì điều này không phải là cách giải quyết tốt nhất khi bạn đã có gia đình. Thực tế, bạn cũng đang làm một việc là gìn giữ duy trì tổ ấm gia đình – Điều này còn quan trọng hơn việc các ông chồng kiếm ra nhiều tiền bạn ạ. Hơn nữa, sức khỏe của bạn lại vừa mới chỉ phục hồi. Và quan trọng hơn là nếu như thế, vợ chồng bạn phải xa nhau đằng đẵng…
Hãy thử thực hành theo chỉ dẫn trên của mình xem sao. Bên cạnh đó, một điều cực kỳ quan trọng không kém là bạn phải luôn lạc quan và tự tin hơn vào bản thân nhé. Đừng bao giờ nên suy nghĩ quá nhiều về điều này hay đổ lỗi cho bản thân vì bạn đang bị thất nghiệp.
Ngày mai trời sẽ lại sáng thôi và khi bạn đã trải qua những khó khăn nhất của cuộc sống, khi vượt qua nỗi buồn thất nghiệp, bạn sẽ thấy trưởng thành hơn, tự tin hơn và đầy ắp bí quyết tìm việc thành công…
Mong bạn sớm vượt qua nỗi buồn thất nghiệp và tự tin hơn vào bản thân nhé!
Theo VNE
Con sẽ thôi trách hờn
Con đã biết vì sao mẹ lại dừng ngay ở ngã tư đó. Mẹ bảo con mua giùm người bán tăm dạo mấy bịch tăm tre. Con đang giận mẹ nên lầm lũi bước tới, đến khi ngẩng lên thì con giật thót cả người:
Bạn ấy chắc trạc tuổi con, cái khác là bạn khiếm thị. Bạn nhìn con bằng hai hốc mắt đen ngòm và lấy hàng cho con bằng cánh tay phải bị cụt tới khuỷu tay.
Con trả tiền, lầm lũi bước lên xe. Chỉ trong tích tắc, con đã nhận ra mình là kẻ quá ích kỷ; chỉ biết đòi cái này, muốn cái kia. Con chưa hề nghĩ mình đã làm gì để xứng đáng với tình yêu thương, sự chăm lo của ba mẹ. Mỗi sáng con thức dậy, quần áo đã có mẹ ủi sẵn, bữa điểm tâm đã được dọn lên, ăn xong là có ba đưa con đến trường. Con cần bất cứ thứ gì để phục vụ chuyện học hành, ba mẹ đều đáp ứng cho con.
Thế mà, con lại cho rằng mình là một đứa trẻ bất hạnh; thua sút bạn bè về mọi thứ: Con không được ở biệt thự như bạn Lan, nhà không có xe hơi như bạn Minh, ba không làm chủ tịch quận như bạn Thùy... Con đã quên mất một điều là các bạn ấy nhiều lúc đã rơi nước mắt khi nhìn con được ba mẹ đưa đón, họp phụ huynh, dắt đến nhà sách, vào siêu thị...
Và giờ đây, con lại biết thêm một điều nữa là có bạn bằng tuổi mình đã không được đến trường, không có cơm ngon, không được mặc đẹp mà phải vất vả mưu sinh chỉ với một bàn tay và đôi mắt mù lòa.
Mẹ ơi, con sẽ không đòi mua điện thoại đắt tiền, đồng hồ cao cấp, quần áo hàng hiệu. Con sẽ không bao giờ trách móc, hờn giận, nói những lời khiến ba phải buồn, mẹ phải khóc. Bởi con vừa nhận ra mình là một đứa trẻ hạnh phúc khi con đứng cạnh một mảnh đời bất hạnh... Cảm ơn mẹ đã cho con thấy mình thật nhỏ bé giữa cuộc đời này chứ không phải là "cái rốn của vũ trụ" như con hằng nghĩ...
Theo VNE
Còn ai nữa đâu mà về... Mỗi khi nhắm mắt, tôi lại thấy gương mặt hiền từ của mẹ, giọng nói ấm áp, bàn tay chai sần thô ráp của mẹ... Tất cả những thứ đó, khi mẹ còn, tôi thấy thật bình thường; chỉ khi mẹ mất đi rồi, nó mới trở thành hoài niệm làm buốt nhói trái tim. Bà xã hay nói tôi thật là lẩm...