“Con xin từ chức con dâu mẹ!”
Bao nhiêu công lao và thành ý cố gắng nhưng mẹ chồng vẫn không mảy may ghi nhận. Không những thế bà còn phủ nhận trắng trợn và đơm đặt những điều tồi tệ về con dâu.
Ngày yêu nhau, sau vài lần về chơi và ra mắt, cô đã biết mẹ anh rất khó tính. Nhưng cô cho rằng, khó kiểu gì cũng phải có cách “chiều”, bệnh gì cũng sẽ có thuốc chữa. Và tình yêu của cô với anh thắm thiết nồng nàn như thế. Không thể vì mỗi việc mẹ chồng khó mà buông tay được.
Cô làm mọi cách để lấy lòng mẹ chồng tương lai, thực lòng muốn xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với bà. Dù bà vẫn chưa cười với cô cái nào, chưa nói được câu nào tình cảm với cô. Nhưng chỉ cần bà không phản đối cô làm con dâu bà thì cô tin sẽ có ngày bà bị… thu phục.
Ngày bước chân về làm dâu, cô hừng hực khí thế và đong đầy niềm tin chiến thắng trong công cuộc chinh phục mẹ chồng. Nhưng càng ngày cô càng nhận ra: Mẹ chồng là một thành lũy kiên cố, bất khả chiến bại mà cô – con dâu của bà dù có cố đến mấy cũng chẳng bao giờ có thể chinh phục được.
Vì còn son rỗi nên việc nhà cô cố gắng tự tay làm tất cả, chưa dám nghĩ tới việc thuê ôsin. Nhưng tít trong góc nhà còn sót lại vài hạt bụi mẹ chồng cũng cầm tay cô kéo vào chỉ tận nơi bắt cô lau lại đến khi soi gương được thì thôi.
Món ăn cô nấu, mặc dù cả chồng và bố chồng tấm tắc khen ngon, cả nồi cơm đầy cũng bị đánh sạch bách, thế mà mẹ chồng vẫn không hài lòng. “Nấu thế này mà cũng đòi nấu! Xách dép chạy dài cũng chẳng bằng một góc con K. (tên em chồng đã lập gia đình)” – bà thủng thẳng buông lời nhận xét. Cô chỉ đành cười gượng.
Những đòi hỏi của bà, cô đều im lặng lắng nghe và cố gắng đáp ứng hết một cách vui vẻ. Bà chỉ cần ngỏ ý thích món đồ nào đấy là cô lại mua biếu bà ngay. Lúc ấy mắt mẹ chồng sáng lên, nhưng miệng thì vẫn ra vẻ cau có: “Cô không biết mua đồ à? Mắt thẩm mỹ xách dép cho con K không xong. Nó mua đồ cho tôi cứ gọi là mê ly. Nhưng thôi, cô đã mua về rồi, tôi không dùng thì lại mang tiếng phụ lòng cô…”. Cô xấu hổ cười trừ.
Mỗi tháng lĩnh lương, cô đều dành một khoản biếu bà để bà tùy ý mua sắm và tiêu pha. Lương của cô cũng khá nên việc đó đối với cô hoàn toàn không mấy khó khăn.
Video đang HOT
Nhưng mẹ chồng mỗi lần cầm tiền con dâu đưa đều tỏ vẻ chê bai cô kiếm được ít tiền: “Lương tháng con có vẻ &’hẻo’ nhỉ. Con K mỗi tháng ngoài biếu mẹ chồng, còn mang về biếu cả mẹ đẻ nữa đấy!”.
Vụ này thì cô biết mười mươi bà tâng bốc về con gái bà. K – Em chồng cô chỉ làm văn thư ở một công ty tư nhân nhỏ, sao có thể lương cao hơn cô được. Và cũng chẳng có chuyện em biếu tiền bà, còn về xin thêm bà thì có!
Bao nhiêu công lao và thành ý cố gắng nhưng mẹ chồng vẫn không mảy may ghi nhận không những thế bà còn phủ nhận trắng trợn và đơm đặt những điều tồi tệ về con dâu (Ảnh minh họa).
Bà thích đi chùa nào, đi chơi, mua sắm ở đâu, thăm những bà bạn nào, cô đều gắng sắp xếp thời gian đưa bà đi. Chồng và bố chồng là đàn ông, chẳng mấy khi đủ kiên nhẫn để tháp tùng mẹ chồng khó tính đi những nơi như vậy.
Bạn của mẹ chồng ai cũng xuýt xoa: “Nhất bà nhé, con dâu chiều thế là cùng!”. Ấy thế nhưng mẹ chồng chỉ bĩu môi: ” Báu bở cái gì? Nó đi thì phóng nhanh, khiến tôi sợ mất mật. Chẳng bù cho con K ngày xưa, nó cẩn thận và chu đáo vô cùng. Ôi, giá như nó chưa đi lấy chồng thì có phải tôi được nhờ hay không?”. Cô quay mặt cố nén tủi thân.
Rồi mỗi lần em chồng đưa con về chơi là một lần cực hình với cô. Cô sẽ trở thành ô sin cấp thấp trong nhà để mặc mẹ chồng, em chồng sai phái khi có bất cứ nhu cầu gì. Một nhà bừa bộn do com trẻ chơi bày ra, cũng một tay cô dọn dẹp. Một mâm cơm đầy, cũng là một mình cô nấu nướng và dọn rửa. Nhưng cô vẫn vui vẻ làm, nụ cười luôn nở trên môi.
Thế mà trước mặt em chồng, mẹ chồng vẫn thở dài: “Từ ngày con lấy chồng, cái nhà này không còn được như trước nữa. Tưởng có con dâu về sẽ khá hơn, ai dè chẳng những không hơn mà có khi còn bị phá cho tồi tệ nữa. Cơm nước, nhà cửa chẳng bao giờ được gọn gàng, tươm tất. Mẹ chán nản lắm, chỉ ước con mãi không đi lấy chồng…”.
Cô nghe được những lời ấy, cục tức dâng lên nghẹn ở cổ. Em chồng cô chưa tiếp xúc nhiều nhưng trước đây không dưới một lần cô nghe chồng kêu ca về độ lười và vụng về của em rồi. Vậy mà giờ mẹ chồng lại nói như vậy…
Nhưng cô vẫn bỏ qua tất cả, không để bụng những gì mẹ chồng đối xử với mình, cố gắng làm tốt hết mức có thể vai trò của con dâu. Mẹ chồng khó tính, cô biết, và cô hy vọng, bằng tấm lòng thành của mình, một ngày nào đó bà sẽ nhận ra được điểm tốt của cô mà yêu quý cô thật lòng.
Một lần đi làm về, cô thấy nhà có vẻ đông khách, tiếng cười nói xôn xao vọng ra tận cổng. Vừa bước vào sân, cô đã nghe thấy tiếng mẹ chồng oang oang kể lể, tâm sự với hội chiến hữu:
“Một người phụ nữ hoàn thiện là người làm tốt cả 3 thiên chức: làm vợ – làm mẹ – làm dâu. Con dâu tôi chưa làm mẹ, nhưng nhìn cái dáng ẻo lả tiểu thư của nó thì chắc là mang bầu, sinh con thua xa thiên hạ rồi. Nó làm vợ cũng chẳng ra đâu vào đâu.
Ai đời vợ mà cãi chồng nhem nhẻm, đùa cợt với chồng như người bằng vai phải lứa. Còn chuyện làm dâu của nó thì thôi, tôi chán chẳng buồn nói nữa rồi… Sao ông trời lại xếp đặt cho tôi một đứa con dâu chẳng ra hồn con dâu như thế chứ!”.
Bao nhiêu công lao và thành ý cố gắng nhưng mẹ chồng vẫn không mảy may ghi nhận, không những thế bà còn phủ nhận trắng trợn và đơm đặt những điều tồi tệ về con dâu. Ấm ức và tủi thân tích tụ lâu ngày, cô cảm thấy dường như đã quá sức chịu đựng của mình. Nước mắt trào ra, cô bước nhanh vào nhà trong sự ngỡ ngàng của mẹ chồng và mọi người.
Cô gạt nước mắt, tuyên bố không ngần ngại: “Con không hiểu con phải thế nào mới vừa lòng mẹ nữa? Thôi từ nay con xin từ chức con dâu mẹ!”.
Theo VNE
Bạn thân dẫn người yêu tôi về phòng
Tôi không dám tin vào mắt mình khi thấy người yêu và bạn thân đang tâm sự trong phòng
Sau khi đọc những dòng tâm sự "Bắt gặp người yêu và bạn thân hôn nhau", tôi rất đồng cảm với cô gái trong bài viết vì tôi cũng đang phải đối diện với nỗi đau bị bạn thân và người yêu phản bội.
Tôi năm nay 28 tuổi, hiện đang là nhân viên của một công ty kinh doanh. Cả tôi, anh ta và cô bạn thân của mình đều là đồng nghiệp của nhau. Lúc đầu, tôi và anh ấy rất ghét nhau vì chúng tôi thường xuyên xảy ra tranh cãi trong mỗi cuộc họp. Thấy chúng tôi có vẻ không ưa nhau, mọi người trong công ty vẫn thường trêu đùa: "Yêu nhau lắm thì cắn nhau đau thôi" và cũng không thể ngờ được, đến một ngày chúng tôi lại yêu nhau. Vì làm chung công ty nên chúng tôi rất ít thể hiện tình cảm với nhau, cũng không dám hò hẹn nhau đi ăn trưa mà chỉ trò chuyện qua điện thoại là chính.
Cô ấy là bạn thân của tôi, chúng tôi đã sống chung, làm việc chung với nhau suốt hai năm nay nên hai chúng tôi rất hiểu nhau. Trong suốt thời gian yêu anh, cứ mỗi lần xảy ra cãi vã, tôi luôn chia sẻ mọi chuyện của mình với cô bạn thân của mình. Cô ấy nói rằng: "Tao thấy mày yêu được anh ta cũng tài đấy. Tao nhìn thấy mặt anh ta đã chẳng có một chút cảm tình nào".
Khi đến phòng trọ tôi chơi, anh cũng không có một chút cảm tình nào với cô ấy và bảo với tôi rằng: "con gái gì mà vô duyên". Nhưng rồi sau mấy lần gặp gỡ, trò chuyện, ba chúng tôi cũng đã tìm được điểm chung nên nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Người yêu tôi có tính hài hước nên anh rất hay trêu chọc người khác và cô bạn tôi cũng không ngoại lệ.
Trong suốt thời gian yêu tôi, anh hẹn hò với đủ tất cả các loại người nhưng tôi vẫn tự an ủi mình rằng, anh ấy chỉ yêu mình tôi, còn những cô gái đó chỉ là quan hệ xã giao mà thôi. Anh cũng nói với tôi rằng: "Tất cả những mối quan hệ đó chỉ là qua đường thôi, chứ người anh yêu nhất vẫn là em. Anh sẽ không bao giờ rời xa em đâu". Và tôi đã tin những điều anh nói là sự thật.
Tôi phải làm sao để đối diện với hai con người giả dối đó? (Ảnh minh họa)
Bình thường, tôi chẳng bao giờ gọi điện cho anh mà toàn là anh ấy gọi cho tôi. Cách đây vài tháng, do quá bận công việc nên tôi cũng chẳng quan tâm tới điện thoại, tin nhắn nữa, cả ngày gặp nhau ở công sở rồi nên tối đến, ai về nhà nấy, chẳng ai quan tâm tới cuộc sống của ai. Tôi nghĩ rằng, chờ qua những tháng ngày bận rộn này, hai đứa sẽ có nhiều thời gian hơn để làm mới tình cảm của mình.
Có một hôm, cô bạn tôi bỗng về nhà với tâm trạng bực tức và nói rằng, người yêu tôi thường xuyên gọi điện cho cô ấy "bằng cái giọng tán tỉnh rất khó chịu". Nhưng "vì không thích nghe những lời giả dối đó" nên cô ta đã mắng cho anh một trận tơi bời.
Tối hôm đó, tôi đã chủ động gọi điện cho anh và hỏi chuyện đó có thật không. Anh cười rất sảng khoái và nói rằng: "Em có tin không, trong vòng hai tháng nữa, anh sẽ cưa đổ được cô ấy". Khi nghe anh nói vậy, tôi chỉ nghĩ anh đùa tôi để xem tôi có ghen hay không thôi.
Cách đây vài tuần, mọi người trong cơ quan đều bảo: "Dạo này chúng mày tiến triển tốt rồi đó. Cũng cưới xin đi cho ổn định", tôi chỉ biết cười để đáp lại sự quan tâm của mọi người. Thế nhưng không ngờ, cách đây gần vài tuần, tôi bỗng có cảm giác hai người đó có điều gì không được bình thường cho lắm nên tôi bắt đầu nghi ngờ... Và càng tệ hại hơn khi những gì tôi nghi ngờ lại là sự thật.
Nhưng đó chưa phải là tất cả. Tôi cảm giác ghê tởm hơn khi cả người yêu và bạn thân của mình đã bày mưu tính kế để lợi dụng tôi. Tôi vô tình đọc được những dòng tin nhắn của cô ấy gửi cho anh: "Nó là hủ nếp đấy, anh cứ lợi dụng tối đa công suất đi".
Khi đọc được những dòng tin nhắn đó, tôi thực sự không dám tin vào mắt mình. Một bên là người bạn thân nhất, một bên là người tôi yêu thương nhất... nhưng tại sao họ lại nỡ đối xử tệ bạc và tàn nhẫn với tôi như vậy?
Rồi một hôm, cô ấy dẫn anh ta về nhà trọ, sau đó cô ấy nhắn tin để điều tra xem "Mấy giờ thì cậu về?". Tôi đoán trước được sự tình nên không nhắn lại mà vội vàng lao xe về nhà. Khi vừa về đến phòng trọ thì tôi đã thật sự choáng váng khi nhìn thấy người yêu tôi đang trong tình trạng "mát mẻ", còn cô ấy cũng ăn mặc không được kín đáo cho lắm.
Khi thấy tôi về, hai người vẫn thản nhiên chào hỏi và nói chuyện với tôi như không có bất cứ chuyện gì xảy ra. Một lúc sau thì anh ta chào tôi ra về... và bạn tôi cũng mặc quần áo vội vàng chạy theo sau.
Bây giờ, hầu hết tất cả đồn nghiệp trong công ty và bạn vè đều biết mối quan hệ giữa tôi và anh ta. Nhưng nếu như mọi người biết được chuyện của kẻ thứ ba kia thì tôi biết trả lời mọi người như thế nào đây? Tôi và cô ấy thân nhau như chị em, có chuyện gì cũng sẻ chia cùng nhau.... Vậy mà không ngờ, cô ta lại đối xử tàn nhẫn với tôi như vậy?
Bây giờ tôi phải làm sao khi ngày ngày vẫn phải đối diện với hai con người đó ở phòng trọ lẫn cơ quan?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em hết lòng yêu một người vô tâm Cả tuần anh đi làm, chủ nhật lại về quê. Mỗi lần anh đến chỗ em chỉ để ăn với ngủ. Em gặp anh khi em học cấp 3. Hồi đó, em nhút nhát với mái tóc dài tết hai bên nên chắc đã để lại ấn tượng trong anh. Anh là bạn thân học cùng cao đẳng với chú của em. Năm...