Công nhân nhem nhuốc xếp hàng mua cơm, người phụ nữ giàu có tỏ ra khinh bỉ, chủ quán thấy vậy liền nói 1 câu khiến bà ta tái mặ
Đúng là, kẻ giàu học cao chưa chắc đã cư xử văn minh,. Cười người hôm trước, hôm sau người cười, có tiền nhưng đừng tự xem mình là &’cái rốn của vũ trụ’! Tại quán cơm, một công nhân xây dựng đang…
Đúng là, kẻ giàu học cao chưa chắc đã cư xử văn minh,. Cười người hôm trước, hôm sau người cười, có tiền nhưng đừng tự xem mình là &’cái rốn của vũ trụ’!
Ảnh:internet
Tại quán cơm, một công nhân xây dựng đang xếp hàng chờ mua suất ăn trưa. Đứng cách anh không xa là một người phụ nữ ăn mặc quý phái. Vừa nhìn thấy bộ dạng “bẩn thỉu” của anh công nhân, bà tỏ rõ thái độ khinh bỉ và không ngớt lời chê bai: “Người gì mà bẩn thế không biết, chỉ nhìn thôi cũng khiến ta không muốn ăn nữa rồi. Cầu trời sao cho anh ta sớm đi chỗ khác cho rồi!”
Anh công nhân bối rối, không hiểu vì sao mình lại bị đối xử như vậy? Anh đi làm lam lũ cả ngày, lao động bằng mồ hôi công sức của mình, đâu có làm hại gì đến ai đâu?
Cũng trong suốt thời gian diễn ra sự việc, bà chủ quán chỉ âm thầm quan sát. Sau đó, có lẽ vì không chịu được những lời nói khó nghe của nữ khách hàng giàu có kia, bà bèn đến trước mặt người phụ nữ đó và nói: “Quán cơm của tôi không hoan nghênh vị khách như bà, xin lỗi, mời bà đi cho!”
Ảnh:internet
Bà chủ quán vừa dứt lời, những khách hàng đứng xem đều xôn xao bàn tán. Nhưng có duy nhất một người vẫn im lặng, đó chính là người công nhân “bẩn thỉu” kia. Mãi đến lúc này anh mới từ tốn nói:
“Xin bà chủ đừng làm vậy, dẫu sao bà ấy cũng nói đúng… Tôi cả ngày làm việc ngoài công trường, quần áo dính toàn xi măng, ngay cả đầu tóc cũng đầy bụi bặm”. Anh quay sang phía người phụ nữ quý phái: “Xin bà thứ lỗi, hy vọng lần sau sẽ không làm phiền bà và mọi người ở đây.”
Nói rồi anh công nhân quay lưng bước đi, để lại đằng sau những tiếng vỗ tay khen ngợi của tất cả mọi người trong quán. Lúc này người phụ nữ kia đỏ bừng mặt vì xấu hổ, miệng lắp bắp không nói nên lời…
Có những lúc, giá trị con người không thể hiện ở quần áo hay dáng vẻ bề ngoài, mà được toát lên từ lời ăn tiếng nói và cách ứng xử với mọi người xung quanh. Người công nhân kia cũng vậy, bên trong bộ trang phục “dơ bẩn” ấy là lời nói cung kính và thái độ khiêm nhường. Chỉ một câu nói của anh nhưng cũng đủ khiến chúng ta thấy rằng: Thực tế giàu hay nghèo không quan trọng, quan trọng là ở nhân cách con người sống sao cho thật tốt, đừng nên vì vẻ bề ngoài mà coi thường người khác.
Theo WTT
Video đang HOT
Thấy đứa bé nhem nhuốc cứ chạy theo mình gọi "Mẹ ơi", người phụ nữ bèn đưa nó về nuôi
Lúc đó, chị định đưa con đến đồn công an để tìm lại bố mẹ ruột nhưng đứa bé cứ níu tay không cho chị làm vậy. Chị bèn nói:"Thế về ở với cô nhé, từ nay cô sẽ là mẹ nuôi của con."
ảnh minh họa
Chị vốn có 1 gia đình khá hạnh phúc, nhưng vài tháng trước, đứa con trai mới tròn 2 tuổi của chị bỗng nhiên mắc bệnh qua đời. Từ hôm đó, chị bị nhà chồng chỉ trích là người mẹ không biết chăm con, là kẻ vô dụng.
Chị vô cùng đau lòng kể từ sau cái chết của con, vậy mà còn bị cả nhà chồng hùa vào chửi mắng, chị dường như bế tắc.
Cho tới 1 hôm, đang lững thững cắp làn đi chợ thì bỗng nghe tiếng đứa bé nào đó cứ gọi thất thanh:
-Mẹ, mẹ ơi.
Chị bất giác quay lại thì thấy 1 đứa bé khoảng 6 tuổi nhem nhuốc nhỏ con đang chạy theo sau lưng mình, người nó gọi không ai khác chính là chị. Chị ngạc nhiên dừng lại:
-Này cháu, cháu là ai?? Tại sao lại gọi cô là mẹ??
Đứa bé cứ vừa khóc vừa gọi liên hồi mẹ ơi không ngừng. Nó nấc nghẹn không nói được gì, chị không cầm lòng được ôm chầm nó vào lòng rồi hỏi:
-Con không có bố mẹ sao??
-Không.
Lúc đó, chị định đưa con đến đồn công an để tìm lại bố mẹ ruột nhưng đứa bé cứ níu tay không cho chị làm vậy. Chị bèn nói:
-Thế về ở với cô nhé, từ nay cô sẽ là mẹ nuôi của con.
Đứa bé gật đầu vui mừng rồi gạt nước mắt nắm chặt tay chị.
Nào ngờ, vừa đem đứa nhỏ về và tường thuật lại mọi chuyện, chị bị chồng và mẹ chồng chửi cho 1 chập rằng chị ngu ngốc và thần kinh mới nhận đứa bé không rõ nguồn gốc về nuôi. Sau khi thuyết phục gia đình mãi không được, chị quyết định ly dị và 1 mình dẫn con đi ở trọ.
Từ đó, chị ở vậy 1 mình nuôi con, có đứa con này chị cảm giác rất hạnh phúc, vui vẻ và không còn thấy buồn chán tuyệt vọng như khi ở nhà chồng nữa. Để có tiền cho con ăn học đàng hoàng, chị đã không quản ngại khó khăn để tăng ca làm việc vô cùng vất vả, thế nhưng lúc nào cũng cảm giác tươi vui và tràn đầy sức sống.
6 năm sau, 1 hôm đứa bé bỗng nói:
-Mẹ ơi cho con mượn điện thoại.
-Để làm gì??
-Thì mẹ cứ cho con mượn đi.
Chị đưa điện thoại cho con gái, thấy nó lôi ra tờ giấy nhàu nát cũ kỹ xem số điện thoại trên đó rồi bấm gọi. Chị không biết con gái gọi cho ai nhưng buổi tối, khi chị đang nằm trên giường vì đang phát sốt thì thấy 1 người đàn ông cao to bước xuống từ chiếc xe hơi rồi đi thẳng vào nhà mình.
Vừa trông thấy đứa bé, người đó đã rơm rớm nước mắt:
-Con gái, có phải con không??
Đứa bé gật đầu:
-Bố..bố ơi.
Người đàn ông kia ôm chầm lấy đứa bé rồi bật khóc. Chị đứng lên ngớ người:
-Anh là...bố con bé sao??
Người đàn ông kia gật đầu:
-Đã 6 năm rồi nó mới liên lạc với tôi, cũng vì tôi nghe lời cô vợ hai nên đánh mắng con gái mình. Chính tôi đã khiến con gái phải bỏ nhà đi, tôi có lỗi, tôi đã muốn tìm con nhưng nó nhắn dù thế nào cũng không về. Khi đó, tôi vẫn chưa biết được bộ mặt thật của cô vợ bé nên...
Đứa con gái nói:
-Đúng thế, giờ bố biết rồi phải không?? Cô ta rấ ác độc, cô ta đã đánh mắng con, đe dọa con liên tục. con không muốn ở trong cái nhà đó nữa nên mới đi. Giờ con có việc muốn nhờ bố đây. Mẹ nuôi con đang ốm, trong nhà thì hết tiền, mẹ con đã khổ sở nuôi nấng con 6 năm trời, bố hãy làm gì giúp mẹ con đi.
Chị kéo đứa bé:
-Sao con lại nói thế, mẹ giúp con không phải để được trả ơn.
Người bố mỉm cười nói:
-Tôi biết cô yêu thương con bé thật lòng, nhưng trong lúc khó khăn thế này, chị hãy để tôi được giúp 1 phần nếu không tôi áy náy lắm.
Đứa bé nhìn mẹ gật đầu:
-Mẹ ơi, hay mẹ về nhà ở với con và bố nhé. Con sẽ chăm sóc mẹ.
-Đúng đấy, cô có đồng ý làm mẹ con bé mãi mãi không??
Chị òa khóc nhìn con gái, vừa lúc này khi biết người kia là bố con bé, chị đã nghĩ nó sẽ bỏ đi với bố và để chị lại 1 mình, nhưng không ngờ, con bé lại có tình có nghĩa như vậy. Cuối cùng, chị quyết định cùng với bố đứa bé trở thành 1 gia đình thật hạnh phúc.
Theo Blogtamsu
Ngày đầu về làm dâu, chồng mắng vợ sa sả trước mặt bố mẹ. Tưởng cô điên người bật lại, ai ngờ chỉ tủm tỉm cười: 'Công nhận anh KHÔN thật...' Quân đau đầu lắm, chẳng hiểu làm sao mà ngay từ hôm đầu đưa Hằng về ra mắt, mẹ anh đã không ưa cô ra mặt. Bất kỳ việc gì cô làm, điều gì cô nói, bà đều tỏ thái độ không hứng thú, thậm chí còn chê bóng chê gió. Từ lúc bước chân vào nhà, Hằng đã chào hỏi lễ phép,...