Cứ nghĩ đã chọn đúng người để yêu, ai ngờ có ngày tôi nghe được câu này từ anh
Dù có nằm mơ, tôi cũng chẳng bao giờ nghĩ lại có ngày mình nhìn thấu được con người thực sự của anh đằng sau cái vỏ bọc ngụy trang khéo léo kia
Suốt hơn một năm yêu nhau, tôi luôn cảm thấy anh là người đàn ông chững chạc, nghiêm túc, sống có kỷ luật và biết nỗ lực vì tương lai.
Dù ở xa nhau, một tháng chỉ gặp nhau có một vài lần nhưng anh lúc nào cũng khiến tôi tin tưởng và tôn trọng. Đúng là có nằm mơ, tôi cũng chẳng bao giờ nghĩ lại có ngày mình nhìn thấu được con người thực sự của anh đằng sau cái vỏ bọc ngụy trang khéo léo kia. Và rồi tình yêu của chúng tôi, cũng chính thức chấm hết từ đó.
Số là, trước đây thực ra cũng có một, hai đứa bạn rất thân rỉ tai với tôi rằng: “Này, người yêu bà có vẻ hơi chặt chịa, “ tính toán” đấy!”.
Tình yêu mà tôi tin tưởng và vun đắp bỗng chốc đã tan thành mây khói
(Ảnh minh họa)
Dù đã bị bạn bè nhận xét về người yêu như vậy, nhưng dường như khi đó, tôi đang chìm đắm trong tình yêu nên chẳng bận tâm người khác nghĩ hay cảm nhận gì về bạn trai của mình. Với tôi, anh đáng tin cậy và yêu tôi thật lòng, chỉ cần thế là đủ rồi.
Còn chuyện anh chặt chịa, thực ra trước nay tôi vẫn cực kỳ ghét cái kiểu công tử nhà giàu, thừa tiền, suốt ngày ăn chơi lêu lổng, chẳng chịu học hành hay làm việc gì cả.
Nếu so với kiểu “ga-lăng” như thế thì tôi thà thích một người tiết kiệm mà biết cố gắng phấn đấu như anh. Chính vì thế, dù có là bạn thân hay ai nói, tôi vẫn một mực tin tưởng anh tuyệt đối. Ở xa nhau nên tôi và anh mỗi tháng chỉ gặp nhau một vài lần. Có lẽ vì thế mà lần nào gặp nhau cũng bịn rịn chẳng nỡ xa nhau. Càng ngày tôi càng thấy yêu và gắn bó với anh hơn.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh cũng đã đưa tôi về nhà chơi vài lần. Còn tôi, chỉ mong nhanh ra trường, có công việc ổn định để cùng anh về chung một mái nhà và chung tay xây dựng mái ấm gia đình.
Mọi chuyện sẽ cứ thế diễn ra, nếu như không có một ngày.
Hôm đó, đi làm về sớm, tôi tranh thủ mua ít đồ rồi tạt qua phòng trọ chỗ anh, định bụng nấu cho anh một bữa tươi cải thiện, vì ở một mình nên anh cũng chẳng thường xuyên nấu nướng.
Do công việc hay phải đi xa nên anh đã gửi chìa khóa phòng cho tôi, rảnh rỗi, tôi lại thường xuyên qua đó dọn dẹp nhà cửa cho ngăn nắp, sạch sẽ.
Ai cũng bảo nếu đã xác định lấy nhau, sao bọn tôi không dọn về ở chung một nhà cho tiết kiệm, nhưng vốn dĩ tôi là cô gái sống truyền thống và đơn giản nên tôi chưa sẵn sàng và cũng không ủng hộ chuyện sống thử trước hôn nhân. Trước ý kiến của tôi, anh cũng bằng lòng và tôn trọng quyết định đó.
Vừa bước chân vào nhà, tôi định hù anh một tiếng thì thấy tiếng anh nói vọng lên từ gác xép. Dù có tiếng nhạc nhưng tôi vẫn nghe rõ tiếng cười của anh mồn một nói chuyện qua điện thoại:
- Thì đấy, tao đã bảo rồi mà. Tội gì phải cung phụng bọn nó cơ chứ. Mày không thấy tao đây à? Yêu nhau mấy năm rồi mà có bao giờ tốn kém tiền triệu quà cáp gì đâu?
….
- Chẳng thế, tội gì mà không giả nghèo giả khổ, vừa không bị đào mỏ, lại còn rủng rỉnh tiền tiêu. Mà nàng vẫn ngây thơ tưởng rằng mình sống tiết kiệm, biết tích toán và tích lũy cho tương lai…
Tôi lặng người. Hóa ra suốt quãng thời qua, tôi đã bị anh đối xử giả dối như vậy mà không biết. Lẽ nào tình cảm của tôi với anh lại bị mang ra tính toán, so đo với vật chất? Chẳng lẽ anh không tin tưởng và cho rằng tôi là cô gái muốn đào mỏ anh ư? Yêu anh bằng sự chân thành và yêu thương hết mực, vậy mà anh nỡ lòng nào nói với tôi những lời như thế sao?
(Ảnh minh họa)
Nuốt nước mắt vào trong, tôi bỏ đi ra khỏi đó. Chắc chắn, tôi sẽ không bao giờ quay lại đó, và cũng sẽ không tha thứ cho người đàn ông nhỏ mọn và tính toán chi li đó nữa. Tôi tin, đây sẽ là bài học sâu sắc để tôi lý trí, cứng rắn và mạnh mẽ hơn trong tình yêu.
Theo Michi/Ngoisao
Con dâu đưa mẹ chồng già lẫn ra chợ bỏ rồi giả vờ nói mẹ bị đi lạc mà không ngờ bà đã viết điều đó trong bản di chúc
Loan đứng trước mặt bà khua tay khua chân xem bà có nhìn thấy gì không nhưng vẫn thấy mẹ chồng không phản ứng gì, Loan vội vàng để mặc bà đứng đó rồi ra chỗ gửi xe, phóng xe đi thẳng.
Loan về làm dâu được 2 năm thì mẹ chồng cô bỗng dưng đổ bệnh. Loan lúc đó mới thấm được nỗi khổ của cô con dâu duy nhất trong nhà. Nhà chồng cô cũng có của ăn của để nhưng khi mẹ chồng cô bị mờ mắt, không thấy đường đi thì mọi chuyện lại trở nên phức tạp hơn nhiều. Từ đó tính nết của mẹ chồng cô cũng thay đổi, bà thường xuyên nóng giận thất thường rồi đập phá đồ đạc. Loan bực mình vô cùng vì thuê bao nhiêu ô sin họ cũng sợ mà chạy mất dép, cuối cùng việc chăm sóc mẹ chồng lại do cô đảm nhận vì cô không đi làm, chỉ ở nhà lo việc nội trợ.
Loan mồ côi từ bé, lớn lên được bà thím mang về nuôi rồi cho lên thành phố rửa bát thuê. Chả hiểu may mắn thế nào mà lại được bà Hòa - mẹ chồng cô nhắm rồi nhờ người mai mối cho con trai của bà. Bà bảo bà chỉ cần một cô con dâu ở nhà làm nội trợ để trò chuyện cùng mình vì con trai của bà thường xuyên đi làm xa, không có ở nhà. Loan được về làm dâu nhà bà Hòa, được ăn ngon mặc đẹp thì đâm ra đổi tính đổi nết. Cô cứ thấy như mẹ chồng muốn biến mình thành ô sin riêng cho bà nên đâm ra khó chịu. Chồng thì đi suốt nên Loan cứ thấy bức bối mà không biết tâm sự cùng ai.
Mẹ chồng Loan vừa mù vừa lẫn (Ảnh minh họa)
Rồi đến lúc mẹ chồng Loan bị mù hẳn thì bà lại bị lẫn. Có khi cơm mới ăn xong lại bảo cô cho bà nhịn đói, cả ngày không có hạt cơm nào. Ra đường chơi với lũ trẻ con thì khóc vì không nhớ đường về nhà dù nhà ngay trước mặt. Có khi mẹ chồng cô đi vệ sinh luôn trên giường khiến cô khốn khổ. Suốt ngày phải phục vụ mẹ chồng khiến cô mệt lả, nhưng vì mẹ chồng cô có tiền, nghe đâu bà có sổ tiết kiệm ở trong ngân hàng nên Loan cứ nín nhịn.
Nhưng đến hôm nay, khi chứng kiến mẹ chồng đi vệ sinh trên giường rồi làm nhoe nhoét cả ra thì Loan không thể nào chịu nổi nữa. Cô tắm rửa, dọn vén xong xuôi rồi đưa bà ra ngoài. Mẹ chồng hỏi đi đâu thì Loan bảo đi chợ mua đồ ăn, muốn bà đi cùng cho thay đổi không khí. Loan nghĩ bụng, nhân dịp này phải bỏ bà ở lại ngoài chợ mới được, thế nên cô đưa mẹ chồng đến khu chợ khác, cách nhà 10km. Nếu bà bị lạc ở chỗ đó thì sẽ khó mà tìm được đường về nhà, Loan sẽ thoát được gánh nặng mà cũng chả bị mang tiếng.
Đến chợ, mẹ chồng Loan hỏi chỗ này là chỗ nào thì Loan bảo đây là chợ, dặn bà đứng đây đừng đi đâu cả, 10 phút nữa Loan sẽ quay trở lại. Loan đi vào chợ, để mặc mẹ chồng vừa mù vừa lẫn đứng ngoài, cô rảo quanh chợ rồi quay về chỗ cũ vẫn thấy mẹ chồng đứng lơ ngơ một mình ở đó, Loan đứng trước mặt bà khua tay khua chân xem bà có nhìn thấy gì không nhưng vẫn thấy mẹ chồng không phản ứng gì, Loan vội vàng để mặc bà đứng đó rồi ra chỗ gửi xe, phóng xe đi thẳng.
Loan về nhà nấu ăn, nằm đắp chăn xem ti vi mà không mảy may nghĩ gì đến mẹ chồng. Ngày hôm sau chồng cô gọi điện về thì cô giả vờ khóc rồi bảo rằng mẹ đi ra chợ rồi bị lạc, cô đã tìm suốt 2 ngày rồi mà không thấy. Chồng cô đang đi công tác ở nước ngoài, không thể về nhà ngay được nên bảo Loan phải báo công an để đi tìm, Loan vâng dạ xong rồi nằm xuống xem ti vi tiếp.
1 tuần sau, chồng Loan về nhà. Anh vừa về hôm nay thì hôm sau đã thấy mẹ mình từ đâu đi về. Loan sững người khi thấy mẹ chồng tìm được được về nhà, cô vừa sợ vừa tức, Loan chạy ra nắm lấy tay bà giọng đon đả:
- Ôi mẹ ơi, mẹ đi đâu mà con tìm mẹ khắp cả chợ. Lần sau mẹ cứ đứng một chỗ nhé. Khổ thân mẹ quá.
Loan sững người khi thấy mẹ chồng không nói gì mà đi thẳng vào nhà. Lạ một nỗi là bà cứ đi thẳng mà không cần chống gậy dò đường như mọi khi. Vào đến ghế ngồi xong, mẹ chồng Loan mới mở tủ lấy ra một tờ giấy đoạn bảo:
- Thằng Tú kêu luật sư sửa lại bản di chúc này cho mẹ.
- Vâng, mẹ làm di chúc từ bao giờ thế ạ? Đưa con xem. Ơ, mẹ cho nhà con 3 tỷ cơ ạ?
- Ừ, vốn dĩ mẹ đã định cho nó 3 tỷ để nó quán xuyến việc nhà, nhưng mới nuôi mẹ được vài ngày nó đã có ý định đem con bỏ chợ rồi nên thôi, mẹ nghĩ nó không xứng đáng.
Loan sững người, cô líu ríu bảo:
- Mẹ ơi, con đâu dám đem mẹ bỏ chợ đâu ạ?
- Ừ, thế sao cô quay lại khua tay khua chân trước mặt tôi rồi bỏ chạy như bị ma đuổi thế?
- Mẹ... mẹ không bị mù sao?
- Tôi chỉ mới giả vờ thế mà cô đã lộ nguyên cái bản chất thật của cô ra rồi. Thế mà tôi đã tin tưởng, yêu thương cô, còn định cho cô tiền. Thật là tôi không có mắt mà.
Chồng Loan nghe mẹ kể lại vụ việc thì điên lắm, anh không ngờ rằng vợ mình lại độc ác như thế, Tú cầm lấy bản di chúc rồi đi thẳng, còn Loan đứng như trời trồng ở giữa nhà. Loan thấy hối hận vô cùng, giá như cô sống thật tâm, hiếu thảo với mẹ chồng thì giờ đâu đến nỗi. Chỉ vì một chút ích kỷ, lười nhác mà cô đã tự tay gạt đi hạnh phúc của chính mình.
Theo Phunutoday
Biết chồng ngoại tình nhưng vợ vẫn giả vờ ngây ngô Em chẳng điên đâu. Em đàn bà còn không sợ, anh đàn ông thì chỉ có sướng thôi chứ sợ gì. Anh xem ông nào chả thích được vợ chiều tới bến như gái làng chơi. Hay anh thích ra ngoài với gái hơn là vợ? ảnh minh họa - Chồng ơi sao hôm qua anh đi làm về em giặt quần cho...