“Còn trinh á, bà điên à?”
Tôi, cô gái 26 tuổi, yêu người này là mối tình thứ hai và quyết định sẽ tiến tới hôn nhân. Và tôi thú thực, mình còn trinh, vì chưa từng quan hệ với một người đàn ông nào.
Tôi và cô bạn, hai người bạn thân rất thân từ thuở nối khố nhưng cũng đã quá lâu ngày không gặp. Phải tới nửa năm nay, từ ngày cô ấy bận bịu với công việc kinh doanh, còn tôi cũng mải mê tích cóp nên chẳng có mấy thời gian gặp nhau. Vả lại, cô ấy cũng đã có gia đình, có con cái nên không tiện hẹn hò cà phê như trước. Nay rảnh rỗi, hai người có dịp hàn huyên, ôn chuyện cũ.
Sau một hồi nói chuyện Đông, chuyện Tây, cô ấy bảo:
- “Mà bà có người yêu rồi ra mắt anh chị em đi chứ. Giấu em đi rồi đùng cái nổ là không ai đi ăn cưới đâu nhé”.
Tôi cười mỉm:
- “Ừ được rồi, thế hôm nào đi cà phê, tôi rủ ông ấy đi cùng rồi ngồi mà phán nhé”.
Cô ả gật đầu ra giọng:
- “Thôi, bố trí nhanh nhanh, suốt ngày hẹn mà chẳng biết tới hôm nào. Bạn bè đây còn nửa năm không gặp, nói gì hôm nào”.
- “Tôi hứa, bà yên tâm đi”.
Sau một trận cà phê, chúng tôi đi ăn và lại tiếp tục chủ đề cũ. Giữa quán xá đông người, cô ấy bô bô hỏi tôi một câu hỏi khiến tôi ngượng chín mặt:
- “Này, ngủ với nhau chưa?”.
Video đang HOT
Lúc ấy, trong đầu tôi chưa kịp chuẩn bị câu trả lời, chỉ nghĩ: “Liệu người ta có nghe thấy không nhỉ?”, rồi tôi ngó dọc ngó ngang, sợ ai đó đang nhìn mình bằng ánh mắt ái ngại. Có lẽ, họ nghe thấy cả đấy và đang cười thầm chứ chẳng ai vô duyên tới mức sang ngó mặt xem hai con bé này như thế nào đâu.
“Xời, mới có 26, gì mà bà làm toáng lên thế, yêu ra yêu, chồng ra chồng, tôi đã lấy chồng đâu mà… mất”. (Ảnh minh họa)
Tôi lắc đầu và nhanh chóng trả lời cho xong câu hỏi để chuyển sang chuyện khác:
- “Chưa, ngủ gì mà ngủ, đã cưới đâu!”.
Cô bạn há hốc mồm:
- “Thế bà còn nguyên á?”.
Tôi cười sảng khoái:
- “Chả còn nguyên thì cho ai mà không còn!”.
Dường như lúc ấy câu chuyện đang vào cầu nên tôi cũng quên mất cái ngại và không còn sợ mọi người nghe thấy nữa.
Cô bạn cười một cách mỉa mai và ra vẻ rất hài hước:
- “Bà điên à, giờ mà còn nguyên á, bà bao tuổi rồi bà biết không, 26 rồi đấy, trẻ trung gì nữa?”.
- “Xời, mới có 26, gì mà bà làm toáng lên thế, yêu ra yêu, chồng ra chồng, tôi đã lấy chồng đâu mà… mất”.
Cô bạn có vẻ khó chịu, xua tay:
- “Thôi, thôi, bà dở hết chỗ nói. Bà chưa có chồng chưa biết cảm giác gần gũi đàn ông thích thú thế nào đâu, cứ là tiến tới đi. Đừng có mà bỏ phí cơ hội, sau này lấy nhau cảm giác ấy nó sẽ khác, không còn lãng mạn như giờ nữa. Bây giờ, con gái bằng tuổi bà á, nó chả lấy mấy chồng, chả yêu vài thằng một lúc, và còn trinh thì đúng là quá nực cười. Giữ cái gì chứ giữ trinh tiết, quê rồi bà ạ. Bây giờ đàn ông không quan trọng chuyện đó nữa, họ còn thích lấy vợ không còn đấy chứ, có người còn đi phá để mà dễ lấy chồng chứ chẳng phải tôi nói chơi đâu!”.
Tôi yêu anh nhưng chưa từng đi ‘quá giới hạn’ (Ảnh minh họa)
Tôi nghe chuyện mà thấy ly kì, làm gì có chuyện đi phá cho dễ lấy chồng, có mà dở hơi à. Chỉ có người điên, người khùng thì mới làm như thế, giữ gìn trong trắng đến khi lấy chồng, chẳng phải được chồng tôn trọng hay sao? Tôi nghĩ, nếu đúng là như cô bạn tôi nói, đàn ông bây giờ chỉ thích con gái từng trải, đã từng qua tay người khác cho có kinh nghiệm giường chiếu thì đúng là loạn rồi.
Cô bạn tôi bảo:
- “Bà cổ hủ vừa thôi, sống sao cho sướng cái thân bà, cứ cố gắng gìn giữ nhưng đàn ông nó có giữ cho mình đâu, sao phải khổ thế!”.
Cô ấy không quên thêm câu: “Đúng là dở hơi” sau khi câu chuyện kết thúc.
Tôi, cô gái 26 tuổi, yêu người này là mối tình thứ hai và quyết định sẽ tiến tới hôn nhân. Thế nhưng, tôi thú thực, mình còn trinh, vì chưa từng quan hệ với một người đàn ông nào. Tôi đã cố gắng gìn giữ cái trong trắng của mình cho tới ngày được chồng tôn trọng trong đêm tân hôn. Tôi biết, xã hội vốn thoáng hơn, con người cũng sống buông thả hơn, nhưng tôi luôn giữ phương châm của mình, phải còn trinh trong ngày cưới. Thế nhưng, lại có người bảo tôi dở hơi, không ai khác lại chính là cô bạn thân của tôi.
Vậy tôi thật sự dở hơi sao, có phải bây giờ còn trinh là quê lắm. Chị em nghĩ sao, hay là đúng thật tôi quá quê mùa rồi?
Theo VNE
Tuổi băm mà vẫn còn trinh
Tôi tự hỏi, đến bao giờ phụ nữ mới thoát khỏi chữ trinh, đến bao giờ con người ta mới được thoải mái không phải dằn vặt vì chuyện này?
Tôi là người phụ nữ tuổi băm, khi tôi đọc bài viết của một số độc giả nói về chuyện còn hay mất trinh, thật sự tôi thấy xót xa. Xót xa là tại sao phụ nữ mình lại khổ như vậy, tại sao đàn ông cứ quá coi trọng trinh tiết, coi trọng chuyện đó hơn cả danh dự, tính nết và phẩm cách của người con gái. Người con gái còn trinh chưa hẳn là ngoan ngoãn hiền lành. Người con gái mất trinh cũng không phải toàn là người hư hỏng. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, có những người từ ngoan thành hư, và cũng có những người từ hư thành ngoan, thế nên, khi đánh giá một con người không nên dựa vào cái gọi là trinh tiết.
Tôi là phụ nữ ưa vận động nên cái chuyện còn hay mất tôi cũng không dám chắc. hơn 30 tuổi, tôi chưa nghĩ tới chuyện kết hôn bởi tôi đã quá đau cho mối tình đầu. Dường như nỗi đau ấy quá lớn khiến giờ tôi vẫn không thể mở lòng được với ai. Nhưng phải thành thật một điều rằng, tôi chưa từng quan hệ với bất cứ người đàn ông nào. Tôi là trong trắng, chân chính.
Có thể tôi cũng sẽ lấy chồng và trong đêm tân hôn tôi có thể còn hay mất (do tôi là người ưa vận động). Nếu như tôi còn trinh, chồng tôi liệu có tin hay không? Hay anh cũng như một vài người đàn ông khác nghi ngờ đó là màng trinh nhân tạo. Bởi họ nghĩ, "đàn bà tuổi này mà còn trinh thì thật là ghê gớm. Phụ nữ tuổi này còn trinh, chưa qua lại với ai thì chỉ có nước là giả mà thôi". Bạn cứ tin tôi đi, nhiều người sẽ nghĩ bạn như vậy và tôi cũng lo lắng điều đó.
Anh chỉ tin vào nhữg điều anh nhìn thấy, còn cái lý do &'củ chuối' kia thì tạm gác lại đi. Anh lại chẳng bận tâm, tôi không còn nhưng lòng tôi còn, lương tâm tôi còn và còn cả tình yêu. (ảnh minh họa)
Còn chẳng may tôi có mất trinh vì vận động quá nhiều, họ cũng sẽ cho tôi là loại đàn bà dư thừa, là người phụ nữ đã qua lại với nhiều người đàn ông hay ít họ cũng không biết. Chỉ biết, tuổi ấy chắc chắn không thể trải qua vài ba mối tình và cũng sẽ không thể nào khước từ một vài anh. Bỗng nhiên tôi trở thành người đàn bà hư hỏng, lăng nhăng. Thật ra, tôi lại chẳng bao giờ qua lại với ai, đến mùi đàn ông như thế nào tôi còn chưa hay biết.
Vậy đấy, có những thứ ta cố gắng giữ gìn thì bị cho là giả tạo. Còn có những thứ vô tình mất đi thì bị cho là buông thả, hư hỏng, giống như cái trinh tiết mà tôi đang cố gắng gìn giữ đây. Có thể một ngày tôi không còn, người chồng của tôi cũng cho tôi là đã qua lại với vài người nhưng anh sẽ tặc lưỡi "ừ thì vậy cũng được, dù sao cô ấy cũng đã tuổi băm". Nhưng anh sẽ chẳng nghĩ và chẳng nghe lời giải thích của tôi rằng, "em chưa từng ngủ với ai". Bởi nếu thật sự tôi chưa từng ngủ với ai, tại sao tôi lại không còn trong trắng. Có gã nào hâm mới đi tin người phụ nữ ở tuổi băm, không có dấu hiệu của trinh tiết lại chưa từng ngủ với ai vì lý do vận động quá nhiều. Anh chỉ tin vào nhữg điều anh nhìn thấy, còn cái lý do &'củ chuối' kia thì tạm gác lại đi. Anh lại chẳng bận tâm, tôi không còn nhưng lòng tôi còn, lương tâm tôi còn và tình yêu, nhân cách của tôi cũng còn nguyên vẹn, còn giá trị hơn cả cái ngàn vàng mà anh để ý tới.
Đó là sự thật, nhưng đôi khi sự thật bị vùi lấp đi bằng những tư tưởng sai trái, bằng những cách nghĩ đánh đồng và quan trọng là không có sự cảm thông và tin tưởng. Một ngày nào đó, khi cái trinh tiết không còn là rào cản nữa, phụ nữ mới thật sự hạnh phúc được.
Theo VNE
Không tin trên đời còn có trai tân Chị còn nhớ, cái ngày chị nói "em vẫn là con gái", anh đã cười khẩy và bĩu môi dài thườn thượt một cách mỉa mai. Anh đáp lại chị bằng câu trả lời đầy giễu cợt: "Thôi đi bà, bà mà còn trinh thì tôi vái bà làm sư tổ chứ không phải sư phụ. Thời buổi nào rồi mà còn ngồi...