Cụ giáo 80 tuổi và lớp học đặc biệt ở HN
Đến lớp học của cụ giáo Nam, được gặp các bạn cùng cảnh ngộ, được học chữ, làm toán, được vui chơi, những mảnh đời bất hạnh đã thoát ra khỏi tâm trạng mặc cảm.
Đã gần 12 năm trôi qua, 6 buổi mỗi tuần và bắt đầu từ 8h mỗi ngày, người ta vẫn thấy một cựu giáo viên 80 tuổi có mặt ở lớp tình thương trong trường THCS An Dương để dạy chữ miễn phí cho nhóm trẻ khuyết tật.
Từ lúc chỉ có 2 học sinh, hiện giờ lớp học đã có 15 học sinh. Trong lớp học đặc biệt này không chỉ có tiếng cô giảng bài mà còn cả tiếng khóc, tiếng cười ngây ngô, thơ dại của các em thiểu năng trí tuệ.
Người cựu giáo viên đó là cụ giáo Hồ Hương Nam (An Dương, Tây Hồ, Hà Nội). Bước vào tuổi 80, lưng đã còng, tóc đã bạc, cụ giáo Hồ Hương Nam vẫn đều đặn “đứng lớp”, ngày mưa cũng như nắng mà không nhận bất kỳ khoản thù lao nào.
Bà Nam với các học trò đặc biệt của mình
Lớp học của sự góp nhặt yêu thương
Hà Nội những ngày đầu thu tiết trời se lạnh, nắng hanh hao. Tôi tìm đến một căn phòng rộng chừng 12m2, đầy đủ ánh sáng, bàn ghế… được đặt ngay trong khuôn viên trường THCS An Dương.
Tại đây, buổi học vẫn diễn ra đều đặn như mọi ngày. Tuy nhiên, lớp học đã khuyết vài ba học sinh vì các em bị ốm. Các em còn lại đến lớp có em thì ho khù khụ, em thì sụt sịt hắt hơi, có em còn không viết được chữ nào. Thời tiết thay đổi đột ngột khiến cụ giáo thêm lo, thêm thương những học trò tật nguyền ốm yếu.
Ở lớp học khuyết tật ấy, 15 học sinh là 15 hoàn cảnh thương tâm khác nhau. Học sinh bé nhất 8 tuổi và lớn nhất đã ngoài 30. Em thì bị liệt, em bị bại não, câm điếc, thiểu năng trí tuệ hay tự kỷ. Hoàn cảnh gia đình của các em cũng rất éo le. Có em mất cả bố lẫn mẹ, có em bố nghiện ngập, phải sống với ông cụ, gia cảnh nghèo khó.
Mặc cảm tật nguyền và những vất vả trong cuộc sống thường ngày khiến các em sống thu mình. Mãi đến khi được đến lớp học của cụ giáo Nam, được gặp các bạn cùng cảnh ngộ, được học chữ, làm toán, được vui chơi, những mảnh đời bất hạnh đã thoát ra khỏi tâm trạng mặc cảm và dần sống hòa đồng.
Em Nguyễn Anh Tuấn nhà ở tận phường Bách Khoa, 25 tuổi, người to cao, da dẻ trắng trẻo nhưng thiểu năng trí tuệ. Hỏi Tuấn bao nhiêu tuổi, em cười: “8 tuổi” làm cả lớp cười ồ lên. Tôi bỗng thấy xót xa, nghẹn ngào.
Một học trò lớn tuổi nữa là em Đỗ Kim Thúy, 22 tuổi. Từ khi sinh ra, bị liệt nửa người, mẹ mất sớm, gia đình khó khăn. Thúy may mắn tìm được niềm vui và niềm tin vào cuộc sống khi được vào học lớp cụ Nam. Sau 14 năm, em đã đạt đến trình độ cao nhất lớp là học chương trình lớp 4, đọc thông, viết thạo, chữ khá đẹp và nhẩm toán khá nhanh, được bầu làm lớp trưởng.
Thúy hào hứng kể, đến lớp vui lắm, được cụ dạy chữ, dạy hát, bạn nào học giỏi còn được cụ thưởng kẹo, bim bim. Bây giờ, em đã biết đọc, xem ti vi, đi chợ đã biết tính tiền. Em bảo sẽ đi học đến đến khi nào cụ không dạy nữa mới thôi.
Video đang HOT
Một trường hợp nữa là Lưu Hồng Dương, 31 tuổi và đã gắn bó với lớp học này từ những ngày đầu tiên. Dương bị thiểu năng trí tuệ, liệt toàn thân, tay co quắp, không cầm nắm được gì. Ngày trước, Dương chỉ nằm hoặc ngồi một chỗ, tính khí thất thường, hay nổi nóng vô cớ. Nhưng nay, Dương đã biết đọc báo, đã cầm bút viết được những chữ đơn giản.
Trong cuộc sống, Dương, lạc quan, vui vẻ hơn, biết tự xúc cơm ăn, trò chuyện với mọi người, kể chuyện trường lớp và bạn bè, đọc báo, xem ti vi chứ không sống thu mình như trước.
Cụ Nam bộc bạch: “Hơn 10 năm qua, tôi thiết tha, gắn bó với các học trò như con, cháu của mình. Đến lớp nhìn các cháu ngồi cặm cụi viết, làm toán, ê a đánh vần là tôi thấy mình khỏe ra. Các cháu đến đây đều rất yêu thương nhau. Tôi rất vui khi cuối đời mình còn làm được việc hữu ích, phục hồi chức năng trí tuệ cho các cháu, để các cháu biết đọc, biết viết, xem ti vi, viết thư cho người thân nơi xa”.
Bà tiên và ước mơ giản dị
Cụ giáo Hồ Hương Nam sinh năm 1933, quê ở Huế, là học sinh miền Nam ra Bắc tập kết. Tốt nghiệp lớp đào tạo sư phạm cấp tốc, năm 1955 cô nữ sinh Đồng Khánh xung phong vào Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình dạy học. Năm 1957 cô giáo Nam được điều ra Hà Nội, về dạy ở trường cấp 2 An Dương, phường Yên Phụ cho đến ngày nghỉ hưu.
Gần 30 năm đứng trên bục giảng, đào tạo bao lớp học trò thân yêu, cô giáo Nam được tặng thưởng nhiều bằng khen, giấy khen. Một hôm ra thắp hương ở đài tưởng niệm các nạn nhân bị trận bom B52 Mỹ hồi tháng 12/1972 ở khu tập thể An Dương, cụ Nam gặp một bà cụ cõng trên lưng đứa cháu liệt nửa người. Hình ảnh ấy cứ ám ảnh khiến cụ Nam có ý định dạy cái chữ cho trẻ khuyết tật.
Nhớ lại ngày ấy, cụ Nam chia sẻ: “Nhiều lúc tôi định bỏ cuộc, nhưng nghĩ lớp mới bắt đầu mà đã tan thì phụ lòng cha mẹ các cháu. Không biết đến bao giờ các cháu khuyết tật mới biết viết, biết đọc? Nghĩ mà thương các cháu lắm! Điều đó khiến tôi quyết tâm duy trì lớp học khuyết tật này đến bây giờ”.
Được con cháu ủng hộ, cụ giáo xin UBND phường Yên Phụ cho mượn trụ sở tuần tra của cụm dân cư số 6 làm lớp học, lúc đầu chỉ vẻn vẹn 3 học sinh. Ban đầu, chính bố mẹ các em cũng không tin con mình có thể học được, không tin cụ giáo già có thể “thuần” được tụi trẻ chứ chưa nói gì đến việc giúp trẻ biết chữ. Nhưng chỉ sau vài buổi đứng ngoài cửa sổ xem con học, họ đã yên tâm giao con cho cụ. Dần dần lớp học đông thêm, nhà chật hẹp, không đủ chỗ dạy các cháu, cụ Nam đi cầu cứu các cơ quan, tổ chức, xin địa điểm mở lớp.
Khi còn là giáo viên trường THCS An Dương, cụ biết có một gian phòng rộng 12m2 rất tiện cho việc mở lớp. Nghĩ là làm, cụ đi xe ôm lên Phòng Giáo dục và Đào tạo quận Tây Hồ đề đạt nguyện vọng. “Có lần tôi đã khóc trước các đồng chí ấy. Các đồng chí ấy thông cảm và cử người đến trường THCS An Dương khảo sát, cô hiệu trưởng nhà trường Trần Thị Vân đồng ý ngay” – cụ Nam tâm sự.
Từ đấy, cụ Nam có lớp dạy học đàng hoàng. Lớp học của cụ thường nhận từ 10-15 học sinh, độ tuổi từ 6 đến ngoài 30, hầu hết bị tật nguyền ở phường và có một số từ quận khác đến. Kinh phí hoạt động của lớp như mua sắm sách vở, thiết bị, đồ dùng học tập đều lấy từ tiền túi của cụ, không yêu cầu các phụ huynh đóng góp. Giáo án thì tự biên, tự diễn, trong lớp có đến 5 – 6 chương trình khác nhau, cháu tập viết, cháu tập nói, cháu rèn chữ, cháu học toán…
Không có kinh phí, thi thoảng nhận được từ một vài cá nhân, tổ chức có lòng hảo tâm ủng hộ mua thiết bị học tập. Còn tiền điện, nước của lớp học được nhà trường lo hộ.
Cụ Nam tâm sự: “Nhờ hoạt động nhiều, tham gia hầu hết các tổ chức hội và dạy lớp học tình thương nên tôi sống vui, sống khỏe ra, bệnh cao huyết áp cũng bị đẩy lùi. Xa các cháu tôi rất nhớ. Hôm nào được phê điểm khá cho các cháu là tôi vui. Hạnh phúc lớn nhất đời tôi là được làm nhịp cầu giúp những người tật nguyền vào đời”.
Vậy là đã 12 năm trôi qua, không biết bao ngày với những kỷ niệm đứng lớp, nhiều học trò vẫn theo học từ những ngày đầu tiên. Còn với cụ giáo Nam, tuổi ngày một cao, cụ lại lo lắng về những ngày tháng tiếp theo sẽ còn không ít khó khăn nhưng những tình cảm dành cho những đứa trẻ tật nguyền vẫn dâng đầy.
Với cụ, được hàng ngày đứng trên bục giảng để dạy chữ cho học sinh đặc biệt là một niềm hạnh phúc lớn lao, ở đó có niềm vui, niềm tự hào của người thầy khi thấy các học sinh khuyết tật của mình ngày một tiến bộ, thay đổi.
Ghi nhận và cảm phục
Cô Trần Thị Vân (Hiệu trưởng trường THCS An Dương) tâm sự: “Tôi thật sự quý trọng những gì cụ Nam đang làm cho các em khuyết tật. Lúc đó trường còn nhiều khó khăn nhưng vẫn bố trí cho cụ và các em một lớp học với đầy đủ bàn ghế, dụng cụ giảng dạy. Hàng năm, trường cũng tổ chức các chương trình giao lưu, tặng quà cho các em vào dịp khai giảng hay bế giảng năm học. Đó cũng là lần đầu tiên những học sinh của cụ Nam được hòa đồng cùng bạn bè đồng trang lứa. Và cụ không chỉ dạy chữ mà còn dạy các em vượt qua mặc cảm để hòa nhập cộng đồng”.
Theo 24h
Vui hội Trăng Rằm với trẻ em khuyết tật
Với mong muốn mang đến một đêm Trung thu ấm áp và ý nghĩa, Đại đức Thích Đình Tuệ -Trụ trì chùa Phúc Thành (Hưng Nguyên) phối hợp với các ban ngành, các doanh nghiệp tổ chức tặng quà cho các em khuyết tật Trung tâm dạy nghề người tàn tật Nghệ An.
Tối ngày 28/9, tại Trung tâm dạy nghề người tàn tật Nghệ An đã diễn ra Chương trình vui Trung thu cùng trẻ em khuyết tật. Chương trình diễn ra trong không khí vui tươi, an lành và mang đến một cái Tết Trung thu đầm ấm cho những trẻ em tàn tật, không có cơ hội vui chơi như những trẻ em bình thường khác. Đại đức Thích Đình Tuệ - trụ trì chùa Phúc Thành (Hưng Nguyên, Nghệ An) cùng các phật tử và các nhà hảo tâm đã đến tổ chức một đêm Trung thu đầy ý nghĩa cho trẻ em khuyết tật ở Trung tâm này.
Các em trong đội văn nghệ của Trung tâm khuyết tật chụp ảnh kỷ niệm đêm hội Trăng rằm.
Trung tâm dạy nghề người tàn tật Nghệ An là nơi chăm sóc nuôi dưỡng và dạy nghề cho hơn 200 trẻ em, thanh thiếu niên là nạn nhân chất độc da cam, trẻ em tàn tật, khuyết tật lang thang cơ nhỡ. Nhiều năm qua, Trung tâm đã dạy nghề miễn phí và tạo công ăn việc làm cho hàng trăm thanh thiếu niên khuyết tật. Nơi đây đã thực sự trở thành mái nhà của những người tàn tật, giúp họ tự tin hơn vững bước trong cuộc sống, hòa nhập với cộng đồng.
Đến với đêm hội Trung thu, các em khuyệt tật được vui chơi thỏa thích, được quây quần bên nhau, vừa chuyện trò, vừa thưởng thức bánh kẹo và được xem những màn múa lân độc đáo cùng những tiết mục văn nghệ của đoàn ca múa nhạc dân tộc tỉnh Nghệ An và những tiết mục "cây nhà lá vườn" của các em khuyết tật tại trung tâm. Những tiếng cười trên khuôn mặt ngây thơ của các em, những tiếng hò reo cỗ vũ xen lẫn những màn biểu diễn văn nghệ như xua đi bớt phần nào những nỗi đau trên cơ thể của các em.
Đại đức Thích Đình Tuệ trao quà cho các em.
Cũng trong đêm hội Trung thu, thầy Đình Tuệ đã tặng 150 phần quà trị giá 15 triệu đồng cho những trẻ em có hoàn cảnh khó khăn chăm ngoan học giỏi, biết vươn lên phấn đấu trong học tập và trao hơn 200 phần quà gồm bánh kẹo cho những trẻ em khuyết tật tại trung tâm.
Tại đêm trao quà, Đại đức Thích Đình Tuệ chia sẻ: "Với mong muốn các em có một đêm Trung thu thật vui vẻ, ấm áp, nhà chùa cùng các nhà hảo tâm đã gom góp những tấm lòng nho nhỏ của mình để tổ chức cho các em một đêm Trung thu ý nghĩa, ấm áp tình thương yêu. Nhà chùa mong muốn các em cố gắng chăm ngoan học giỏi và phấn đấu trong cuộc sống để làm được những điều có ích cho xã hội. Thầy yêu các em lắm! Qua đây thầy cũng xin cảm ơn và chúc những nhà mạnh thường quân luôn khỏe mạnh để đồng hành cùng nhà chùa ủng hộ cho những trẻ em khuyết tật có hoàn cảnh khó khăn".
Ông Phan Bùi Hải - Giám đốc Trung tâm dạy nghề người tàn tật Nghệ An gửi lời cảm ơn tới thầy cùng các phật tử chùa Phúc Thành và các nhà hảo tâm đã ủng hộ nhà trường: "Thay mặt các em, xin gửi lời cảm ơn tới thầy Đình Tuệ cùng các phật tử chùa Phúc Thành và các nhà hảo tâm đã tổ chức cho các em khuyết tật của trường một đêm Trung thu thật ấm áp. Các em xin hứa sẽ cố gắng chăm ngoan học tập, để sau này ổn định cuộc sống, hòa nhập với cộng đồng, giảm bớt gánh nặng cho gia đình và xã hội".
Tại Hà Nội, tối ngày 28/9, Cục Phòng Chống HIV/AIDS, Quỹ hỗ trợ người nhiễm HIV/AIDS Bộ Y tế và Sở Lao động thương binh xã hội thành phố Hà Nội đã tổ chức chương trình "Lễ hội trăng rằm" đầy ý nghĩa cho các em tại Trung tâm giáo dục và Lao động số 2 ( xã Yên Bài, huyện Ba Vì), nơi đang nuôi dưỡng 62 trẻ bị bỏ rơi và nhiễm HIV, trong đó có những trẻ có hoàn cảnh đặc biệt.
Các cháu thuộc Trung tâm giáo dục và Lao động số 2 cùng tham dự "Lễ hội trăng rằm. (Ảnh: Nhữ Trang)
Các em thích thú khi được Chị Hằng, Chú Cuội kể chuyện và cùng múa, hát theo khi thưởng những tiết mục văn nghệ do chính các bạn mình ở Trung tâm biểu diễn. Cảm động nhất phải nói đến tiết mục "Gặp mẹ trong mơ", của bạn em nhỏ tại trung tâm...
"Qua các tiếp mục văn nghệ của các cháu, chúng tôi cảm nhận được sự sự khát khao và lỗ lực vươn lên của các cháu. Cần có thêm nhiều hoạt động hơn nữa để các cháu có điều kiện kết nối, hòa nhập với cộng đồng..." - Ông Chu Quốc Ân, Phó Cục trưởng Cục Phòng, chống HIV/AIDS chia sẻ. Cũng trong chương trình, đại diện Cục Phòng Chống HIV/AIDS đã trao tặng 130 suất quà cho trung tâm bao gồm lồng đèn, bánh trung thu, gấu bông, kẹo, đồ xếp hình.
Tại Đà Nẵng, tối 26/9, hơn 700 bệnh nhân nhi đang điều trị tại Bệnh viện Phụ sản - Nhi Đà Nẵng đã có một đêm "phá cỗ" thật vui vẻ và đầy ý nghĩa.
Với chủ đề Đêm hội "Vầng trăng yêu thương", Ban tổ chức muốn mang đến sự yêu thương, ấm áp của những tấm lòng, của xã hội tới các bệnh nhi đang điều trị tại đây nhằm tiếp thêm sức mạnh cho các em vượt qua bệnh tật đặc biệt là đối với những bệnh nhi mắc bệnh hiểm nghèo.
Dù đang bị bệnh nhưng các em nhỏ rất tích cực tham gia các trò chơi do các anh chị tổ chức.
Háo hức với các trò chơi
Mỗi bệnh nhi được tặng một phần quà gồm bánh trung thu, đèn lồng, sữa và các loại bánh kẹo khác. Đối với 66 bệnh nhi bị bệnh hiểm nghèo còn được tặng thêm 500 ngàn đồng. Tổng giá trị quà cho đêm hội này là gần 60 triệu đồng.
Ban tổ chức tặng quà Trung thu cho các bệnh nhi
Theo Dantri
Bà tiên của trẻ tật nguyền Bước vào tuổi 80, lưng đã còng, tóc đã bạc, bà giáo Hồ Hương Nam vẫn đều đặn "đứng lớp" 6 buổi một tuần, ngày mưa cũng như nắng mà không nhận bất kỳ khoản thù lao nào. Học trò của bà là 15 đứa trẻ sinh ra đã chịu thiệt thòi vì những khuyết tật bẩm sinh. Lớp học đặc biệt Tôi...