Cú chạm mặt tình cũ đau đớn giữa đêm trong nhà nghỉ
Tôi giật mình khi anh gọi tên mình và suýt đánh rơi chùm chìa khóa khi nhận ra tình cũ.
Đàn bà ai chẳng có những phần quá khứ yêu đương mà không muốn chồng biết đến. Tôi cũng nghĩ vậy nên khi đến với anh, người chồng hiện tại của tôi, tôi đã chôn vùi tất cả những kỷ niệm về mối tình cũ vào quên lãng và coi như đó là bí mật sống để bụng chết mang theo dù cho chuyện của tôi cũng không có gì quá uẩn khúc.
Năm thứ nhất đại học, tôi có mối tình đầu với người bạn trai đồng hương học chung lớp suốt thời phổ thông. Tình yêu của chúng tôi thuở đó rất đẹp với bao mơ ước và tương lai. Chúng tôi đã xác định sẽ đi đến kết hôn nên từng vượt quá giới hạn.
Tôi nên làm gì để chồng bớt giận? (Ảnh minh họa)
Tuy nhiên, sau khi ra trường và theo những chuyến công tác dài ngày, anh bỗng đổi tính nết, trở nên bệ rạc, sống buông thả. Anh thường xuyên có quan hệ với gái bán hoa và lao vào mấy trò cá cược đỏ đen. Khuyên giải anh không được, tôi đành chia tay trong nước mắt.
Kể từ phút nói lời chia tay, tôi không bao giờ còn gặp lại hay giữ bất kỳ liên lạc nào với người cũ nữa. Tôi quan niệm rằng, đã chia tay thì cần dứt hẳn khỏi cuộc đời nhau để không làm đau người đến sau. Dù vậy, phải rất lâu sau mối tình đầu 5 năm này, tôi mới lấy lại được thăng bằng.
Tôi gặp anh, người chồng hiện tại của tôi, trong một cuộc hội thảo và gần như có cảm tình với nhau ngay trong lần gặp đầu này. Chúng tôi lấy số điện thoại để liên lạc với nhau và chỉ sau 3 tháng quen biết, chúng tôi chính thức hò hẹn, yêu đương.
Chúng tôi khá hợp nhau ở mọi mặt, từ quan điểm sống cho đến tính cách sống hướng nội, tình cảm chân thành và đặc biệt là chung thủy. Tôi rất ghét tính trăng hoa. Còn anh cũng tuyên bố rằng trong mọi sai lầm có thể bỏ qua, nhưng khi đã phản bội nhau thì chỉ còn cách duy nhất là chia tay.
Trước khi yêu tôi, anh cũng từng yêu hai người nhưng tình cảm của anh trong sáng, chưa từng vượt quá giới hạn. Có lần anh bảo, anh không quá coi trọng chuyện trinh tiết nhưng phụ nữ mới yêu mà đã lên giường với người khác thì anh thấy khó chấp nhận.
Cũng vì lời tuyên bố này của anh mà tôi đành giấu nhẹm chuyện từng chung sống với bạn trai cũ. Tôi coi như đó là bí mật của riêng mình.
Video đang HOT
Và sau hơn 1 năm yêu nhau, chúng tôi đã quyết định tổ chức đám cưới dù khi đó chúng tôi còn đang bộn bề những khó khăn. Cả hai đều là dân tỉnh lẻ lập nghiệp ở thành phố, cả hai bên gia đình đều không dư dả kinh tế nên khi cưới chúng tôi xác định sẽ phải thuê nhà lâu dài.
Dẫu vậy, cuộc sống những năm đầu sau kết hôn của chúng tôi khá êm ấm và có thể nói là hạnh phúc. Chúng tôi tin tưởng nhau trong mọi việc và hiểu nhau đến độ chỉ cần nhìn ánh mắt có thể hiểu người kia đang suy nghĩ gì. Rồi khi con gái chúng tôi chào đời, niềm hạnh phúc càng tăng lên gấp bội khi mỗi ngày trở về nhà sau giờ làm việc, chúng tôi lại có thêm một niềm vui chăm sóc con cùng nhau.
Cuộc sống của chúng tôi có lẽ sẽ chẳng có gì đáng nói nếu không có những ngày nắng nóng vừa qua. Vì căn nhà thuê của chúng tôi hay bị mất điện nên hôm qua đêm nóng, không ngủ được, tôi cùng chồng phải bồng bế con ra nhà nghỉ thuê phòng.
Tuy nhiên, một tình huống không thể ngờ được đã xảy ra tại nhà nghỉ. Đêm đó, khi vừa đến nhà nghỉ, khi cả gia đình đang đứng mở cửa phòng thì thấy một cặp đôi đang dìu nhau tiến đến cánh cửa phòng đối diện. Tôi giật mình khi người đàn ông gọi tên mình và tôi suýt đánh rơi chùm chìa khóa khi nhận ra người yêu cũ.
Nhìn anh trong bộ dạng say xỉn, mắt lờ đờ, miệng lảm nhảm còn cô gái bên cạnh nhìn kiểu mặc đồ hở trên hở dưới đã biết ngay là gái mại dâm, tôi chỉ chào hỏi qua loa rồi nhanh chóng rút vào phòng những mong chồng không để ý.
Ai ngờ, khi cả nhà tôi vừa vào phòng thì thấy tiếng gõ cửa và người đứng ngoài không ai khác chính là bạn trai cũ. Khi chồng tôi vừa mở cửa, anh vồn vã bước vào nhà và liên hồi giới thiệu với chồng tôi về mối quan hệ của chúng tôi trước đây khiến tôi chết đứng.
Tôi còn choáng váng hơn nữa khi trước khi ra khỏi phòng, người bạn trai cũ này còn tiến đến vỗ vai tôi bảo: Bao năm mặn nồng, giờ có khi nào nhớ tới anh không. Nghe anh nói mà tôi tái mặt còn chồng tôi thì mặt hằm hằm sắc khí.
Không nói thêm lời nào, chồng tôi lao ra khỏi phòng, tắt luôn điện thoại, tôi gọi thế nào cũng không được. Cả đêm qua, chỉ có hai mẹ con tôi ở nhà nghỉ. Đến hôm nay, tôi vẫn chưa liên lạc được với chồng?
Tôi nên giải thích với chồng ra sao đây? Tôi nên làm gì để chồng bớt giận? Hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Myhanh/24h
Một lần giả say, tôi mới hiểu nỗi lòng sâu kín của mẹ chồng
Gần 9 giờ đêm, tôi nhìn điện thoại mà lo lắng vô cùng. Sợ về nhà bị mẹ chồng mắng con dâu mà ăn uống chơi bời. Vì thế tôi nghĩ ra cách giả say rượu để trốn được lúc nào thì trốn, và thế là tôi đổ thật nhiều bia rượu lên người cho sực nức mùi...
Tôi năm nay 25 tuổi, mới kết hôn được 6 tháng. Ai cũng nói tôi may mắn, hạnh phúc hay "chuột sa chĩnh gạo" khi được về làm dâu nhà anh. Một gia đình gia giáo, kinh tế khá giả, bố mẹ đều là cán bộ đương chức. Nhưng với tôi thì khác, sự bề thế, gia giáo của gia đình anh khiến tôi cảm giác là gánh nặng, là áp lực lớn lao.
Ngay lần đầu tiên về thăm nhà bạn trai, tôi đã phát hoảng vì thái độ của mẹ chồng tương lai. Không vồ vập, không tình cảm nhưng cũng chẳng lạnh nhạt. Mẹ với khuôn mặt nghiêm khắc, giọng nói đanh thép và thái độ dứt khoát khiến tôi run, mất tinh thần. Mở đầu cuộc gặp của tôi và mẹ là một tràng câu hỏi kiểu chất vấn từ nghề nghiệp đến gia cảnh, rồi cả chuyện suy tính như thế nào cho tương lai.
Bữa trưa tôi phụ mẹ là một bữa tôi không bao giờ quên. Vì muốn thử tài tôi, mẹ để tôi tự nêm nếm gia vị. Do căng thẳng nên tôi nhầm hết mắm muối với đường. Kết quả, bữa cơm đầu tiên ở nhà chồng tương lai của tôi tệ ngoài mức tưởng tượng, với món canh lợ lợ, ngọt ngọt; đĩa thịt gà chặt miếng nát như băm; món xào thì mặn chát.
Tôi cảm giác sợ hãi, thiếu tự tin khi đứng trước mẹ, dù chúng tôi ở riêng ngay sau khi cưới. (Ảnh minh họa)
Sau màn ra mắt "tồi tệ" tôi hiểu mình chẳng còn cửa vào nhà anh, nhưng không hiểu vì sao bố mẹ vẫn đồng ý việc kết hôn của chúng tôi. Đám cưới diễn ra suôn sẻ, đàng hoàng. Nhưng nghĩ đến những ngày làm dâu tôi lại rùng mình ớn lạnh. Không phải vì mẹ chồng hà khắc, hay khó tính mà trong tôi cảm giác sợ hãi, thiếu tự tin khi đứng trước mẹ, dù chúng tôi ở riêng ngay sau khi cưới.
Hơn một tháng trở lại đây công ty tôi làm dính kiện tụng rồi đóng cửa tạm thời, thành ra tôi trở thành kẻ thất nghiệp. Tôi thấy ngày dài lê thê, nhạt nhẽo và vô dụng. Tôi nháo nhào đi tìm việc nhưng chẳng nơi nào ưng ý. Suốt ngày ở nhà cơm cơm nước nước, chờ chồng đi làm về, cộng thêm việc thỉnh thoảng mẹ chồng gọi điện hỏi thăm xin được việc chưa khiến tôi như phát rồ.
Cách đây mấy hôm, tôi có hẹn gặp mấy người bạn đại học. Mẹ chồng tôi lên thấy không có nhà, gọi điện thì tôi bỏ điện thoại vào túi xách không biết. Mẹ phải gọi cho chồng, anh gọi và nhắn tin cũng vô dụng, bởi tôi đang bận hát hò, ăn uống cùng bạn.
Đến gần 9 giờ đêm, tôi nhìn điện thoại thì hoảng vô cùng. Tôi lo sợ về nhà sẽ ăn chửi, vì mẹ là người nghiêm túc, nguyên tắc, sẽ chẳng ưa nổi việc con dâu bỏ nhà bỏ cửa đi ăn uống, đàn đúm tới đêm, người ngợm còn rặc mùi rượu bia. Rồi chưa kể đến việc tôi cho mẹ đứng ngoài từ 2 giờ chiều dưới trời nắng như vậy nữa. Chồng tôi chắc cũng chẳng tha.
Đầu óc tôi bấn loạn, lo sợ khiến bạn tôi cũng hoảng. Rồi tôi nghĩ ra một kế, cứ đổ rượu bia đầy người, giả say, như thể mình uống nhiều lắm, chẳng biết gì nữa. Ít nhất, "câu giờ" được đến sáng mai, khi tỉnh dậy, có lẽ cơn tức của mẹ chồng và chồng cũng đã vơi được phần nào. Và mình còn có thêm thời gian để nghĩ kế đối phó. Vậy là tôi làm theo hạ sách đó.
Bạn tôi đưa về nhà, giao tôi cho chồng trong bộ dạng rũ rượi, sặc mùi bia rượu, và gần như không đứng nổi. Nhìn thấy tôi trong bộ dạng ấy, mẹ và chồng hốt hoảng đưa tôi vào nhà. Chồng thì bế tôi vào phòng, còn mẹ thì chạy lấy nước, khăn ấm lau mặt, thay quần áo cho tôi. Cứ chốc chốc, tôi lại hé mắt nhìn hai người ấy.
Chồng tôi thì luôn miệng nói: "Không hiểu sao hôm nay lại đổ đốn vậy. Mai tỉnh con mới cho một trận". Mẹ chồng liền gạt đi: "Chắc nó có gì đó buồn phiền, không có ai chia sẻ nên mới vậy. Con xem lại mình đi, nó ở nhà đã căng thẳng mệt mỏi, chắc con gây áp lực gì nên nó mới thế."
Chồng tôi chối đây đẩy, nói chẳng có gì thì mẹ chồng tiếp tục: "Ở nhà có áp lực của người ở nhà, mình là đàn ông, lo cho vợ con là đương nhiên. Đừng có nói năng, hành động khiến vợ phải nghĩ. Nó chỉ tạm thời không có việc, chứ có phải như vậy cả đời đâu. Biết bao dung mới sống lâu bền được với nhau con ạ."
Rồi đêm hôm ấy, mẹ giành ngủ cùng tôi, cứ chốc chốc lại lấy khăn ấm lau mặt, lau tay chân cho tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi không nghĩ sự việc lại nhẹ nhàng như vậy, hình ảnh mẹ chồng quát tháo, thất vọng chẳng thấy đâu nữa mà thay vào đó là sự bao dung, thấu hiểu. Rồi đêm hôm ấy, mẹ giành ngủ cùng tôi, cứ chốc chốc lại lấy khăn ấm lau mặt, lau tay chân cho tôi.
Chồng tôi có vẻ không yên tâm cũng thỉnh thoảng vào ngó nghiêng, thấy mẹ làm vậy, anh cũng vui ra mặt nhưng cố gắng bơ và nói: "Mẹ kệ cô ấy. Không việc gì phải lo". Thì mẹ nói: "Không lo sao được, say rượu dễ trúng gió lắm. Nó mà ốm ra thì khổ".
Thở dài một lúc, mẹ lại nói: "Mẹ có mỗi mình con, cái H vừa là con dâu vừa là con gái mẹ. Mẹ biết nó sợ mẹ, đấy cũng là chuyện bình thường, sau này dần dần nó sẽ hiểu thôi".
Đến khi ấy tôi mới hiểu, mẹ chồng tôi không lạnh lùng khó tính như bên ngoài, mà trong lòng bà luôn có tình cảm, sự quan tâm đến tôi. Suốt đêm đó, phần vì cảm động, phần vì ruột gan cồn cào nên tôi chẳng tài nào ngủ được.
Tôi quả là người may mắn, chẳng những bỏ nhà đi chơi, uống rượu say không bị chửi mà còn nhận ra được tấm chân tình của mẹ chồng. Có lẽ, không nhiều người may mắn như vậy, nhưng thực lòng tôi muốn được chia sẻ niềm vui này với mọi người, muốn được vui vẻ, gần gũi với mẹ chồng nhiều hơn.
Theo Afamily
Chồng hừng hực tuổi 34, vợ đã hết hứng thú chuyện chăn gối Vợ đề nghị ăn chay trường, chuyện chăn gối chẳng còn hứng thú. Thêm nữa, giờ con gián, con kiến trong nhà cũng chỉ nhìn thôi chứ chẳng dám giết. Tôi 34 tuổi, vợ nhỏ hơn 3 tuổi, chúng tôi cưới nhau được 2 năm sau gần một năm yêu. Vợ tôi là thợ trang điểm cô dâu, thiết kế đồ cưới; tôi...