Con trai bị tai nạn, mẹ dỗ dành cô gái từng kiên quyết ngăn cấm
Hà bị mẹ người yêu ngăn cấm chỉ vì cô là gái quê. Thế nhưng khi Nam bị tai nạn nằm một chỗ, chỉ có Hà đi lại chăm sóc thì mẹ Nam lại dỗ dành ngon ngọt, giữ Hà cho Nam và cô gái đã đi đến một quyết định…
Ảnh minh họa
Hà và Nam học chung lớp đại học. Sau một thời gian ngồi cạnh nhau, cả hai đã cảm mến rồi yêu nhau lúc nào không hay. Trong suốt 4 năm đại học, Hà và Nam luôn giữ cho nhau. Tình yêu trong sáng ấy cứ êm đềm đi qua năm tháng.
Nam là trai gốc Hà thành, còn Hà quê ở thành phố Nam Định. Khi yêu Nam, Hà đã luôn nghĩ về việc mình là gái quê mà yêu trai Hà Nội. Mỗi lần nói tới chuyện đó Nam lại gạt đi. Anh bảo, anh chẳng quan tâm cô sinh ra ở đâu, miễn là anh yêu cô, thế là đủ.
Ra trường, vì không quen biết nên tạm thời Hà về thành phố Nam Định, xin vào thử việc tại một ngân hàng gần nhà, còn Nam được bố mẹ xin cho vào 1 cơ quan nhà nước. Khoảng thời gian này, hai người vẫn yêu nhau sâu đậm. Nam cũng đã vài lần về nhà Hà ở quê chơi. Hàng xóm láng giềng nói Hà tốt số nên yêu được cậu con trai Hà Nội cao ráo, sáng sủa lại công ăn việc làm ổn định. Hà mỉm cười hạnh phúc, mong một ngày được về chung một nhà với Nam.
Dự định của cả hai là sau khi Hà đã có chút kinh nghiệm thì sẽ xin về Hà Nội làm việc, rồi làm đám cưới. Thế nhưng, cuộc đời ai nói được chữ ngờ.
Ngày Hà về gia đình Nam ra mắt, bố mẹ anh ưng ý cô con dâu tương lai bao nhiêu thì khi biết cô là gái quê lại tỏ ra khó chịu bấy nhiêu. Hà rất buồn nhưng cô luôn tự nhủ sẽ cố gắng để làm hài lòng bố mẹ người yêu.
Hà quay lại quê làm việc, còn Nam vẫn đi làm bình thường. Tuy nhiên, những tin nhắn, cuộc gọi của Nam thưa dần. Khi cô hỏi, anh nói dối là nhiều việc quá, sắp thanh quyết toán cuối năm nên cứ lu bù lên. Thương người yêu nên cô cũng không thường xuyên gọi điện làm phiền anh.
Về mặt gia đình Nam, mẹ Nam nhất quyết ngăn cản con trai lấy gái quê cho dù có ở thành phố thì vẫn là thành phố ở quê. Bà lập tức mai mối cho Nam với một cô gái Hà Nội “xịn”, con của một người bạn trong lớp nhảy. Thấy con trai đi chơi với bạn gái mới, bà rất mừng và yên tâm trong dạ là con sẽ dứt được cô người yêu quê mùa.
Video đang HOT
Thế rồi chuyện không may xảy ra. Tối hôm đó Nam đến đón bạn gái đi chơi thì bất ngờ bị một chiếc taxi phóng nhanh, vượt ẩu đ.âm vào khiến anh bị thương nặng phải nằm viện. Ban đầu, cô bạn gái mới cũng đến thăm đôi lần nhưng rồi lấy cớ bận việc biến mất.
Nghe tin người yêu bị tai nạn, Hà liền xin nghỉ việc 1 tuần đón xe khách lên Hà Nội chăm sóc cho Nam. Trong thời gian ở bệnh viện, Hà mới biết lý do vì sao Nam luôn luôn bận, vì sao Nam bị tai nạn. Cô đau khổ, khóc hàng đêm bên ngoài hành lang bệnh viện. Chỉ có mấy ngày mà cô gầy xọp đi.
Bác sĩ bảo Nam có thể phải ngồi xe lăn cả đời, mẹ Nam trong lúc buồn khổ vì thương con đã nghĩ ngay ra một cách, đó là dụ dỗ Hà để Hà cưới Nam. Bà hay kéo Hà ra ngoài tâm sự, tỉ tê về chuyện vì sao không muốn Nam cưới Hà. Bà bảo nhà chỉ có mình Nam, sợ lấy vợ xa những ngày lễ Tết vất vả, rồi thương con dâu xa nhà thì ít được về thăm nom gia đình…
Đã đôi lần Hà mủi lòng, nhưng rồi cô nghĩ, bố mẹ chỉ có một mình Hà. Những khi đau yếu sẽ không ai bên cạnh chăm sóc, đỡ đần. Cô cũng không thể hy sinh bản thân mình vì một người con trai đã có hành động gần như là phản bội tình cảm của cô.
Ngồi cạnh người yêu, Hà hỏi:
- Nam, anh có muốn cưới em không?
- Có chứ. Chưa lúc nào anh không muốn cưới em cả
- Vậy sao anh còn tìm hiểu cô gái khác?
- Anh… anh… Nam ấp úng.
- Em hỏi thật, anh muốn cưới em vì yêu em hay vì sợ không có người nào muốn lấy anh nữa?
Suy nghĩ một lúc, Nam trả lời:
-Vì anh sợ không còn ai muốn lấy anh nữa.
Hà rời bàn tay Nam. Ngày hôm sau cô đón xe về quê, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. Mẹ Nam nhắn tin trách móc Hà là bạc bẽo, vô tình. Hà bỏ ngoài tai tất cả. Lúc này đây cô biết, bản thân đã cho mình được lựa chọn, không cần biết đúng hay sai, nhưng ít nhất không phải áy náy lương tâm là được.
Theo ANTD
Nghe tin em dâu bị tai nạn cấp cứu, chồng hoảng hốt đ.ánh đổ cả mâm cơm chạy vội vào viện..
Tôi giật mình trước thái độ của chồng, sau đó không bao lâu, tôi phát hiện ra một sự thật động trời.
Ảnh minh hoạ
Vợ chồng tôi lấy nhau sau hơn 1 năm yêu đương tìm hiểu. Chúng tôi làm cùng công ty, cũng chính vì thế rất hiểu nhau, thời gian giờ giấc cũng giống nhau.
Chồng tôi là người hiền lành, trên cơ quan cũng uy tín, có năng lực nên mọi người rất quý mến. Chúng tôi lấy nhau khi cả hai đã ngót 30 t.uổi, cũng không còn trẻ nữa nên hai đứa yêu nhau theo kiểu bình lặng, rất hiếm khi có những cử chỉ lãng mạn, bay bổng... Tôi là người cũng từng trải qua đổ vỡ và mất mát, vì thế tôi hiểu thế nào mới là hạnh phúc thực sự, đối với anh mà nói, là người tôi yêu thương, tin tưởng, kỳ vọng nhất. Chúng tôi có một con trai gần 2 t.uổi.
Vợ chồng tôi sống chung với bố mẹ chồng. Vì nhà rộng, ông bà lại có t.uổi rồi nên cũng muốn con cái ở gần, quây quần gia đình cho tình cảm. Dưới chồng tôi còn có em trai kém 7 t.uổi, mới ra trường, đi làm chưa lâu.
Chuyện kể ra thì hơi lằng nhằng, nhưng em chồng tôi vừa cưới được hơn 1 tháng, cũng sống chung luôn, tôi ở tầng 2 còn vợ chồng chú út ở tầng 3. Em dâu là người cùng phố, cách nhà tôi không xa, xinh xắn, dễ thương, ít hơn tôi khá nhiều t.uổi. Lúc cưới về đã có bầu gần 2 tháng, cũng vì thế nên cưới xin mới vội vã đến thế, bởi trước đó, con bé mới đến nhà tôi chơi có 1 lần, tôi thậm chí còn chưa kịp gặp bởi hai vợ chồng đi làm, lúc về thì con bé đã về rồi. Mà chú út thì kín lắm, yêu đương không công khai nên chẳng ai biết, đùng một cái hôm về xin cưới cả nhà mới vỡ lẽ ra.
Sống chung với nhau, tôi luôn có cảm giác giữa chồng và em dâu có gì đó không thoải mái. Nhiều lúc ghen tuông vớ vẩn, tôi còn cảm thấy chồng mình có vẻ quan tâm em dâu thái quá. Tôi hỏi thì chồng mắng bảo nghĩ vớ vẩn, không hiểu sao lại ghen thế.
Cho đến hôm vừa rồi, vợ chồng tôi về muộn, ăn cơm sau, chồng đang bê cơm từ bàn bếp ra thì chú út điện về bảo em dâu gặp tại nạn đang đưa vào viện cấp cứu. Chồng tôi nghe cái giật mình làm rơi cả mâm cơm xuống đất, vội vã đòi đi bằng được. Tôi thấy rất lạ vì thấy anh lo lắng quá, lúc tôi gọi lại, chú út còn nói may quá không sao, chỉ sai khớp chân thôi, giờ đang bó thuốc rồi, không cần cả nhà vào hết. Tôi bảo hay chồng ở nhà, để tôi lên viện, tiện chăm em luôn nhưng chồng không nghe, khăng khăng đòi đi bằng được.
Từ hôm đó đến tận khi về rồi tôi vẫn thấy chồng tất bật, anh có vẻ còn lo hơn khi tôi ốm. Thú thực tôi thấy bực mình ghê gớm lắm. Chú út là dân công trình, hay phải đi, thành ra việc chăm em dâu chủ yếu là do tôi cháo lão, thuốc thang. Hôm vừa rồi đang bê đồ ăn lên cho em thì tôi nghe tiếng nói trong phòng vọng ra:
- Anh đừng thế nữa, em không muốn ai hiểu lầm, càng không muốn ai biết quá khứ của chúng ta.
- Anh chỉ muốn chăm em qua đợt này, rồi bọn anh chuyển ra ngoài. Em đừng từ chối nữa.
- Tình cảm hết rồi, anh làm thế chỉ khiến em khó xử hơn thôi...
Tôi không tin nổi những gì mình nghe bèn mở cửa bước vào. Chồng tôi đang ngồi bên mép giường, thấy tôi giật mình đứng vụt dậy. Tôi cố lắm mới bình tĩnh được, đặt cơm xuống rồi bảo em dâu ăn đi cho nóng rồi lui ra ngoài.
Về phòng thì chồng cũng về theo, anh bắt đầu thanh minh, giải thích. Rồi anh thú nhận với tôi, ngày xưa lúc anh học chuyên nghiệp, em dâu mới học cấp 3, hai người đã từng có thời gian ngắn yêu nhau nhưng sau đó đã chia tay.
Tôi bất ngờ vô cùng, không ngờ giữa chồng và em dâu lại có quá khứ như thế. Mấy hôm nay tôi thấy vô cùng khó xử, cũng thấy bực mình, cảm giác chẳng biết nên đối diện như thế nào bây giờ nữa.
Theo Phunutoday
Rớt nước mắt với ông bố bị tai nạn mất tay, vợ bỏ đi, một mình chăm con khát sữa Bị tai nạn lao động mất đi 2 cánh tay, vợ lại bỏ đi để lại đứa con gần 1 t.uổi, một mình Nguyễn Văn Hải (SN 1990, ở Nghi Xuân, Hà Tĩnh) phải bươn trải để nuôi đứa con thơ khát sữa. Hiện tại bà Hường (mẹ Hải) một thân chăm cả cháu lẫn con trong căn nhà ọp ẹp Ông bố...