Cứ 2h chiều là vợ đi truyền nước, mỗi lần về người đều mệt lả, mồ hôi nhễ nhại…
Thứ 7 nghỉ làm, thấy vợ ra bắt taxi tôi đợi 20 phút sau rồi lén theo cô ấy đến phòng khám. Gặp lễ tân phòng khám, tôi hỏi vợ điều trị ở phòng nào thì cô ấy chỉ trên lầu. Bình thản bước lên đó tìm vợ….
Mấy bữa nay đang có dịch sốt xuất huyết cả nhà tôi đã đề phòng cẩn thận này nọ, ấy vậy mà vợ tôi vẫn dính ốm. Nhưng thật may đi khám bác sĩ bảo ốm sốt bình thường thôi, không phải sốt xuất huyết tôi cũng thở phào nhẹ nhõm. Ốm bình thường người vợ tôi lúc nào cũng thấy sốt cao. Lo cho vợ tôi bắt cô ấy đi viện thì vợ bảo ra phòng khám truyền nước là được. Thôi thì kệ cô ấy vậy.
Cứ thế, chiều nào 2h vợ tôi cũng bắt taxi ra phòng khám truyền nước đến gần tối thì đi về. Nhưng điều khiến tôi thấy lạ là vợ truyền nước rồi, vẫn không thấy đỡ hơn ngược lại nhìn em có vẻ mệt lả người đi, mồ hôi thì nhễ nhại đến là thương. Sợ vợ cứ đi truyền nước không, không ăn thua tôi nịnh vợ.
- Hay mai anh nghỉ làm đưa em viện khám, nếu có phải nằm đó điều trị cũng yên tâm hơn là em ra phòng khám. Giờ mấy phòng khám tư làm ăn không chuyên nghiệp, anh lo lắm.
- Em ốm nhẹ thôi mà, đi viện làm gì tốn tiề.n. Vả lại chỗ phòng khám này là của anh đứa đồng nghiệp em, anh ấy giỏi lắm anh không lo. 2, 3 hôm nữa là em khỏi thôi.
- Nhưng nhìn em mệt thế này anh không yên tâm.
- Kệ em, sức khỏe của em thì em phải biết lo chứ? Không chế.t được đâu mà sợ.
Bất lực không khuyên vợ đi viện điều trị được tôi đành theo ý cô ấy. Thế cả tuần nay vợ đi truyền nước rồi có ăn thua gì đâu, hôm nào về cũng thấy mệt mỏi. Và điều đáng lo hơn nữa là vết thâm trên tay vợ không giống vết kim tiêm khiến tôi sinh nghi. Sợ lão bác sĩ ở phòng khám chữa bệnh vớ vẩn cho vợ, tôi liền lén đi theo em xem sao. Tôi không thể vợ cứ chữa bệnh ở nên không tin tưởng được, ai đời truyền nước cả tuần rồi vẫn chưa khỏi ốm, trong khi đó người lại cứ xuất hiện những vết tím 1 cách kỳ lạ.
Vừa đi tới cửa tôi đã giật mình sững sờ bởi tiếng kêu ư ử của phụ nữ phát ra (ảnh minh họa)
Thứ 7 nghỉ làm, thấy vợ ra bắt taxi tôi đợi 20 phút sau rồi lén theo cô ấy đến phòng khám. Gặp lễ tân phòng khám, tôi hỏi vợ điều trị ở phòng nào thì cô ấy chỉ trên lầu. Bình thản bước lên đó tìm vợ, thế nhưng vừa đi tới cửa tôi đã giật mình sững sờ bởi tiếng kêu ư ử của phụ nữ phát ra.
- Nhẹ thôi anh, mấy bữa nay em ốm mà anh chẳng tha cho em ngày nào cả. Anh phải biết xót em chứ? Thôi, hôm nay đến đây thôi, thằng chồng em mấy bữa nay sinh nghi khi nhìn thấy vết thâm tím trên tay em rồi đấy.
- Thì anh đã chữa khỏi bệnh cho em rồi còn gì. Em chỉ là đang diễn vở kịch ốm để lấy cớ lừa chồng em đến phòng khám anh thôi. Chiều anh đi, rồi anh sẽ mua tặng em chiếc xe SH được không cưng?
Video đang HOT
- Anh nhớ đấy nhá. Vì anh mà em cứ phải nói dối chồng đi truyền nước, ốm này ốm nọ. Anh mau l.y hô.n vợ cưới em về đi.
- L.y hô.n mụ vợ anh thì không được. Em chịu khó làm bồ của anh đi. Phòng khám này là của vợ anh, anh mà l.y hô.n là mất hết tất cả. Em chịu khó nhá. Nào nằm yên để anh thỏa mãn đi. Lát nữa anh lại có bệnh nhân tới khám rồi.
Sốc khi nhìn thấy cảnh tượng vợ để lão bác sĩ kia mặc sức thỏa mãn tôi choáng váng vô cùng. Thì ra đây là lý do em năng đến phòng khám này truyền nước như vậy. Tôi là 1 thằng ngu mới bị em cắ.m sừn.g, vậy thì hôm nay tôi sẽ bắt 2 kẻ đó phải nhận cái giá cực đắt.
Lôi điện thoại ra tôi gọi điện cho bố mẹ vợ nói dối rằng vợ tôi đang cấp cứu ở phòng khám này ông bà đến ngay. Chưa dừng lại ở đó, tôi tìm cách liên lạc với mụ vợ gã bác sĩ kia báo tin anh ta đang cắ.m sừn.g chị ta ngay ở phòng khám này.
Lát sau thì vợ phải nhận quả báo nhớ đời (ảnh minh họa)
10 phút sau…
Bố mẹ vợ hớt hải chạy đến hỏi tôi.
- Con Ly đâu? (vợ tôi tên Ly).
Tôi cười khẩy chỉ lên trên tầng, ông bà vội chạy lên đó ngay. Vừa xong thì mụ vợ gã bác sĩ dẫn đầu gấu đến, chị ta hùng hổ lao vào đán.h ghe.n tơi bơi mặc bố mẹ vợ tôi can ngăn, qu.ỳ lạ.y. Vợ tôi bị đán.h đến mức ngất xỉu, phải nhập viện cấp cứu thì chị vợ kia mới thôi. Vừa đưa vợ tôi ra xe bố mẹ vợ tôi vừa khóc vừa bảo với Ly.
- Sao lại dại thế con? Mày để chồng mày gọi bố mẹ đến chứng kiến cảnh mày ngoạ.i tìn.h, bị người ta đán.h ghe.n tơi bời như này sao? Con với chả cái, bôi tro chát trấu vào mặt bốn mẹ.
Lo lắng cho tình hình của vợ, tôi cũng vào viện ngay sau đó. Được cấp cứu kịp thời nên vợ không sao cả, chỉ trấn thương phần mềm. Tỉnh dậy, thấy tôi cô ấy vội nhảy xuống giường qu.ỳ gố.i xin tôi tha lỗi thì tôi cười khẩy bảo.
- Cô không phải xin lỗi gì cả. Chúng ta chấm dứt ở đây. Tôi mang đơn l.y hô.n đến cho cô ký thôi. Sao nào, món quà tôi gửi cho cô và tình nhân của cô thú vị chứ? Tôi không dám chắc chị vợ gã bác sĩ chỉ dừng lại ở đây đâu, cô nên bảo toàn tính mạng nhé.
- Anh, đừng bỏ em mà…
Ném tờ đơn l.y hô.n vào mặt vợ tôi quay lưng bỏ về vậy mà nước mặt ở đâu tự động rơi trên má tôi mặn chát. Tôi không biết mình đán.h ghe.n, trả thù vợ bằng cách thâm hiểm này có hèn không nhưng với tôi ngoạ.i tìn.h thì không bao giờ có kết cụ tốt đẹp.
Kết hôn gần 2 năm, mỗi lần gần gũi chồng đều bắt tôi đeo bịt mắt và sự thật...
Mọi chuyện diễn ra đến tận gần 2 năm, vì thế cũng bắt đầu có những chuyện tôi cảm thấy tò mò. 2 năm là chịu đựng đã quá sức của tôi rồi, đêm nào gần gũi anh cũng đề nghị tôi bịt mắt bằng được...
Tôi cứ nghĩ mình đã có được một người đàn ông đẹp, một gia đình thật sự hạnh phúc theo đúng nghĩa của nó cho đến ngày tất cả mọi chuyện đều bị lừa dối. Tôi sinh ra ở thành phố, trước nay cũng là cô gái ưa nhìn nên được nhiều chàng trai để ý. Trong số đó thì có anh. Anh thật sự rất ga lăng và lịch lãm.
Tôi quen với anh trong một lần đi sinh nhật bạn. Từ lần đó tôi và anh thường xuyên nói chuyện với nhau nhiều hơn. Mọi thứ đều khá ổn định, tình cảm cũng nhẹ nhàng tiến tới như thế. Cho đến cái ngày mà tôi với anh tổ chức hôn lễ.
Yêu nhau mới được gần nửa năm đã quyết định kết hôn. Thật tình thì việc này cũng tương đối nhanh chóng. Nhưng anh nói bố mẹ anh giục nhiều. với cả hai đứa cũng không phải còn quá trẻ, đều đã đầu 30 rồi, đặc biệt với cô gái như tôi thì càng không trẻ. Nghe lời anh chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới. Mọi chuyện diễn ra khá êm đẹp, đám cưới lộng lẫy trang hoàng được diễn ra khiến tôi vô cùng hạnh phúc.
Sau đó, đêm tân hôn của tôi anh đã khiến tôi vô cùng bất ngờ. Trong cái lúc ấy, tôi đang bất ngờ vì vừa vào phòng tân hôn đã thấy chồng đợi mình sẵn, phòng tân hôn vô cùng ấm áp càng khiến tôi tự hào khi đã cưới được một chàng trai như chồng mình. Thế nhưng nụ hôn mới bắt đầu tôi đã bị anh che mắt lại. Trong cái lúc lúng túng ấy thì tôi đang định bỏ ra thì anh nói: "Anh muốn như thế tạo bất ngờ cho em".
Cứ thế tôi nghe lời anh, lần thứ 2, thứ 3 và cả những lần sau đó. Có lần tôi đề nghị anh cho tháo bịt mắt ra thì anh hờn dỗi:
- Vợ mà cứ thế là anh không ngủ với vợ nữa đâu đấy, anh giận thật ấy.
- Nhưng mà, anh cứ thế cũng được à?
- Được chứ sao không?
(Ảnh minh họa)
Tôi nghi ngờ, thấy giọng hơi khác với giọng anh 1 chút. Nhưng rồi cái suy nghĩ ấy cũng nhanh chóng tan biến khi anh hôn tôi. Cứ như thế, mọi chuyện diễn ra đến tận gần 2 năm trời. Chắc mọi người đều thắc mắc sao tôi có thể chịu đựng được lâu đến vậy. Nhưng chỉ có người trong cuộc mới có thể hiểu được mà thôi. Tại sao lại không chịu đựng được cơ chứ. Tôi yêu người đàn ông đó cơ mà, tôi tin tưởng anh đến không thể nào tin nổi. Ngay cả bản thân nhiều khi tôi còn chẳng tin nổi chính mình. Thế nhưng niềm tin ở nơi chồng thì tôi lại đặt vào đó cả một niềm tin vô hạn.
Mọi chuyện diễn ra đến tận gần 2 năm, vì thế cũng bắt đầu có những chuyện tôi cảm thấy tò mò. 2 năm là chịu đựng đã quá sức của tôi rồi, đêm nào gần gũi anh cũng đề nghị tôi bịt mắt bằng được khiến tôi không thể nào mà không tò mò.
Cuối cùng thì mọi chuyện cũng bại lộ chỉ vì tôi phát hiện ra bí mật mà anh giấu suốt thời gian qua. Hôm đó, trong cái lúc gần gũi tôi đã cố gắng để nhìn mặt anh. Thật sự, tôi đã cảm thấy mình chịu đựng quá lâu. Tôi tò mò về gương mặt của chồng mình khi gần gũi mình sẽ như thế nào.
Bình thường ngoan ngoãn nghe lời là vậy. Nhưng lần này thì không, tôi đã nhanh chóng cầm khăn bịt mắt, trong cái lúc đang cao trào tôi lén lút kéo chiếc khăn ấy ra khỏi để rồi sốc nặng trước cảnh tượng mình được chứng kiến trước mắt. Người đàn ông đang ngủ với tôi lại không phải chồng tôi, tôi hét toáng lên, đẩy anh ta ra xa mình rồi vơ vội quần áo chạy đi gọi thất thanh tên chồng.
Anh chạy đến, không ôm lấy tôi mà chỉ nhìn tôi như chôn chân tại đó. Bần thần 1 lúc, anh bảo gã đàn ông lạ ra ngoài. Anh quỳ xuống dưới chân tôi rồi cất tiếng:
- Anh xin lỗi.
- Chuyện này là sao hả anh? Anh nói cho em biết đi rốt cuộc chuyện này là thế nào?
- Anh thật sự có lỗi với em, anh không có thích con gái, anh bị gay, chỉ vì anh... bố mẹ anh ép quá nên anh đành phải làm vậy.
- Vậy suốt thời gian qua người ngủ với em là người đàn ông đó ư?
- Anh,... anh có lỗi với em.
Mặc anh quỳ đó, tôi mặc lại quần áo rồi ra khỏi nhà giữa đêm. Giờ lang thang vô định, sáng hôm sau về nhà khi anh đã đi làm để không tiếp xúc với anh. Thật sự, tôi thấy mình bế tắc lắm. Chồng tôi vốn điển trai, tài giỏi mà lại gay thế này. Tôi thật sự không biết mình phải làm gì tiếp theo nữa.
Song Ngư/Theo thể thao xã hội
1 năm kết hôn, mỗi lần là.m chuyệ.n đ.ó chồng đều muốn tôi dùng vải đen bịt mắt và sự thật khủng khiếp phía sau Nghe lời anh, tôi nhắm mắt lại thì. Mảnh vải đen che kín mắt, tôi hốt hoảng, định đưa tay gỡ nó xuống thì... Ngày anh ngỏ lời yêu, tôi chẳng dám tin đó là sự thật. Anh đẹp trai, hào hoa, phong nhã, tài giỏi, có tài ăn nói. Trong khi tôi chỉ là một cô gái quá bình thường, không có...