Công tác về thấy vợ cho mẹ ăn cơm nguội, tôi đuổi đi rồi run rẩy khi mở túi rác
Mẹ gạt nước mắt trả lời, tôi tối sầm mặt mũi biết Linh để mẹ chồng ốm ở nhà ăn cơm nguội còn cô ấy ăn diện trang điểm đi chơi với bạn.
Tôi tự nhận thấy so với những người đàn ông cùng trang lứa thì tôi là một người rất khá. Minh chứng là tôi đã mua được nhà riêng trên thành phố, trong khi những người khác vẫn chật vật kiếm ăn từng tháng, ở nhà thuê chật chội.
Tôi cố gắng nỗ lực chỉ vì muốn sau này lo cho gia đình và báo hiếu mẹ. Với điều kiện vợ tôi phải ngoan ngoãn, chu toàn với gia đình nhỏ và có hiếu với mẹ chồng, cô ấy làm được như vậy thì tôi chẳng tiếc vợ điều gì.
Sau đám cưới, tôi và Linh sống trong căn hộ mà tôi đã mua được từ trước đó. Khi chưa lấy vợ, tôi ngỏ ý đón bà lên sống chung với mình nhưng mẹ bảo sống ở quê quen rồi. Hơn nữa sức khỏe bà vẫn rất tốt, không cần phải lo lắng cho bà. Cưới vợ xong, tôi dự tính khi nào vợ sinh con thì đón mẹ lên nhờ bà trông cháu giúp rồi ở cùng với chúng tôi luôn.
Tôi cố gắng nỗ lực chỉ vì muốn sau này lo cho gia đình và báo hiếu mẹ. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi cưới nhau được 5 tháng thì mẹ bị ốm, tôi về quê đón bà lên thành phố khám bệnh và tĩnh dưỡng. Mẹ lên được 1 ngày thì tôi phải đi công tác. Chuyến công tác kéo dài 5 ngày, sốt ruột mẹ ở nhà nên tôi cố gắng thu xếp xong thật sớm, 4 ngày đã trở về rồi.
Video đang HOT
Khi mở cửa vào nhà, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt tôi lại là mẹ ngồi bên bàn ăn lặng lẽ lau nước mắt, trước mặt là bát cơm nguội với chút nước mắm suông. Tôi hốt hoảng chạy lại hỏi Linh đâu, tại sao cô ấy để bà ăn uống thế này. Mẹ gạt nước mắt trả lời, tôi tối sầm mặt mũi biết Linh để mẹ chồng ốm ở nhà ăn cơm nguội còn cô ấy ăn diện trang điểm đi chơi với bạn.
Có mặt chồng ở nhà kiểu khác, chồng đi vắng lại lật mặt cư xử tệ bạc với mẹ chồng. Thật sự không thể chấp nhận được! Tôi gọi điện cho Linh gào lên bắt cô ấy phải về ngay lập tức. Thấy Linh bước chân vào cửa, tôi lao đến tát cho vợ một cái rồi ném đồ đạc đuổi cô ấy đi.
Linh ngỡ ngàng nhìn hành động của tôi, sau khi biết lý do, cô ấy im lặng cười nhạt rồi xách đồ ra khỏi nhà. Sau khi Linh đi rồi, mẹ mệt nên vào phòng nằm nghỉ. Tôi nhìn thấy túi rác ở góc nhà khá đầy, tiện đường xuống sân chung cư nên tôi xách đi đổ luôn.
Lại gần, tôi ngửi được mùi thơm của thức ăn tỏa ra. Mở ra xem, tôi giật mình khi nhìn những thứ trong túi rác, đều là đồ ăn còn mới tinh, ngon lành thơm nức. Nhưng ai lại đổ chúng vào túi rác lẫn với những thứ rác rưởi khác để vứt đi? Nhớ đến bữa cơm đạm bạc của mẹ và nụ cười nhạt của Linh trước khi rời đi, tôi run rẩy hoảng hốt lao vào phòng hỏi mẹ.
Tôi biết vợ đang rất giận, cũng vì tôi chưa hỏi rõ đầu đuôi đã cư xử nông nổi. (Ảnh minh họa)
“Con có vợ là quên mẹ rồi phải không? Lúc trước ở một mình thì muốn đón mẹ lên nhưng cưới vợ xong lại không đả động gì tới chuyện đó nữa. Mẹ có con dâu mà không được con dâu báo hiếu. Đến lúc mẹ phải giả vờ bị ốm, con mới đón lên…”, mẹ tôi nghẹn ngào trách móc con trai khiến tôi sững sờ. Hóa ra mẹ lại suy nghĩ như vậy. Bà nhạy cảm quá rồi.
Bà biết tôi về sớm, hôm đó tôi nói với mẹ nhưng lúc vợ gọi thì quên chưa báo với cô ấy. Linh bận ra ngoài bàn chuyện công việc với đồng nghiệp, trước khi đi cô ấy nấu nướng sẵn cho bà nhưng mẹ tôi đổ đi và dàn kịch để lừa con trai.
Tôi kể hết cho mẹ nghe dự định của mình, bà cũng rất hối hận vì hiểu lầm các con. Nhưng bây giờ Linh không chịu nghe máy, tôi nhắn tin giải thích cô ấy cũng không trả lời. Tôi biết vợ đang rất giận, cũng vì tôi chưa hỏi rõ đầu đuôi đã cư xử nông nổi. Xin mọi người chỉ cho tôi phải cách để làm lành với vợ.
Cả hội trường trầm trồ kinh ngạc khi bố dượng của chồng tôi lên trao 10 cây vàng, ông còn nói một câu làm nhiều người giàn giụa nước mắt
Không chỉ tôi khóc mà nhiều người phụ nữ phía dưới hội trường đã dùng tay gạt nước mắt.
Hôm đám cưới của chúng tôi, tất cả hội trường đều bất ngờ khi bố dượng của chồng tôi lên trao 10 cây vàng. Ông bảo số vàng đó là của mẹ chồng tôi, trước lúc mất bà đã nhắn nhủ cho ông trao trong ngày cưới của chúng tôi.
Những lời của dượng nghe qua rất bình thường nhưng sâu trong là một người đàn ông cực kỳ đạo đức, thẳng thắn và không tham vàng bạc. Dượng phải yêu mẹ chồng và chồng tôi rất nhiều thì mới không tư lợi số vàng đó.
Khi dượng nói xong mà nhiều người phụ nữ ở phía dưới đã dùng tay gạt nước mắt. Còn tôi thì hai dòng lệ đã giàn giụa lúc nào không hay. Tôi không ngờ dượng của chồng tôi lại là người đàn ông tốt đến vậy. Thế mà từ trước đến nay rất hiếm khi chồng nói về dượng.
Sau đám cưới, chúng tôi quay trở lại thành phố và tất bật với công việc. Thỉnh thoảng tôi có gọi điện về hỏi thăm dượng, còn chồng tôi thì không, dường như giữa hai người có một khoảng cách rất lớn.
Tối hôm kia, bác họ của chồng tôi gọi điện nói là dượng bị bệnh ho ra máu, chẳng ăn uống được gì. Bác ấy bảo vợ chồng tôi về đưa ông đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe xem thế nào.
Bác ấy còn nói dượng đã nuôi dưỡng chồng tôi ăn học thành người, thế nên bây giờ chúng tôi phải có trách nhiệm khi ông ấy về già.
Ngay sau đó tôi đã nói chuyện với chồng. Anh ấy đồng ý về đưa dượng đi khám bệnh nhưng nhất định không để ông ở lại nhà chúng tôi dưỡng bệnh. Thấy sự vô cảm hờ hững của chồng, tôi thắc mắc.
Chồng nói là hận dượng cả đời này, vì ông ấy mà bố mới mất được 7 tháng, mẹ đã lên xe hoa với ông ta. Lúc đó chồng tôi gào khóc, can ngăn nhưng mẹ không quan tâm mà phớt lờ, coi ông ấy là trên hết.
Từ khi lấy dượng, hai người dành nhiều thời gian vui thú bên nhau mà không để ý đến sự tồn tại của anh ấy. Tôi thấy dượng là người cực kỳ tốt nhưng chồng tôi quá để ý đến quá khứ mà không chấp nhận tình cảm của ông ấy.
Tôi không biết phải khuyên bảo thế nào để chồng đối xử tốt với dượng đây?
(tranganh...@gmail.com)
Chồng sắp cưới bỗng dưng gặp mẹ tôi, đưa bà ấy 150 triệu kèm lời thỉnh cầu đầy chua xót Mẹ tôi giờ đây rất khó xử với người mà bà coi là con rể tương lai. Nhà tôi không phải là quá khá giả, đủ đầy như những gia đình khác. Tôi nghĩ đây là một thiệt thòi lớn, cũng chính là động lực để luôn thôi thúc tôi vượt qua khó khăn. Từ nhỏ, tôi đã được dạy phải biết sống...