Cứ ngỡ là quên…
Em cứ luôn miệng tự nhủ với mình rằng em bây giờ đã không còn thích anh nữa, có phải chăng là em đang tự lừa dối chính bản thân mình, lừa dối cảm xúc thật sự của em…
Đã ba tháng kể từ khi chúng ta không còn nhìn thấy nhau, không một tin nhắn, không một lời hỏi thăm, em đã cố tình làm lơ mọi thông tin về anh. Đã ba tháng như vậy trôi qua em cũng không thấy buồn, cũng không thấy nhớ, cũng không còn muốn quan tâm đến anh nữa và em đã cứ ngỡ rằng mình đã quên…
Nhưng cái thứ gọi là cảm xúc thì khó mà kiểm soát được lắm anh à… Chúng ta chỉ là không gặp nhau chứ đâu phải không gặp nhau mãi mãi, khi ta cứ muốn trốn chạy, chối bỏ thứ cảm xúc đó thì nó lại càng cố mà tìm đến ta và làm ta đau khổ.
Video đang HOT
Sau những tháng ngày cứ “ngỡ rằng” đó, em gặp lại anh…
Tại sao thứ xúc cảm ngày xưa lại ùa về trong em? Em đã quên anh rồi mà, em đã không còn thấy buồn khi không thấy anh ở bên nữa nhưng sao bây giờ… Có phải em đang tự làm khó chính em? Em – một con bé đang đi tự l.ừa g.ạt chính bản thân mình rằng: “Em không còn thích anh?”… Có chứ, em vẫn còn thích anh rất nhiều – cảm xúc đó như đang chực chờ đến một cơ hội nào đó để bộc phát ra. Chẳng qua là bấy lâu nay thứ cảm xúc đó đã bị em bỏ đói rồi, em không dám nuôi lớn nó thêm một chút nào nữa anh à, vì em đã quá đau, đau đến nỗi em không dám nghĩ sẽ có một ngày em lại thích anh một lần nữa…
Khi tình yêu không được đáp trả thì thử hỏi có ai còn dám can đảm bước tiếp, ai còn dám can đảm để nuôi lớn cái thứ cảm xúc đang làm người ta c.hết dần c.hết mòn trong nhớ thương?
Anh à! Đã bao giờ anh nghĩ đến em dù chỉ một lần hay chưa? Đã bao giờ anh nghĩ có một ngày anh nắm lấy tay em và bước trên con đường dành cho chúng ta chưa anh? Em nghĩ là chưa đâu phải không? Đến chính em đã biết trước được kết cục như vậy thì làm sao em có đủ dũng khí mà bước tiếp trên con đường không có anh đứng chờ em đây.
Hoa hồng không dành cho em, chỉ có gai nhọn trong đóa hoa xinh đẹp đó đang cào xé con tim mong manh đang rỉ m.áu của em mà thôi… Em đau khổ, quằn quại trong nỗi nhớ anh, em bất lực vì thứ cảm xúc đang bùng cháy trong em mà chính em cũng không thể nào dập tắt nó được.
Em bây giờ sẽ kiên cường hơn, mạnh mẽ hơn sẽ không để thứ tình cảm không có hạnh phúc đó lấn át trong em nữa… Em sẽ quên được anh thôi. Nhưng em biết quên một người không đơn giản như em đã từng nghĩ…
Theo PNO
Chán nản vì bị bạn gái từ chối nụ hôn đầu
Sau 2 tuần đi chơi với nhau, tôi quyết định trao nụ hôn đầu tiên nhưng Huyền không chấp nhận. Từ đó trở đi chúng tôi ít nói chuyện với nhau hơn.
ảnh minh họa
Tôi 20 t.uổi, có tình cảm với bạn gái cùng t.uổi tên Huyền. Chúng tôi biết nhau được 2 năm khi du học tại Anh, sau một thời gian ngắn, tôi chuyển sang du học tại Australia. Tôi và em có vài kỷ niệm rất đẹp với nhau rồi nảy sinh tình cảm. Sau thời gian đó, chúng tôi vẫn liên lạc với nhau theo kiểu vui vẻ bạn bè, đôi khi tâm sự chuyện học hành, cuộc sống. Tôi cũng biết xa mặt cách lòng nhưng vẫn giữ liên lạc, thời gian bên Australia tôi có quen một người khác nhưng không được bao lâu.
Trong khi quen người mới, tình cảm tôi dần vơi đi nhưng sau đó lại hướng về Huyền. Chuyện học hành của Huyền gặt hái được thành tích cao, rồi cũng muốn chuyển sang Australia du học, cô ấy trở nên cá tính hơn. Hai tháng trước, chúng tôi về Việt Nam chung thời điểm, Huyền mời tôi lên nhà chơi và dẫn đi dạo nơi em sống. Trong thời gian đó, có lẽ tôi quá tự tin khi cảm nhận được tín hiệu từ Huyền nên đã làm mất đi hình tượng trong mắt cô ấy.
Gia đình Huyền có người bạn gần chỗ tôi sống, có lần qua nhà người ta chơi, gia đình cô ấy cũng mời tôi đi chung. Sau 2 tuần đi chơi với nhau, tôi quyết định trao nụ hôn đầu tiên nhưng Huyền không chấp nhận. Từ đó trở đi chúng tôi ít nói chuyện với nhau hơn. Tôi cố gắng níu kéo tình cảm, thỉnh thoảng nhắn tin hỏi thăm, thời gian đầu đôi khi Huyền chủ động nhắn trước.
Theo VNE
Bạn trai bắt viết cam kết trước khi dâng hiến Anh nói anh không từ chối vì đó là tấm lòng của em và anh cũng tin vào điều đó. Nhưng anh lại làm em buồn vì muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện. Nhưng anh lại làm em buồn...