Con trai hơn 30 tuổi chưa 1 lần dẫn bạn gái về, mẹ lo con gay nên thuê gái làng chơi về
Nhưng sao bà Nga lại thấy lo thêm thế này, bà sợ thằng con mình sẽ bị cô gái kia mê hoặc thì chết mất; nhìn nó lẳng lơ, đưa tình lúc nãy mà bà Nga rợn cả gai ốc.
ảnh minh họa
Mấy bữa nay đi họp hội bạn bè cũ cấp 3 rồi đại học suốt mà bà Nga cảm thấy muối mặt không biết giấu vào đâu, khi các bạn thì con đàn cháu đống hết rồi mà bà vẫn chưa được lên chức mẹ chồng chứ nói gì đến cháu nội. Có ai hiểu cho nỗi khổ tâm của bà, khi gia đình chỉ có mỗi mụn con trai mà năm nay đã hơn 30 tuổi đầu rồi; chưa một lần mang bạn gái về ra mắt bố mẹ. Thúc giục chán chê mà Minh- con trai bà chỉ cười trừ thì ông bà cũng đành chịu rồi, nhưng hôm nay khi đi họp về thì bà sa sẩm mặt mày rồi vào phòng ngủ, cũng không thèm ăn cơm hay nói chuyện với ai. Biết vợ lại giận vì chuyện gì nên chồng bà bắt thằng con vào dỗ dành. Vừa bước đến cửa thì bà Nga đã ném mấy cái gối vào mặt thằng con rồi nói giọng bực tức:
- Mày đi ra cho mẹ, tao không muốn nhìn mặt mày.
- Nữ hoàng của con, hôm nay cơn gió nào khiến mẹ mát lòng à nhầm khó chịu như thế này. Minh nhăn nhăn nhở nhở trêu mẹ.
- Tiên sư bố mày là mày đấy con ạ; mày như thê nào mà để người ta nói mát mẹ là có thằng con giai bị gay đến giờ vẫn chưa lấy được vợ. Bà Nga giận dỗi nói.
- Ấy chết, ai lại nói đặt điều cho con thế mẹ, con trai mẹ khỏe mạnh, hừng hực như này mà lạ bảo là gay; có mà họ ghen tỵ với mẹ có thằng con quý tử của mẹ u30 vẫn còn là trai tân ý chứ. Minh trêu mẹ rồi cười lớn.
- Mày lại con khoe ra à, con với chả cái ế nhăn ế nhở còn tự hào à; mày làm cho mẹ mày không ngẩng mặt lên đươc đây này, biến đi cho khuất mắt mẹ.
Nói rồi bà lấy gối ném vào người con trai đuổi ra ngoài. Khi chỉ còn một mình trong phòng, bà Nga lại thở dài thườn thượt; ngẫm đi ngẫm lại bà cũng thấy thằng con bà hình như gay thật, đàn ông đàn ang gì mà đi làm toàn mặc sơ mi hồng, tím lại con vuốt keo các kiểu, nước hoa điệu đà; à mà lại còn hay hát cái bài gì ” ò ó o ò” rồ nhảy như con gái nữa chứ. “Thôi chết tôi rồi” bà Nga ôm đầu lẩm bẩm than khóc, và bà quyết định phải ra tay mới được.
Trước hết phải khiến cho con bà có cảm giác sinh lý như người bình thường bằng cách cho nó ngủ với một ai đó, bà Nga nghĩ ngợi một hồi mà thấy mình suy nghĩ thấu đáo biết bao. Nhưng nó còn chưa có người yêu thì ngủ nghê với ai đươc, sau khi đắn đo một hồi; cuối cùng bà đã tự mình đi thuê một cô gái làng chơi về. Bà Nga nghĩ, thuê gái dịch vụ là tốt nhất, vừa không bị người khác phát hiện mà còn có thể sòng phẳng không dây dưa. Nhưng nó là gái làng chơi thì bà cũng phải đích thân tuyển người thật xinh xắn và nói năng lễ phép mới được.
Tối hôm nay, bà Nga ra chỉ thị cho chồng con về nhà sớm ăn cơm; tất nhiên không ai giám cãi lại rồi. Khi bố con Minh vừa từ công ty về thì thấy cơm nước thịnh soạn đã chuẩn bị sẵn hết rồi, bà Nga vội chạy ra kéo 2 người họ vào ngồi và giới thiệu cô gái nãy giờ vẫn ở trong bếp:
- Xin giới thiệu với bố con nhà anh, đây là Chi ocn của bà bạn tôi; con bé hôm nay đến chơi nhà nên tôi mời ở lại ăn cơm luôn; toàn món Chi tự nấu ý, con bé khéo tay lắm.
- Dạ cháu chào bác trai, em chào anh ạ. Chi lí nhí nói.
- Ừ chào cháu, chà cháu khéo tay quá, nhìn món ăn hấp dẫn ghê; bác đói bung quá rồi. Bố Minh niềm nở nói.
- Chào em, anh là Minh. Minh vừa chào vừa đánh giá cô gái vừa gặp; dáng người nóng bỏng, khuôn mặt khả ai, giọng nói êm tai.
Cả nhà 4 người họ vừa nói chuyện vừa ăn uống rất vui vẻ và quan trọng là Chi rất được lòng ông bà Nga. Sau khi kết thúc bưa ăn, bà Nga giục chồng đang ngà ngà say vì uống hơi quá chén về phòng ngủ còn và nháy mắt Chi đưa Minh lên phòng cũng đang ngất ngưởng lắm rồi. Khi đã trở về phòng, bà Nga còn cẩn thận nhắn tin dặn dò Chi: “Cô nhớ lời tôi dặn chưa?? Nhớ làm cho thằng Minh nó chứng tỏ được bản lĩnh đàn ông nhé. Tôi sẽ giả thêm cho cô”, một lúc sau Chi nhắn lại ” Vâng, bác yên tâm ạ”
Sáng hôm sau, bà Nga dậy từ rất sớm và thấp thỏm chờ đợi; chồng bà lúc đi làm cứ thắc mắc sao không thấy con trai xuống ăn sáng cùng; còn bà Nga thì cũng sốt ruột lắm mà không thấy động tĩnh gì từ cô gái kia nên đành phải chờ đợi vậy. Phải đến quá trưa, bà Nga không đợi được nữa nên phải lên gõ cửa phòng con giai, một lúc sau mới thấy Chi uể oải ra mở cửa:
- Cháu chào bác ạ. Chi ngáp ngắn ngáp dài chào bà Nga
- Ừ, sao hai đứa bây giờ mới dậy à, thế thằng Minh đâu rồi?? Bà Nga hỏi khẽ khàng
- Dạ anh ấy đang tắm trong kia ạ. Anh ấy khỏe lắm, bác không phải lo nhé. Chi còn chưa kịp nói hết thì đã nghe thấy tiếng Minh vọng ra “Chi ơi, em ở đâu đấy, vào đây kỳ lưng cho anh”
- Ấy chết anh Minh gọi cháu rồi ạ, cháu phải vào với anh đó đây; không khéo lại thêm vài hiệp mất.
Chỉ lẳng lơ nói rồi bỏ vào phòng, để cho bà Nga đứng như trời trổng ở ngoài. Thế này là sao đây, thằng con bà không bị gay ư?? Nhưng sao bà Nga lại thấy lo thêm thế này, bà sợ thằng con mình sẽ bị cô gái kia mê hoặc thì chết mất; nhìn nó lẳng lơ, đưa tình lúc nãy mà bà Nga rợn cả gai ốc. Nhưng bây giờ thì bà cũng bất lực rồi, ai bảo bà rước cáo vào nhà cơ chứ…
Theo Blogtamsu
Video đang HOT
49 ngày con trai, mẹ ra thăm mộ thì thấy mảnh giấy cháy dở
Thế mà hôm nay đã 49 ngày rồi. Người bà muốn ở bên đã bỏ bà ra đi. Lại có những người muốn ở bên bà nhưng từng bị bà xua đuổi. Đôi mắt bà nhòe đi.
ảnh minh họa
49 ngày mà ngỡ như mới hôm qua, đứng trước mộ con trai, bà vẫn còn bàng hoàng chưa dám tin rằng đây là sự thật..
- Con trai bất hiếu, sao con nỡ để một bà già như mẹ phải đưa tiễn con. Con trai của mẹ, con trai của mẹ..đồ bất hiếu..
Bà không kìm được cảm xúc, nước mắt đã cạn mà lòng thì vẫn đau như dao cắt. Con trai bà hơn một năm nay bỗng nhiên đổ bệnh. Đến lúc phát hiện ra bị ung thư dạ dày thì đã vào giai đoạn cuối.
Đức cứ thế ra đi. Mang theo tất cả kỳ vọng của bà đặt vào đứa con trai duy nhất còn chưa kịp lấy vợ sinh con.
Lúc còn sống con trai bà là đứa ưa sạch sẽ vì vậy khi nằm xuống chắc chắn nó cũng không muốn phần mộ của mình vướng bẩn. Nghĩ vậy bà đi vòng quanh mộ con nhặt rác.
Bỗng nhiên, bà thấy chiếc phong bị cháy dở một góc. Bà mở ra xem, bên trong ngoài một lá thư còn có bức ảnh nhỏ rơi ra. Bà giật mình nhìn chằm chằm vào tấm ảnh đó
- Trời, đây chẳng phải con trai tôi lúc còn nhỏ sao
Đôi măt người già như bà tuy không còn tinh anh, nhưng hình hài đứa con trai duy nhất của mình, bà luôn luôn khắc ghi rõ mồn một
- Sao lại giống đến thế. Là vầng trán ấy, đôi lông mày sâu róm, hai mắt ướt long lanh, chiếc sống mũi cao và đôi tai dầy. Bà vuốt ve tấm ảnh và chợt khựng lại vài giây lúc đọc được những dòng chữ còn lại trên bức thư
"Chồng xa nhớ!!
Thế là anh đã yên nghỉ thật rồi. Cái ngày mà em luôn sợ hãi cuối cùng cũng tới. Vì anh, em không khóc đâu, em chỉ buồn một chút thôi, một chút thôi anh. Nhưng một chút ấy đủ để tim em vỡ vụn theo anh rồi.
Đám tang của anh em không thể đứng trước linh cữu mà khóc mà gào, mà gọi anh tỉnh dậy. Lý do là gì thì chúng ta đều hiểu, nhưng em chưa bao giờ trách mẹ anh. Em biết, tất cả những điều bà làm, cũng chỉ vì tốt cho anh. Vậy nên, em sẽ không làm bà phật lòng, em chỉ dám nhìn anh từ xa, cầu mong cho anh lên đường bình an. Ở trên thiên đường, sẽ không còn những cơn đau hành hạ anh, không còn thuốc, không còn bệnh viện, không còn bác sĩ. Anh sẽ trở lại khỏe mạnh thôi. Đúng không anh??
Con trai chúng ta chào đời vào ngày 12/05 anh ạ. Lúc ấy anh đang nằm điều trị hóa chất rồi nhỉ. Em đã sinh con một mình. Vất vả nhiều lắm anh ạ, đau khổ và buồn tủi, nhưng khi vừa nhìn thấy con, em liền quên hết tất cả khổ ải đó, em nhớ đến anh và thấy hạnh phúc vô cùng. Lúc ấy, em đã mong con sẽ là một phép màu cho anh khỏi bệnh. Nhưng ông trời đã an bài như vậy, anh và em chúng ta phải chấp nhận thôi .
Em đã xin trời phật để đốt cho anh tấm ảnh con trai chúng mình, nó giống anh hệt như 2 giọt nước. Con kháu khỉnh và đáng yêu lắm. Giá như, anh có thể một lần được ôm con vào lòng, giá như gia đình chúng ta có thể có một ngày bên nhau, cùng nắm tay đi dạo công viên, anh sẽ cõng con trên bờ vai vững chắc của mình. Còn em sẽ lặng lẽ mìm cười bên cạnh.
Thật ra, có một điều em luôn giấu anh, đó là em đã biết anh bị khối u ác tính. Em đã giữ bí mật đó cho riêng mình và âm thầm xin anh một đứa con. .Em xin lỗi, chỉ vì sợ anh đau lòng.
Anh yên nghỉ, đừng lo lắng gì về mẹ con em. Em sẽ vì anh mà sống thật tốt để nuôi dạy con trai chúng ta mai sau trở thành người đàn ông giỏi giang và ấm áp như anh vậy đó......."
Đọc đến đây, bà lặng cả người. Phần còn lại đã cháy mất một góc. Có lẽ, cô gái ấy thấy bóng bà đi tới nên vội vàng bỏ đi đến vàng còn chưa hóa hết. Nhưng chỉ thế, cũng đủ để bà hiểu lá thư này là của ai, đủ để bà hiểu ra một số chuyện không thể cứu vãn mà chính một tay bà trực tiếp gây nên. Hiểu rồi, bà không còn đứng vững được nữa, đôi chân ngã quỵ và cứ thế bà ôm lấy mộ con trai mà khóc.
Trước đây, Đức và Hằng yêu nhau từ khi còn là sinh viên năm. Đức là công tử của một gia đình giàu có, bố anh có công ty riêng còn mẹ anh thì kinh doanh một chuỗi thẩm mỹ viện. Tuy vậy, anh không phải kẻ phá gia chi tử như những đứa con nhà giàu khác. Đức chăm lo học hành và sống rất giản dị. Có lẽ vì vậy mà một cô gái nhà quê hiền lành chân phương như Hằng lọt vào mắt xanh của anh.
Họ yêu nhau suốt 4 năm, trải qua đủ mọi cung bậc cảm xúc và luôn bên nhau cả lúc vui lẫn buồn.
- Anh, .. em có thai rồi - Gương mặt Hằng mệt mỏi không biết đang vui hay buồn.
- Em, em có rồi?? - Đức đứng dậy khỏi giường, tiến đến bên Hằng
- Vâng . Có rồi - Hằng cúi mặt
- Thế thì anh sẽ xin mẹ cưới em, chúng ta cưới nhau em nhé. Đức vừa nói vừa cười, dang vòng tay ôm lấy người yêu và lắc lư với tâm trạng rất phấn khởi
- Mẹ anh chắc sẽ vui lắm
- Thật không??
- Đương nhiên rồi, mẹ đang mong có cháu đích tôn lắm - Nói xong anh lại xiết tay ôm chặt người yêu.
(ảnh minh họa)
- Cái gì?? Có thai á?? Con Hằng nhà quê đó á?? - Mẹ Đức với gương mặt ngỡ ngàng nhìn con trai
- Mẹ, mẹ cho chúng con cưới nhau nhé
- Đừng hòng, con dâu mẹ không bao giờ là con bé nhà quê bố lại từng đi tù. Không bao giờ mẹ chấp nhận.
- Sao mẹ biết??
- Mày đừng tưởng mày yêu ai mấy năm nay mẹ không biết, mẹ đã theo dõi tìm hiểu hết rồi, cô gái đó, nhất định không thể làm vợ mày.
- Mẹ.. Nhưng con đã nói cô ấy có thai rồi mà, mẹ không nhận cháu sao??
- Con ơi là con, con dại lắm. Cái thai đó thật hay giả, là của mày hay của ai?? Đâu ai chắc được?? Bố nó từng là tội phạm mà, nhà nó có gì không dám làm đâu. Đứa cháu đó tôi không dám nhận. Con gái thời nay tôi hiểu quá mà. Thấy trai đẹp, nhà giàu là lao vào, bất chấp
- Mẹ, Hằng không phải người như thế, chúng con yêu thương nhau thật lòng, Con đã từng nói rồi..
- Không cần nói nữa. Không bao giờ có chuyện cưới xin ở đây. Bà hằn học đi về phòng không để Đức có cơ hội nói thêm câu nào.
Suốt từ ngày đó, hai mẹ con Đức như nước với lửa, cứ gặp nhau là to tiếng, Mỗi khi Đức nhắc về đám cưới, bà lại dọa tuyệt thực, dọa chết. Vì thế, Đức không dám cãi lại mẹ, nhưng anh cũng không thể nào bỏ Hằng.
Một hôm, Mẹ Đức tìm mọi cách lấy được số điện thoại của Hằng, bà gọi cho cô vào buổi trưa khi mà chắc chắn Đức đang ở công ty.
- Alo ạ..
- Cô là Hằng đúng không??
- Vâng là cháu, xin hỏi ai vậy ạ??
- Tôi là mẹ thằng Đức, cô gặp tôi một lát....
Bà hẹn cô ra một quán cà phê nhỏ. Hằng vừa bước vào, bà đã ngồi sẵn ở đó với gương mặt nghiêm nghị có phần hung dữ
- Vào luôn vấn đề nhé, cô có thai với thằng Đức rồi??
- Dạ..vâng ạ. Hằng lí nhí trả lời
- Cô nói thế thì biết thế. Mà cô cũng giỏi lừa trai đấy
- Cháu..cháu.. không phải thế ạ.
- Còn gì để nói nữa, lời của con một kẻ tội phạm cô bảo tôi tin làm sao đây??
- Bác..Bác...
- Thôi đừng ở đó giả ngây thơ nữa. Cầm lấy và đi giải quyết cái thai đi
Bà nói rồi vứt ra bàn một chiếc phong bì rất dày.
- 50 triệu, đủ không?? Hay còn chê ít
- Cháu không cần tiền ạ. Có lẽ bác hiểu nhầm cháu rồi, cháu và anh Đức yêu nhau thật lòng - Hằng luống cuống giải thích với 2 hàng nước mắt.
- Một người như cô, không vì tiền thì vì cái gì, bố cô đi tù chẳng phải cũng vì tiền sao. Tôi không bao giờ chấp nhận một đứa con dâu như cô. Nếu cô không giải quyết cái thai tôi sẽ dọa chết để xem thằng Đức nó sẽ chọn ai.
- Bác ơi, cháu xin bác.. Hằng nắm tay mẹ người yêu nhưng bị bà phũ phàng phẩy ra
- Tốt nhất cô đừng có đụng chạm, liên quan gì đến gia đình tôi.
Nói rồi bà bỏ đi thẳng để lại Hằng một mình với nỗi đau đớn ê chề.
Sau hôm đó, tất cả diễn ra theo đúng ý muốn của mẹ Đức. Trong khi bà đang rất thỏa mãn thì con trai bà tàn tạ như một cái xác không hồn khi bặt tăm tin tức của người yêu. Anh đổ bệnh. Bác sĩ nói bệnh ung thư dạ dày của anh đã vào giai đoạn cuối. Tin ấy như sét đánh ngang tai mẹ Đức, bà khóc ròng suốt ngày đêm. Còn Đức, hình như anh rất bình thản
- Con ơi, mẹ sẽ tìm bác sĩ tốt nhất cho con, nhất định con sẽ khỏi bệnh
- Mẹ, không cần vất vả đâu, con đã biết bệnh tình của mình từ lâu rồi. Chỉ có điều con không muốn làm mẹ lo lắng
- Con nói gì?? Sao lại như thế được?? Tại sao con nỡ giấu mẹ??
- Vì con cứ nghĩ, chỉ là u lành, con sẽ còn khỏe mạnh một thời gian dài nữa khi có cô ấy bên cạnh. Nhưng giờ..
- Cô ta cũng biết con bị ung thư sao??
- Biết ạ, cô ấy luôn âm thầm chăm sóc con. Chúng con đã cùng bên nhau điều trị suốt một quãng thời gian dài. Và con đã nghĩ, mọi thứ sẽ tốt lên.
- Sao...sao con không nói sớm với mẹ??
- Con đã không ngờ tất cả mọi chuyện lại trở nên tồi tệ đến thế.
Thế mà hôm nay đã 49 ngày rồi. Người bà muốn ở bên đã bỏ bà ra đi. Lại có những người muốn ở bên bà nhưng từng bị bà xua đuổi. Đôi mắt bà nhòe đi. Rời khỏi nghĩa trang, việc đầu tiên bà làm là gọi điện cho cô gái mà bà đã ra sức ghét bỏ nhưng lại yêu thương con trai bà thật lòng và sâu sắc như thế. Bà biết vì bà cô gái đó đã phải chịu nhiều tổn thương nhưng bà tin bà có thể bù đắp được phần nào cho Hằng và cho cả đứa cháu máu mủ của bà.
Theo Blogtamsu
Con trai chết chưa xanh cỏ, mẹ chồng đã vội tìm mối gả bán con dâu, ai cũng chửi... Nghe những lời của người mẹ trước bàn thờ chồng, cô chết lặng. Hóa ra trước giờ mẹ cô vẫn luôn có suy nghĩ như vậy. ảnh minh họa Từ khi lấy chồng bà Ba đã sống trong cảnh khó khăn, lo ăn từng bữa bởi chồng ốm yếu một mình bà lo lắng, xoay sở mọi việc. Sau đó lại sinh con,...