Cú “lừa tình” ngoạn mục của chị dâu
Chẳng còn gì nữa để mà Chi níu kéo. Trước mắt Chi là hình ảnh chị dâu mình trần trụi không một mảnh che thân với người Chi đã yêu thương. Nước mắt cứ chảy dài trên má cô. Ghen tuông, đau đớn và tủi nhục.
Từ ngày anh Hải, anh trai Chi đi nghiên cứu sinh ở nước ngoài, ngôi nhà trên con phố gần sông Hồng của anh em Chi dường như cũng trống vắng và lặng lẽ hơn! May mắn thay, Chi vẫn có Giang đến chia sớt nhưng vui buồn cũng như những khó khăn trong cuộc sống này.
Bố mẹ mất sớm, để lại căn nhà với một người anh hơn Chi chục tuổi. Anh Hải là người nuôi nấng và yêu thương Chi như một người cha. Có phải cha mẹ mất sớm hay không mà cả anh Hải lẫn Chi đều là người dễ cảm động. Mỗi lúc nghe anh trai kể về ba mẹ, Chi lại khóc nức nở như một đứa trẻ. Hai anh em cứ thế đi qua những vất vả, những toan tính bon chen của cuộc sống, để tìm cho mình những niềm hạnh phúc nho nhỏ, bình dị trong cuộc sống này!
Nhờ có chút ít vốn liếng cha mẹ để lại nên cuộc sống của hai anh em Chi cũng không đến nỗi nào! Biết cô em gái mình thích học đàn nên anh Hải tranh thủ đi gia sư để kiếm tiền cho Chi đi học. Hải chăm Chi cẩn thận, chu đáo chẳng khác gì tình thương của cha mẹ dành cho cô ngày bé cả!
Ngày Chi mới vào Đại học, anh Hải mang người yêu về giới thiệu với Chi. Chị dâu tương lai của Chi khá xinh xắn, thùy mị lại là có dáng vẻ con nhà gia giáo nên ngay lần đầu tiên gặp mặt, Chi đã rất có cảm tình với chị ấy! Không lâu sau, hai người đã quyết định tiến tới hôn nhân và một đám cưới ngọt ngào, ấm cúng đã diễn ra như dự định!
Dù có vợ mới nhưng anh Hải cũng không hề sao nhãng chuyện chăm sóc Chi. Anh Hải hết sức quan tâm đến Chi trong từng bữa ăn, giấc ngủ. Trong thâm tâm, Chi rất hạnh phúc nhưng cô vẫn lo ngại chị dâu sẽ không vui khi anh trai quan tâm và chăm sóc cô chu đáo như vậy!
Chi gặp Giang trong một cuộc dã ngoại, Chi đã yêu Giang và quyết định trao trái tim cho chàng trai dễ mến này. Giang đã đến bên Chi lúc cô cần anh nhất. Mới yêu nhau được vài tháng nhưng Giang đã đòi Chi chuyện “chăn gối” khiến Chi hoảng hồn từ chối… nhưng Giang cũng khôn ngoan mà rằng: “anh chỉ trêu em thôi”.!
Lấy vợ sống trong êm ấm có nửa năm, anh Hải lại phải đi nghiên cứu sinh bên Mỹ. Chị dâu ở nhà một mình cùng Chi. Thấy không khí quạnh quẽ buồn bã, Chi hay rủ Giang đến chơi. Dần dà việc đến chơi nhà Chi như thói quen của Giang ngay cả khi Chi không có nhà.
Nhiều lúc Chi thấy Giang rất thân thiết với chị dâu và đôi khi còn “đong đưa” những lời bay bướm với chị dâu mình. Chi nhắc, Giang chỉ cười: “em rõ hay ghen”. Chi đành im lặng… Cô có vẻ nghi ngờ nhưng vì tình yêu, cô bỏ qua cho những lỗi nhỏ của Giang. Chi quên tất cả, quên cả những cái liếc mắt đưa tình của hắn dành cho chị dâu, quên cả sự có mặt Chi mà hai người vẫn “lả lơi” quần áo.
Video đang HOT
Mà chị dâu Chi cũng thật buồn cười. Khi có Giang đến chơi, chị ấy toàn mặc mấy bộ đồ ngủ trong suốt. Chi bực lắm nhưng cô vốn nhút nhát nên không dám nói thẳng ra… và cứ như thế, họ qua mặt Chi không biết bao nhiêu lần. Nhưng Chi chỉ đoán, suy đoán chứ không dám khẳng định vì cô không hề bắt được “chuyện đó”.
Đêm nay, trong không khíNoel ấm áp, vui vẻ… Vậy mà Giang không rủ Chi đi chơi, chỉ khuyên Chi nên đi diễn văn nghệ với bạn bè. Chi im lặng đi chơi cùng với mấy cô bạn và hi vọng “xem xong văn nghệ, Giang sẽ đến đón mình…”. Nhưng cuối cùng, hi vọng mãi Giang vẫn không đến…!
Chi nức nở phóng như bay về nhà. Đèn ngủ lờ mờ, ngôi nhà như rùng mình lên với bước chân cô. Ánh đèn ngủ ở phòng anh trai hắt ra… Trong căn phòng ấy, có những tiếng thở dốc, tiếng rên siết gấp gáp khiến cô sợ hãi…
Chi đi đến phòng anh trai mình, cửa vẫn không đóng… Cô ghé tay bật công tắc cho đèn sáng để xua đi nỗi sợ hãi trong mình. Và rồi,… một cảnh tượng khủng khiếp đang diễn ra trước mắt Chi…
Giang và chị dâu cô đang nằm trên chiếc giường cưới của anh trai cô, trên người cả hai đều không một mảnh vải che thân… Họ đã làm cái điều xấu xa đó, cả hai đã lừa dối Chi và anh trai cô, họ đã cướp đi tất cả hạnh phúc của hai anh em cô…
Chi khóc, đau và nghẹn đắng. Chị lạnh lùng: “Hãy đứng dậy mặc quần áo và cút khỏi ngôi nhà này”. Chi đã hành động đúng nhưng cô không dám nghĩ đến gương mặt anh trai khi biết được tin động trời này!
Chi đau khổ tột cùng… cô không dám đối diện với sự thật, với anh trai cô… Phải làm sao để xóa đi tất cả những hình ảnh nhơ nhuốc ấy trong suy nghĩ của cô bây giờ?
Theo VNE
Muốn cưới nhưng bạn trai bị mắc bệnh
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy.
Hiện tại em đang gặp một vấn đề mà không biết phải làm như thế nào, mong mọi người cho em lời khuyên.
Em và anh ấy quen nhau từ năm cuối cấp 3, trong lần đi học thêm, tình cờ anh nhìn thấy và để ý đến em nên đã âm thầm nhờ bạn hỏi thăm số điện thoại nhà em (Lúc đó chỉ có điện thoại bàn thôi chứ chưa có di động như bây giờ). Và anh bắt đầu gọi điện làm quen, cho nhau nick yahoo trò chuyện, nhưng tuyệt nhiên chưa 1 lần gặp mặt. Sau khi Tốt nghiệp ra trường thì anh ấy chọn thi ĐH vào trong Nam, còn em thì chọn thi ở quê nhà. Ngay từ đầu 2 đứa đã có hai hướng đi riêng rồi.
Mãi đến Tết anh về quê thì tụi em mới hẹn gặp mặt nhau lần đầu tiên, tuy đã nói chuyện nhiều rồi nhưng khi gặp trực tiếp thì cả 2 đều khá rụt rè và ngại ngùng. Sau lần ấy, tình cảm của chúng em tiến triển nhanh hơn, tuy anh không bày tỏ câu "Anh yêu em" hay chưa nói những lời ngọt ngào, nhưng qua những lời quan tâm nhau hàng ngày thì cả 2 chúng em đều đã hiểu tình cảm của nhau.
Anh ấy là một người khá ít nói, nhưng rất hiểu tâm lý, những lúc em có chuyện gì bực bội thì thường hay trút lên đầu anh ấy bằng những câu có chút gắt gỏng. Anh không giận mà chỉ nhẹ nhàng hỏi 1 câu : "Hôm nay có ai chọc giận em vậy?", ...."Giờ thì em đã hết giận chưa?".
Anh ấy là một người khá ít nói, nhưng rất hiểu tâm lý, những lúc em có chuyện gì bực bội thì thường hay trút lên đầu anh ấy bằng những câu có chút gắt gỏng. (ảnh minh họa)
Quen nhau 3 năm nhưng chúng em chỉ gặp nhau vào dịp nghỉ hè, nghỉ tết thôi, cũng chưa 1 lần cùng nhau đi chơi. Chúng em chỉ gặp nhau ở nhà em, lúc thì em bận việc, lúc thì anh bận công chuyện, mà thời gian nghỉ hè hay Tết thì cũng có bao lâu đâu, nên tụi em chỉ gặp nhau vậy thôi.
Có lẽ với những cặp đôi khác thì với thời gian đó người ta có thể đã gần gũi thân thiết nhau lắm rồi. Nhưng với chúng em thì mới có nắm tay thôi mà cũng chưa dám giữ lâu, hôn cũng chỉ dám hôn nhẹ lên má, hôn vội, hôn lén. Ôm cũng không dám vì cứ sợ người kia phản ứng, thành ra chẳng ai dám động đậy gì cả.
Thời gian qua đi, chúng em vẫn giữ liên lạc nhưng việc học tập chiếm hết thời gian cũng như suy nghĩ của cả 2 nên càng ngày càng thưa dần những tin nhắn. Gần như 1 tháng chúng em chỉ liên lạc có vài lần, rồi đến một ngày em cảm thấy hình như giữa chúng em chỉ giống như hai người bạn, em buồn chán và muốn giải thoát cho cả 2 nên đã nhắn tin chia tay anh. Anh đã rất sốc và gọi cho em nhưng vì lòng tự ái nên em đã không nghe máy, anh nhắn lại cho em nói rằng anh rất buồn nhưng em đã quyết định như vậy thì anh cũng không biết phải làm gì vì anh không ở gần bên em. Từ đó chúng em không liên lạc nữa, qua 1 người bạn của anh, bạn ấy nói rằng anh rất buồn và tuyệt vọng, anh còn nói anh muốn đi tu nữa.
Thời gian qua đi, chúng em vẫn giữ liên lạc nhưng việc học tập chiếm hết thời gian cũng như suy nghĩ của cả 2 nên càng ngày càng thưa dần những tin nhắn. (ảnh minh họa)
Khoảng 1 năm sau, lúc đó ai cũng đã có công việc ổn định, (anh ra trường và ở lại trong Nam lập nghiệp) chúng em lại liên lạc, cũng chỉ hỏi thăm nhau thôi. Khi nhắc lại chuyện cũ anh nói rằng: "Anh là con trai trưởng trong nhà nên phải lo cho gia đình, anh không muốn em phải khổ vì anh, muốn em cho anh thời gian để ổn định tất cả". Anh còn nói: "Em là người đầu tiên anh yêu, thời gian qua anh vẫn không thể quên được em. Em có biết lúc đó anh như thế nào không? Anh như mất đi niềm vui sống vậy, anh gọi cho em nhưng em không nghe máy thì em bảo anh phải làm thế nào nữa chứ?". Anh còn hỏi em 1 câu: "Nếu biết nhà anh nghèo em có còn yêu anh nữa không? ". Em nói rằng giàu nghèo không quan trọng, miễn là mình yêu nhau thật lòng!
Nhưng giữa chúng em có 1 vấn đề khó xử nữa. Anh nói anh muốn em theo anh vào trong Nam làm việc và sinh sống gần anh chứ anh không về quê được. Còn phía em thì ngay từ đầu em đã chọn ở lại quê hương gần ba mẹ nên việc đi xa với em là không thể (anh chị của em đã vào Nam lập nghiệp chỉ còn mình em nên em không thể đi xa). Sau những lần trò chuyện thì vấn đề này luôn làm chúng em đau đầu và không tìm ra câu trả lời chung.
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy... (ảnh minh họa)
Hiện tại chúng em vẫn liên lạc với nhau, anh hẹn tết này vô nhà anh chơi (vì em chưa biết nhà anh). Tuy ngày nào cũng nhắn tin cho nhau nhưng cả 2 đều không xác định rõ mối quan hệ này là có nghĩa gì đây, hình như ai cũng muốn quay lại nhưng còn e dè đối phương. Giờ anh ấy lại đang bị bệnh Viêm gan B, em tìm hiểu thì biết bệnh này có lây qua đường máu,...
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy... Em sợ ảnh hưởng đến con cái sau này... Em thực sự rất bối rối. Em rất mong nhận được lời khuyên!
Theo VNE
Tôi chỉ cần một người tình Tôi hài lòng khi có một người đàn ông để lên giường, không cần người đó phải thành chồng. Mọi người sẽ nghĩ, họa tôi có là người điên hoặc là loại hư thân, mất nết thì mới phát ngôn như vậy. Nhưng nếu ai từng biết tôi, chắc chắn người ta sẽ không bao giờ buông lời đánh giá về nhân phẩm...