Con trai nguyên Chủ tịch nước thẳng thắn chuyện ‘con ông cháu cha’
Ông Lê Mạnh Hà, Phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ và cũng là con trai của Đại tướng – nguyên Chủ tịch nước Lê Đức Anh nói về đề tài “con ông cháu cha” mà chính ông cũng là người trong cuộc theo một cách nào đó. Đây là cuộc trò chuyện thẳng thắn hiếm có từ một quan chức cấp cao dành cho báo chí.
Tôi có lúc “đơn độc” trong đấu tranh…
Tôi đã đọc thêm về tiểu sử của anh trên Wikipedia trong lúc ngồi chờ anh đến. Wikipedia viết thế này: Đến năm 1997, khi anh 40 tuổi, anh mới chỉ là chuyên viên trong Bộ Kế hoạch và Đầu tư. Mà năm 1997, ba anh – Chủ tịch nước Lê Đức Anh mới nghỉ hưu. Thật bất ngờ và thật thú vị…
- Thật ra Wikipedia có tí nhầm lẫn. Năm 1992, tôi đã là thiếu tá quân đội và ra quân, về giảng dạy ở Trường Hàng không Việt Nam. Năm 1996, tôi sang làm chuyên viên ở Bộ Kế hoạch và Đầu tư. Năm 2001 tôi về TP.HCM làm Phó Giám đốc Sở Kế hoạch và Đầu tư, từ đó mới chính thức “làm quan”.
Tôi nghe nhiều lời đồn lúc còn nắm quyền Chủ tịch nước Lê Đức Anh đã giúp đỡ, cất nhắc cho rất nhiều người lên những vị trí cao trong bộ máy. Nếu lời đồn đó đúng, tại sao con trai của ông đến lúc ngoài 40 tuổi, có bằng tiến sĩ viễn thông, vẫn chỉ là một chuyên viên bình thường cấp Bộ?
- Tôi không dám tham dự vào công việc của ba mình và cũng không có thông tin chính thức nên không nhận xét về công tác cán bộ mà ông tham gia. Với cá nhân tôi, tôi tin chắc chẳng có sự nâng đỡ nào dành cho tôi từ phía ông. Như việc tôi được đi học, ví dụ như đi đào tạo tiến sĩ ở nước ngoài cũng có thể là chính sách ưu tiên cho con cán bộ lãnh đạo cao cấp. Cũng trong hoàn cảnh đó có thể người khác không được chọn, nhưng chúng tôi, những “con ông cháu cha”, thì được, đó cũng có thể tính là ưu ái.
Ba anh có bao giờ đề nghị nâng đỡ anh trong sự nghiệp, và ngược lại, anh có bao giờ mở lời nhờ ông nâng đỡ mình?
- Chưa từng có!
Vì sao?
- Không cầu danh, không cầu lợi. Đó là điểm tôi cho rằng ba con tôi rất giống nhau. Quan trọng là phải làm thật tốt, làm tốt nhất trên từng vị trí công tác. Khi làm tốt sẽ được nhìn nhận, được đặt ở vị trí cao hơn một cách thuyết phục và công bằng. Đối với mọi người trong gia đình tôi, chuyện lên đến chức này, chức kia không quan trọng.
Thực lòng là không quan trọng sao? Tôi không tin một người đàn ông mà lại không có tham vọng quyền lực.
- Cô có thích đàn ông có quyền lực không?
Dĩ nhiên là có!
- Dĩ nhiên tôi cũng thích quyền lực. Đó là lẽ đương nhiên, đó là bản năng tự nhiên của con người. Đến một con vật cũng luôn mong muốn trở thành con đầu đàn nữa là…
Thế thì thật mâu thuẫn khi anh không tận dụng lợi thế từ gia đình và người cha quyền lực của mình…?
- Mâu thuẫn gì đâu? Tôi chỉ đơn giản là muốn thành công bằng chính năng lực của mình. Trong tự nhiên, con sư tử luôn phải giành lấy vị trí đầu đàn bằng chính sức mạnh của mình. Thêm nữa, tôi không thể dùng thủ đoạn, thứ mà người ta dùng ngày càng nhiều hơn để đạt được vị trí nào đó. Hơn nữa, tôi cũng có định nghĩa khác về quyền lực. Mình thực sự có quyền lực khi là người làm tốt nhất, người giỏi nhất trong lĩnh vực của mình.
Có nhiều người bất ngờ không khi biết anh không có nhiều quyền chức so với vị trí mà đáng lẽ anh có được khi là con trai Chủ tịch nước?
Video đang HOT
- Rất nhiều người ngạc nhiên. Cũng có rất nhiều nhà báo đã hỏi tôi như chị khi mà họ so sánh tôi với một số con cháu lãnh đạo.
Dân gian mình có cụm từ 4C (con cháu các cụ), và càng ngày tôi càng nhận ra rằng người ta nói về cụm từ đó với nhiều định kiến và ác cảm hơn trước. Anh có bao giờ phải chịu những ánh nhìn ác cảm đó?
- Tôi đã quen với việc đó từ bé đến giờ. Không đâu xa, mới đây tôi nghe một đồng nghiệp của chị nói: “Tại ông Hà là con của ông Lê Đức Anh nên mới dám phát ngôn như thế”.
Và…?
- Tôi rất giận và nói: “Tôi là tôi, là Lê Mạnh Hà, tôi nói và làm với tư cách của riêng mình. Tôi không sợ không phải vì là con ông nào”.
Một người rất rõ về anh đã nhận xét về anh như thế này: “Lê Mạnh Hà là người không bao giờ biết sợ ai”…
- Nhiều người luôn nghĩ rằng, tôi không sợ ai, vì tôi cậy mình là con ông Lê Đức Anh. Chứ nếu không có ông Lê Đức Anh ở sau lưng, họ nghĩ tôi đã không dám thế. Nhưng tôi nghĩ, mình làm sai thì mình mới phải sợ. Chứ mình đúng thì mình cứ ngẩng cao đầu thôi, sao phải sợ hãi ai? Tôi tin tự thân mình, tôi đủ bản lĩnh để không phải sợ ai.
Đó là lý do anh nổi tiếng với những phát ngôn và hành động thẳng thắn, kiên quyết, nổi tiếng với việc chống lại một số quyết định của cấp trên?
… Khi tôi còn là Phó chủ tịch TP.HCM, vào năm 2013, tôi phát hiện ra chuyện lãnh đạo ở 4 doanh nghiệp công ích của thành phố nhận lương rất cao, có giám đốc nhận mức lương 2,6 tỷ đồng một năm – một mức lương vô cùng phi lý, báo chí gọi là vụ lương khủng. Những doanh nghiệp này còn tạo ra chênh lệch bất bình đẳng trong thu nhập của doanh nghiệp và còn ký hợp đồng lao động sai quy định. Khi tôi phát hiện ra, tôi đã đề nghị ngay lập tức xử lý sai phạm này.
Với sai phạm rõ ràng và dưới áp lực của dư luận, 8 lãnh đạo của 4 doanh nghiệp công ích này đã bị xử lý kỷ luật một cách nghiêm khắc nhất. Tuy nhiên, trong quá trình này đã có những cuộc họp rất căng thẳng của lãnh đạo thành phố. Tôi đã phải tự mình soạn thảo các báo cáo phục vụ cho các cuộc họp này. Lần này, tuy rằng không hẳn là đơn độc nhưng tôi ở trong hoàn cảnh rất khó khăn. Có người nói, nếu là người khác thì “xong” rồi.
Vụ việc rất lớn, được dư luận quan tâm và hoan nghênh nhưng không có ai được khen thưởng. Và một thời gian sau, vì lý do này lý do khác, những người cùng tôi trực tiếp làm vụ này đều chuyển công tác.
Còn có trường hợp, tất cả lãnh đạo ủy ban nhân dân thành phố đứng một bên, tôi đứng một bên. Đó là việc xử lý rác thải ở thành phố Hồ Chí Minh. Tôi không đồng ý đóng cửa khu xử lý rác do doanh nghiệp nhà nước đầu tư để dồn rác về cho bãi rác Đa Phước. Làm như vậy là tạo độc quyền trong xử lý rác, gây lãng phí khi đóng cửa khu xử lý rác mới đầu tư gần 1.000 tỷ đồng và phải trả tiền xử lý rác cao hơn. Giờ thì chị thấy đó, bãi rác Đa Phước đang trở thành nỗi đau đầu vô cùng lớn của thành phố.
Thế đấy có phải lý do anh rời TP.HCM ra Hà Nội nhận công tác mới ở Văn phòng Chính phủ?
- Hoàn toàn không. Tôi ra Hà Nội là do được phân công và cũng là nguyện vọng cá nhân…
Dù có lúc không đồng thuận với những lãnh đạo cấp trên, anh có nghĩ việc mình là con trai của Đại tướng Lê Đức Anh đã giúp anh được yên vị?
- Chắc là chuyện tôi là con ai cũng là một yếu tố mà không thể không tính đến. Việc đó rất bình thường và cũng là lẽ tự nhiên. Nhưng quan trọng nhất là tôi không làm sai thì không có lý do gì để “luân chuyển”. Thực sự tôi cho rằng chưa hề có ý định nào như vậy.
Có trình độ, có bằng cấp và một gia thế đáng nể. Hình như tính cách là lý do duy nhất khiến đường quan lộ của anh vô cùng chậm chạp?
- Tôi không cho là chậm. Nhưng nhiều người nghĩ như chị là rất chậm. Nếu có như vậy thì tính cách của tôi là một phần của lý do. Và tôi nghĩ, “con ông cháu cha” là lợi thế nhưng đôi khi chính yếu tố này cũng là cản trở với tôi. Nếu có nhóm lợi ích thì với tính cách đó, tôi sẽ là chướng ngại vật đối với họ. Mà xử lý tôi thì rất khó. Nên tốt nhất là không cất nhắc.
Với tính cách như thế, anh có trở nên giàu có nhờ làm quan chức?
- Tôi nghĩ mình không nghèo!
“Không nghèo” theo định nghĩa của anh là…
- Một phần là do gia đình tôi tạo lập, tích lũy, và một phần khác là từ… phong bì, phong bì một cách “chính đáng” nhé! Tôi chưa thấy ai nói về thu nhập của mình từ phong bì, thế nhưng đó là thực tế. Ở thành phố Hồ Chí Minh thì ít phong bì lắm. Nhưng ra ngoài này thì khác, tôi đi họp ở nơi này nơi kia, người ta đưa phong bì, tôi vừa buồn cười, vừa xấu hổ. Xấu hổ nhưng rất khó từ chối, vì ở Việt Nam, đó là một thứ “văn hoá”, đã là thứ không thể thiếu trong hoạt động thường ngày.
Khi bộ trưởng và bí thư là “vua” một cõi…
Năm 2016 là một năm mà báo chí ngập tràn thông tin về câu chuyện “gia đình trị” trong hệ thống chính quyền. Từ trường hợp Vũ Quang Hải – con trai cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng được bổ nhiệm “bất thường”, đến chuyện cả nhà Bí thư Hà Giang Triệu Tài Vinh làm quan. Chưa bao giờ, cụm từ “con cháu các cụ” được dư luận nhắc đến với nhiều phẫn nộ như thế, chưa bao giờ người ta nhìn những quan chức xuất thân từ những gia đình danh giá với nhiều ác cảm như thế…
- Tôi hiểu lý do vì sao họ phẫn nộ. Và thực ra, chính bản thân tôi, dù ở vai trò là cán bộ nhà nước hay người dân, mỗi ngày khi đọc những thông tin do báo chí cung cấp về một trường hợp nào đó được cất nhắc bất thường, tôi cũng thấy băn khoăn, bức xúc. Tôi nghĩ những bức xúc, phẫn nộ đó là điều chúng ta có thể hiểu được.
Dĩ nhiên, chẳng phải đến năm 2016, thì chuyện gia đình trị, chuyện con ông cháu cha mới trở nên nhức nhối. Khi tôi làm việc ở TP HCM, tôi cũng đã chứng kiến có trường hợp mà con của vị lãnh đạo này, vị lãnh đạo kia được bổ nhiệm rất nhanh, nếu không muốn nói là bất thường. Không chỉ ở Hà Giang, không chỉ ở TP HCM, mà ở tỉnh nào, địa phương nào cũng xảy ra chuyện đó. Và ai cũng nhìn thấy, ai cũng biết, ai cũng hiểu, chỉ không dám nói ra.
Thật ra, chuyện một gia đình có ông, có cha, con cháu đều có quyền lực chính trị không phải chỉ là câu chuyện của riêng Việt Nam. Ở Mỹ, gia đình hai cha con nhà Bush đều làm Tổng thống. Ở Ấn Độ có dòng họ Nerhu – Gandhi, ở Hàn Quốc có cha con Tổng thống Park Chung Hee – Park Guen Hee… Nhưng không phải ở đất nước nào trong những quốc gia đó, chuyện một người có xuất thân 4C cũng gây ra sự phẫn nộ như ở đất nước ta. Anh có hiểu tại sao?
- Khi mà hệ thống chính trị và hệ thống bầu cử của một quốc gia đảm bảo cho việc lựa chọn những vị trí quan trọng trong chính quyền được thực hiện trên nguyên tắc dân chủ, đề cao năng lực và đạo đức, thì việc một người có xuất thân trong gia đình có truyền thống làm chính trị trở thành tổng thống hay thủ tướng là rất bình thường. Chuyện của họ sẽ được lịch sử ghi nhận, báo chí khai thác với góc độ truyền thống gia đình chứ không thể biến thành nỗi nghi ngờ hay cơn phẫn nộ của nhân dân.
Vừa rồi, khi theo dõi báo chí, tôi biết, ở bên kia bán cầu, Tổng thống Mỹ mới đắc cử Donald Trump đã bị cản trở trong việc bổ nhiệm con mình vào bộ máy của ông ta, vì một điều luật Liên bang được quy định rất chặt chẽ, nhằm tránh nạn “gia đình trị”. Anh có nghĩ Việt Nam mình có thể học theo cách làm đó, ra một điều luật, để ngăn cản các quan chức đương quyền bổ nhiệm người thân như tình trạng diễn ra từ Trung ương đến địa phương hiện nay?
- Thật ra chúng ta có cấm đấy nhưng chưa chi tiết, chưa cụ thể và thiếu gì cách để lách. Bí thư của một tỉnh là người cao nhất của tỉnh đó nhưng có phải là người trực tiếp bổ nhiệm con mình đâu nếu như người con đó làm lãnh đạo một sở thuộc ủy ban nhân dân tỉnh.
Như anh, khi anh nhìn con của ông bộ trưởng này, con của ông bí thư kia, trẻ như thế, tài cán cũng chưa phải là đặc biệt, nhưng đã được cất nhắc ở vị trí này, vị trí kia. Anh cũng là con ông cháu cha, anh cũng có trình độ, có bằng cấp, nhưng 40 tuổi vẫn là chuyên viên, gần 50 tuổi mới là giám đốc sở, vậy anh có thấy bất công cho bản thân mình?
- Thực lòng, tôi không ganh tị cho bản thân mình. Vì tôi biết có nhiều người còn hơn tôi, nhưng họ vẫn chỉ là kỹ sư, là giáo viên bình thường. Thế nhưng người dân rất cần biết những cán bộ trẻ đó có thực sự xứng đáng không, có đúng là hạt giống đỏ không…
Có rất nhiều cán bộ lãnh đạo của Việt Nam có xuất thân từ những gia đình có truyền thống chính trị mà tôi không thể kể hết ra đây. Và anh nghĩ ai trong số họ, đi lên bằng năng lực của mình, ai trong số họ, đi lên bằng con đường không chính danh, bằng sự nâng đỡ của gia đình?
- Tôi nghĩ chúng ta nên có và phải có một danh sách đầy đủ, từ trung ương đến cấp tỉnh, cấp huyện những cán bộ có xuất thân như thế, những cán bộ được gọi là con ông cháu cha. Và không ai khác, chính báo chí phải làm nhiệm vụ đó hiệu quả nhất. Khi có một danh sách đầy đủ, chi tiết, chúng ta mới có thể cùng nhau kiểm tra, cùng nhau công tâm đánh giá ai là người xứng đáng với vị trí họ đảm nhiệm, ai là người không.
Nếu ngày danh sách đó được báo chí công bố, liệu anh có thể cùng tôi một lần nữa trò chuyện kỹ hơn về câu chuyện này?
- Tôi cho rằng phải có danh sách đó, không có chữ “nếu” ở đây. Tôi rất vui lòng được tiếp tục trao đổi về vấn đề ngày một cách thẳng thắn và sẽ không né tránh bất cứ câu hỏi nào của chị!
Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện thẳng thắng này!
Theo Tô Lan Hương (Công an nhân dân)
"Tiếng kêu với ngành điện đã ít đi rất nhiều"
Đây là ghi nhận của Phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Lê Mạnh Hà tại phiên làm việc của Tổ công tác của Thủ tướng Chính phủ tại Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN). Theo đó, EVN đã có những chuyển biến mạnh mẽ về kết quả sản xuất kinh doanh, tái cơ cấu, nâng cao chất lượng dịch vụ, dù còn nhiều vấn đề nhưng nhìn chung "tiếng kêu với ngành điện đã ít đi rất nhiều".
Ngày 15/9, Tổ công tác của Thủ tướng Chính phủ đã kiểm tra tại Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN) về tình hình thực hiện các nhiệm vụ được Chính phủ, Thủ tướng giao. Đây là tập đoàn kinh tế Nhà nước đầu tiên được Tổ công tác của Thủ tướng kiểm tra.
Trụ sở của EVN tại phố Cửa Bắc, Hà Nội.
Trao đổi tại phiên làm việc, Trưởng đoàn công tác - Phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ (VPCP) Lê Mạnh Hà đã yêu cầu EVN báo cáo tình hình thực hiện các nhiệm vụ do Chính phủ, Thủ tướng giao, nêu rõ nguyên nhân chủ quan, khách quan nếu có những chậm trễ.
Ông Đặng Hoàng An, Tổng Giám đốc EVN cho hay, tính từ năm 2015 tới ngày 10/9/2016, EVN đã được Thủ tướng, Chính phủ giao 658 nhiệm vụ (bao gồm cả những nhiệm vụ giao cho EVN thông qua các Bộ ngành như Bộ Công Thương). Trong đó đã hoàn thành 619 nhiệm vụ, còn 39 nhiệm vụ đang thực hiện. Đặc biệt, EVN khẳng định không có bất kỳ nhiệm vụ nào quá hạn.
Mặc dù vậy, theo Hệ thống quản lý cơ sở dữ liệu theo dõi liên thông từ Văn phòng Chính phủ đến các bộ, cơ quan, địa phương, trong năm 2015, Chính phủ, Thủ tướng đã trực tiếp giao 25 nhiệm vụ cho EVN thì có 11 nhiệm vụ đã hoàn thành, 8 nhiệm vụ chưa thực hiện nhưng còn trong hạn, 6 nhiệm vụ đã quá hạn chưa hoàn thành. Năm 2016, tính tới ngày 10/9, tổng số nhiệm vụ là 16, trong đó 8 nhiệm vụ đã hoàn thành với 7 nhiệm vụ trong hạn, 1 nhiệm vụ quá hạn.
Báo cáo giải trình rõ về 6 nhiệm vụ trong năm 2015 được ghi nhận là đã quá hạn nhưng chưa hoàn thành, ông Đặng Hoàng An cho biết, gồm nhiệm vụ xây dựng đề án đưa các nhà máy thủy điện đa mục tiêu tham gia phát điện cạnh tranh, việc đổi mới cơ chế Đại học Điện lực, vấn đề phát triển lưới điện thông minh... Theo đó, EVN đã hoàn thành phần việc của mình, chuyển tới các cơ quan có thẩm quyền khác xử lý.
Đánh giá khái quát, EVN cho biết, trong giai đoạn 2011-2015, Tập đoàn đã hoàn thành nhiệm vụ Chính phủ giao là thực hiện vai trò chính trong việc bảo đảm cung cấp điện cho đất nước. Đáng chú ý, về tái cơ cấu, tổ chức lại sản xuất kinh doanh, đến hết 2015 đã hoàn thành thoái vốn, giảm vốn tại 7 công ty cổ phần, đạt 100% giá trị vốn cần phải thoái giảm trong các lĩnh vực bất động sản, chứng khoán, tài chính, ngân hàng, bảo hiểm, bảo toàn được giá trị vốn.
Về cải cách thủ tục hành chính, thực hiện nhiệm vụ được giao tại Nghị quyết 19 của Chính phủ, EVN đã rút ngắn thời gian giải quyết cấp điện cho khách hàng trung áp từ 50 ngày trước đây xuống còn 10 ngày kể từ 1/9/2015. Theo đánh giá độc lập, các khách hàng ghi nhận sự chuyển biến rõ rệt về dịch vụ cấp điện và thái độ phục vụ của nhân viên điện lực.
Ghi nhận giải trình của EVN về những nhiệm vụ quá hạn chưa hoàn thành - mặc dù còn phải rà soát lại kỹ lưỡng hơn, Phó Chủ nhiệm Lê Mạnh Hà cho rằng, EVN đã thực hiện đầy đủ số lượng, đúng thời hạn các nhiệm vụ được giao.
Ông thống nhất với các ý kiến trong đoàn kiểm tra ghi nhận, đánh giá cao những chuyển biến mạnh mẽ của EVN về kết quả sản xuất kinh doanh, tái cơ cấu, nâng cao chất lượng dịch vụ, mặc dù còn nhiều vấn đề nhưng nhìn chung "tiếng kêu với ngành điện đã ít đi rất nhiều".
Tuy nhiên, EVN cần làm rõ hơn, báo cáo thêm về chất lượng hoàn thành các nhiệm vụ được giao, đồng thời nêu rõ các bài học kinh nghiệm giúp thực hiện nhanh chóng các nhiệm vụ để có thể nhân rộng.
Cũng tại buổi làm việc, EVN đã kiến nghị với Tổ công tác nhiều vấn đề, khó khăn, vướng mắc cần được chỉ đạo tháo gỡ trong thời gian tới. Chẳng hạn, hiện Tập đoàn đang "rất vướng" về việc đầu tư các dự án, công trình theo các luật mới như Đấu thầu, Đầu tư công, Xây dựng và các văn bản hướng dẫn, do trình tự thủ tục và thời gian triển khai công tác chuẩn bị đầu tư kéo dài và qua nhiều cấp trình duyệt.
"Chúng tôi rất ủng hộ chủ trương của Chính phủ trong việc đề nghị Quốc hội ban hành một luật sửa nhiều luật về đầu tư kinh doanh, đặc biệt là về thủ tục đầu tư xây dựng", Tổng Giám đốc EVN Đặng Hoàng An cho biết.
Bích Diệp
Theo Dantri