Cú điện thoại nghiệt ngã của bố chồng
‘Từ nay vợ chồng tao không coi mày là con dâu nữa, tao không có loại con dâu như mày. Tao cấm mày về nhà này’ rồi bố chồng tôi tắt máy.
Chào mọi người, đây là lần đầu tiên tôi viết tâm sự, hy vọng mọi người sẽ cảm thông, chia sẻ và cho tôi những lời khuyên chân thành nhất.
Tôi lấy chồng cách đây 2 năm, chúng tôi đã có một đứa con gần 1 tuổi. Khúc mắc với gia đình nhà chồng bắt đầu từ khi tôi sinh con, một cô con gái đáng yêu. Lúc con nhỏ, tôi phải nhờ mẹ chồng trông cháu hết vì mẹ đẻ của tôi yếu. Bọn tôi vẫn khó khăn nên lúc đó không thuê người khác trông coi được.
Hồi đó, chồng tôi đi làm về muộn tôi rất hay cằn nhằn. Khi anh mất việc, muốn vay vốn mua ôtô, trong khi hai vợ chồng đang ở thuê nên tôi không đồng ý, thành ra hai vợ chồng thường xuyên cãi nhau, tôi lúc đó ra sức khuyên anh ấy phải đi tìm việc làm mới, còn mẹ chồng tôi không hài lòng về việc đó. Bố chồng tôi, em chồng tôi sau khi nghe mẹ chồng kể chuyện về tôi cũng tỏ ra không hài lòng.
Tháng 8/2015, mẹ chồng tôi lên ở cùng để trông em bé hàng xóm, lương tháng được 3 triệu đồng. Mẹ chồng tôi rất chịu khó và giúp vợ chồng tôi rất nhiều việc. Tôi cũng cố gắng để bà không phải làm nhiều việc nhà nhưng mẹ chồng tôi vẫn giúp vợ chồng nấu cơm tối, phơi, gấp quần áo, hay đi chợ.
Ảnh minh họa
Vì biết mẹ trông em bé kia cũng mệt nên mọi việc của con gái tôi tranh thủ làm hết. Buổi tối, tôi cũng chỉ thích con gái ngủ với vợ chồng tôi nên bà không hài lòng vì cũng thích ngủ với cháu.
Bố mẹ chồng tôi là người tốt tính nên đòi hỏi các con cũng phải rộng rãi theo. Chẳng hạn như về quê thì cho mỗi cháu bao nhiêu mà gia đình nhà họ còn khá giả hơn nhà mình nhiều. Rồi tôi có 5 chỉ vàng của hồi môn, nhà hàng xóm quê chồng tôi cưới con dâu về nhưng bác ấy không có cho con dâu nên bố chồng tôi lấy luôn 5 chỉ đó đưa cho bác ấy mà không hề hỏi ý kiến của vợ chồng tôi.
Khi mua một mảnh đất 800 triệu ở Hà Nội, vợ chồng tôi có vay em chồng 500 triệu, hai đứa tiết kiệm được hơn 200 triệu, còn lại đi vay vì bên ngoại không có cho, ông bà nội cũng không có nên tôi bảo mẹ chồng tôi đòi 5 chỉ đó. Bố mẹ chồng tôi không hài lòng nên kết luận tôi ki kẹt.
Cuối năm 2015, em chồng tôi về nước, mẹ chồng tôi cũng nghỉ việc trên này về quê hẳn, trùng đợt nghỉ phép của tôi nên tôi đưa con gái ra sân bay đón cô rồi cùng về quê chơi.
Tối hôm đó, sau khi cả nhà cơm nước xong, em chồng tôi có bảo, người tính toán thì mới nhanh giàu được. Bố mẹ cũng tính toán cho giầu khi mỗi tháng bà có 3 triệu tiền lương, em chồng biếu 5-7 triệu, hai ông bà sống ở quê mà tháng nào cũng thiếu tiền. Rồi bất chợt em hỏi tôi làm ngân hàng, hay tiếp xúc với người nhiều tiền có thấy đúng không.
Khi đó tôi cũng thật thà bộc bạch rằng, khách hàng người đi gửi tiết kiệm nhiều tiền mà vẫn tính toán lắm, tính toán đến từng đồng một. Tôi đã sai khi nói như vậy.
Mẹ chồng tôi nghe vậy nói là ‘Mẹ nói với con, 10 người làm ngân hàng thì 11 người tính toán chi ly’. Bố chồng tôi lại nói, nhìn cách ăn mặc thì biết người thoáng mặc rộng, người ki bo thì mặc chật. Con dâu thì có tìm được cái áo nào rộng đâu. Người tôi gầy nên không mặc rộng, chỉ mặc vừa vặn thôi. Hôm đó buồn lắm nhưng tôi chỉ im lặng đi rửa bát.
Video đang HOT
Sáng hôm sau, khi tôi đang nấu đồ ăn sáng trong bếp thì nghe tiếng ông quát con gái đang ngồi trên bàn: ‘Ngồi trên bàn để ngã lộn cổ chết à’. Bình thường ông rất nhẹ nhàng với cháu nhưng hôm ấy chắc ghét tôi nên quát cháu lớn tiếng như vậy.
Con gái nghe ông quát giật mình khóc toáng lên, ông bỏ đi còn bà thì chạy ra chỗ tôi nấu ăn bảo tôi không biết dỗ con hay sao mà để con khóc như thế.
Ảnh minh họa
Tôi vẫn buồn chuyện tối qua, với lại nghĩ ông bà sao không dỗ cháu nên đến nói ‘Con nín đi không khóc nữa, ông không mắng con đâu. Ông mắng mẹ đấy vì mẹ không biết bảo con để con ngồi lên bàn’. Mẹ chồng tôi nghe thấy thế chạy lên phòng em chồng nói gì tôi không rõ.
Hôm sau, hai vợ chồng tôi lên Hà Nội để đi làm, em chồng cũng lên theo bảo đi chơi vài hôm. Rồi em rủ vợ chồng tôi đi ăn trưa gần cơ quan. Lúc đầu rất vui vẻ, ăn xong rồi em nói: ‘Sao hôm trước chị nói bố thế, về xin lỗi đi, không thì không được ăn Tết ở nhà đâu’.
Tôi sốc quá nhưng không nói gì. Rồi em ấy nói hết các chuyện nào là không cho mẹ ngủ cùng cháu, cằn nhằn vì anh đi làm về muộn, ăn được mà không ăn để người gầy bố mẹ mang tiếng… Em chồng tôi còn viện dẫn hình ảnh con dâu nhà bác họ sống thế nào mà nhà cửa êm ấm, không để xảy ra điều tiếng gì.
Tôi giải thích, chuyện cằn nhằn đã là quá khứ, bây giờ hai vợ chồng tôi sống tốt rồi. Còn chuyện không cho mẹ ngủ cùng cháu vì sợ mẹ làm giúp việc nhà họ cả ngày mệt nên tối muốn để mẹ nghỉ ngơi. Chuyện nói sai hôm trước cuối tuần sẽ về xin lỗi bố.
Còn chuyện bố mẹ nói chị ki kẹt thì em cũng nên xem lại từ phía chị, anh chị đang nợ nần tiền đất, bố không có bảo hiểm, hàng năm anh chị vẫn cố đóng cho bố mức 20 triệu/năm nhưng bố không biết.
Tối hôm đó, cả nhà sang nhà bác họ chơi, em chồng cứ liên miệng bảo ‘chị phải học chị H. cách chăm con, nhìn con chị ấy bụ bẫm như thế, học cách nấu nướng đi, học cách nói chuyện với người lớn…’. Hôm đó, tôi ức chế lắm nhưng vẫn cố nín nhịn.
Tối hôm đó, em chồng tôi hỏi cuối tuần nay về nhà xin lỗi bố chứ, tôi bảo tuần sau về vì ngày nghỉ lễ sợ người đi lại đông đúc, cháu còn nhỏ dễ ốm. Thế là nó bảo tôi sao trưa bảo cuối tuần về giờ lại không. Hai chị em nói qua nói lại một lúc thì nó bảo, anh chị ly dị đi.
Lúc đấy tôi khóc bảo, ‘chị tưởng em đứng về phía chị, đi Tây về có cái nhìn khác. Đáng nhẽ ra, anh em, bố mẹ trong nhà phải vun đắp cho anh chị được ở với nhau, đây em hết lần này đến lần khác bảo anh chị ly hôn. Em không thương cháu mình à?’.
Lúc đó, em chồng tôi hét ầm lên: ‘Bà tuổi gì mà đòi tôi coi là chị (tôi ít hơn em chồng 2 tuổi). Con gái bà từ nhỏ đã được bà ngoại bế hôm nào chưa? Bà không biết dạy con, nấu một bữa ăn không xong, đã ngu thì người ta dạy phải biết nghe chứ’.
Tôi tức quá bảo: ‘Bà ngoại ốm đã biết rồi còn nói, còn tôi không biết nấu ăn thì mấy năm nay ai nấu cho anh cô ăn, ai về quê một mình nấu nướng cho cả nhà, ai nuôi cháu cô lớn. Còn tôi ít tuổi hơn cô nhưng vẫn là chị dâu cô vì tôi được nhà cô cưới hỏi đàng hoàng’.
Em chồng tôi liền cãi lại: ‘Bố mẹ tao không muốn loại gái quê như mày về làm dâu. Tưởng học giỏi thì đồng ý nhưng mày ngu lắm, bố mẹ mày cũng ngu’. Tôi lúc đó làm ầm lên, dọa sẽ gọi điện về quê xem bố mẹ chồng dạy dỗ con kiểu gì mà dám chửi người tuổi bố mẹ mình ngu.
Lúc đó, chồng tôi không nói gì mà quay lại tát tôi rồi em chồng đòi bỏ về luôn trong đêm. Nhưng tôi bảo, cô cứ ở lại còn tôi sẽ đi nhưng chồng tôi giữ chìa khóa xe không cho đi.
Sáng hôm sau, chồng tôi đưa em gái về quê rồi quay lên xin lỗi tôi. Tết, hai vợ chồng bế con về quê ăn Tết. Chờ đến 8, 9 giờ tối, bố mẹ chồng và em chồng mới đi chơi về mở cửa cho hai vợ chồng vào nhà.
Tôi chào hỏi và vào nhà nói chuyện, tôi xin lỗi bố chồng vì lời nói sai trước đó. Bố chồng tôi bảo là năm sau hãy nói chuyện, Tết năm nay mày với con gái về quê ngoại ăn Tết đi vì giờ có em về ăn Tết là vui rồi. Tôi tủi quá bảo vâng ạ rồi xin phép đi. Mẹ chồng tôi theo bảo là cứ ở lại, bố nói thế chứ về ngoại là mãi mãi không quay lại được. Rồi tôi ở lại nhà chồng ăn Tết đến mùng 2 thì về quê.
Đến Tết Thanh minh vừa rồi, em chồng tôi lại về nước và tôi định về quê chồng chơi thì bố chồng gọi điện bảo: ‘Từ nay vợ chồng tao không coi mày là con dâu nữa, tao không có loại con dâu như mày. Tao cấm mày về nhà tao nữa’ rồi bố chồng tôi tắt máy. Tôi không kịp nói cũng không dám gọi lại. Hôm sau, mẹ chồng tôi lên thăm cháu, chỉ bảo vì bố khó tính.
Bây giờ, cuộc sống của vợ chồng tôi vẫn ổn nhưng bố chồng thì đã từ mặt, còn em chồng hủy kết bạn trên facebook. Hai vợ chồng đang tính bán đất đi để trả em chồng vì giờ nó không muốn cho vay tiền nữa.
Thực sự, chuyện gia đình căng thẳng đang ám ảnh tôi vào cả giấc mơ, tôi sợ bố chồng và em chồng đến mức chẳng dám gọi điện về. Nhưng tôi không muốn mối quan hệ căng thẳng nữa vì còn chồng, còn con gái tôi. Tôi phải làm sao lúc này đây? Xin hãy cho tôi vài lời khuyên.
Theo Người Đưa Tin
Đêm tân hôn nghiệt ngã với cái màng trinh giả
Mai thở phào nhẹ nhõm vì mọi chuyện đã êm xuôi nhưng tới nửa đêm thì chỗ đó của Mai đau dữ dội. Mai trằn trọc tỉnh dậy, bật đèn đi vào nhà vệ sinh thì hốt hoảng khi thấy máu đang chảy thành dòng dưới chân mình.
Mối tình đại học đẹp như mộng rồi cũng vụn vỡ tan tành khi Trung bỏ Mai đi theo tiếng gọi của đồng tiền. Mai đã yêu Trung bằng tất cả những gì Mai có nhưng đổi lại chỉ là sự phản bội cay đắng và dứt tình chỉ bằng một câu nói:
- Xin lỗi, em cho anh mọi thứ em có nhưng thứ anh cần nhất là tiền thì em lại không thể cho anh được.
Nhìn Trung bước lên ô tô cùng người phụ nữ đó, giây phút ấy Mai không hề cảm thấy đau đớn, mà ngược lại, Mai cảm thấy may mắn vì bộ mặt thật của Trung đã sớm lộ ra. Nhưng tận sâu trong thâm tâm, Mai vẫn thấy tim mình đau đớn lắm. Con gái mà chỉ cứng rắn ngoài miệng thôi chứ trong lòng đã mềm hơn bún rồi.
Mai dồn hết tâm trí vào chuyện học hành, không quan tâm tới bất cứ thứ gì khác. Vết thương lòng chưa lành nên Mai không thể mở cửa trái tim với bất kì người con trai nào khác. Cho đến năm Mai tròn 25 tuổi.
- Sếp mới khó tình nhưng đẹp trai lắm, lại còn chưa vợ nữa.
Mai thở phào nhẹ nhõm vì mọi chuyện đã êm xuôi nhưng tới nửa đêm thì chỗ đó của Mai đau dữ dội. (Ảnh minh họa)
Cả đám nhân viên nữ xôn xao đã cả tuần nay vì vị sếp mới sắp đến công ty Mai. Mấy thứ phù phiếm đó, Mai chẳng quan tâm. Cho tới khi Mai chạm mặt Phong, vị sếp mới ấy. Do mải nhắn tin điện thoại, Phong đã va vào Mai và bị Mai mắng cho một trận té tát. Tính khí dữ dằn đó của Mai thế nào lại gây ấn tượng với Phong. Làm việc cùng, có nhiều cơ hội tiếp xúc cùng nhau, tình cảm giữa họ nảy sinh trong sự ngạc nhiên của tất cả mọi người. Chẳng phải điều kì diệu vẫn luôn xảy ra trong cuộc sống này đấy sao . Chỉ có điều.
Trong công việc, Phong là người rất nghiêm khắc, trong cuộc sống cũng vậy. Qua cách nói chuyện, qua hành động thì có thể đoán biết được Phong là một người rất gia trưởng. Mà đàn ông gia trưởng rất đặt nặng chuyện trinh tiết của người con gái mình yêu:
- Anh yêu em vì nghĩ em là người con gái trong sáng, luôn biết giữ mình.
Câu nói của Phong khiến Mai giật mình. Mai đã không còn giữ được mình khi yêu Trung. Không lẽ bây giờ vì chuyện này mà tình yêu của Mai lại đứt đoạn giữa đường một lần nữa hay sao? Trong khi Mai thật sự yêu Phong, Mai cần có Phong trong cuộc sống này. Nhất là khi Phong đã ngỏ lời cầu hôn Mai và lồng vào tay Mai chiếc nhẫn ấy. Gia đình Phong cũng rất quý mến Mai, bố mẹ Phong là người sống rất tình cảm. Tất cả những điều đó thôi thúc Mai phải tìm mọi cách để níu giữ tình yêu này. Và Mai, đã tới thẩm mỹ viện để nhờ y học vá víu cuộc đời mình.
Đám cưới của Mai và Phong rất đông khách tới dự. Bận tiếp khách nhưng không khi nào Phong không để mắt, không quan tâm tới Mai. Mai biết, nhiều ánh mắt đang phải hờn ghen với hạnh phúc của mình. Phong còn thì thầm vào tai Mai:
- Em đẹp lắm, anh rất tự hào về em. Anh chỉ muốn tất cả về thật nhanh để anh được ở bên em ngay thôi!
Nằm trên giường bệnh, cầm trên tay lá đơn ly hôn mà nước mắt Mai lăn dài. (Ảnh minh họa)
Giọng Phong hớn hở khiến Mai bỗng thấy lo sợ. Mai chỉ sợ bí mật kia của mình sẽ bị bại lộ. Và Mai chưa thể tưởng tượng được cái kết của nó. Rồi đêm tân hôn cũng tới. Sau một hồi vật vã, Phong cũng phá vỡ được bức tường thành của Mai. Mai cố gắng tỏ ra đau đớn nhất có thể, bấu chặt vào người Phong. Chứng kiến sự trong trắng hiện lên trên tấm ga giường trắng, Phong ôm chặt lấy Mai hạnh phúc.
- Cảm ơn em đã dành lần đầu tiên cho anh.
Mai thở phào nhẹ nhõm vì mọi chuyện đã êm xuôi nhưng tới nửa đêm thì chỗ đó của Mai đau dữ dội. Mai trằn trọc tỉnh dậy, bật đèn đi vào nhà vệ sinh thì hốt hoảng khi thấy máu đang chảy thành dòng dưới chân mình. Mai bước vội vào nhà tắm, hy vọng một lúc thì tình trạng sẽ tốt hơn. Nhưng không, càng lúc càng đau, máu vẫn chảy ra không ngừng, Mai bắt đầu lả dần đi. Đúng lúc ấy thì Phong đẩy cửa bước vào, chứng kiến cảnh tượng trước mắt, Phong vội vã gọi xe cấp cứu. Tỉnh dậy, Mai không thấy Phong bên cạnh, chỉ thấy có mẹ Mai với nét mặt rầu rĩ. Mai bắt đầu thấy lo lắng thì Phong bước vào:
- Cô giỏi thật, dám lừa cả tôi cơ đấy! Đi vá trinh ư? Cô nghĩ tôi là thằng ngu hay sao? Ký vào đơn ly hôn đi, đồ dối trá! - Phong hét lên giận dữ
Thì ra cái màng trinh giả đã khiến Mai gặp nạn và bác sĩ đã nói tất cả với Phong. Nằm trên giường bệnh, cầm trên tay lá đơn ly hôn mà nước mắt Mai lăn dài. Mai chỉ muốn tìm hạnh phúc cho mình, lẽ nào là sai? Còn Phong nữa, không lẽ Phong yêu Mai chỉ vì nghĩ Mai vẫn còn trinh trắng ư? Cái kết này có quá nghiệt ngã với Mai rồi không?
Theo Một Thế Giới
Buổi ra mắt nghiệt ngã Trở lại thành phố từ buổi ra mắt ấy, Vy đóng cửa phòng kín và khóc nức nở, Vy hiểu rằng chuyện cổ tích không đến với nàng Lọ Lem đời thực... Vy là một cô gái khi sinh ra đã kém phần may mắn hơn đám bạn cùng lứa. Vì khuôn mặt của cô dù có nét rất xinh đẹp, thanh tú...