Cú lật ngược tình thế ngoạn mục của người vợ bị chồng phản bội
Chị quyết tâm phải lật ngược lại tình thế rắc rối và nguy hiểm này, phải lập mưu để trước hết đòi lại từ người chồng phản bội những gì là của mình đã…
Bây giờ, điều chị muốn làm là tạo lập cuộc sống riêng cho 2 mẹ con đã! (Ảnh minh họa).
Hai hôm trước chị nhận được một phong bì chứa hình ảnh – bằng chứng ngoại tình của chồng. Có người gọi điện thông báo mọi chuyện cho chị, chị muốn bằng chứng, và anh ta đã thu thập đầy đủ. Hơn 1 năm nay, công ty chồng chị có công trình ở tỉnh xa, vì thế nên anh đi suốt. Nhưng chẳng ngờ anh cặp kè với 1 em sinh viên đang học cao đẳng trên đó, chu cấp cho em ấy mọi thứ, còn gửi tiền cho gia đình em ấy ở quê và giúp kha khá người anh em họ hàng của cô ta xin việc ở thành phố. Đi đâu anh cũng dẫn cô ta theo, mọi người ai cũng biết từ lâu, duy chỉ có chị là không biết.
Rõ ràng anh đã dành cho cô ta một tình cảm nhất định chứ không đơn thuần chỉ là “bóc bánh trả tiền” hay vui chơi quan đường. Vậy còn chị thì sao, cị bên anh 6 năm nay, là mẹ của con trai anh, luôn tin tưởng anh tuyệt đối và cũng không tiếc hy sinh tất cả cho anh? Nỗi đau đớn cùng với lửa hận ngùn ngụt trào dâng trong lòng, chị nhấc máy gọi ngay cho chồng để làm cho ra nhẽ nhưng điện thoại của anh không liên lạc được, cho tới tận ngày hôm sau, cho dù chị cố gắng gọi hàng trăm lần.
Giờ đây nghĩ lại, chị thấy có lẽ đó là sự may mắn mà ông trời dành cho chị. Qua 1 đêm tới sáng hôm sau, sau khi đã bình tĩnh lại, chị quyết định im lặng coi như không hay biết để tránh bứt dây động rừng. Điều chị phải đối mặt hiện tại này rắc rối và nguy hiểm hơn nhiều so với việc bị chồng phản bội tình cảm, đó là nguy cơ bố mẹ chị, em gái chị, thậm chí là con cái chị phải ra đường! Số là, từ khi thành lập công ty đến khi nhận công trình lớn trên đó, anh thiếu vốn trầm trọng, thế chấp sổ đổ của nhà vay ngân hàng vẫn chưa đủ, chị bèn nhờ cả bố mẹ và em gái mình đứng ra bảo lãnh cho anh dùng giấy tờ nhà đất của họ để vay ngân hàng. Còn chị, luôn an phận với công việc hành chính cho một công ty và chăm sóc nhà cửa, con cái của mình, hiếm khi đi sâu vào công việc của anh. Nếu như anh vẫn chung thủy với vợ thì cũng sẽ chẳng có gì đáng nói. Nhưng giờ đây, anh mang tiền bao nuôi bồ nhí, công việc làm ăn thì không biết thế nào, nói dại 1 ngày anh muốn bỏ vợ theo bồ, mang theo tất cả số tài sản đó thì chị sẽ ra sao?
Đến nước này thì chị chẳng thể tin được con người luôn gửi những lời đường mật về cho vợ nhưng vẫn lên giường với bồ như chảo chớp ấy được nữa! Chị xác định điều đầu tiên chị cần làm là phải nghĩ cách để lấy lại những gì thuộc về mình, rồi sau đó mới tính đến những chuyện khác được. Và một khi anh còn nghĩ chị vẫn ngu ngơ chẳng biết gì, rằng chị vẫn tin yêu anh, thì anh nhất định sẽ mất cảnh giác.
1 tuần sau, chị nói chuyện nhẹ nhàng với anh, rằng em gái chị sắp kết hôn với người yêu (trước đó em chị đã li dị chồng, cũng vì anh ta ngoại tình), muốn bán mảnh đất hiện tại để hùn tiền mua nhà mới với chồng, vì thế cần sổ đỏ. Anh thấy vợ đầy thành khẩn thì không nghi ngờ gì, tìm cách xoay sở để rút sổ đỏ về trả em vợ. Rút được sổ đỏ của em gái về, chị thở phào nhẹ nhõm khi đã gỡ được 1 phần của mớ bòng bong.
Sau đó, nhân 1 lần anh về thăm nhà, chị háo hức rủ anh ra xem 1 căn nhà ở ngoại ô rất đẹp, chị bảo là chỗ quen biết của bạn chị nên để cho giá khá rẻ, chị muốn mua để làm nơi nghỉ dưỡng dịp cuối tuần của cả nhà. Anh cũng thích, nhưng ậm ừ không quyết. Khi anh đi rồi, chị tiếp tục thuyết phục, rằng anh bận không về được thì sẽ để bố mẹ anh cùng chị đi giao dịch và căn nhà sẽ đứng tên 2 cụ luôn. Nghe đến đây, anh “cắn câu” ngay, vì không có gì phải lăn tăn khi chủ nhân đứng ngôi nhà là bố mẹ anh. Anh chuyển tiền về. Lúc này chị thay đổi phương án, báo với chồng rằng chủ nhân căn nhà kia không bán nhà nữa nên chị đành mang khoản tiền đó gửi vào ngân hàng. Có một điều quan trọng mà chị không nói cho anh biết đó là số tiền đó được gửi dưới tên bố mẹ chị. Đây là bước tính toán để chị lấy lại căn nhà của ông bà mà anh đã mượn.
Video đang HOT
Yên tâm vì đã lấy lại được nhà cho bố mẹ và em gái, nhưng chị lại phải đau nhói lòng khi trên kia truyền tin về, cô nhân tình bé bỏng của anh đi kể tùm lum rằng ít nữa học xong cô ta sẽ về thành phố, anh đã mua sẵn nhà cho cô ta rồi. Chắc hẳn anh muốn khi xong công trình, anh sẽ rước cô ta về làm “phòng nhì”. Anh đã tính toán đường đi nước bước 1 cách tuyệt tình như thế, chị còn gì mà luyến tiếc đây?5 tháng sau, công ty anh đứng trên bờ vực phá sản. Anh vì có bồ trên công trình nên toàn kiếm cớ để ở lì trên đó, mà đáng nhẽ không cần thiết phải vậy, nên mọi việc ở nhà hầu như anh giao hết cho phó giám đốc – người anh rất tin tưởng đảm nhiệm. Chẳng ngờ, người đứng sau tất cả những vụ làm thất thoát tiền quỹ của công ty lại chính là anh chàng phó giám đốc ấy. Nhưng tất cả chỉ là dưới danh nghĩa làm ăn thua lỗ, đầu tư không hiệu quả, mà giấy tờ đều do chính anh kí tên, nên cũng chẳng thể kết tội được ai hết. Anh về nhà, xơ xác, tiều tụy, tay trắng, nợ nần ngập đầu, bồ cũng đã bỏ anh để đi theo cái mỏ tiền khác. Anh cứ ngỡ vợ mình sẽ thương xót vô cùng, chạy đôn chạy đáo lo cứu vãn cho anh, nhưng chẳng ngờ, chị lại chìa đơn ly hôn ra cho anh kí. Tưởng chị thấy anh khó mà bỏ, anh định gầm lên rủa xả, trách móc vợ, nhưng anh đã hiểu tất cả cơ sự này đều nằm trong kế hoạch của chị khi bị chồng phản bội.
Nhưng chắc anh chả bao giờ biết được, anh chàng phó giám đốc của anh chính là người đã thông tin cho chị tất cả chuyện bồ bịch của anh, cũng là người sẵn sàng giúp chị đưa công ty anh đến bờ vực phá sản, tiền thì tất nhiên là chảy vào túi chị chứ còn ai nữa. Anh ta thầm yêu mến chị đã lâu, còn chị, có chấp nhận anh ta hay không, đó là điều của sau này, còn bây giờ, điều chị muốn làm là tạo lập cuộc sống riêng cho 2 mẹ con đã!
Theo VNE
Cặp bồ 5 năm vẫn không thể bỏ chồng
Chúng tôi cứ sống như thế này đến nay đã gần 5 năm, anh sắp bước sang tuổi 35, cũng không đòi hỏi gì ở tôi, chỉ cần cho anh được yêu tôi là đủ, còn mọi chuyện tự tôi quyết định. Tôi muốn chấm dứt để anh có vợ nhưng anh không chịu.
Tôi sinh ra trong một gia đình có truyền thống giáo dục con cái đầy đủ về phẩm chất đạo đức, người phụ nữ là luôn phải biết giữ mình, yêu chồng, thương con và những việc ngoại tình là điều phi đạo đức, không thể chấp nhận được trong gia đình tôi. Bản thân thấm nhuần những lời dạy đó và tôi cũng coi việc ngoại tình là điều đáng khinh bỉ của những người có vợ, có chồng. Thế mà bây giờ tôi lại là người như vậy.
Những người có gia đình thì cũng ít người đến với nhau vì tình yêu. (ảnh minh họa)
Tôi lớn lên trong sự bao bọc của gia đình, thành đạt và có việc làm ổn định vì tôi cũng là người phụ nữ thông minh, năng động. Tôi không đẹp nhưng cũng khá xinh theo nhận xét của bạn bè. Rồi gặp anh, yêu anh, tình yêu chúng tôi cũng đẹp, lãng mạn như bao đôi yêu nhau khác. Sau 3 năm yêu nhau chúng tôi quyết định cưới. Hạnh phúc với tôi lúc đó thật tràn đầy. Tính chất công việc anh thường xuyên xa nhà nhưng tôi luôn tin tưởng vì ngày nào anh cũng điện thoại cho tôi. Mỗi lần anh về nhà là tôi được yêu chiều, tất cả công việc nhà anh giành làm hết, bảo để bù đắp cho vợ phải sống xa chồng vất vả.
Tôi sống trong hạnh phúc như thế đến khi con gái tôi một tuổi. Một hôm tôi nhận được tin nhắn hãy coi chừng chồng, lo giữ gia đình, người ấy chỉ nói là một người quen của vợ chồng tôi, không muốn nhìn tôi bị lừa dối, rồi cho tôi địa chỉ người tình của chồng để tôi tự tìm hiểu. Lúc đầu tôi không tin vì anh đã có tôi, vợ đẹp con ngoan. Anh hay đi xa tôi lo hết mọi việc trong gia đình từ chăm con, kinh tế và công việc cũng không để thua kém ai, sao anh có thể phản bội được. Anh luôn nói yêu vì tôi đã hy sinh tất cả để anh có cơ hội đam mê với nghề nghiệp của mình mà.
Rồi sự nghi ngờ khiến tôi không thể không tìm hiểu và sự thật rõ ràng tôi tận mắt chứng kiến anh và cô gái đó từ trong nhà bước ra, ôm nhau tình tứ, anh còn hôn cô ta trước khi lên xe đi nữa. Đất trời như chao đảo, lúc đó tôi đứng bên kia đường như trời trồng. Rồi tôi cũng không biết làm cách nào trở về nhà được. Chuyện gì đến tất nhiên nó sẽ đến, anh cầu xin tôi tha thứ, tôi vì con, vì hạnh phúc gia đình bỏ qua cho anh lần đó. Dù trái tim tôi đã rạn nứt, trong mắt tôi anh không còn là người đàn ông thần tượng nữa.
Tôi cứ sống như thế, lấy công việc và con gái làm niềm vui. Anh vẫn không chịu chuyển về gần nhà công tác. Tôi luôn tôn trọng sự lựa chọn của anh, không muốn ép vì nghĩ anh về công tác gần nhà mà không thấy thoải mái cũng không để làm gì. Với tôi, vợ chồng sống với nhau quan trọng là tình cảm, sự chung thủy và tin tưởng. Nhưng tôi đã lầm, anh không muốn về vì muốn xa tôi mới có thể bay nhảy bên ngoài và yêu cô gái nào cũng được.
Đến lần thứ ba tôi phát hiện việc ngoại tình của anh, lần thứ ba anh cầu xin tha thứ thì trái tim tôi đã không còn gì cho anh, thay vào đó là sự khinh bỉ và căm ghét. Mỗi lần anh đụng vào người, tôi lại sởn gai ốc khi nghĩ bàn tay đó ôm ấp bao nhiêu người con gái khác, tôi không còn hứng thú nữa. Từ đó tôi căm ghét đàn ông, những kẻ có vợ mà còn tán tỉnh người phụ nữ khác. Trong mắt tôi họ không đáng một xu mặc dù tôi vẫn có thể nói chuyện, giao tiếp với họ bình thường.
Tôi cứ sống như thế, không ly dị vì chồng không muốn, còn bản thân vì muốn có một gia đình cho con gái nên cũng thôi. Tôi tự chủ được kinh tế nên cũng không đòi hỏi gì. Hai vợ chồng độc lập kinh tế, tiền anh anh tiêu, con tôi lo, chồng tôi đi lúc nào về thì về. Có công việc gia đình chung chồng mới đưa tiền cho tôi lo. Tôi nghĩ mình sẽ không yêu ai được nữa.
Rồi tôi gặp anh, người tôi yêu bây giờ. Lúc đó không nghĩ là anh yêu tôi vì anh độc thân, lại nhỏ hơn tôi một tuổi. Chúng tôi gặp nhau tại nhà một người bạn gái của tôi, tôi là bạn của cô gái, anh là bạn của người chồng. Anh chủ động xin số điện thoại, sau một tuần, bất ngờ tôi nhận được điện thoại của anh, anh bảo thích tôi. Tôi lúc đó tưởng anh nói đùa, hỏi anh có biết là tôi đã có chồng con rồi không. Anh bảo biết nhưng không biết sao anh cứ nghĩ về tôi hoài. Tôi đã từ chối, bảo anh không nên vì tôi đã có gia đình, cũng sẽ không yêu ai nữa vì tôi ghét đàn ông.
Anh cứ bảo không yêu làm bạn bè cũng được. Rồi chúng tôi hay nhắn tin, điện thoại hỏi thăm, ở cách xa nhau hơn 100 km nhưng cuối tuần anh hay lấy cớ công việc ngang qua nhà tôi, uống cà phê, nói chuyện vậy thôi. Tôi luôn tìm cách né tránh tình cảm của anh vì biết chúng tôi có quá nhiều chênh lệch. Tôi đã có gia đình, dù không hạnh phúc nhưng không muốn bỏ, tôi sợ sự đổ vỡ, sợ mang tiếng và sợ bố mẹ buồn. Còn anh độc thân, lại là công tử con nhà giàu, dù chúng tôi có yêu nhau, tôi có ly dị chồng thì bố mẹ anh cũng không chấp nhận một cô con dâu như tôi vì bất cứ lý do gì. Tôi có thể bỏ chồng nhưng không thể bỏ con gái của mình để tìm hạnh phúc riêng.
Có hôm tôi xót xa khi nhìn thấy anh bị mưa ướt đẫm, rét run khi đi một quãng đường xa như thế, nhưng tôi vẫn không dám để mình mở lòng ra. Vậy mà anh cứ kiên trì không kể nắng mưa, cuối tuần vượt hơn 100 km lên uống với tôi ly cà phê rồi về. Việc gì đến đã đến, tôi ngã lòng trước tình yêu chân thành của anh dù biết đó là tội lỗi. Anh cũng yêu tôi thật lòng dù gia đình giục cưới vợ, tôi cũng chủ động khuyên bảo anh như thế vì biết mình không xứng với anh.
Sự thật phũ phàng khiến tôi không còn trấn tĩnh được nữa (Ảnh minh họa)
Nói thêm là gia đình anh kinh doanh rất giàu, hình thức anh cũng không xấu và biết nói chuyện, giao tiếp vì anh là dân kinh doanh, nhưng anh bảo không yêu ai được nữa, cũng đi gặp mặt đôi ba lần theo ý ba mẹ và tôi khuyên bảo, nhưng không yêu họ được.
Chúng tôi cứ sống như thế này đến nay đã gần 5 năm, anh sắp bước sang tuổi 35, cũng không đòi hỏi gì ở tôi, chỉ cần cho anh được yêu tôi là đủ, còn mọi chuyện tự tôi quyết định. Tôi muốn chấm dứt để anh có vợ và đỡ áy náy dù quyết định điều này tôi cũng rất đau khổ nhưng anh không muốn. Anh bảo nếu tôi có bỏ anh thì anh cũng sẽ sống như thế này tới khi nào tôi có thể rũ bỏ tất cả để đến với anh.
Tôi không thể dù rằng mình và chồng chỉ sống với nhau về mặt pháp lý, tình cảm đã nguội lạnh nhưng tôi không muốn mình là người chủ động ly hôn và cũng không muốn con gái sau này mang tiếng có bố mẹ hai đời vợ, đời chồng và gia đình hai bên thật sự rất yêu quý vợ chồng tôi.
Chuyện chúng tôi không để gia đình hai bên biết, lễ, tết cả tôi và chồng đều chu toàn bổn phận dâu hiền, rể thảo. Bây giờ tôi phá vỡ tất cả thì không đủ can đảm. Chồng cũng không biết mối quan hệ này của tôi vì chúng tôi đã ly thân gần 7 năm, không quan tâm đến các mối quan hệ tình cảm của nhau nữa.
Có phải tôi quá nhu nhược, không dám vượt qua mọi thứ để đến với anh hay tại tình yêu tôi chưa đủ lớn? Tôi thật sự cũng không biết sao, dù nhiều khi bảo anh lấy vợ nhưng nghĩ đến anh sẽ lấy người khác là tim tôi lại nhói đau. Tôi cũng không biết thật sự mất anh rồi có còn sống nổi nữa không? Nhiều khi tôi cũng thấy mình thật tồi tệ. Giá như tôi cứng rắn hơn thì bây giờ đâu phải đau khổ thế này.
Theo VNE
Sống chung một nhà với... yêu râu xanh Làm dâu, nhiều người phụ nữ đã ức chế, khổ sở vì những kẻ "yêu râu xanh" là người thân của chồng. Chuyện tế nhị, thật khó để thổ lộ, chia sẻ cùng người đầu ấp tay gối. Và vì thế, sự việc cứ ngày một trầm trọng. Bi "sam sơ" ngay trong nhà Lấy chồng, chị Đặng Vương Phương Trâm, (ngụ Củ...