Con trai vẫn còn đỏ hỏn mà chồng tôi buông lời tuyệt tình khiến tôi vô cùng chua xót và quyết định bằng mọi giá cũng phải ly dị
Chẳng những không được gia đình nhà chồng quan tâm mà đến chồng mình cũng không yêu thương mình và con mình, nhiều lúc tôi chỉ muốn chết quách đi cho xong.
Tôi và chồng yêu nhau được gần một năm thì cưới. Có lẽ cuộc hôn nhân không đến quá sớm như vậy, nhưng vì lỡ có bầu nên cả hai bên đều nhanh chóng làm thủ tục kết hôn.
Hồi còn yêu nhau, chồng cũng dẫn tôi về thăm gia đình mấy lần. Qua những lần gặp gỡ đó, tôi cũng cảm nhận rằng phía nhà chồng không ưng tôi nhiều lắm. Nhưng đến lúc có bầu thì gia đình hai bên cũng cho cưới, phần nhiều là vì không muốn bà con hàng xóm người ta dị nghị.
Chồng tôi đi làm cách nhà hơn 30km, còn tôi làm cách nhà chồng hơn 20km nhưng lại chỉ cách nhà mẹ đẻ 2km. Vì thế sau khi cưới, tôi cũng xin gia đình bên nội về ở bên ngoại cho tiện đi lại, vì đang bầu bí mà chồng lại đi làm xa ít về nên nhà chồng cũng vui vẻ đồng ý. Đến khi mang thai khoảng tuần thứ 34, bác sĩ nói tôi có nguy cơ sinh non nên cần phải nhập viện. Trong khoảng thời gian đó, gia đình chồng chỉ gọi lên cho tôi có một lần hỏi thăm sức khỏe và không hề đến thăm một lần nào.
Ảnh minh họa
Tôi lúc này mới thấy tủi thân. Mình bị hắt hủi không sao, đằng này đang mang bầu con cháu nhà người ta, thế mà người ta cũng chẳng có lấy một chút quan tâm nào. Nuốt nước mắt vào trong, tôi cũng chẳng dám nói gì với chồng mình. Ông chồng tôi thì tính lại hơi vô tâm, thấy vợ khóc thì cũng chỉ nghĩ là sợ sinh non nên khuyên nhủ vài câu rồi lại cắm mặt vào điện thoại chơi game.
Đẻ xong, do mẹ chồng đi bán hàng ngoài chợ, các anh chị em chồng thì đều đi làm xa, ở nhà chỉ có mỗi bố chồng nên tôi cũng xin nhà chồng được về ngoại để tiện chăm con. Trong thời gian 2 tháng về nhà ngoại, bố mẹ chồng tôi cũng chỉ gọi điện được hai ba lần, đến thăm cháu được 2 lần rồi thôi. Tôi không trách cứ gì về việc đó, do bố mẹ chồng tôi cũng bận bịu mà đường xá lại xa xôi. Tôi làm dâu gần một năm nhưng cũng chưa làm tròn được bổn phận con dâu, thời gian ở nhà nội còn ít hơn là ở nhà mẹ đẻ. Thế nên, tôi chỉ biết ngậm ngùi mà thương xót cho phận mình. Chồng tôi lại càng chẳng để ý gì đến vợ con, đã đi làm xa ít về thăm nhà lại còn chẳng mấy khi nói được những câu mát lòng.
Do con trai bị thận bẩm sinh nên phải đưa đi Hà Nội để thăm khám. Chồng tôi đi làm xa nên trước đó tôi cũng dặn là tối hôm đó xin nghỉ sớm để về rồi sáng mai bắt xe đi sớm. Cuối cùng tôi chờ mãi đến 11 giờ đêm mà vẫn chưa thấy chồng về, đến lúc tôi ngủ thiếp đi thì chồng tôi nhắn tin là không về được, sáng mai về sớm.
Video đang HOT
Đến sáng hôm sau, chồng tôi ngủ quên khiến tôi gọi hơn chục cuộc điện thoại không được. Xe lúc ấy cũng đã chạy mất rồi. Chẳng còn cách nào khác, tôi đành gọi điện cho bác sĩ hẹn lại sang ngày hôm sau. Đến trưa chồng tôi về, tôi có tỏ ra khó chịu một chút. Tôi nói “Bệnh của con mà anh cũng chẳng chịu để ý, bây giờ nhỡ xe rồi mà bác sĩ người ta có chờ mình được đâu.” Chồng tôi nghe xong quay ra quát ầm lên, bảo tôi “Im mồm đi” ngay trước mắt bố mẹ đẻ tôi.
Ảnh minh họa
Lúc này tôi mới bàng hoàng quá. Bình thường chỉ có hai vợ chồng thì không sao, đằng này lại đang ngồi trước mặt bố mẹ tôi mà anh ta lại giở thói hung hăng, chửi bởi, tôi bèn nói “Nếu không tôn trọng gia đình tôi thì mời anh ra khỏi nhà tôi.” Anh ta vẫn ngồi khoanh chân giữa nhà và nói “Đi hay không là việc của tao.”
Trong suốt buổi hôm đó, tôi không hề nói láo hay văng tục câu nào. Thế mà anh ta lớn lối xưng mày tao với tôi, lại còn chửi bới trước mặt bố mẹ tôi khiến tôi giận đến tím người. Tôi bảo anh ta là tôi muốn li dị. Anh cũng ngay lập tức đồng ý.
Tối hôm ấy anh ta về nhà nội. Sáng hôm sau, nghĩ thương con nên tôi nhắn tin cho anh bảo anh đi khám cho con. Thế mà anh nhắn cho tôi một câu khiến tôi cảm thấy vô cùng chua xót: “Không rảnh!”.
Tôi đành một mình ôm con xuống Hà Nội để khám bệnh cho con. Biết bệnh tình của cháu mà ông bà nội cũng chẳng gọi điện hỏi han lấy một câu. Lúc này tôi mới thấy số phận của mình và con mình mới hẩm hỉu làm sao. Đã không được bố mẹ chồng thương yêu thì thôi, đằng này đến chồng cũng chẳng quan tâm gì. Đã có lúc tôi nghĩ quẩn hay là lao đầu xuống sông chết quách đi cho rồi. Nhưng nghĩ đến con lại không nỡ làm vậy.
Nhưng tôi quyết định rồi, ngày mai, sau khi đưa con về, tôi sẽ viết đơn ra tòa.
Theo Afamily
Bầu bì được chồng chăm chu đáo, đến ngày đẻ xong chồng bỗng dưng khó chịu và đưa cho cục tiền rồi bảo...
Thấy vợ liên tục than phiền, Nam cau có lấy trong cặp ra một tập tiền tương đối dày rồi ném lên mặt bàn...
Nếu mà nói phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng thì có lẽ Hoa đứng thứ nhất trong hàng ngàn phụ nữ mất. Cô có ông chồng tài giỏi lại yêu chiều vợ hết mực. Gần năm trời đi làm dâu cũng chẳng bao giờ Hoa phải lên mạng dùng nick ảo để than khổ than sở với các chị em.
Khi Hoa bầu bí, lúc thì mẹ chồng đưa đi mua sắm, lúc thì em chồng đưa đi học các lớp thai sản. Cuối tuần nào được nghỉ làm Nam cũng đưa vợ đi chơi hoặc làm bất cứ điều gì mà cô muốn. Có lẽ Hoa là bà bầu hạnh phúc nhất trần gian. Chắc ông trời bù đắp cho Hoa vì cô đã mất mẹ từ sớm mà lại phải đi lấy chồng xa nhà đến 200km.
Ảnh minh họa
Ngày Hoa sinh con cũng là ngày mà Nam được thăng chức. Thế nên mọi người cứ đùa, con anh là con tài con lộc. Và tất nhiên họ coi "công lao" của người vợ như cô là to nhất nhà rồi.
Hoa đẻ mổ, nằm bệnh viện quốc tế nên người nhà chỉ việc vào chơi thôi, chẳng cần động tay động chân vào việc gì. Sau 1 tuần mẹ con cô được ra viện. Trong khi không khí trong nhà trở nên nhộn nhịp sau khi có tiếng đứa trẻ con thì ngay tối hôm ấy Nam đề nghị với vợ: "Em này, con mới ban đầu chắc còn chưa quen môi trường nên sẽ quấy khóc nhiều mà công việc của anh thì bận bịu suốt. Thế nên anh muốn ngủ riêng để giữ sức khỏe hôm sau đi làm được không em?".
Dù không thực sự thoải mái nhưng suy cho cùng Hoa thấy Nam nói cũng có lý, vì thế cô nên nghĩ cho đại cuộc. Đúng là chăm 1 đứa trẻ không đơn giản như Hoa nghĩ. Mẹ chồng cô muốn đón hai mẹ con về nhà nội để tiện chăm sóc nhưng Nam không đồng ý. Anh bảo công ty cách xa nhà nội và anh chỉ muốn về nhà là được nhìn thấy con luôn.
Mấy ngày đầu, mẹ chồng Hoa qua trông nom ban ngày nhưng sức khỏe của bố chồng cô không được tốt nên chiều đến là bà phải về. Bố chồng Hoa mới bị tai biến nên vẫn phải có người túc trực bên cạnh liên tục. Khổ nỗi con bé nhà Hoa nó đâu dễ dàng như con nhà người ta. Ban ngày không sao, cứ đêm đến là đòi bế trên tay mới chịu ngủ.
Mà kể cũng lạ, con khóc quấy thế nào Nam nằm phòng bên cạnh cũng kệ luôn. Có hôm anh còn nhăn nhó chạy sang bảo Hoa: "Em làm thế nào cho nó nín nhanh đi. Cứ thế này bố ai mà ngủ được". Nghe chồng nói mà cô tủi thân vô cùng.
Bố chồng Hoa lại nhập viện, mẹ chồng cô cũng qua nhà cô ít hơn trước. Bố đẻ có lên chơi thì cũng quanh quẩn với cháu 1, 2 hôm rồi về. Hoa gần như stress nặng mỗi khi đêm đến. Thấy vợ liên tục than phiền, Nam cau có lấy trong cặp ra một tập tiền tương đối dày rồi ném lên mặt bàn chỉ đạo: "Tiền hoa hồng dự án anh mới được nhận đấy, em thuê bà bế đi, trả cao chút là được. Chi tiêu các thứ không cần dè sẻn đâu, cần thì thuê thêm giúp việc theo giờ. Chứ đêm nào cũng như tra tấn thế này anh mệt lắm. Em không tìm cách khắc phục là anh lên công ty ở luôn đấy".
Ảnh minh họa
Hoa không tin nổi những lời vừa xong được thốt ra từ miệng chồng mình, cha của con mình. Mới đây không lâu anh còn hào hứng mong chờ ngày Hoa sinh lắm cơ mà. Chẳng lẽ việc thăng chức đã khiến anh thay đổi nhanh thế sao? Đến nước này, Hoa không thể nghĩ cho chồng một cách vô lý vậy mãi nữa, cô gằn lên:
"Anh nói có biết nghĩ không? Công danh tiền tài làm mờ mắt anh rồi à? Sao anh có thể nghĩ là tiền giải quyết được tất cả nhỉ? Em không cần anh trông con cho em hay yêu cầu anh làm đỡ những việc khác, em chỉ cần anh có được chút tình cảm tối thiểu với con, đi làm cả ngày về bế con nhiều hơn 10 phút. Anh không có sự gần gũi với nó không sợ sau này nó quên mất anh là bố nó à?".
Nam cũng không kém cạnh, anh sửng cồ với vợ: "Nhưng tôi đi làm kiếm tiền nuôi vợ con chứ không phải đi chơi, đi với gái, làm vợ mà không biết nghĩ à?". Hoa cười gằn: "Tiền quan trọng thật đấy, nhưng rồi sẽ có lúc anh nhận ra, tiền có thể mua được nhiều thứ nhưng có những thứ không thể mua lại được bằng tiền. Đó là tình phụ tử đấy anh biết không?".
Nói xong Hoa bỏ vào nhà vệ sinh khóc nức nở. Nhìn con bé hồn nhiên nằm trong nôi mút tay, chút tình cảm trong Nam trỗi dậy. Anh lại gần ngắm nghía rồi bế con gái mình lên. Bỗng dưng nó gào khóc, nhìn anh tròn mắt, càng nhìn lại càng khóc to. Nam nghe nói trẻ con rất sợ người lạ, từ lúc nào mà anh trở thành người lạ của chính con mình vậy? Phải, Nam sai rồi, sai quá rồi!
Theo Afamily
Vợ khó sinh cần mổ gấp, chồng vẫn nhất quyết không đồng ý và nguyên do phía sau khiến ai nấy đều phẫn nộ Trong khi bác sĩ giục chồng ký tên cho vợ được mổ gấp để cứu cả mẹ lẫn con, chồng tôi lại ngần ngại vì lý do khó đỡ này. Vợ chồng tôi hiếm muộn đã 3 năm, sau khi đi chữa chạy khắp nơi, cuối cùng may mắn cũng mỉm cười với hai đứa. Vì muộn con nên ngay khi tôi có...