Công khai tình yêu với… anh rể
Tôi yêu anh rể từ ngày anh chưa lấy chị tôi. Trong 1 lần anh say, chuyện đó đã xảy ra…
Năm tôi 17 tuôi, còn chị gái 21 tuổ.i. Chị tôi dân người yêu vê nhà ra mắt. Anh ây vừa đẹp trai, lại có học thức. Cách nói chuyên thông minh, hóm hỉnh của anh cuôn hút tât cả người đôi diên. Bô mẹ tôi rât vừa lòng với chàng rê tương lai.
Còn tôi, từ lúc ây tôi đã lây anh làm tiêu chuân đê lựa chọn bạn trai. Nhưng có điêu, tât cả những người tôi từng gặp chưa có ai được như anh. Trong thâm tâm, tôi luôn có môt tình cảm lớn dành cho anh. Nhưng tôi coi đó như là sự tôn sùng thân tượng. Anh cũng rât chịu khó lây lòng nhà người yêu nên cũng hay đên nhà tôi và nhanh chóng thân thiêt với tôi. Anh coi tôi như môt đứa em gái. Vì thế, anh chẳng ngại ngần dân tôi đi chơi mà không có chị. Những lân ây, tôi rât vui và hạnh phúc.
Ngày anh và chị lên xe hoa, tôi rât buôn. Lúc đâu, tôi nghĩ đó chỉ là sự tiêc nuôi, buôn phiên của môt fan cuông nhiêt khi thân tượng của mình cưới vợ. Nhưng dân dân, tôi phát hiên ra tình cảm của tôi trao cho anh đích thực là tình yêu.
Nhà tôi chỉ có hai con gái, nhà anh thì lại có hai con trai, anh là con thứ. Vì vây, anh sang nhà tôi ở rê, chính thức thành con trai của bô mẹ tôi. Anh dọn đên ở chung nhà, tôi vừa mừng vừa sợ. Mừng vì được nhìn, trò chuyên cùng anh hàng ngày nhưng cũng lo tình cảm của tôi dành cho anh bị lộ.
Càng ở lâu với anh, tôi càng yêu anh nhiêu. Nhìn cách anh đôi xử với chị gái mà tôi ghen tị. Sáng sáng anh làm đô ăn sáng cho vợ, rôi hai người tình tứ đưa nhau đi làm. Ngày kỉ niêm 1 năm kêt hôn, anh còn bàn với tôi và bô mẹ giúp anh chuẩn bị môt bữa tiêc bât ngờ dành cho chị. Cảnh hai người hạnh phúc, tình tứ làm tôi đau khô. Tình yêu đơn phương không được đáp lại, tôi cứ chôn chặt trong tim.
Video đang HOT
Cuôc hôn nhân của chị tôi chỉ hạnh phúc trong khoảng 2 năm đâu. Về sau, những xung đôt và rắc rôi bắt đâu xảy ra. Hai năm rôi mà chị không thê sinh cho anh môt đứa con. Mẹ chông chị thúc giục làm cho không khí vợ chồng thêm căng thẳng, ngột ngạt. Vì lí do ây, tinh thần của chị tôi xuông dôc thảm hại. Chị rât hay mât ngủ, cáu gắt, rôi trách cứ chông môt cách vô lí. Chị thường xuyên ghen tuông với những người con gái khác xung quanh anh. Khô nôi anh rể lại đẹp trai, tài hoa nên những người thích anh không ít. Những rạ.n nứ.t của anh chị lớn dân.
Những lúc ây, anh thường hay tâm sự với tôi. Anh nói tôi rât hiêu anh. Anh giãi bày mọi thứ với tôi, anh nói hình như tình yêu của anh dành cho chị đã phai nhạt và dân chuyên sang môt người khác. Ánh mắt anh nhìn tôi, cách đôi xử của anh với tôi thay đôi. Không còn là của anh trai dành cho em gái nữa mà có gì đó nông nàn, cuông si hơn.
Tôi đắm chìm vào trong chuyên tình yêu vụng trôm với anh. Chúng tôi chưa làm gì quá giới hạn nhưng tôi lén lút với anh rê ngay cạnh chị tôi. Chị tôi cứ ghen bóng gió mà không ngờ rằng đôi tượng thực sự lại ở ngay cạnh mình. Hàng ngày, anh nhắn tin cho tôi khi ở bên chị, chúc ngủ ngon, gửi cho tôi những bài hát lãng mạn. Chưa nói ra lời yêu nhưng tôi và anh như một cặp đôi đang trong quá trình mới làm quen, tán tỉnh. Tôi lâng lâng vì tình yêu đơn phương bao năm đã được đên đáp lại.
Một đêm, sau trận cãi nhau nảy lửa, chị tôi bỏ sang nhà bạn thân để tâm sự, còn anh thì uống rượu say khướt. Anh trở về nhà lảo đảo, người ngợm xước xát vì vừa ngã xe máy. Tôi dìu anh vào phòng chăm sóc. Tôi không hiểu sao chị tôi có thể đối xử với anh như vậy. Anh là một người chồng rất tốt. Dù chị tôi không sinh được con, anh vẫn ở bên, cùng chị chạy chữa. Vậy mà chị tôi hàn.h h.ạ anh, nạt nộ anh đến thế này. Vợ chồng chị đến mức này hoàn toàn là do lỗi của chị. Tôi hận chị. Chị có được hạnh phúc mà tôi đang cầu mong từng ngày nhưng không biết tận hưởng, gìn giữ.
Đêm ấy, tôi thiếp đi trên giường của vợ chồng anh. Sáng sớm tỉnh dậy, anh lại tâm sự với tôi như mọi lần. Tôi ôm lấy anh an ủi. Và chuyện gì đến cũng đã đến. Tôi và anh quấn lấy nhau trong cơn say ái tình. Xong chuyện, anh tỏ ra ân hận nhưng tôi đã lấp đi tất cả sự áy náy ấy. Tôi hạnh phúc vì được ở bên anh, trao tất cả cho anh. Tôi không hề ân hận khi đã yêu và trao anh mọi thứ.
Từ sau ngày đó, tôi và anh lén lút quan hệ với nhau ngay trong nhà. Chị tôi vẫn ghen tuông với những cô gái trời ơi đất hỡi mà không hế biết kẻ thù thật sự đang ở cạnh mình. Càng ngày tôi càng không thể chịu đựng mỗi khi chị mắng mỏ hay hỗn láo với anh. Nhiều lần tôi đứng ra bênh vực anh.
Anh rất cảm động mỗi lần thấy tôi vì anh mà đứng dậy. Anh nói anh hối hận vì đã không yêu tôi sớm hơn, để tôi phải chịu khổ. Anh áy náy vì không thể cho tôi một danh phận. Tôi thương anh vô cùng. Tôi chẳng cần danh phận gì, chỉ cần được ở bên anh. Nhưng mỗi ngày thấy anh chật vật trong mối quan hệ với chị, tôi lại đa.u xó.t.
Tôi và anh chẳng biết phải xoay sở thế nào. Kể cả anh có li dị chị, chúng tôi cũng khó mà đến được với nhau. Vì thế, chúng tôi cứ kéo dài mối quan hệ lén lút, vụn.g trộ.m này. Chúng tôi yêu nhau dưới vỏ bọc “em vợ, anh rể” mà không một người thứ ba nào hay biết.
Một tháng gần đây, tôi cảm thấy cơ thể có chút khác lạ. Kì kinh của tôi đã chậm một tuần trong khi bình thường nó rất đều đặn. Nghi ngờ, hôm qua tôi đã đi khám thai. Kết quả thật bất ngờ, tôi đã có thai được gần 2 tháng.
Anh rất bất ngờ khi biết tin này. Cứ ngỡ anh sẽ khó xử và bảo tôi đi bỏ đứ.a tr.ẻ nhưng anh lại vui sướng khi biết tin tôi có bầu. Anh đã chờ mong có được một đứa con từ lâu nhưng chị gái tôi không thể làm được điều đó cho anh. Biết mình sắp làm bố, anh rất háo hức.
Vì sự kiên này, chúng tôi quyết định là sẽ công khai chuyện tình yêu. Tôi và anh có thể lén lút yêu nhau, nhưng đứ.a tr.ẻ không thể như vậy. Vả lại, nếu anh tiếp tục cuộc sống vợ chồng với chị sẽ có 3 người phải chịu khổ, đó là tôi, anh và con chúng tôi. Còn nếu chị tôi chịu hi sinh, tất cả mọi người khác sẽ có hạnh phúc.
Tôi và anh đang quyết định dứt điểm mọi chuyện, nhưng chúng tôi vẫn đang tìm cách để tránh làm mọi người sốc nhất. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn chưa nghĩ ra được cách nào. Mong mọi người có thể cho chúng tôi lời khuyên không?
Theo VNE
Vợ thông thái
Nhà ông Hạo vừa lĩnh tiề.n đền bù đất giải tỏa khu vườn tới mấy trăm triệu. Cầm cọc tiề.n, ông bảo vợ: "Chiều nay tôi sẽ đem gửi ngân hàng ngay và sẽ đứng tên tôi".
Bà Danh xưa nay không bao giờ nghi ngờ chồng về vấn đề tiề.n nong nhưng hôm nay bà vẫn phải lên tiếng: "Đành rằng ông đứng tên nhưng khi gửi, tôi phải đi cùng ông". Thấy vợ nói thế, ông Hạo gắt: "Bà không tin tôi à?". Bà Danh nhẹ nhàng: "Tôi chỉ muốn nhìn thấy ông gửi tiề.n đúng vào ngân hàng Nhà nước. Không gửi chỗ vớ vẩn". "Bà bảo chỗ nào là chỗ vớ vẩn? Vớ vẩn mà lãi suất 20% một tháng à?" - ông Hạo quát lớn.
Á à. Thế là rõ, ông ấy muốn gửi chỗ nhà cô Liên trên phố huyện đây. Bà Danh đoán được ý chồng nhưng không nói ra, nhỏ nhẹ nhưng dứt khoát: "Gửi tiề.n ngân hàng tuy lãi suất thấp nhưng đảm bảo. Tôi nhất định không cho ông gửi chỗ tín dụng cá nhân". Lời của vợ làm ông Hạo nổi cáu. Từ ngày lấy nhau đến giờ, có khi nào vợ ông chống đối lại ý của ông đâu. Nay có tí tiề.n trong nhà, bà ấy đã nổi má.u cửa quyền. Nghĩ vậy ông Hạo quát tướng: "Bà bây giờ ghê nhỉ? Dám ngăn cản việc lớn của tôi đấy? Vậy thì tôi nói lại để bà rõ, miếng vườn đó là của bố mẹ tôi cho chứ không phải của bố mẹ bà nhá". Tức thì bà Danh nói ngay: "Tôi rất biết điều đó. Tôi không đòi cho tôi nhưng tôi cần cho bọn trẻ. Mất số tiề.n đó là mất cơ hội cho các con học hành, mất số vốn làm kinh tế bù vào mảnh vườn trồng trọt đã không còn. Nếu căng thẳng quá tôi sẽ làm đơn li dị để tòa họ chia phần tiề.n ấy cho các con".
Nói xong bà Danh đứng lên lấy giấy bút viết đơn li dị ngay trước mặt ông. Chưa bao giờ thấy vợ "ghê gớm" thế nên ông Hạo có phần nể sợ. Ông tính ngay trong đầu. Nếu li dị, tòa sẽ chia cả căn nhà và cả số tiề.n đền bù làm 4 phần. Ba mẹ con bà ấy sẽ được 3 phần, ông chỉ 1 phần. Thế là ông bị thiệt mà lại tan cửa nát nhà. Nghĩ thấy hoảng, ông liền xuống thang: "Thôi. Được rồi. Bà đừng đơn từ gì hết, tôi sẽ đưa bà nửa số tiề.n, còn tôi giữ một nửa. Coi như tòa chia?". Nhưng lạ chưa, vợ ông vẫn ghê gớm: "Không được. Tôi nghĩ lại rồi. Của chồng - công vợ. Tôi cũng phải được hưởng. Phải chia ba phần tư cho mẹ con tôi. Số tiề.n đó sẽ gửi ngân hàng đứng tên thằng Tùng con trưởng". Nghe vợ nói thế, ông Hạo ức lắm nhưng đành chịu. Ông đứng lên cầm bọc tiề.n đếm lấy 100 triệu, còn 300 triệu ông quăng trả vợ.
Sáng hôm sau, ông Hạo phóng xe đạp ra phố huyện sớm. Một lúc trở về, ông giơ 10 triệu cho vợ nhìn: "Đây này, vừa gửi trăm triệu có ngay lãi suất 10 triệu đưa trước, cuối tháng lấy 10 triệu nữa. Sướng không biết đường sướng!". Bà Danh chẳng nói gì.
Chưa đầy 2 tuần sau, lúc ông Hạo đang tính từng ngày đi nhận nốt số tiề.n 10 triệu lãi suất thì hay tin vợ chồng nhà Liên - kẻ vay tiề.n đã cao chạy xa bay. Ông hốt hoảng phi ngay xe lên phố xem thực hư thế nào. Đến nơi, ông Hạo tái mặt. Đám đông đến cả trăm người đang gào thét trước ngôi nhà đóng cửa im ỉm của mụ Liên. Người kêu: "Tôi mất 600 triệu rồi làng nước ơi!", kẻ gào khóc: "Nó nuốt của tôi 2 chục cây vàng, tôi sống sao đây?". Tiếng chử.i rủa, rên xiết. Một người hét rú lên: "Căn nhà này có tịch thu cũng không trả được tôi 5 tỉ đâu. Phải lấy mạng nó". Nhưng than ôi, "mạng nó" đã biến mất từ mấy hôm nay rồi.
Ông Hạo thất thần trở về nhà nằm vật ra giường như người sắp chế.t. Vừa lúc đó bà vợ về. Ông Hạo liền chồm dậy ôm lấy vợ: "Bà ơi! Bà quả là người vợ thông thái của tôi!". Lạ thật, cả đời ông luôn trịch thượng với vợ con vậy mà bỗng dưng, ông Hạo ôm vợ khóc tu tu. Bà Danh hiểu chuyện, từ tốn ngồi xuống cạnh ông. Đoạn, giọng bà rất nhỏ: "Thôi, của đi thay người ông ạ! Thân ông được bình an là phúc lớn cho tôi và các con rồi!".
Theo VNE
Từ từ hãy li dị nhé em! Hôm qua, khi anh nói với mẹ về chuyện chúng mình sẽ l.y hô.n, mẹ rất buồn. Mẹ bảo bọn trẻ bây giờ nói chuyện bỏ nhau cứ đơn giản như thay một cái áo, một đôi giày. "Chất thêm củi đi con. Nếu không bếp lửa sẽ tắt". Anh nhìn những hòn than đã bắt đầu tàn lụi trong bếp lò và...