Công Vinh: ‘Hạnh phúc nhất khi tắm và thay tã cho con’
“Nhờ hôn chân con gái lúc chào đời mà giờ bé quấn tôi lắm. Tôi chẳng quan trọng việc con xinh xắn, đáng yêu, có tài hay không, chỉ cầu sao cháu khỏe, không ốm đau, bệnh tật”, Công Vinh chia sẻ.
Con gái là báu vật lớn nhất cuộc đời
- Là cầu thủ, phải đi xa nhà suốt, Công Vinh có sợ bé “Bánh gạo” quên mất ba, không theo ba nữa?
- Do đặc thù nghề nghiệp, thời gian tôi ở bên con gái không nhiều như những người ba khác. Tuy nhiên, con gái vẫn quấn tôi lắm. Lúc bé sinh ra, tôi đã học theo bí quyết của dân gian, hôn chân con. Thế nên giờ bé “Bánh gạo” theo tôi không kém gì Thủy Tiên.
- Trước đây Vinh từng ước mơ có con trai đầu lòng. Khi biết “Bánh gạo” là gái, tâm trạng anh ra sao?
- Thú thực là trước đây tôi thích con trai hơn, tuy nhiên, giờ mới thấy có con gái là sướng. Chỉ mong sao cho bé lớn nhanh chút để có thể mua nhiều váy áo xúng xính cho bé mặc. Trộm vía, bé phát triển chiều cao rất nhanh. Có lẽ nhờ bố mẹ đều cao (cười). Nói thế thôi, xấu đẹp, chân dài, chân ngắn không quan trọng, tôi chỉ mong sao con khỏe mạnh, không bị ốm đau, bệnh tật gì thôi. Mỗi lần xa nhà, nghe con khóc qua điện thoại là tôi xót hết cả ruột.
- Cầu thủ thường rất vụng chuyện chăm con, Công Vinh thì sao? Anh đã thay đổi như thế nào sau khi được làm ba?
- Tôi cũng khéo chăm con lắm. Mỗi khi ở nhà, tôi thường xuyên tắm, thay tã và cho con bú bình. Đây cũng là những giây phút hạnh phúc nhất đời tôi.
Trước đây tôi thấy ngươi ta cứ nói nhớ con lắm, thương con lắm thì cười, nghĩ người ta nói quá. Giờ có con rồi mới biết. Đi xa nhớ con cồn cào, chỉ mong sao được về gần, ôm bé hôn một cái cho đã.
Với tôi, “Bánh gạo” là báu vật của cả cuộc đời. Giờ làm điều gì tôi cũng phải nghĩ tới con đầu tiên, mình không thể làm gì sai trái để sau này ảnh hưởng tới con. Hiện tại với tôi gia đình là số một. Tôi tâm niệm rằng gia đình có vững chắc thì sự nghiệp mới tốt được.
Công Vinh: “Giờ với tôi gia đình luôn được đặt lên hàng đầu”.
Video đang HOT
Tin vào luật nhân quả
- Thời gian qua Công Vinh bị nghi nằm trong danh sách những cầu thủ đá không hết mình trong màu áo ĐT Việt Nam. Lúc đó tâm trạng anh ra sao?
- Nhiều người nói tôi bị áp lực khủng khiếp nhưng thực ra không phải như vậy. Tôi bình thản đón nhận tất cả bởi tôi biết mình không làm gì sai, không thẹn với lòng. Mà phải nói thực rằng chẳng có bản danh sách đen nào đâu!
- Tại sao anh không lên tiếng mạnh mẽ để đòi lại sự trong sạch cho mình?
- Giải thích nhiều cũng chẳng có kết quả gì. Tôi tin vào luật nhân quả. Ai làm điều ác sẽ phải trả giá. Bản thân mình không làm gì sai thì chẳng phải sợ. Cây ngay không thể c.hết đứng.
- Rất tin vào luật nhân quả, vậy đã bao giờ Vinh “phạm tội” gì chưa?
- Con người cũng có lúc sai lầm và tôi không phải là ngoại lệ. Tuy nhiên, điều quan trọng là tôi biết sám hối. Không may làm gì sai, tôi đều đóng cửa sám hối, răn mình.
Công Vinh – Thủy Tiên rất chăm làm từ thiện.
- Lúc CLB bóng đá Hà Nội không dự mùa giải 2013, Công Vinh đứng trước nguy cơ thất nghiệp, anh có nghĩ mình làm gì sai nên mới rơi vào hoàn cảnh ấy?
- CLB bóng đá Hà Nội không dự giải, nhiều cầu thủ rơi vào cảnh khó khăn chứ không phải riêng tôi. Nói thực, lúc đó tôi không quá lo lắng, sợ hãi. Tôi không có công việc nhưng đổi lại tôi lại được ở bên vợ lúc sinh nở, rồi được chăm con gái trong những ngày đầu đời của bé. Đó có thể coi là ông trời đền bù cho tôi.
Đặc biệt, trong sự nghiệp cầu thủ, những lúc khó khăn tôi luôn tâm niệm rằng không ai sống mãi dưới bùn, sẽ có lúc mình vùng lên bờ. Mình không lên được thì sẽ có người giúp, tất nhiên là với điều kiện trước đó mình phải ăn ở có đức.
- Sau khi Công Vinh được CLB SLNA giải cứu vào phút chót, nhiều người nói anh luôn gặp may. Anh nghĩ sao về điều này?
- Tôi không phủ nhận chuyện tôi gặp may. Tuy nhiên, không thể nói tôi gặp may cả chục năm qua được. Bản thân không cố gắng thì đừng hy vọng sẽ gặp may. May mắn không đến liên tục với những người lười nhác và không có tài.
Trăn trở hàng đêm để giữ đam mê với bóng đá
- Trong giới cầu thủ, Công Vinh đã có tất cả. Vậy đã có lúc nào anh tính chuyện dừng lại chưa?
- Chưa bao giờ tôi nghĩ tới chuyện dừng lại. Tôi còn rất nhiều mục tiêu để phấn đấu. Đã chơi bóng hàng chục năm nhưng đam mê với trái bóng tròn của tôi vẫn còn mãnh liệt vô cùng. Tôi chỉ dừng lại khi đam mê đã hết.
Càng thắng, Công Vinh càng lo và suy nghĩ nhiều.
- Công Vinh làm thế nào để giữ được đam mê chơi bóng?
- Tôi có một thói quen là sau mỗi buổi tập hay mỗi trận đấu là tối về nằm nghĩ lại. Mọi tình huống như quay chậm trong đầu. Tôi phân tích xem sao tình huống này mình không sút được, không giữ lại, rê qua… Mọi tình huống như thế nào tôi đều nhớ hết.
Đặc biệt, càng thắng tôi càng suy nghĩ nhiều. Ví dự như sau trận SLNA thắng Xi măng Vicem Hải Phòng vừa rồi, tôi mất ngủ vì nghĩ xem mình sẽ phải làm gì tiếp theo. Khi mình ghi bàn, sự kỳ vọng của mọi người sẽ tăng, đối thủ cũng sẽ chú ý tới mình hơn, do vậy tôi phải nghĩ xem mình sẽ làm gì để có thể tiếp tục thể hiện tốt. Thú thực, càng thắng tôi càng lo, thời gian để vui ngắn lắm.
- Một ngôi sao có số má trong làng bóng đá Việt mà phải trăn trở nhiều thế sao?
- Tôi không coi mình là ngôi sao. Tôi không sống bằng hào quang quá khứ. Sống như thế là tự g.iết mình. Sau trận ra quân khá tốt ở V.League 2013, mọi người nói nhiều về tôi, tuy nhiên, tôi không quan tâm lắm. Với tôi thời điểm này giống như tôi bắt đầu làm lại từ con số 0, cần phải cố gắng rất nhiều. Có một số người nói tôi mắc bệnh ngôi sao, khó gần, kiêu. Tuy nhiên, sự thực không phải như vậy. Mọi người cứ tiếp xúc với tôi thì sẽ hiểu tôi là người thế nào.
- Nhìn lại sự nghiệp của Công Vinh có thể thấy anh khá có duyên ghi bàn trong những trận ra mắt?
- Đúng vậy. Năm 2003 tôi ra mắt ở đội một SLNA bằng trận đấu với ĐT Lào ở BTV Cup. Lúc đó tôi có ghi một bàn, giúp đội thắng 5-1. Cũng trong năm đó, tôi có trận đá chính đầu tiên cho ĐT Olympic Việt Nam. Đối thủ lại là Lào và tôi cũng có một bàn thắng. Năm 2004 tôi lần đầu tiên được khoác áo ĐT Việt Nam, lúc đó HLV trưởng là Tavares, tôi ghi được một bàn từ chấm 11m khi đối đầu với Myanmar. Lần này trở lại SLNA, tôi lại ghi bàn ngay ở trận ra mắt.
Công Vinh suýt bât khóc khi ghi bàn cho SLNA
- Cảm xúc ghi bàn ở các trận ra mắt của anh có khác nhau không?
- Rất khác nhau. Tôi cũng không biết dùng từ gì để diễn tả nữa. Lúc ghi bàn ở lần đầu lên đội một SLNA, tôi không quá vui sướng, chỉ hơi thích thú và thấy bỡ ngỡ. Khi ở Olympic và ĐTQG thì lại khác vì được chơi trước hàng vạn khán giả. Cảm xúc đặc biệt nhất có lẽ vẫn là ở trận gặp Xi măng Vicem Hải Phòng vừa rồi. Bàn thắng giúp tôi bùng nổ, giải tỏa áp lực bao lâu qua phải chịu.
Theo TTVH
Thất nghiệp, cầu thủ phải quay lại ghế giảng đường
Không may mắn tìm được bến đỗ mới như một số đồng đội tại CLB Hà Nội, hậu vệ Nguyễn Xuân Luân đành gác niềm đam mê với trái bóng tròn để theo nghiệp đèn sách.
Bi kịch của "Gã đào vàng, đá đỏ"
Ngày mới thi đấu chuyên nghiệp ở V.NB, Xuân Luân được nhiều đồng đội nơi đây trêu đùa là "gã đào vàng, đá đỏ". Sở dĩ hậu vệ này được gọi như vậy là bởi nhà riêng anh ở ngay sát những mỏ vàng, đá đỏ ở huyện Quỳ Hợp (Nghệ An). Xuân Luân vẫn thường nói, t.uổi thơ của anh chứng kiến biết bao chàng trai cùng quê rơi vào cảnh nghiện ngập, dẫn đến khuynh gia bại sản vì giấc mơ đổi đời từ việc đào đá đỏ. Luân hiểu, sẽ là một "canh bạc" nếu gắn bó với nghề đào đá đỏ, vàng nên anh quyết định xuống lò đào tạo VST ở thị xã Cửa Lò (Nghệ An) học bóng đá.
Có được nền tảng tốt, Xuân Luân được V.NB chiêu mộ. Và những năm tháng chơi bóng cho đội bóng cố đô Hoa Lư giúp anh bay cao khi được HP.HN (t.iền thân của CLB Hà Nội) chiêu mộ với số t.iền lót tay 1,2 tỷ đồng/năm. Tuy nhiên, Xuân Luân đã phải đứng trước ngã rẽ cuộc đời khi đội bóng này không đăng ký tham dự V-League 2013. Tự thân tìm kiếm đội bóng mới, nhưng bối cảnh các CLB khó khăn về tài chính khiến anh bế tắc thực sự.
Hồi đầu tháng 12/2012, V.NB và Xuân Luân đã có những cuộc thương thảo. Dù vậy, do đội bóng này quá hạn hẹp về nguồn kinh phí nên hợp đồng không thành. V.NB ngãng ra, QNK.QN nhảy vào đàm phán và bản thân Xuân Luân cũng khấp khởi, hy vọng tìm được CLB mới. Nhưng mọi chuyện không diễn ra như mong muốn khi Xuân Luân và đội bóng xứ Quảng không thỏa thuận được số t.iền lót tay. Không còn hy vọng để chơi bóng tiếp, Xuân Luân đã rơi vào bi kịch khi đứng trước viễn cảnh phải giải nghệ ở t.uổi 26.
Nguyễn Xuân Luân ngoài đời thường
Thắp sáng giấc mơ giảng đường
Không tìm được CLB mới, Xuân Luân đã nghĩ đến cách để sau này có nghề nghiệp ổn định, đảm bảo cuộc sống. Mới đây, sau khi được bạn bè tư vấn, Xuân Luân đã chuẩn bị hồ sơ để đi dự thi hệ tại chức ĐH ngân hàng. Hỏi Xuân Luân rằng, giới cầu thủ lâu nay chỉ quen với trái bóng, đôi giày, tại sao lại chọn nghề ngân hàng, chứ không phải nghề kinh doanh giống như lựa chọn của nhiều cầu thủ khác sau khi giải nghệ, thì hậu vệ này bộc bạch: "Từ bé, tôi đã mơ sau này được làm cán bộ tín dụng. Nghề này tương đối khó bởi phải có chuyên môn tốt, mối quan hệ rộng. Nhưng tôi sẽ quyết tâm để thực hiện bằng được".
Luân còn bảo rằng, từ nay đến thời điểm tuyển sinh (tháng 3/2013), anh sẽ bắt tay vào việc ôn luyện. "15 t.uổi, tôi đã đi theo trái bóng và việc vừa tập bóng vừa học văn hóa ở trường đã đem lại cho tôi nhiều kiến thức. Bây giờ &'đụng' đến sách vở cũng ngại thật, nhưng nếu muốn thi đỗ thì phải học hành nghiêm túc thôi", Luân cho biết. Nung nấu giấc mơ được ngồi ghế giảng đường đại học để sau này làm việc trong ngành ngân hàng, Xuân Luân trở thành "của hiếm" trong làng bóng đá nội. Luân tâm niệm: "Đi làm muốn được mọi người tôn trọng thì phải học hành tử tế, rèn chuyên môn để có thể &'trụ' vững".
Trong làng bóng đá nội còn có một tấm gương hiếu học khác - Cựu t.iền vệ Văn Nghĩa của N.SG đã phấn đấu có tấm bằng cử nhân ngành xây dựng của ĐH Giao thông vận tải (TP.HCM).
Theo TTVH
Công Vinh sắp sang Indonesia thử việc Giới truyền thông xứ Vạn đảo đang rộ lên thông tin t.iền đạo xứ Nghệ sắp gia nhập CLB Sriwijaya FC. Công Vinh muốn có cơ hội thử sức ở giải Indonesia. Ảnh: Kỳ Lân. Theo tờ Goal phiên bản Indonesia, t.iền đạo Công Vinh đang nhận được sự quan tâm đặc biệt của CLB Sriwijaya FC. Sắp tới, t.iền đạo xứ Nghệ...