Con từ mặt khi tôi thông báo muốn đi bước nữa
Trước kia tôi dự định tháng ba sẽ chính thức về chung nhà với Nga, giờ biết phải làm gì? Tôi khổ tâm quá, khổ nhất khi con xóa bỏ mọi liên lạc với tôi.
Vợ mất cách đây 5 năm, tôi đơn thân nuôi con từ đó đến giờ. Cách đây một năm tôi quen người phụ nữ cũng lỡ dở như mình, giờ tính chuyện kết hôn nhưng trước đó tôi muốn báo cho con biết. Nghe tôi nói con hét lên, con bảo ghét Nga (bạn gái tôi) và con gái cô ấy, thề có c.hết cũng không chung nhà. Con và con gái cô cùng trường từng xích mích, hàn gắn thế nào cũng không được, còn con và Nga thì tôi không rõ sao con không ưa. Con nói cả đời chỉ chấp nhận mẹ mình, sẽ không gọi ai khác là “mẹ”. Con còn cho rằng mới 5 năm mà tôi đã có thể lấy vợ mới, chứng tỏ tôi không yêu mẹ con như con nghĩ.
Nếu tôi kết hôn coi như con mồ côi cha, không nhìn mặt tôi, con nói không chấp nhận cuộc hôn nhân của tôi. Con bỏ về ngoại ở, không nhận bất cứ cuộc gọi nào của tôi, tới gặp con cũng không muốn nhìn. T.iền tôi gửi qua ngân hàng, hôm phải nộp t.iền học thêm tôi cố ý không gửi để con quay về mà con không về, hai hôm sau tôi đến nộp thì cô giáo nói con nộp rồi.
Con đã nói tôi chỉ được chọn một là con, hai là “người đàn bà và con bà ta”. Con chấp nhận tôi tái hôn khi con bắt đầu học đại học, ra ở riêng không phải chạm mặt gia đình mới của tôi 24/7 và với bất kỳ ai ngoại trừ Nga. Con t.ra t.ấn tôi khi luôn nhắc đến mẹ mình đã tốt với tôi thế nào rồi căm hận tôi. Con nói nếu tôi chọn Nga thì ký giấy đồng ý cho con đổi sang họ mẹ, rồi về ngoại sống.
Con bảo không có tôi con có tình yêu họ ngoại và bà nội nên sẽ không c.hết được, còn tôi chắc sẽ c.hết nếu không có Nga nên con cho tôi toại nguyện. Con cũng “chú thích” nói tôi đừng hiểu lầm là con ích kỷ chỉ muốn tôi bên con mà không cho tôi kết hôn với Nga. Với con từ khi tôi thể hiện mình dễ dàng đi bước nữa, quên mẹ con cũng là lúc giá trị của tôi trong mắt con, sự xuất hiện của tôi trong cuộc sống của con thấp đi.
Video đang HOT
Con gái thừa biết với tôi con luôn là người quan trọng nhất, tôi yêu con hơn ai hết, đến cả người ngoài ai cũng nhận thấy. Mẹ con mất, lúc đầu tôi thật sự đau vì nhớ em, thương em ra đi khi còn trẻ, thương con đang t.uổi trưởng thành mà mất mẹ. Nhưng tôi tự nghĩ mình sẽ không thể ôm quá khứ sống mãi được, muốn tìm một ai có thể chia sẻ và một người mẹ mới cho con, nên quyết định đi thêm bước nữa. Thế mà mọi chuyện xảy ra ngoài sức tưởng tượng của tôi.
Đã ba tháng con không gặp tôi, tôi đến trường gặp con thấy tôi coi như người xa lạ. Tôi đến gần thì con lạnh lùng nói “Xin lỗi. Bác quen cháu à”. Nghe con nói vậy tim tôi đau nhói, nhớ con mỗi ngày mà nghe con nói vậy cha mẹ nào không đau chứ. Trước kia tôi dự định tháng ba sẽ chính thức về chung nhà với Nga, giờ biết phải làm gì? Tôi khổ tâm quá, khổ nhất khi con xóa bỏ mọi liên lạc với tôi, rồi nhìn con gầy đi tôi thương lắm. Có ba mẹ nào từng ở trong trường hợp như tôi hay tương tự xin cho tôi lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Bố mẹ cấm yêu chỉ vì anh nghèo
Bố mẹ nói sẽ từ mặt, không chấp nhận là con nếu tôi vẫn yêu và muốn kết hôn với anh...
Bố mẹ sẽ từ mặt nếu tôi vẫn yêu và cưới anh (Ảnh minh họa)
Tôi 25 t.uổi, đã tốt nghiệp đại học, có công ăn việc làm ổn định tại một cơ quan nhà nước. Có một anh, là bạn học của anh trai tôi, hơn tôi 4 t.uổi, từng di du học nước ngoài về, điều kiện gia đình rất tốt, anh ấy thích tôi từ hồi học chung đại học với anh trai tôi, thi thoảng anh hay vào nhà tôi chơi, anh hay mua quà cho bố mẹ và cả tôi nữa.
Bố mẹ tôi rất quý mến anh, và muốn chúng tôi lấy nhau, nhưng tôi lại không có tình cảm với anh, đi với anh tôi chẳng biết nói chuyện gì và có cảm giác như chúng tôi là những người xa lạ.
Thấy anh tốt, lại nhiệt tình với tôi, đã nhiều lần tôi thử để gần gũi anh hơn, nhưng đều không có cảm giác, tôi thấy giữa chúng tôi có khoảng cách rất lớn, khó có thể hòa hợp mọi thứ được nên đã nói thật tình cảm của mình với anh.
Anh không giận tôi, và vẫn thường xuyên qua nhà tôi chơi, anh gọi bố mẹ tôi là bố mẹ, và nhờ mọi người khuyên tôi thay đổi suy nghĩ, cho anh một thời gian.
Bạn học hơn tôi 1 t.uổi, học cùng đại học với tôi, điều kiện gia đình ở quê xa, bố mẹ chỉ làm nông nghiệp, bạn ấy lên thành phố đi học và bây giờ đi làm vẫn phải đi ở trọ, chi tiêu cái gì cũng phải cân nhắc.
Nhưng chẳng hiểu sao khi đi cùng bạn ấy, tôi cảm thấy tự tin, cảm thấy mình được sống thực sự là chính mình, bạn ấy sống thực sự không màu mè, không biết nói những lời có cánh, bạn ấy còn ngại nói lời yêu với tôi vì sợ bị đ.ánh giá là lợi dụng gia đình tôi, sợ bị đ.ánh giá là "đũa mốc chòi mâm son" (lời bạn ấy nói).
Chúng tôi chính thức hẹn hò được vài tháng, bố mẹ và anh trai tôi biết chuyện, phản đối quyết liệt, bố mẹ chê người yêu tôi nghèo, vẫn còn phải đi ở trọ, nếu lấy về tôi sẽ chịu thiệt thòi, bố mẹ còn nói bạn ấy yêu tôi chỉ vì gia đình tôi có điều kiện, nhằm vào nhà cửa của bố mẹ, nhưng hoàn toàn không phải như vậy.
Anh trai tôi và bạn của anh ấy còn điện thoại cho người yêu tôi ra quán cà phê nói chuyện, đe dọa không để yên nếu còn tiếp tục qua lại với tôi.
Bố mẹ tôi cũng tuyên bố, nếu tôi không yêu bạn của anh trai tôi, thì yêu anh cũng được, lấy ai cũng được nhưng trừ người yêu tôi, nếu tôi cố tình yêu và lấy anh thì bố mẹ và anh trai sẽ từ mặt tôi.
Bây giờ tôi chẳng biết làm thế nào để thuyết phục bố mẹ và anh trai mình, tôi vẫn muốn yêu anh, muốn được sống với anh, nhưng sao bố mẹ và mọi người không hiểu được tôi.
Theo Đất Việt
Có nên đi bước nữa với người đàn ông bị vô sinh Nhà anh muốn tôi nhận lời đồng ý làm vợ anh và chấp nhận cho tôi được đem theo con riêng của mình về sống cùng (họ cũng biết rõ tôi bị bệnh não). vo-sinh-blogtamsuvn-1 Tôi từng có cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Sau bao năm cam chịu tôi đã quyết định đơn phương ly hôn để giải thoát cho mình, tòa...