Crimea trưng cầu dân ý: Kịch bản đáng sợ của “Cuộc chiến tranh 5 ngày”
Ngày 27-2, “Đoàn Chủ tịch Nghị viện Crimea” đã gửi thông điệp với nội dung trưng cầu dân ý toàn vùng về vấn đề hoàn thiện quy chế tự trị và mở rộng quyền hạn của địa phương.
Trưng cầu dân ý có thể là ngòi nổ xung đột
Ngày 26-2, tại thủ phủ Simferopol – Crimea, đã xảy ra đụng độ giữa các thành viên “Cộng đồng Nga” nêu chủ trương chống thay đổi chế độ và cư dân Tatars vùng Crimea tán thành thay đổi chính phủ ở Ukraine. Đụng độ xảy ra gần tòa nhà Hội đồng tối cao Crimea.
Theo đánh giá sơ bộ, đã có tới 20.000 người tham gia vào sự kiện này. Hỗn loạn trước trụ sở nghị viện Crimea phát triển thành xung đột đã dẫn đến cái chết của 3 người, còn 35 người khác bị thương.
Ngày 27-02, thông tin từ Simferopol thông báo về việc những người mặc đồng phục có vũ trang đã thâm nhập và chiếm giữ hai tòa nhà chính phủ trong thành phố là trụ sở Nghị viện và tòa nhà Hội đồng chính quyền Crimea. Trên nóc nhà kéo cao lá cờ Nga.
Cũng trong ngày 27-02, “Đoàn Chủ tịch Nghị viện Crimea” đã gửi thông điệp với nội dung trưng cầu dân ý toàn vùng về vấn đề hoàn thiện quy chế tự trị và mở rộng quyền hạn của địa phương.
Trong thông cáo lưu ý rằng, theo pháp luật cơ bản của nền dân chủ, Đoàn chủ tịch nghị viện Crimea cho rằng con đường duy nhất để ra khỏi tình trạng hiện tại là thi hành nguyên tắc dân chủ trực tiếp của chính quyền nhân dân.
Tuần dương hạm Moskva của Nga là kỳ hạm của hạm đội Biển Đen
Cuộc trưng cầu dân ý tiềm ẩn những nhân tố bất ổn rất lớn. Trước hết, Crimea là khu vực có đa số là dân Nga sinh sống, còn người Tatars chiếm tỷ lệ rất ít. Vì vậy, nhiều nhà quan sát cho rằng, kết quả của cuộc trưng cầu dân ý này sẽ trở thành một phong trào ủng hộ Crimea độc lập, để rồi sau đó ngả về theo Nga.
Hai là, cuộc trưng cầu dân ý này sẽ khiến cho cộng động người người Tatars lo sợ là bước khởi đầu dẫn đến sự chia tách đất nước Ukraine. Tatars là một nhóm dân tộc Hồi giáo gốc Thổ Nhĩ Kỳ sống ở Crimea trong nhiều thế kỷ qua. Họ từng bị trục xuất dưới thời Liên Xô năm 1944, nhưng sau đó đã quay trở lại sau khi Ukraine giành độc lập.
Video đang HOT
Ba là, một “quy chế độc lập quá trớn” hoặc yêu sách đòi độc lập hoặc đòi sát nhập vào Nga sẽ không bao giờ được chính phủ mới thân phương Tây của Ukraine chấp nhận. Họ không bao giờ cho phép điều này xảy ra. Phe đối lập đã nắm giữ cả quân đội và rất có thể những hành động quân sự sẽ được cho là giải pháp tối ưu.
Cục diện này làm người ta liên tưởng Ukraine và Crimea hiện nay không khác gì Gruzia và Nam Ossetia trước đây, từ điều kiện địa – chính trị cho đến quân sự, ngoại giao. Nguyên nhân trực tiếp dẫn đến “Cuộc chiến tranh 5 ngày” giữa Nga và Gruzia cũng diễn ra trong bối cảnh không phải là giống hệt, nhưng tính chất tương tự như Ukraine và Crimea hiện nay.
Hạm đội Hắc Hải của Nga vẫn hiện diện ở căn cứ Sevastopol, chính trên bán đảo Crimea
Liệu có một “Cuộc chiến tranh 5 ngày” lần thứ 2?
Crimea là một nước cộng hòa nghị viện tự trị trong thành phần Ukraine, được ước thúc bởi Hiến pháp Crimea và phù hợp với các điều luật của Ukraine. Thủ đô và nơi đặt trụ sở của chính phủ nước cộng hòa là thành phố Simferopol, nằm ở trung tâm của bán đảo. Cộng đồng người chiếm đa số ở đây là người Nga.
Còn Ossetia nằm bên dãy Caucasus và được chia thành hai phần: Bắc Ossetia là một nước cộng hòa thuộc Nga, còn tỉnh Nam Ossetia với phần lớn là người Nga, vốn thuộc Gruzia nhưng đã tuyên bố ly khai kể từ cuộc xung đột đầu những năm 1990. Tuy nhiên, nước cộng hòa tự xưng Nam Ossetia chưa được bất cứ quốc gia nào trên thế giới công nhận về mặt ngoại giao.
Chính quyền ly khai muốn sát nhập vào Nga, nhưng Gruzia kiên quyết khẳng định đây vẫn là lãnh thổ của họ dù Tbilisi đã mất quyền kiểm soát thực tế khu vực này trong 15 năm và hầu hết dân cư Nam Ossetia có quốc tịch Nga. Theo một thỏa thuận ngưng bắn từ thập niên 90, tại Nam Ossetia có một lực lượng bảo vệ hòa bình gồm quân Nam Ossetia, Nga và Gruzia trú đóng tại đây.
“Cuộc chiến tranh 5 ngày” nổ ra xuất phát từ những cuộc chạm súng lẻ tẻ giữa một bên là Gruzia và một bên là các khu vực ly khai Nam Ossetia và Abkhazia. Cuộc chiến nổ ra vào sáng sớm 7-8-2008, mở đầu bằng cuộc tấn công của quân đội Gruzia vào khu vực ly khai Nam Ossetia. Ngày hôm sau, quân đội Nga đã tấn công các đơn vị Gruzia tại Nam Ossetia rồi sau đó tiến sâu vào lãnh thổ nước này.
Hy vọng là thế giới sẽ không phải chứng kiến một “Cuộc chiến tranh 5 ngày” lần thứ 2
Điều làm người ta lo ngại là trong cuộc chiến với Gruzia trước đây, Nga cũng đã có những động thái điều chuyển quân và chuyển trạng thái sẵn sàng chiến đấu quy mô như hiện nay. Khi đó, quân khu Bắc Kavkaz đã liên tục tiến hành những cuộc tập trận, đặc biệt là cuộc diễn tập mang tên “Kavkaz-2008″, bắt đầu ngay sau cuộc tập trận liên quân Gruzia-Mỹ vào ngày 16-7 và kết thúc ít ngày trước khi chiến tranh nổ ra, với sự tham gia của 8.000 quân và 700 phương tiện chiến đấu.
Còn vào ngày 26-2, quân đôi Nga cũng đa băt đâu tiên hanh chuỗi cac cuôc diên tâp quân sư bât thương, với mục đích “kiêm tra kha năng săn sang chiên đâu cua quân đôi tai 2 quân khu phía Tây va Trung tâm”. Cac cuộc diên tập nay sẽ được tổ chức theo hai giai đoạn, giai đoan 1 từ ngày 27 đên ngày 28-2 và giai đoan 2 tư ngay 28-2 đên ngay 3-3, với sự tham gia của một lực lượng khổng lồ, hơn 150.000 quân thuôc nhiêu đơn vị quân đội khác nhau.
Đây là cuộc diễn tập lớn thứ 2 của Nga, kể từ khi Liên Xô sụp đổ. Cuôc diên tâp sẽ co sư tham gia cua 90 chiêc máy bay, hơn 120 máy bay trực thăng, hơn 880 xe quân sự và 80 tàu chiên. Đặc biệt là Nga còn lực lượng của hạm đội biển Đen (Hắc Hải) thường trực tại căn cứ Sevastopol, chính trên bán đảo Crimea – Ukraine, suốt từ khi nước này tách ra khỏi Liên Xô vào năm 1991.
Có khá nhiều điểm tương đồng giữa tình hình Ukraine hiện nay với Gruzia trước kia và cuộc trưng cầu dân ý sắp tới của “Đoàn Chủ tịch Nghị viện Crimea”, rất có thể là điểm mấu chốt của việc có hay không phát sinh xung đột. Một kết quả bất lợi cho Kiev là điều có thể đoán trước và phản ứng của Ukraine về vấn đề này có ý nghĩa quyết định đến những hành động tiếp theo của Nga.
Hy vọng là thế giới sẽ không phải chứng kiến một “Cuộc chiến tranh 5 ngày” lần thứ 2.
Theo Nguyễn Ngọc
An ninh thủ đô
Cuộc chiến Nga - Gruzia: 5 năm nhìn lại
Cách đây 5 năm, xe tăng Nga đã vượt qua hầm Roki từ Cộng hòa Bắc Ossetia thuộc Nga tiến vào Nam Ossetia thuộc vùng lãnh thổ Gruzia. Cuộc chiến tổng lực chỉ diễn ra 5 ngày nhưng dư âm của nó vẫn kéo dài đến ngày nay.
Những chiếc xe tăng Nga đầu tiên tiến qua hầm Roki tiến vào Nam Ossetia trong cuộc chiến chỉ kéo dài 5 ngày nhưng đã mang lại một hình ảnh hoàn toàn mới cho nước Nga trong suốt 5 năm qua.
Tuy không tiến sâu vào lãnh thổ Gruzia mà chỉ dừng lại ở điểm cách thủ đô Tbilisi 45 km, nhưng quân đội Nga khi đó đã phá hủy phần lớn quân đội Gruzia, cắt đứt các đường hậu cần và cơ sở hạ tầng trọng yếu của nước này trước sự ngỡ ngàng của Mỹ và phương Tây.
Nhưng chưa dừng lại ở đó, kể từ sau cuộc chiến, Mátxcơva đã thiết lập hiện diện quân sự tại Nam Ossetia, đồng thời chính thức công nhận vùng lãnh thổ ly khai này cùng với vùng Abkhazia là hai nhà nước độc lập.
Mạng tin tình báo Stratfor nhận định cuộc chiến đã để lại nhiều ý nghĩa, trong đó có việc Mátxcơva đã khẳng định được với phương Tây rằng Nga vẫn là một cường quốc khu vực kể từ sau sụp đổ của Liên Xô. Theo Stratfor, dư âm lớn nhất của cuộc chiến này chính là việc Nga vẫn duy trì lực lượng quân sự tại Abkhazia và Nam Ossetia, nơi cũng đã được một vài quốc gia Mỹ Latinh và châu Đại Dương -theo chân Nga- công nhận là nhà nước độc lập.
Nhưng đây không phải là mục tiêu cuối cùng trong ý đồ của Nga. Thông điệp mà Điện Kremlin muốn nhắn gửi qua cuộc chiến này là sự ủng hộ của phương Tây đối với Gruzia chẳng qua chỉ là một cái thùng rỗng. Rõ ràng "nước xa chẳng thể cứu được lửa gần"
Nhìn lại, nguồn gốc cuộc xung đột ở Gruzia không chỉ nằm ở vấn đề Nam Ossetia mà bắt nguồn từ châu Âu. Việc Liên minh châu Âu (EU) và Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) mở rộng ảnh hưởng tới vùng Trung Âu và Đông Âu từ cuối những năm 90 của thế kỷ trước đã trực tiếp đe dọa vị thế của Nga ở không gian hậu Xô Viết, đồng thời làm sói mòn ảnh hưởng của Mátxcơva tại khu vực này. Thêm vào đó, việc phương Tây công nhận độc lập của Kosovo khỏi Serbia -đồng minh truyền thống của Nga - hồi đầu năm 2008, và sau đó vài tháng NATO lại hứa hẹn sẽ cho Gruzia và Ukraine gia nhập khối liên minh quân sự này càng khiến Nga có thêm quyết tâm thúc đẩy cuộc chiến.
Sai lầm lớn nhất của Mỹ và phương Tây khi đó là không đánh giá được hết tiềm năng, sức mạnh và cả quyết tâm mãnh liệt của "chú gấu" Nga.
Cuộc chiến ở Nam Ossetia xảy ra vào thời điểm dư luận phương Tây vẫn xem Nga là một nhà nước yếu kém và tiềm ẩn bất ổn rơi rớt lại từ những năm hỗn loạn dưới sự lãnh đạo của cựu Tổng thống Boris Yeltsin. Nhưng thực tế, ngay từ năm 2008, Putin đã củng cố và kiểm soát được quyền lực cũng như bộ máy nhà nước. Nền kinh tế Nga cũng đã cất cánh nhờ giá dầu cao. Vì thế khi phương Tây có quá nhiều hành động làm suy yếu lợi ích quốc gia Nga thì đây là thời điểm Mátxcơva cần hành động.
Và Gruzia là cơ hội hoàn hảo cho phản ứng của Nga. Dưới sự lãnh đạo của Mikhail Saakashvili, Gruzia đã gần như hoàn toàn ngả về phương Tây với hoài bão có thể sớm được đứng dưới chiếc ô bảo trợ của NATO và EU. Nhưng đối với Nga, Gruzia lại có vị trí chiến lược quan trọng ở vùng Bắc Cáp-ca-dơ. Gruzia lại quá xa so với lục địa châu Âu nên đây sẽ là mặt trận tuyệt vời để Nga phô diễn sức mạnh quân sự.
Vậy là một cuộc chiến với Gruzia đã mang đến cho Nga 3 cơ hội: phá hủy khả năng quân sự của Gruzia; khẳng định khả năng tác chiến tuyệt vời của lực lượng quân sự Nga, và quan trọng hơn là làm cho phương Tây tỏ ra yếu hơn trong cam kết của mình với các đối tác thuộc vùng ảnh hưởng của Nga. Đến cuối tháng 8/2008, Nga đã hoàn thành tất cả các mục tiêu này và đúng như tính toán của Nga, ý nghĩa của cuộc chiến đã vượt ra ngoài lãnh thổ Gruzia.
Trong cuộc chiến này, chính NATO -chứ không phải Nga- mới bị xem là bất lực và thiếu quyết đoán. Trong khi đó, Mátxcơva được nhìn nhận như một cường quốc quân sự mạnh. Bất kể thực tế năng lực quân sự thế nào, các nước trong vùng ảnh hưởng Liên Xô trước đây đã phải thay đổi cách nhìn nhận trong quan hệ với Nga.
Cụ thể là Ukraine đã chính thức từ bỏ tham vọng gia nhập NATO và không tham gia bất kỳ khối quân sự nào. Các nước đã là đồng minh của Nga như Belarus, Armenia và Kyrgystan lại càng tăng cường quan hệ chặt chẽ hơn với Mátxcơva. Ngay cả Gruzia cũng đã có những thay đổi khi Thủ tướng Bidzina Ivanishvili, người đã đánh bại ông Saakashvili trong cuộc bầu cử năm 2012, đã thay đổi lập trường trong quan hệ với Nga theo hướng tìm kiếm hợp tác kinh tế gần gũi hơn dù vẫn duy trì cam kết hội nhập với phương Tây.
Trong cục diện địa chính trị quốc tế hiện nay, việc Nga trở lại vị trí siêu cường cạnh tranh trực tiếp với Mỹ như thời Liên Xô khó có thể quay lại. Nhưng các đối thủ của Nga không thể phủ nhận vai trò cường quốc quân sự khu vực của nước này, nhất là trong bối cảnh EU đang trải qua cuộc khủng hoảng kinh tế, chính trị sâu sắc; còn Mỹ đang bị sa lầy trong cuộc chiến chống chủ nghĩa khủng bố do chính nước này phát động và cầm đầu trong hơn 10 năm qua. Vậy là, cuộc chiến ngắn ngủi Nga - Gruzia không chỉ là sự kiện đơn thuần, nó đã trở thành nguồn định hướng cho các quốc gia khu vực trong chính sách đối ngoại của mình với cả Nga và phương Tây.
Hà Giang
Theo Dantri
Putin lệnh kiểm tra quân đội, xe bọc thép Nga xuất hiện ở nam Ukraine Tổng thống Nga Putin hôm nay 26/2 đã lệnh kiểm tra tác chiến các lực lượng vũ trang ở miền tây và miền trung, bao gồm cả vùng giáp giới Ukraine. Trong khi đó, từ hôm qua hai xe bọc thép chở quân của Nga đã được triển khai ở một thành phố cảng tại miền nam Ukraine. Các cuộc biểu tình phản...