Công việc đặc biệt của vợ
“Vợ tôi có công việc đặc biệt, công việc vất vả suốt ngày suốt đêm. Chỉ có điều công việc mất nhiều thời gian và công sức ấy không mang lại cho cô ấy tiền”.
Cả công ty đang xôn xao vì sắp có giám đốc nhân sự mới. Nghe nói tên Dương, tuổi trẻ, tài cao, lại rất phong độ. Các chị em cứ gọi là sôi sùng sục lên, nhưng sau thì đồng loạt chép miệng tiếc rẻ: người ta đã có vợ con đề huề rồi!
Ngày đầu tiên diện kiến giám đốc nhân sự mới, ai cũng phải công nhận lời đồn quả không ngoa. Độ tài năng thì miễn bàn, còn vẻ phong độ, cách cư xử chững chạc, lịch sự của anh đã khiến phái nữ trong bộ phận đổ rầm rầm.
Kết thúc buổi làm việc đầu tiên, anh Dương mời cả bộ phận nhân sự đi ăn, gọi là tiệc ra mắt. Sau vài chén rượu, không khí bắt đầu nóng lên, mọi người cười nói chuyện trò rôm rả. Một cô nàng tuổi còn khá trẻ cất giọng hỏi anh Dương: “Sếp ngời ngời thế này, chị nhà cũng phải tuyệt vời lắm nhỉ. Chị đang làm ở công ty nào hả sếp? Anh bật mí đi để hôm nào bọn em còn nắm cơm đến theo học chị!”. Anh Dương mỉm cười, chưa kịp trả lời thì một cô nàng khác bên cạnh nói chêm vào: “Chứ lại không, em chắc hẳn chị nhà phải giỏi giang lắm, thế mới xứng với sếp chứ! Phụ nữ bây giờ được bình đẳng với đàn ông rồi, ra ngoài xã hội xông pha, lập nghiệp tiến thân là chuyện quá bình thường, trái lại ai an phận hoặc ru rú nơi góc nhà xó bếp mới là lạ đời đấy nhé!” – cô nàng đưa ra nhận định rồi quay sang cười tươi rói hỏi anh Dương: “Chị làm trong lĩnh vực nào hả sếp? Bét nhất cũng phải trưởng phòng rồi, em đoán có đúng không?”.
Anh luôn cảm ơn vợ vì đã chấp nhận hy sinh sự nghiệp để anh yên tâm xây dựng công danh của mình (Ảnh minh họa).
Đáp lại những ánh mắt trông đợi của mọi người, anh Dương cười nhẹ rồi chậm rãi trả lời: “Vợ tôi có công việc đặc biệt, công việc vất vả suốt ngày suốt đêm. Chỉ có điều công việc mất nhiều thời gian và công sức ấy không mang lại cho cô ấy tiền”. Thấy mọi người dường như chưa hiểu, anh từ tốn giải thích thêm: “Nói nôm na như mọi người thì vợ tôi là một người phụ nữ ở nhà làm công việc nội trợ, chăm sóc con cái. Nhưng nếu như mọi người coi người phụ nữ như vậy là ở nhà không làm gì, là ăn bám chồng thì tôi lại thấy vợ mình vẫn đang làm việc, rất vất vả là đằng khác, cô ấy chăm chỉ và giỏi giang, chỉ có điều, công việc của vợ tôi không kiếm ra tiền!”.
Rồi anh Dương tâm sự với mọi người rằng, hồi 2 người yêu và mới lấy nhau, cả 2 đều tràn đầy nhiệt huyết với công việc, ai cũng có những hoài bão, ước mơ trong sự nghiệp của mình. Vợ anh thậm chí còn thông minh, giỏi giang chẳng kém gì anh. Nhưng đứa con đầu tiên ra đời đã khiến 2 người phải nhìn nhận lại mọi thứ. Khi mà cả 2 đều tối tăm mặt mũi với công việc cơ quan, ra sức phấn đấu để khẳng định mình thì thời gian dành cho con vô cùng ít ỏi, tất cả gần như phó mặc cho người giúp việc. Cảm thấy không thể để tình trạng như thế tái diễn, 2 người đã ngồi lại bàn bạc và đưa ra quyết định: 1 trong 2 người nên giảm tải công việc, chấp nhận hi sinh sự nghiệp để dành thời gian hơn cho gia đình. Chứ nếu cả vợ cả chồng đều lao ra ngoài kiếm tiền, mải mê lập thân, phó mặc cho người giúp việc, cho con ăn sữa ngoại, đắp tiền vào để nuôi con thì gia đình cuối cùng rồi sẽ đi về đâu. Sau cùng, vợ anh đã là người nhận trách nhiệm đó, vì thực tế mà nói, đối với việc chăm sóc gia đình, con cái thì phụ nữ vốn có năng khiếu hơn.
“Con cái, gia đình là của chung, cả 2 đều phải có trách nhiệm nuôi dạy con trưởng thành và xây dựng một tổ ấm hạnh phúc. Tôi kiếm tiền, lo phần kinh tế, còn vợ tôi chăm sóc nhà cửa, nấu những bữa ăn ngon, nuôi dạy các con ngoan ngoãn nên người, là vợ tôi đã lo phần linh hồn của một mái ấm. Dù là làm gì thì mục đích của chúng tôi cũng là đóng góp xây dựng cuộc sống chung. Không những cũng có công lao ngang tôi trong việc vun đắp gia đình, tôi còn luôn thấy áy náy với vợ, vì bản thân cô ấy đã phải hi sinh sự nghiệp bản thân để vì gia đình chung, còn tôi thì vẫn được có thời gian và tâm sức để xây dựng công danh của mình. Cô ấy không nhờ vả gì tôi, càng không sống dựa vào tôi, tôi còn phải cảm ơn cô ấy rất nhiều mới phải!” – anh Dương từ tốn nói.
Video đang HOT
“Vợ tôi có công việc đặc biệt, công việc vất vả suốt ngày suốt đêm. Chỉ có điều công việc mất nhiều thời gian và công sức ấy không mang lại cho cô ấy tiền” (Ảnh minh họa).
Sau đó, anh còn kể thêm về bố mẹ anh. Ngày xưa, mẹ anh cũng là người phụ nữ ở nhà chăm con, đã từng bị nhiều lời xì xào bàn tán rằng bà không làm nổi ra tiền mới phải ở nhà ăn bám, là gánh nặng của chồng. Thực ra mẹ anh là người có năng lực làm việc cao, nhưng vì bố anh là kĩ sư cầu đường thường xuyên vắng nhà nên mẹ anh đã phải chấp nhận ở nhà làm việc nhà và chăm bẵm các con. Anh biết, mẹ mình đã phải hi sinh bản thân vì gia đình, nhưng nhờ có vậy mới kèm cặp, dạy dỗ các con nên người, có ngày hôm nay. Bố anh và mấy anh em nhà anh không bao giờ quên công ơn của mẹ, chứ đừng nói đến chuyện coi thường, khinh khi bà chỉ là một bà nội trợ.
Nghe anh Dương nói xong, tất cả bàn tiệc đều lặng thinh, mỗi người đều theo đuổi 1 suy ngẫm riêng. Nhưng sau buổi tối hôm đó, ai cũng đều có thêm cái nhìn khác về anh. Đó là sự ngưỡng mộ, tôn trọng một người đàn ông có đạo đức, suy nghĩ thấu tình đạt lí, thêm nữa là yêu vợ, hết lòng với gia đình và thấu hiểu, thông cảm, trân trọng phụ nữ.
Theo Trithuctre
Vẫn là trinh sau một năm cưới chồng
Tôi tên Linh, hiện đang làm việc tại một công ty thương mại ở Hà Nội, tôi và chồng tôi kết hôn tháng 10 năm ngoái. Chồng tôi là một người mạnh mẽ, là mẫu đàn ông thành đạt điển hình trong xã hội hiện nay. Tôi tên Linh, hiện đang làm việc tại một công ty thương mại ở Hà Nội, tôi và chồng tôi kết hôn tháng 10 năm ngoái. Chồng tôi là một người mạnh mẽ, là mẫu đàn ông thành đạt điển hình trong xã hội hiện nay.
ảnh minh họa
Vốn xuất thân từ nông thôn, sau khi tốt nghiệp đại học anh bắt đầu xin vào một công ty làm nhân viên kinh doanh, lương tháng khởi điểm là 5 triệu nay đã tăng lên hơn 30 triệu, một năm sau đó anh đã được thăng chức làm trưởng phòng. Còn tôi, tuy không xuất thân từ một gia đình giàu có nhưng tôi cũng là một cô gái xinh đẹp biết lễ nghĩa.
Anh được tôi lựa chọn kết bạn trong rất nhiều đối tượng theo đuổi tôi, anh trở thành người yêu rồi thành chồng tôi, nhưng điều khiến tôi không thể ngờ được đã đến sau khi chúng tôi kết hôn...
Nhìn bề ngoài tôi là một cô gái ăn mặc thời trang và gợi cảm nhưng thật ra tôi lại là mẫu người hơi cổ hủ, tôi không ủng hộ việc sống thử trước hôn nhân, mấy cuộc tình trước kia của tôi đều kết thúc vì lý do đó, sau khi gặp anh, tôi vui mừng khôn tả vì cuối cùng đã tìm được một người đàn ông tốt và thật sự hiểu tôi.
Anh chưa bao giờ đưa ra yêu cầu về vấn đề đó với tôi, mà chỉ hết lòng quan tâm chăm sóc cho tôi. Bây giờ nghĩ lại tôi mới hiểu lý do tại sao. Đêm tân hôn, khi tôi đang vui vẻ hạnh phúc nằm gọn trong vòng tay chồng mình, chờ đợi giây phút anh làm cho tôi trở thành một người đàn bà thật sự, thế nhưng đáp lại sự mong chờ của tôi chỉ là một câu nói: "Em yêu à, anh mệt rồi, cứ để anh ôm em ngủ như thế này nhé."
Khi đó tôi không nghĩ nhiều mà chỉ nhẹ nhàng gật đầu và nằm gối lên cánh tay vững chắc của anh mà ngủ. Nhưng điều khiến tôi không thể ngờ được là suốt quãng thời gian sau đó chồng tôi không hề động vào người tôi.
Do công việc bận nên hàng ngày anh đều về nhà rất muộn, tôi bắt đầu lý giải rằng có thể do công việc của anh vất vả nên không muốn chuyện chăn gối. Nhưng dần dần tôi bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn, lẽ nào anh có người tình ở bên ngoài? Tôi cứ suy đoán lung tung và sau gần 1 năm kết hôn cuối cùng giữa tôi và anh đã xảy ra một cuộc cãi nhau gay gắt, khi tôi khóc và chất vấn anh: "Chúng ta kết hôn gần 1 năm rồi mà em vẫn còn là con gái là sao? Tại sao anh không động vào người em?" Anh cúi đầu nói: "Anh biết là anh không thể giấu em thêm được nữa, anh không hề làm chuyện gì có lỗi với em, chỉ là anh... về chuyện đó..., nhưng anh thật lòng yêu em. Khi mới ở bên em anh đã nghĩ rằng nhất định anh sẽ chữa khỏi bệnh của mình, anh cố gắng làm việc kiếm tiền, chờ đến khi kết hôn sẽ mang lại cho em một người chồng mạnh khỏe, thế nhưng..."
Sau đó chồng tôi còn nói những gì nữa tôi đều không muốn nghe, tôi chỉ cảm thấy anh đã lừa dối tôi, đầu óc tôi trống rỗng, nhớ lại từng cử chỉ bình thường anh dành cho tôi, tôi tin anh thật sự rất yêu tôi, nhưng viết đến đây mọi suy nghĩ của tôi đã hoàn toàn hỗn loạn, tôi không biết tôi có nên ly hôn với anh hay không...
Là vợ chồng với nhau đã hơn một năm nhưng về mặt kinh tế chúng tôi vẫn áp dụng chính sách 50/50, tôi không bao giờ so đo thiệt hơn, tôi có đủ tiền để đảm bảo được cuộc sống của mình, nhưng tôi luôn có cảm giác anh đang bảo vệ lợi ích của mình một cách tuyệt đối để không bị tổn thất, dường như anh sợ tôi sẽ lừa gạt để lấy tiền của anh.
Từ khi chúng tôi bắt đầu chung sống với nhau, máy tính của anh luôn để mật mã (khi còn độc thân máy tính của anh không bao giờ có mật mã), khi mới bắt đầu tôi cho rằng có lẽ do cả hai chưa thật sự quen với sự xuất hiện của người kia ở bên cạnh, tôi cho rằng lâu dần anh sẽ tin tưởng tôi và sẽ bỏ mật mã đi hoặc nói cho tôi biết mật mã là gì, thế nhưng thời gian một năm qua vẫn chưa đủ để anh tin tôi.
Tôi luôn cảm thấy anh đang đề phòng tôi, giống như đề phòng trộm vậy, tôi đã nói chuyện với anh rất nhiều lần về việc cài mật mã máy tính, lần nào anh cũng nói là tôi kiếm cớ gây chuyện, sau đó chuyện cứ thế mà qua đi, tôi đành tự an ủi mình rằng thêm một thời gian nữa anh sẽ tin tưởng tôi thôi (thật ra không chỉ là máy tính cài mật mã, mà cả mật mã vali anh cũng giữ bí mật với tôi chứ đừng nói đến các mật mã cá nhân khác). Từ khi yêu đến khi kết hôn thời gian hơn 2 năm nhưng những thông tin riêng tư mà tôi biết về anh dường như là quá ít ỏi. Ngay cả địa điểm công ty anh đang làm việc hiện nay ở đâu tôi cũng không biết dù tôi đã hỏi anh nhiều lần. Sự thận trọng của anh khiến tôi cảm thấy anh không hề tin tưởng tôi, khiến tôi không có đủ lòng tin vào tình cảm của chúng tôi.
Mấy hôm trước cãi nhau với anh, tôi đã tức giận nói: "Tôi thật vô phúc nên mới lấy anh, anh là đồ lừa đảo", "anh chưa bao giờ nghĩ đến cảm giác của tôi, anh chỉ nghĩ đến bản thân anh thôi", "sao số tôi lại khổ như vậy, sao tôi lại đi lấy một người như anh chứ"...
Khi trong lòng tôi đã coi thường chồng mình, không nghĩ đến cảm giác của chồng mình khi nói những lời làm tổn thương anh thì có phải là tình yêu giữa chúng tôi đã hết rồi không?
Thời gian này sau khi đi làm anh vẫn về nhà ăn cơm với tôi và phụ tôi làm việc nhà, cuộc sống trôi qua rất bình yên, tôi vẫn tiếp tục cuộc sống của mình. Nhưng cứ đến tối là anh lại ngồi lì trước máy tính đến tận khuya vẫn không đi ngủ, tôi có cảm giác chúng tôi đang dần trở lên xa lạ. Trước kia hàng ngày đi làm về ăn cơm xong chúng tôi cùng nhau đi dạo, cùng ngồi xem tivi, cùng chuyện trò vui vẻ.
Tôi là một phụ nữ bình thường nhưng lại phải sống cuốc sống vợ chồng không bình thường. Trong thời gian qua, công việc của tôi rất thuận lợi, đạt được nhiều thành công. Thế nhưng nếu cho tôi lựa chọn, tôi vẫn sẽ chọn làm một người vợ đảm mẹ hiền trong gia đình. Tôi nghĩ tôi vùi đầu vào công việc cũng là vì muốn quên đi nỗi khổ trong lòng. Sự nghiệp càng thành công thì cảm giác trống trải trong tôi càng lớn, tôi không biết mình gây dựng sự nghiệp là vì ai vì cái gì? Làm một người phụ nữ thật sự, có một gia đình êm ấm, đó mới là mơ ước và khát vọng thật sự của tôi!
Khi cãi nhau tôi cũng đã từng nghĩ đến việc ly hôn nhưng có 2 nguyên nhân khiến tôi không thể quyết tâm được. Một là kết hôn rồi lại ly hôn tôi sợ mọi người dị nghị chê cười; hai là giữa chúng tôi vẫn còn tình cảm.
Công bằng mà nói, về mặt tình cảm anh chu đáo hơn tôi. Sau khi kết hôn, hàng ngày anh đều đưa đón tôi đi làm, đi làm về anh phụ giúp tôi làm việc nhà... Về điểm này mà nói, tôi rất cảm động với các việc anh đã làm cho tôi, đó cũng là lý do quan trọng mà tôi không thể quyết tâm ly hôn với anh được.
Trong một quãng thời gian sau khi biết anh bất lực, tôi không sao làm cho cuộc sống của chúng tôi quay lại như trước kia, khi thấy tâm trạng anh vui vẻ tôi đã từng khuyên anh đi bệnh viện chữa trị, nhưng anh vừa nghe xong đã nổi cáu, anh bảo có phải tôi muốn anh bị xấu mặt hay không, anh nói anh thà chết cũng không đến bệnh viện khám chữa.
Tôi hoàn toàn thất vọng về anh, mối quan hệ giữa chúng tôi rơi vào trạng thái chiến tranh lạnh, sau đó là chỉ nói chuyện khi thật sự cần thiết phải nói mà thôi. Chúng tôi đã trở thành 2 người cùng đi chung một con đường chứ không phải là một gia đình, ngôi nhà trở lên lạnh lẽo thiếu hơi ấm của một gia đình thật sự. Thế nhưng trong con mắt mọi người chúng tôi vẫn là một đôi vợ chồng hạnh phúc.
Theo VNE
Chồng ơi, em sắp đi ngoại tình rồi Nếu như anh không thay đổi, em phải đi vào con đường sai lầm mà em chấp nhận dù có hậu quả gì đi chăng nữa. Trước đây, em yêu anh thế nào chỉ có anh là người hiểu rõ nhất. Em đã từng yêu 1-2 người trước anh, nhưng chưa có người đàn ông nào lại khiến em si mê như em...