Công khai một vợ hai bồ, chồng khăng khăng tình yêu không có tội…
Có lẽ trong con mắt của chồng tôi, cả hai người phụ nữ kia đều là những người “tốt nhất” với anh ta. Nên toàn bộ thời gian, sự quan tâm, yêu thương anh ta đều dành cho họ…
Trước khi cưới nhau, anh ta đã mua một ngôi biệt thự ven hồ như một món quà tặng tôi. Tất nhiên, ngôi nhà này anh ta để tôi đứng tên. Anh ta còn mua cho tôi chiếc xe hơi sang chảnh chỉ để tôi đón đưa con đỡ cực nhọc. Quần ào, giày dép, túi xách… tôi chẳng hề thiếu. Con trai ba tuổi của chúng tôi thì được theo học trường quốc tế… Không những thế, vào những ngày lễ tết, anh ta còn rất chịu khó đưa vợ con về quê ngoại, hoặc cả nhà cùng nhau đi du lịch.
Nhưng trong mắt tôi, cuộc hôn nhân này không hề có vị của hạnh phúc. Biết là vậy, mà sao tôi vẫn không muốn từ bỏ cái gia đình này, không thể giải thoát khỏi sự ảnh hưởng của anh ta. Bởi ngoài vợ, chồng tôi còn song song yêu đương sâu đậm với hai người phụ nữ khác.
Một người là mối tình đầu của anh ta. Là người anh ta luôn dành những tình cảm, sự yêu thương trân trọng nhất. Và theo chồng tôi thì cô gái này là người phụ nữ chịu nhiều bất hạnh, thiệt thòi. Chỉ vì số phận, hoàn cảnh gia đình mà phải hy sinh tình yêu, tương lai dang dở.
Người phụ nữ còn lại chính là cô thư ký. Theo như lời của anh ta thì, cô gái này rất giỏi giang, có thể hết mình vì anh ta. Là người dốc hết trái tim, trí tuệ, nhiệt tâm vào công việc, giúp công ty anh ta ngày một thăng tiến.
Nói về mối tình đầu của chồng tôi, cả hai cùng học chung giảng đường đại học. Ngay từ năm thứ nhất, tình yêu của học đã chớm nở. Rồi sau đó, ngay học kỳ thứ hai họ đã thuê một căn nhà để sống chung. Tình yêu đẹp cứ thế đi qua 4 năm học. Nhưng, sau khi tốt nghiệp đại học, dưới sức ép của gia đình, chồng tôi phải ở lại Hà Nội làm việc. Trong khi cô gái kia, vì bố cô ta mất đột ngột nên buộc phải về quê sống cùng mẹ mình. Xa cách nhau đến vài trăm cây số, cả hai lại lo toan với cuộc sống mới nên tình yêu giữa hai người dần nhạt và không còn liên lạc nữa. Nhưng, hai năm trước, cô gái đã cùng với mẹ mình xuống Hà Nội thuê nhà, tìm kiếm công việc bắt đầu cuộc sống mới. Trong cuộc họp lớp đại học, cả hai đã gặp lại nhau, rồi tình cũ không rủ cũng đến. Tôi biết, suốt nhiều tháng nay, tuần nào chồng tôi cũng đến nhà cô người yêu cũ 3-4 lần. Ăn, uống, ngủ nghỉ ở đó cả. Và mẹ cô ta đối đãi với anh ta không khác gì con rể.
Về cô thư ký thì cô này đã vào công ty làm việc được 8 năm. Cô gái này sau khi tốt nghiệp đại học là đến công ty chồng tôi làm việc cho đến bây giờ. Bằng sự cố gắng, ý chí và cầu tiến, cô ta hiện là cánh tay phải của chồng tôi.
Vì thường xuyên làm việc cùng nhau, tiếp xúc mỗi ngày nên cả hai đã nảy sinh tình cảm. Mặc dù chồng tôi đã tuyên bố thẳng thừng, sẽ chỉ xem cô ta là tình nhân, nhưng cô ta vẫn quấn lấy chồng tôi và chấp nhận là người phụ nữ trong bóng đêm. Qua lời kể của vài người quen trong công ty chồng, tôi biết có rất nhiều đàn ông tán tỉnh cô ta với ý định hoàn toàn nghiêm túc, nhưng cô ta nhất mực dành tình yêu đó cho chồng tôi. Và năm nay, tuy đã 31 tuổi, nhưng cô ta vẫn chấp nhận sống cảnh tình nhân như vậy
Có lẽ trong con mắt của chồng tôi, cả hai người phụ nữ kia đều là những người “tốt nhất” với anh ta. Nên toàn bộ thời gian, sự quan tâm, yêu thương anh ta đều dành cho họ. Còn tôi và con, anh ta gần như chỉ đáp ứng về mặt vật chất.
Tất nhiên, trong mắt tôi, hai người phụ nữ như cái gai, dằm trong mắt trong thịt tôi vậy. Nó khiến tôi đau buốt, ê ẩm từ ngày này qua ngày khác. Mà muốn lấy được nó ra thì thật khó.
Video đang HOT
Anh ta luôn nói với tôi rằng, hai người đàn bà kia đều vô tội, tình yêu nảy nở một cách tự nhiên không sao kiểm soát được. Nếu không vì hoàn cảnh đưa đẩy, có khi họ đã đến được với nhau.
Tôi thì làm sao có thể chịu được cảnh “bắt cá nhiều tay” như vậy.
Tôi nên làm gì để chồng mình từ bỏ hai người phụ nữ kia. Hay là tôi nên “dâng tặng” chồng mình cho họ, chấp nhận thua cuộc.
Theo Phununews
Thấy vợ cố tình kéo ghế để mẹ ngã vào chậu nước, chàng rể đã hành động bất ngờ
Con trai nói vậy thì bà đành nghe lời, thế rồi cho đến một ngày thì hôm đó đi làm về sớm thì Hùng nghe thấy tiếng vợ quát mẹ ầm trong nhà. Đến khi anh bước vào thì thấy...
- Hùng à? Cuối tuần này vợ chồng cậu về đón mẹ lên chăm sóc nhé. Mẹ bây giờ tuổi cao mắt lại mù không nhìn thấy gì cả, chị là con gái đi lấy chồng rồi không thể thường xuyên về chăm mẹ được.
- Em sợ khó chị ạ. Chị cũng biết tính vợ em như nào mà.
- Vợ cậu như nào chị không cần biết, chỉ biết vợ cậu là con dâu của mẹ nên phải có trách nhiệm. Cậu là con trai duy nhất trong nhà, ngày còn bé mẹ cũng thương cậu nhất nên phải có trách nhiệm với mẹ đấy nhé. Cậu có nhà cửa trên thành phố rồi thì đón mẹ lên đi.
Vừa nghe chị gái dưới quê gọi điện lên báo về tình hình của mẹ mà Hùng thấy lo lắng vì anh chưa biết làm cách nào để đón mẹ lên sống cùng. Không phải là Hùng bất hiếu không muốn báo đáp chăm sóc người mẹ già mà cái khổ ở đây là đúng thì anh có nhà cửa đàng hoàng nhưng đó là nhà của bên đằng vợ. Suốt hơn 10 năm nay anh đi ở rể, còn nhớ ngày đó khi Hùng cưới Yến về làm vợ thì ai cũng nói anh có số hưởng vì nhà vợ Hùng giàu.
Tùy anh...mẹ anh lên thì anh đi mà chăm sóc đấy. Em không đụng tay đâu - Ảnh minh họa: Internet
Sau khi cưới thấy Hùng nghèo không đủ tiền mua nhà thì bố mẹ vợ cho luôn vợ chồng anh căn biệt thự gần 7 tỷ. Sướng thì sướng thật vì anh không phải sắm sửa gì vẫn được sống đầy đủ nhưng nhiều khi bị mọi người nói đi ở rể thì Hùng cũng thấy khó chịu lắm. Mấy lần Hùng muốn đón mẹ mình lên chơi với vợ chồng nhưng lần nào bàn đến là Yến lại nhăn mặt rồi nói không muốn vì chê mẹ chồng quê mùa hôi hám.
Vậy nhưng lần này thì khác mẹ Hùng dưới quê mắt không còn nhìn thấy nữa, nếu để bà sống một mình không an tâm. Muốn làm trọn bổn phận người con nên Hùng bàn với vợ đón mẹ lên sống cùng. Nghe chồng nói thì Yến bĩu môi miễn cưỡng.
- Muốn đón mẹ anh lên ở cũng được...Nhưng mà mẹ anh định ở nhà mình đến bao giờ, 1 tuần hay 1 tháng để em còn biết.
- Anh định đón mẹ lên ở cùng luôn. Em cũng biết anh là con trai một mà, các chị gái anh đi lấy chồng cả rồi. Mẹ anh giờ mắt yếu lại già rồi...
- Cái gì? Mẹ anh ở luôn với nhà mình á? Như vậy sao có được chứ? Em không thích đâu, mẹ anh người nhà quê mà em vốn ở thành phố. Lên không hợp nhau lại mâu thuẫn.
- Mẹ hiền lắm, em chịu khó chiều bà tý. Mẹ cũng không sống được bao lâu nữa. Em cứ tỏ ra hiếu thảo cho mẹ vui trước khi nhắm mắt.
- Tùy anh...mẹ anh lên thì anh đi mà chăm sóc đấy. Em không đụng tay đâu.
Thấy vợ nói vậy Hùng cũng buồn lắm nhưng ít ra có đón được mẹ lên anh cũng an lòng. Ngày lên sống với vợ chồng Hùng thì mẹ anh ngồi một chỗ mãi nên bà cũng cố gắng lọ mọ quét nhà rồi nấu cơm cho các con ăn. Vậy nhưng vì mắt yếu nên bà quét nhà chỗ sạch chỗ bẩn, cơm thì bên sống bên nhão. Những lúc như vậy thì Yến quát ầm lên khiến mẹ Hùng gần như phát khóc. Có lần bà run tay mới xúc 2 thìa cơm thì rơi vãi khắp ra bàn thì bị con dâu quát luôn.
- Bẩn quá...có ăn cơm thôi mà cũng không nên hồn là sao? Mẹ anh đúng là phiền phức.
- Được rồi em đừng cáu...ăn đi rồi để đó anh dọn cho.
- Tôi chả buồn ăn nữa. Mẹ con anh đi mà ăn hết đi. Tôi ra ngoài ăn phở còn sướng hơn.
Nói rồi Yến bỏ đi, Hùng lúc đó tức nên cũng quát mẹ.
- Mẹ ăn cẩn thận hộ con đi. Vợ con ở sạch quen rồi nên cô ấy mới thế. Thôi mẹ ăn đi....con no rồi.
Bữa ăn hôm đó chỉ có tiếng quát tháo khiến mẹ Hùng đau lòng lắm, tối hôm đó bà bấu chặt tay con trai rồi khóc.
Cô bị điên à? Sao cô dám đẩy mẹ tôi vào chậu nước nóng hả?- Ảnh minh họa: Internet
- Mẹ xin lỗi....vì mẹ mà con khổ quá. Mẹ không cố tình làm đổ cơm đâu con trai ạ...tại mắt mẹ mờ quá không nhìn được nữa. Hay con đưa mẹ về quê đi...mẹ ở quê quen rồi...
- Về quê còn ai mà về. Về rồi mọi người lại nói con bất hiếu. Mẹ cứ ở đây giùm con đi.
Con trai nói vậy thì bà đành nghe lời, thế rồi cho đến một ngày thì hôm đó đi làm về sớm thì Hùng nghe thấy tiếng vợ quát mẹ ầm trong nhà. Đến khi anh bước vào thì thấy vợ đang cố tình kéo ghế để mẹ mình ngã vào chậu nước nóng. Không giữ được bình tĩnh Hùng lao đến tát vợ 1 cái đau điếng.
- Cô bị điên à? Sao cô dám đẩy mẹ tôi vào chậu nước nóng hả?
- Giờ anh còn dám tát tôi sao? Đúng đấy, là tôi đẩy mẹ anh đấy. Bà già mù này thì tốt nhất là chết sớm đi...Tôi hết chịu nổi rồi. Anh nên nhớ nhà này là bố mẹ tôi mua cho chứ mẹ anh không cho anh được một xu đâu. Anh muốn nuôi bà mẹ mù của anh thì cút ra khỏi đây.
- Cô nghĩ tôi không dám ra khỏi căn nhà này sao? Tôi đã chán ngán cô vợ ích kỷ như cô lắm rồi. Cô nên nhớ không có cô thì tôi cưới vợ khác. Nhưng mẹ tôi thì chỉ có một mà thôi. Cô biết thương bố mẹ cô thì bố mẹ người khác không đáng được yêu thương à. Loại đàn bà như cô đúng là tôi mù mắt nên mới cưới về. Tôi sẽ ly hôn cô...cô cứ sống với đống tài sản này rồi chết già đi. Đến khi cô già mắt mờ, tay yếu để xem cô có sáng mắt ra không?
Nói rồi Hùng dắt người mẹ già của mình về quê, trên đường đi mẹ cứ trách anh là tại sao mắng vợ. Vậy nhưng Hùng chỉ ôm mẹ khóc, anh hối hận lắm. Hối hận vì đã làm chuyện này quá muộn, hối hận vì đã để mẹ khổ sở suốt thời gian qua. Hùng tự nhủ sẽ về quê chăm sóc mẹ mình cho đến khi bà trút hơi thở cuối cùng, thời gian tuy không còn nhiều nữa nhưng anh tin sẽ cho mẹ mình sống quãng đời còn lại chỉ có niềm vui...vì cả đời người mẹ đã khổ và vất vả nuôi các con khôn lớn.
Theo Truy Nguyệt/Phununews
Thấy vợ chồng hàng xóm trục trặc 'chuyện ấy' đánh chửi nhau, tôi vội vàng chạy sang... hiến kế Thằng chó nó vừa đánh em (chó là chỉ chồng Loan). Có gì đâu! tối qua em khó chịu đi nằm sớm. Đêm nó mò vào, em không cho. Sáng nay cứ vùng vằng chửi, bắt em dậy nấu cơm. Đang khó chịu em bực mình bảo "đứa nào ăn thì đi mà nấu". Thế là nó xông vào tát... Sáng nay cứ...