Còn trinh khi lấy chồng, tiếc hùi hụi
Tôi bắt đầu thấy mất niềm tin, hả hê vui chơi cùng bao gã khác trước khi tôi lấy chồng.
Người ta nói, đàn ông thời nay không mấy người coi trọng chuyện trinh tiết. Không phải họ thích lấy con gái không còn trong trắng, mà bởi suy nghĩ của họ đã thoán hơn. Họ cho rằng, yêu là phải hi sinh, phải hiến dâng hết mình cho người mình yêu. Nếu người con gái đã từng yêu, từng qua đêm với người yêu cũ của cô ấy, họ có thể thông cảm được. Vì đó là bản năng, là thứ dụ.c vọn.g mà tình yêu cần có. Không có tìn.h dụ.c, tình yêu khó sinh tồn.
Và con gái cũng viện vào lý do đó, nhiều người cầu mong sự thông cảm của người mình yêu, người mình sẽ lấy làm chồng. Và các cô còn ra sức nghĩ ra những câu chuyện cực kì cảm động, những tình huống cực kì bi đát để mong nhận được sự cảm thông và tha thứ khi bị đối phương phát hiện không còn trinh tiết. Thế nên, nhiều người, dù đã yêu quá nhiều, đã ngủ với nhiều đàn ông những cuối cùng họ vẫn được tha thứ, được chấp nhận, được yêu thương chỉ vì những chiêu trò lừa phỉnh của họ. Đàn ông vẫn tin họ mù quáng. Thật giả lẫn lộn.
Tôi cũng vì thế mà cảm thấy bất mãn với bản thân, cảm thấy mọi thứ không công bằng. Tôi thì sao, điều tôi cố gắng giữ gìn bao lâu nay lại khiến người ta coi rẻ vậy sao. Bao lâu nay tôi yêu ai cũng cố gắng giữ gìn sự trong sáng, cố gắng giữ thân trong sạch chờ tới ngày lấy chồng. Nhưng cái ngày tôi gật đầu làm vợ người ta, tôi phát hiện ra anh ta cũng qua lại với vài cô gái khác. Tôi đã từng phỉ báng, đã từng nghĩ rằng anh ta là kẻ không ra gì. Nhưng không, tôi đã sai, vì đàn ông thời nay gần như ai cũng thế.
Video đang HOT
Tôi cũng vì thế mà cảm thấy bất mãn với bản thân, cảm thấy mọi thứ không công bằng.
(ảnh minh họa)
Tôi không quy chụp, cũng không bi quan, tiêu cực khi nhìn đàn ông như thế, nhưng đó là sự thật. Bạn có đảm bảo rằng, bạn sẽ tìm được một gã là trai tân thực sự trong đám bạn bạn vẫn chơi hàng ngày? Khó lắm đó, bởi đàn ông tới tuổ.i nào đó, nhu cầu sinh lý, tìn.h dụ.c của họ rất cao. Khi họ muốn lấy vợ, chắc chắn họ đã nghĩ tới chuyện ấy rất nhiều và đã từng qua đêm với ít nhất một cô gái trước bạn. Nhưng bạn không có quyền trách cứ họ, đơn giản vì họ là đàn ông.
Còn bạn là phụ nữ, bạn khác họ. Chỉ hi vọng rằng, dù đã phạm sai lầm trong quá khứ, nhưng những hoàn cảnh nghe có vẻ khổ của bạn sẽ được anh ta trân trọng và tha thứ. Những người biết nghĩ hơn thì tính đến chuyện bình đẳng công bằng giữa nam và nữ trong quan hệ tìn.h dụ.c. Thế nên, bạn được chấp nhận. Ngoài ra, còn một trường hợp, bạn còn trinh.
Tôi còn trinh, đích thị là vậy. Rồi tôi đi lấy chồng. Nhưng cái sự còn trinh ấy khiến tôi tiếc hùi hụi. Đứa con gái chưa biết mùi đời, chưa biết thế nào là thăng hoa, là cảm xúc tình yêu lại giữ gìn chỉ cho một gã đàn ông thôi sao? Trong khi chồng tương lai của tôi đâu có như thế. Chồng tôi cũng không đòi hỏi tôi phải còn trong trắng, vậy hà cớ gì tôi không thử một lần.
Lấy chồng khi còn trinh, liệu anh ta có tin tôi như vậy? (ảnh minh họa)
Rồi tôi đã làm vậy, không biết sai hay là đúng. Tất nhiên, người bạn qua đêm với tôi sững sờ vô cùng vì tại sao một đứa con gái dễ ngã vào vòng tay anh ta như vậy lại còn trinh. Anh ta không tin đó là lần đầu tiên của tôi. Đó, thử hỏi, thật giả ở đâu, chân chính ở đâu? Cái sự con gái còn trinh ở cái tuổ.i của tôi mà người ta còn ngơ ngác, vậy tôi tin vào điều gì.
Tôi bắt đầu thấy mất niềm tin, hả hê vui chơi cùng bao gã khác trước khi tôi lấy chồng. Tôi làm thế không phải tôi là người đàn bà lăn.g loà.n. Chỉ vì tôi không cam tâm, tôi thấy cuộc sống bất công quá. Cả đời tôi phải phục dịch một người mà bản thân anh ta cũng không chỉ thuộc về tôi.
Lấy chồng khi còn trinh, liệu anh ta có tin tôi như vậy? Hay lại cho rằng tôi đi vá, tôi tạo thứ giả. Thế thì chi bằng, tôi để cho nó mất đi còn hơn.
Theo Ngoisao
Không thể tha thứ
Giờ đây đứng trước vành móng ngựa, Sơn gần như mất đi chín phần dũng khí trong người. Đôi mắt Sơn ngơ ngác ngó tìm mẹ con Hạnh như để kiếm tìm sự tha thứ.
Không phải cho đến lúc này Hạnh mới biết mình sinh con gái mà ngay những lần siêu âm cô cũng biết giới tính của thai nhi. Nhưng có ai ngăn cản Hạnh hy vọng đâu cơ chứ, trong thâm tâm cô thầm cầu nguyện hàng ngàn lần, vạn lần là bác sĩ siêu âm đã lầm.
Có lẽ nhờ những mong mỏi hy vọng đó mà Hạnh như được tiếp thêm sức lực cho chính mình. 3 lần đẻ là 3 con "vịt giời", dường như ông trời cứ muốn thử thách lòng kiên trì của Hạnh thì phải. Thèm muốn một mụn con trai đến phát khóc nhưng đâu phải cứ muốn là được.
Hạnh khắc khoải mong chờ và đầy ắp thất vọng cho đến ngày hôm nay khi cô con gái thứ tư cất tiếng khóc chào đời. Hạnh đã khóc ngon lành ngay trên bàn đẻ trước sự ngỡ ngàng của bác sĩ đỡ đẻ.
Hạnh thừa hiểu cho sự vắng mặt của Sơn - chồng Hạnh. Cô cảm nhận dần dần sự thật chua chát ấy mà ngấn lệ nhìn những sản phụ bên cạnh trong sự chăm sóc tận tình, hồ hởi của chồng. Miếng cơm đưa lên miệng rồi lại chẳng thể nuốt nổi, Hạnh ôm con gái bé bỏng trong lòng mà nước mắt cứ trào lên nghẹn ngào.
Gần một tuần sau ngày xuất viện, Hạnh trở về trong sự chào đón của 3 cô con gái. Chúng nâng niu đứa em nhỏ xinh của chúng mà có biết đâu trong lòng mẹ nó đang tan nát. Không người giúp việc, không mẹ đẻ đỡ đần, từ đây mọi chuyện trong nhà đều một tay Hạnh làm hết.
Gái đẻ mới một tuần chẳng được kiêng cữ thì thôi, Sơn không một lời động viên vợ lại quay ra dằn hắt lấy rượu để giải sầu. Hạnh ngậm đắng nuốt cay cho cái tội không đẻ được con trai của mình để mà hứng chịu những bực dọc trong lòng Sơn.
Đêm đêm khi thành phố đã lên đèn mới là lúc Sơn trở về nhà trong trạng thái nửa tỉnh nửa say. Sơn lèm bèm chử.i vợ, chử.i tất cả 5 con thị mẹt trong nhà. Mất trật tự an ninh khu phố, Sơn cũng bất cần. Sơn chử.i vợ mình chứ có chử.i bất kỳ ai đâu bởi đó là cái lý của một thằng cùn.
Đêm đêm khi thành phố đã lên đèn mới là lúc Sơn trở về nhà trong trạng thái nửa tỉnh nửa say. (ảnh minh họa)
Cứ thế Sơn biến thành một con người hoàn toàn khác, một người cha vô trách nhiệm, một người chồng không ra dáng chồng. Sơn không buồn nhìn mặt đứa con đỏ hỏn đến một lần, sự chán chường còn khiến có đến cả tuần trời, Sơn cũng không thèm về nhà.
Lúc đầu, Hạnh lo lắng tự dằn vặt bản thân, chạy đôn, chạy đáo gửi con sang hàng xóm để đi tìm chồng. Riết rồi cũng thành quen, sự hiện diện của Sơn có khi lại là ác mộng dành cho mẹ con Hạnh.
Sơn đốc chứng dở thói vũ phu đán.h v.ợ, đán.h cho hả cơn giận vì bị ngồi chiếu dưới. Hạnh lại nhịn kể cả khi mặt mày thâm tím, người ngợm bầm dập nhưng nỗi đau thể xác sao có thể so sánh với nỗi đau nơi trái tim. Người chồng mà cô luôn tôn thờ giờ giống như một tên bạo chúa không có tính người.
Hạnh không dám khóc hay đúng hơn không muốn các con của mình phải tổn thương. Những đứ.a tr.ẻ non nớt ấy có biết gì, tâm hồn chúng trong sáng như tờ giấy trắng lẽ nào Hạnh lại muốn chúng biết hết tất cả. Hạnh muốn các con mình sẽ luôn nhìn bố chúng bằng đôi mắt ngưỡng mộ.
Nhưng càng giấu thì cái kim trong bọc lại càng lòi ra. Hạnh không thể nói dối khi trên người cô hết thương tích này lại đến thương tích khác. Hạnh xanh xao, hao gầy, đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ bởi nước mắt gần như đã cạn khô của người mẹ.
Trước mắt Hạnh tương lai gần như chỉ tính từng ngày, một nách 4 đứa con, Hạnh bươn chải tối ngày mà chỉ mong có một ngày yên ổn kèm theo một ước mơ xem ra là quá xa xỉ rằng sẽ có một ngày Sơn ngoảnh lại nhìn mẹ con Hạnh dù chỉ một lần.
Và cái ngày đó xem ra là quá sức tưởng tượng của Hạnh khi lá đơn ly dị Sơn cầm trên tay. 3 năm sau sự ra đời của đứa con gái thứ 4, Sơn quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân của mình bởi vì cô bồ của Sơn đã sinh cho anh ta một mụn con trai mà anh ta hằng mong ước.
Hạnh nhìn lá đơn rồi xé toẹt, một hành động đi quá giới hạn với Sơn. Và những cú đấ.m, cú đá không có nhân tính lại đổ xuống người của Hạnh trước sự chứng kiến của con trẻ.
Chúng khóc gào thảm thiết bên người mẹ lưng gần như sụp xuống, còn người cha mắt vằn đỏ lạnh lùng. Trước mắt Sơn, mẹ con Hạnh chỉ là những chướng ngại vật đáng ghét cứ cản trở Sơn. Sơn đá thúng đụng nia, ném tất cả những thứ đồ hiện có trong ngôi nhà và đóng chặt cửa không cho bất kỳ người hàng xóm nào can ngăn.
Một lá đơn tiếp theo xuất hiện ngay tiếp sau đó, Sơn cầm bút gí vào tay Hạnh bắt ký. Sự chống trả quyết liệt của mẹ con Hạnh càng làm má.u điên trong người Sơn lên đến đỉnh điểm.
Gã chồng vũ phu giận quá mất khôn đang tâm ném cái ghế về phía mẹ con Hạnh như ném vào một bịch bông vô cảm. Hạnh bất tỉnh trong sự ngỡ ngàng choáng váng của Sơn. Tiếng còi cấp cứu đến ngay sau đó trong nỗ lực giải cứu của bà con hàng xóm.
Giờ đây đứng trước vành móng ngựa, Sơn gần như mất đi chín phần dũng khí trong người. Đôi mắt Sơn ngơ ngác ngó tìm mẹ con Hạnh như để kiếm tìm sự tha thứ. Thật may là Hạnh chỉ bị chấn động bên ngoài. Trải qua giây phút đau khổ nhất của đời người, tâm trạng của Hạnh dường như đã có sự thay đổi lớn.
Ánh mắt Hạnh nhìn Sơn vô cảm. Có lẽ Hạnh đã có thể thoát khỏi cái bóng của Sơn để toàn tâm toàn ý với những đứa con của mình.
Hạnh phúc của cô là nhìn thấy nụ cười trở lại trên môi chúng. Tương lai lại mở ra trước mắt mẹ con Hạnh mà hoàn toàn không cần có sự hiện diện của Sơn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi lên kịch bản để cầu hôn anh Hẳn anh sẽ ngạc nhiên khi nhận được lời cầu hôn của em, nhưng "lấy chồng phải lấy liền tay", em không chờ đợi anh nữa. Em - một cô nàng nói nhiều, yêu đời vô đối đã "cưa cẩm" được anh - một anh chàng thư sinh, hiền khô như cục bột chỉ bằng vài ba lần dụ dỗ đi múa ở...