Cứ nghĩ vợ đã chết sau vụ tai nạn đêm hôm đó, chồng ung dung cưới vợ mới để rồi sốc nặng khi mở cửa phòng tân hôn
Kỳ lạ thay, cửa không khóa, tôi đẩy cửa bước vào, trong phòng chỉ bật duy nhất một bóng đèn ngủ mờ mờ. Trên giường, Thúy đã nằm sẵn để đợi tôi.
Tôi đến với Lam không phải vì tình yêu, tôi đến với cô ấy vì khối tài sản khổng lồ mà bố mẹ cô ấy để lại. Cả hai chúng tôi đều ngầm hiểu với nhau rằng, mình cần người kia theo một cách nào đó, thế nên dù không yêu nhưng tôi vẫn sống hòa thuận với vợ. Ít nhất là trong vòng 5 năm đầu.
Bố mẹ Lam mất, để lại công ty kinh doanh sản phẩm nhựa cho con gái, Lam cũng là một phụ nữ tài ba, cô ấy điều hành công ty rất tốt. Tôi được vợ tin tưởng giao hết công việc quản lý công ty sau 2 năm lấy nhau.
Tôi biết Lam yêu tôi, tôi nghĩ rằng thôi thì lấy cô ấy, cuộc sống của tôi cũng ổn định hơn trước rất nhiều. Tôi tuy nhanh nhẹn, thông minh nhưng một thân một mình ở thành phố, phải mất một thời gian dài mới có thể có được một sự nghiệp ổn định. Dù sao Lam cũng không đến nỗi nào và điều quan trọng nhất là cô ấy có thể khiến cho cuộc sống của tôi tốt hơn.
Nhưng đó là suy nghĩ 5 năm đầu, sau khi tôi gặp Thúy thì mọi chuyện đã hoàn toàn khác. Thúy khiến trái tim tôi xao xuyến, Thúy khiến tôi mê mẩn, tôi không thể ngừng nghĩ về Thúy một giây phút nào. Em là đối tác làm ăn của công ty vợ chồng tôi. Không những xinh đẹp, giàu có lại rất biết cách chiều chuộng người khác. Chỉ cần Thúy mở miệng, tôi đã cảm thấy không thể từ chối em bất cứ điều gì. Từ đó, tôi ngày đêm mong nhớ Thúy, tôi muốn được sống cạnh em và ý nghĩ đó đã khiến cho trái tim tôi trở nên đen tối.
Tôi không yêu Lam nhưng vẫn cưới vì khối tài sản của cô ấy (Ảnh minh họa)
Tôi biết Lam sẽ không bao giờ đồng ý ly hôn, mà nếu ly hôn, tôi sẽ ra đi với hai bàn tay trắng. Nhưng Thúy yêu tôi, em cũng muốn sống với tôi như vợ chồng một cách đường hoàng. Tôi đem băn khoăn của mình nói với Thúy, em bảo rằng em có cách để khiến cho tôi và Lam phải ly hôn nhưng vẫn bảo toàn được khối tài sản cho tôi. Tôi cười thầm, cứ nghĩ Thúy nói đùa. Cho đến một hôm…
Tối đó, khi tôi đang làm việc ở công ty thì chuông điện thoại reo inh ỏi. Tôi cầm lên nghe thì tá hỏa khi biết vợ mình bị tai nạn. Sáng nay Lam bảo có công việc nên bảo tài xế lái xe đi. Tôi chỉ được thông báo rằng vợ mình đã rơi xuống vực, không thể tìm thấy xác, anh tài xế bị thương cũng khá nặng, chiếc xe méo mó, không còn nhận ra được hình dạng.
Tôi sốc lắm, tôi không ngờ Lam lại ra đi nhanh đến vậy, kể ra tôi không yêu cô ấy thật nhưng tôi vẫn không thể tin được Lam lại ra đi theo cách này. Sau rất nhiều ngày tìm kiếm nhưng vẫn không thể thấy xác vợ, tôi và mấy người bà con của Lam đành làm lễ tang cho em. Thấy tôi khóc lóc, nhiều người bà con của Lam còn xỉa xói: “Không biết có bàn tay của mày trong cái chết bất ngờ của nó không?”.
Dĩ nhiên, tôi vẫn là người điều hành công ty vì chúng tôi chưa có con và tất cả những người họ hàng của Lam đều là họ hàng xa. Tôi có buồn mất 1 tháng, nhưng sau đó, tôi thấy cuộc sống của mình đã có một hướng đi khác tươi mới hơn. Từ nay tôi đã có thể đường hoàng đi lại với Thúy mà không sợ bất kỳ điều gì. Tôi vẫn thờ cúng cho Lam chu đáo, hơn nữa, bây giờ công ty đang ở trong tay tôi nên không ai có thể nói được gì.
Thúy bảo rằng em sẽ có cách để khiến Lam phải ra đi (Ảnh minh họa)
6 tháng sau ngày Lam mất, tôi bắt đầu công khai hẹn hò với Thúy. 1 năm sau chúng tôi bắt đầu tính chuyện làm đám cưới. Có rất nhiều người nói ra nói vào nhưng tôi kệ, tôi đã làm hết trách nhiệm của mình. Hơn nữa, Lam cũng không còn, tôi thì phải sống tiếp.
Mọi thứ chuẩn bị cho ngày cưới của tôi đã tươm tất. Sau khi tan tiệc, Thúy bảo em sẽ về khách sạn (tôi đã đặt sẵn một phòng ở khách sạn 5 sao cho đêm tân hôn) để chuẩn bị trước. Tôi ở lại lo một số việc rồi sẽ về sau. Tôi đồng ý, trước khi đi Thúy còn hôn tôi và nháy mắt, ý nói rằng tối nay, chúng tôi sẽ có một đêm tuyệt vời.
Tôi háo hức vô cùng, xong việc, tôi lái xe thật nhanh đến khách sạn và bấm thang máy. Thấy đợi thang quá lâu, tôi tìm thang bộ rồi chạy lên tầng 6. Tôi tìm đúng số phòng rồi gõ cửa.
Video đang HOT
Kỳ lạ thay, cửa không khóa, tôi đẩy cửa bước vào, trong phòng chỉ bật duy nhất một bóng đèn ngủ mờ mờ. Trên giường, Thúy đã nằm sẵn để đợi tôi. Tôi nghĩ Thúy đang làm để cho tôi bất ngờ nên đã chốt cửa và lao đến giường.
Nhưng khi tôi ôm lấy Thúy và ghé sát mặt vào để hôn em thì tôi bàng hoàng hét lên. Trên gương mặt Thúy có một vết sẹo dài trông rất gớm ghiếc. Tôi tá hỏa lùi lại bật điện lên…
Trước mặt tôi không phải là Thúy mà là Lam – người vợ đã chết của tôi. Tôi kinh hãi hét lên rồi quỳ xuống vái lấy vái để. Vừa vái, tôi vừa run rẩy nói:
- Lam ơi, em sống khôn chết thiêng, em đừng hù dọa anh nữa. Anh đã cúng bái cho em chu đáo rồi. Anh không thể sống một mình mãi, mong em hãy hiểu cho anh.
- Anh không còn nhận ra vợ mình nữa ư? Em là vợ anh bằng xương bằng thịt đây. Hay do anh thấy vết sẹo gớm ghiếc này?
“Lam ơi, em sống khôn chết thiêng, em đừng hù dọa anh nữa.” (Ảnh minh họa)
- Em tha cho anh đi mà…
Chỉ đến khi cái bóng đó lao đến ôm chầm lấy tôi, khi hơi thở của Lam phả vào mặt tôi nóng hổi, tôi mới biết rằng em không phải là ma. Tôi ngồi lại, cầm tay Lam hỏi han:
- Có thật là em không? Sao mọi người bảo em đã chết rồi cơ mà? Sao giờ em mới xuất hiện.
- Em bị giết, nhưng mạng em lớn nên không chết. Giờ em mới xuất hiện vì em muốn cho cô vợ của anh một bài học.
- Thúy ư? Cô ấy làm sao? Cô ấy đâu rồi?
Lam hất cằm về phía chiếc rèm cửa sổ. Lúc này tôi mới thấy chỗ đó cồm lên rồi phát ra tiếng ư ử. Tôi chạy lại thì thấy Thúy bị trói bằng băng dính, miệng cũng bị bịt lại.
Lam lôi Thúy đến trước mặt tôi, mở miệng cho Thúy rồi bảo: “Cô nói đi, xem tôi đã chết như thế nào?”.
Tôi sốc ngất khi biết được toàn bộ sự thật (Ảnh minh họa)
Lúc đó, tôi mới biết Thúy bỏ ra một số tiền lớn để mua chuộc ông tài xế, khiến ông này tạo ra một vụ tai nạn giả còn chính mình thì truy đuổi và giết Lam. Tuy nhiên, khi truy đuổi, Lam trượt chân ngã xuống vực nên lão tài xế cứ nghĩ rằng vợ tôi đã chết. Khoảng thời gian 1 năm đó, Lam tá túc hết nhà người này đến nhà người khác rồi tìm cách trả thù.
Tôi ngớ người, thì ra việc Thúy bảo có cách để vừa cho Lam ly hôn tôi vừa bảo toàn được khối tài sản là cách này. Đến lúc đó, tôi mới cảm thấy run sợ trước tâm địa độc ác của người phụ nữ mà tôi đã say mê thời gian qua. Lam bảo rằng, cô sẽ giao Thúy cho pháp luật xử lý.
Đến lúc này, tôi mới thực sự tỉnh ngộ. Nhưng Lam ngồi đó với gương mặt đầy sẹo. Em lặng lẽ bảo, nếu như tôi muốn ly hôn, chỉ cần nói với em một tiếng thì đã không có thảm kịch ngày hôm nay. Nói xong, Lam bỏ đi, tôi ngồi chết lặng trong phòng tân hôn với cô dâu đang bị trói của mình. Tôi biết rằng, kể từ ngày mai trở đi, cuộc đời tôi sẽ đầy sóng gió.
Theo Một Thế Giới
Nếu như không có vụ tai nạn đêm hôm đó, chắc giờ đây tôi đã bỏ vợ và sống như một thằng ăn mày
Thư dịu dàng nép vào vai tôi. Đến 11h hơn, tôi lái xe ra về, lòng phơi phới. Nhưng đến ngã tư, một chiếc xe ô tô khác bất ngờ vượt đèn đỏ khiến tôi trở tay không kịp. Tôi ngất đi, không biết gì nữa...
Tôi say mê Thư, ở em, cái gì cũng khiến tôi cảm thấy phấn khích. Chẳng giống với vợ tôi, chỉ nhìn cô ấy thôi tôi đã thấy chán ngán. Vợ tôi khi nào cũng giữ khuôn mặt rầu rầu, đau khổ. Có cảm giác như sống với cô ấy thật khổ sở vậy. Còn Thư thì khác, những buổi tôi mệt mỏi với công việc, quay trở về bên em thì dường như mọi thứ lại trở nên tươi mới lại từ đầu. Đó cũng là lý do khiến tôi thường xuyên bỏ nhà đi ngủ với Thư.
Thực ra, tôi lấy vợ vì tình yêu, nhưng sau khi sống chung vài năm Loan - vợ tôi dường như trở thành một người phụ nữ hoàn toàn khác hẳn. Loan không còn tâm lý như trước nữa, tôi cảm giác rằng mình thật khó mà chia sẻ mọi thứ với em. Nhất là sau khi Loan sinh con, tôi giống như bị ra rìa. Mối quan tâm lúc đó của Loan chỉ là con. Hơn nữa, tôi cũng cảm thấy chán vợ. Loan cứ béo ục ịch, chẳng chịu cải thiện vóc dáng, ăn mặc thì quê, cứ như đẻ xong thì cô ấy trở thành một con người hoàn toàn khác vậy.
Vợ tôi luôn giữ bộ mặt đau khổ (Ảnh minh họa)
Thế nên tôi gặp Thư một cái thì yêu luôn. Ở Thư, mọi cái đều nhẹ nhàng. Tôi đến nhà em chỉ để nằm dài trên đi văng, nghe nhạc và đợi em bưng ra những món ăn ngon còn nghi ngút khói. Nếu như khi đó tôi về nhà, Loan sẽ bảo tôi pha mỳ tôm ăn vì lúc đó con sẽ đòi ăn, cô ấy không có thời gian dành cho tôi.
Yêu Thư được 2 năm thì tôi đi đến một quyết định quan trọng, tôi muốn bỏ vợ để toàn tâm toàn ý lo cho Thư. Tôi vẫn sẽ chu cấp hàng tháng để nuôi con, nhưng tôi không muốn sống cạnh một người phụ nữ mà mình không còn yêu nữa. Đêm đó, sau khi bàn bạc kỹ với Thư, em ghé tai tôi nói:
Tôi định ly hôn để sống với người tình (Ảnh minh họa)
- Em muốn ở căn nhà mà anh đang ở, anh có thể cho mẹ con chị ấy căn nhà khác không?
- Nếu em muốn, anh sẽ mua một căn hộ nhỏ hơn để cho Loan ở.
Thư dịu dàng nép vào vai tôi. Đến 11h hơn, tôi lái xe ra về, lòng phơi phới. Nhưng đến ngã tư, một chiếc xe ô tô khác bất ngờ vượt đèn đỏ khiến tôi trở tay không kịp. Tôi ngất đi, không biết gì nữa, chỉ đến khi tỉnh dậy, tôi mới thấy mình năm trong bệnh viện, đôi chân được băng bó trắng toát. Bên giường, Loan đang khóc nấc lên từng chặp.
- Anh tỉnh rồi sao ? Cảm ơn trời phật!
- Sao anh lại nằm đây?
- Anh bị tai nạn đêm qua, may mà có người mang anh vào bệnh viện. Em không biết sẽ như thế nào nếu anh không ở lại với mẹ con em.
Nhìn gương mặt hốc hác, đầy nước mắt của vợ, tôi bỗng thấy áy náy. Tôi chỉ xuống chân hỏi:
- Chân anh bị sao vậy?
- Bác sỹ bảo anh ... chắc anh sẽ phải ngồi xe lăn.
Câu nói của vợ khiến tôi choáng váng. Thế là từ đây tôi không thể đi lại ư?
Những ngày sau đó, tôi như sống trong địa ngục. Tôi gọi cho Thư, thông báo tình hình của mình cho em, Thư bảo rằng hiện em bận quá, sẽ đến thăm tôi sớm. Nhưng rồi đợi mãi, đợi mãi, tôi vẫn không thấy sự xuất hiện của Thư. Tôi nhớ em da diết, nhưng em thì vẫn biệt tăm. 1 tháng sau, tôi nhờ tài xế chở đến tìm em thì Thư bảo rằng, tôi hãy quên em đi, với lại, em cũng không thể sống với một người tàn tật như tôi được.
Giấc mộng của tôi vỡ vụn. Thế mà trước đây, Thư cứ một hai thề non hẹn biển với tôi. Sau lần đó, tôi buồn lắm, Loan thì nghĩ tôi buồn vì đôi chân tật nguyền nên tận tình chăm sóc tôi. Nhìn vợ đầu tắt mặt tối chăm tôi hằng ngày, tôi vừa buồn vừa thương cô ấy.
Nhờ vụ tai nạn mà tôi đã nhận ra bộ mặt của Thư (Ảnh minh họa)
Sau một thời gian, tôi cũng phải bằng lòng với tình trạng của mình. Lúc đó, tôi lại nhận được cú điện thoại của thằng bạn thân. Nó nói giọng hốt hoảng: "Mày ơi, biết tin gì chưa? Cái Thư nó khiến cho 2 thằng vỡ nợ rồi đó. Trước tao khuyên mày đừng dính vào nó mãi mà mày không nghe. Giờ hai thằng kia phải ra đường ăn xin rồi đó. Nghe bảo vỡ nợ 50 tỷ".
Tôi nghe xong câu chuyện của bạn mà điếng người. Nghe bảo Thư cũng diễn lại vở kịch như đã từng làm với tôi. Sau đó, Thư thuê người hô biến tài sản của người tình khiến họ lâm vào tình cảnh lao đao.
Lúc này, tôi mới thấy mình may mắn. Nếu như tôi không bị tai nạn thì có lẽ, Thư đã cho tôi vào tròng không thương tiếc, và có lẽ lúc này tôi đã bỏ vợ và thành ăn mày như hai chàng trai xấu số kia rồi. Tôi nhìn Loan, lòng thầm cảm ơn vợ. Quả thật, đàn ông luôn bị những cơn say nắng làm mờ mắt nhưng đúng là chỉ có vợ mới sẵn sàng ở lại và hy sinh vì họ.
Theo Một Thế Giới
Bài học hôn nhân quý giá của chồng giám đốc vợ công nhân ai cũng phải đọc Sức khỏe của Chi bị tụt dốc nghiêm trọng sau tai nạn đó, cô cũng trở nên trầm lắng hơn, đi làm về thì chỉ quanh quẩn trong nhà, không đi đâu cả. Dũng bảo bận rộn công việc nên hàng tháng chỉ đưa cho vợ một cục tiền, thích mua gì thì mua rồi đi suốt. Ai cũng bảo rằng vợ chồng...