Con trai tôi đã bị lọt bẫy của cô ta ư?
Tôi thật sự thất vọng, không ngờ con trai tôi từng t.uổi này rồi mà còn dễ dàng bị lọt bẫy của cô ta.
Vợ chồng con trai tôi hiện đang ly hôn, chúng có một đứa con gái 3 t.uổi do con trai tôi nuôi dưỡng. Tôi biết hai vợ chồng chúng rất mực yêu con, nhưng không hiểu vì lý do gì mà hai đứa dứt khoát đoạn tình. Nhiều lần tôi khuyên chúng hãy nghĩ cho con cái, mà dẹp bớt cái tôi của mình xí xóa cho nhau. Con trai tôi bảo cạn tình rồi không thể sống cùng nhau được nữa dù chỉ một ngày. Nó còn nói sẽ cố gắng làm tốt vai trò vừa là cha vừa là mẹ, nên bảo đảm con gái nó cũng sẽ hạnh phúc như bao đ.ứa t.rẻ khác. Còn con dâu tôi khóc lóc, nói rằng rất ân hận khi đồng ý ly hôn, giờ nó rất nhớ con gái. Con dâu nhờ tôi thuyết phục chồng nó, để được trở về cùng chồng con.
Vì “gà trống” nuôi con nên nhà cửa con trai tôi rất bề bộn, ăn uống rất thất thường, tôi sợ cháu nội không đủ dinh dưỡng, nhiều lần tôi đề nghị cha con nó dọn về bên nhà tôi sống chung để tôi tiện chăm sóc, mà con tôi không đồng ý. Không yên tâm nên cuối tuần tôi thường sang bên nhà chúng, để sắp xếp lại đồ đạt và nấu cho cha con nó vài món ăn ngon. Bữa nọ nhân lúc đi siêu thị thấy có mớ cherry tươi ngon, món mà cháu nội tôi rất thích. Tôi liền mua cho con bé, sẵn tiện trên đường về ghé nhà con trai để trong tủ lạnh tối con bé đi nhà trẻ về ăn. Lúc mở cửa vào nhà, tôi bắt gặp một cô gái mặc chiếc đầm ngủ, còn nằm ì trong phòng con trai tôi, trong khi con tôi đã đi làm và cháu nội tôi đi học. Bất ngờ gặp tôi cô ta túng ta lúng túng, tự giới thiệu mình là bạn gái con tôi. Chuyện đàn ông con trai không còn ràng buộc, cặp bồ với cô này cô khác là bình thường, mà con trai tôi cũng không là trường hợp ngoại lệ.
Có thể tôi lớn t.uổi, suy nghĩ có phần khắt khe, thật tình mà nói tôi không có thiện cảm với những cô gái có lối sống dễ dãi, chưa chi đã đến nhà đàn ông trao thân. Tôi bộc bạch suy nghĩ này với con trai và dặn: “Con gái con còn quá nhỏ, chuyện tình cảm của con nên kín đáo bên ngoài thôi, chứ đừng mang về nhà con bé biết sẽ không hay. Mẹ không muốn chuyện như ngày hôm nay tái diễn nữa”. Tôi cũng nói thêm rằng, dứt khoát tôi không đồng ý cho con kết hôn lần nữa khi cháu nội tôi còn quá bé. Tôi nói vậy cốt để trì hoãn, vì tôi hy vọng dần dần con bé lớn lên nó sẽ làm cầu nối cho ba mẹ nó hàn gắn tình cảm lại với nhau. Dù vì sao đi nữa con cái sống cùng cha mẹ ruột vẫn tốt hơn. Con trai tôi nói: “Mẹ yên tâm đi, con chưa nghĩ tới chuyện kết hôn tiếp đâu”.
Vậy đó, mà vừa rồi con trai tôi về nhà thông báo với vợ chồng tôi sẽ làm đám cưới, với cô bạn gái hôm bữa tôi bắt gặp ở nhà nó bởi cô ấy lỡ mang thai. Vợ chồng tôi kịch liệt phản đối, nhưng con trai tôi cho rằng: “Ba mẹ không đồng ý, thì tụi con đi đăng ký kết hôn sống cùng chứ không tổ chức tiệc, vì cô ấy đang mang giọt m.áu của con, mà đứa con này lại là con trai nữa nên con không thể từ bỏ”. Tôi biết ngay mà, loại phụ nữ vô công nhàn rỗi như cô ta, gặp người có điều kiện như con trai tôi: công việc tốt, nhà riêng nên cố tình mồi chài, để đưa con tôi vào việc đã rồi. Mà tôi cũng thật sự thất vọng, không ngờ con trai tôi từng t.uổi này rồi mà còn dễ dàng bị lọt bẫy của cô ta.
Video đang HOT
Tôi nói chuyện đã lỡ, tùy con thôi nhưng căn nhà con đang ở là của ba mẹ. Nếu con sống với cô ta, ba mẹ lấy lại căn nhà ấy và bắt cháu gái về nuôi. Và ba mẹ chỉ biết mình có duy nhất đứa cháu nội gái hiện tại thôi, dù cho cô ta sau này có sinh cho con 10 đứa con trai ba mẹ cũng không nhìn nhận. Con trai tôi chỉ đồng ý trả lại căn nhà, nhưng giành quyền nuôi con gái nó.
Tôi thắc mắc cha mẹ cô ấy là người như thế nào, mà sao dễ dàng cho con gái mình chung sống với người khác mà không cần cưới xin. Theo tôi, cô ấy không có một nền tảng giáo dục tốt, thử hỏi làm sao làm tốt vai trò người mẹ, đặc biệt là mẹ kế người khác. Cho nên tôi không có thể an tâm, để cháu nội gái mình sống bên cạnh người phụ nữ ấy chút nào cả.
Theo Người lao động
Con trai vừa được 4 tháng, mẹ chồng tôi đã bế đi khắp làng để hỏi xem ai là bố
Mọi người bảo bà đừng đa nghi thì bà nói: "Nó đi với trai về tận nhà hỏi sao tôi không nghi?". Tôi nghe mà buồn hết sức.
Tôi và chồng đến với nhau đúng là do duyên trời định. Chúng tôi gặp nhau trong một lần anh say xỉn và đụng xe vào tôi. Vì bị gãy tay nên tôi phải nằm viện bó bột nửa tháng. Suốt thời gian đó anh luôn ở bên chăm sóc, lo thuốc men, viện phí cho tôi. Sau khi xuất viện, chúng tôi cũng bắt đầu hẹn hò.
Chồng tôi là người tốt, chỉ có điều anh quá nghe lời mẹ. Tôi cũng không trách anh điều đó. Bố anh mất sớm, một mình mẹ nuôi dạy anh nên người thì chuyện anh nghe lời mẹ cũng là hiển nhiên. Đám cưới tôi cũng không được quyền tự quyết định vì mẹ chồng đã quyết hết rồi. Kể cả váy cưới, áo dài cưới cũng do chính tay mẹ chồng chọn cho tôi.
Khi về làm dâu, biết mẹ chồng khó tính nên tôi cố hết sức làm vừa lòng bà. Dù cũng đi làm ngày 8 tiếng nhưng tôi vẫn nấu ăn đủ 4 món bữa trưa chiều. Sáng tôi phải dậy thật sớm quét dọn vườn, sân sạch sẽ, mua đồ ăn sáng cho mẹ chồng rồi mới đi làm. Thậm chí ngày chủ nhật tôi cũng chẳng có thời gian nghỉ vì phải dọn dẹp nhà cửa, giặt chăn mền.
Mẹ chồng tôi không những không tin còn mắng tôi đi với trai rồi bịa chuyện. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi chỉ có duy nhất chồng tôi nên cưng chiều anh lắm. Hồi mới cưới, thấy tôi rửa bát, anh cũng xuống phụ. Mẹ chồng tôi chẳng nói gì, đợi lúc dọn cơm bà mới nói. Bà chê trách tôi hà h.iếp chồng, con trai bà nuôi suốt mấy chục năm chưa cho đụng tay vào thứ gì nay lại đi rửa bát cùng vợ. Chồng tôi biện minh nhưng anh càng nói mẹ chồng tôi càng giận. Bữa cơm hôm đó tôi cố nuốt cũng chẳng trôi được vì nghẹn ngào. Từ đó về sau tôi không cho chồng phụ giúp mình bất cứ việc gì nữa.
Mẹ chồng đối với tôi không quá gần gũi cũng chẳng quá xa lạ. Bà vẫn trả lời mỗi khi tôi hỏi chuyện, vẫn gật đầu khi tôi chào đi làm. Nhưng giữa tôi và bà cứ có một khoảng cách nào đó mà tôi cố lắm vẫn không vượt qua được. Nói cách khác, chỉ có mình tôi chủ động trong mối quan hệ.
Mối quan hệ giữa tôi với mẹ chồng càng khó chịu hơn sau lần bà thấy tôi đi cùng xe với một anh đồng nghiệp. Hôm ấy tôi dự liên hoan ở công ty, khi ra về thì xe đã thủng lốp khi nào rồi. Bất đắc dĩ tôi phải để xe lại công ty rồi đi nhờ bạn về.
Vậy mà mẹ chồng tôi không những không tin còn cho rằng tôi đi với trai rồi bịa chuyện. Vì chuyện này mà gia đình tôi căng thẳng một thời gian dài. Mãi đến khi tôi có bầu mọi chuyện mới nhẹ nhàng hơn.
Nhưng khi tôi sinh con, mẹ chồng vẫn chẳng xuống. Bà bảo đợi tôi xuất viện rồi về nhà luôn, bà xuống cũng chẳng để làm gì. Bố mẹ tôi đều bận nên tôi phải về nhà chồng ở cữ. Mỗi bữa, mẹ chồng chỉ đem cho tôi một bát cơm với ít rau, ít thịt như kiểu bố thí cho ăn mày. Suốt một tháng ròng tôi chẳng được ăn một miếng móng, miếng giò cho có sữa. Vì thế nên con trai tôi cứ èo uột khóc suốt.
Bà bế nó đi khắp làng rồi hỏi mọi người nó có giống chồng tôi không? (Ảnh minh họa)
Khi thằng bé được hơn 4 tháng, mẹ chồng tôi bắt đầu bế nó đi khắp làng. Tôi cản thì bà cho rằng tôi: "Sợ con thằng nào khác nên mới cản". Càng cay đắng hơn khi tôi nghe mọi người kể lại, mẹ chồng tôi bế cháu đi tới nhà họ chơi. Ngồi một chốc bà lại hỏi: "Nhìn nó có giống thằng Kiên không?", "Sao tôi nhìn mãi chẳng thấy nó giống thằng Kiên lúc nhỏ, cũng chẳng có nét nào giống mẹ nó hay dòng họ nhà này?". Thậm chí có khi bà còn hỏi thẳng thừng: "Nhìn nó có giống thằng A, B hay C (những anh trong làng tôi, trong công ty tôi mà bà biết tên) không?"
Mọi người bảo bà đừng đa nghi thì bà nói: "Nó đi với trai về tận nhà hỏi sao tôi không nghi?". Tôi nghe mà buồn hết sức. Chồng tôi cũng cau có trách bà chuyện đó, bà còn nói phải đi xét nghiệm cho nó yên tâm, biết đâu nuôi con tu hú thì sao?
Tôi buồn quá. Có nên đưa thằng bé đi xét nghiệm cho vừa lòng mẹ chồng không mọi người?
Hạnh Trà / Theo Thời đại
Phát điên vì mẹ chồng lúc nào cũng chỉ biết đến t.iền Khi tôi bảo mệt mỏi, không thể đi mua sắm cùng thì bà nói: "Con đi cùng, mẹ sẽ cho con 17 triệu". Nhiều người nói tôi số sướng khi lấy chồng giàu có nhưng không hề biết rằng, cuộc sống giàu sang chẳng hề dễ chịu, thoải mái như người ta vẫn tưởng. Gia đình chồng tôi vô cùng giàu có, bản...