Con trai bị bệnh nặng, đến khi làm giấy xét nghiệm ADN thì phải sững sờ
Tôi và chồng đều xét nghiệm. Nhưng hôm ấy trở ra, anh hỏi lại tôi một câu đau lòng…
Khi con trai và chồng tôi đã được đưa vào phòng hậu phẫu, tôi mới có thời gian để trải lòng mình. Đứng ngoài phòng phẫu thuật, tôi cảm nhận thời gian trôi qua dài như mấy năm vậy.
Chồng và con tôi vừa trải qua một cơn đại phẫu. Thật may mắn là ca mổ đã thành công tốt đẹp. Nhưng những gì mà chồng tôi nói khiến tôi nhớ cả đời. Anh bảo: “Ngày hôm nay anh bước vào căn phòng này, có thể sẽ thành công hoặc không. Nhưng anh vẫn muốn nói cho em biết, anh tự nguyện. Vì con, anh có thể làm tất cả”.
Có lẽ nhiều người sẽ nghĩ, một người bố cứu con nên nói vậy là chuyện bình thường. Nhưng không, chồng tôi chỉ là bố của con trên pháp luật. Còn về mặt di truyền, anh hoàn toàn không cùng huyết thống với thằng bé.
Video đang HOT
Nói đến chuyện này, tôi cảm thấy tội lỗi vô cùng. Vợ chồng tôi sống với nhau đã 10 năm, cuộc sống của chúng tôi hạnh phúc lắm. Hàng xóm ít khi nghe gia đình tôi to tiếng. Thậm chí nhiều người còn nói chồng tôi chính là mẫu hình lý tưởng của mọi người đàn ông.
Nhưng gia đình nào cũng vậy, luôn có góc khuất mà người ngoài không thể nhìn thấy được. Hồi mới cưới nhau, vợ chồng tôi sống xa nhau 3 năm trời. Chồng tôi là dân lái tàu, anh cứ đi biền biệt suốt. Có khi cả năm anh chỉ ở nhà một vàng tháng, còn lại là những tháng ngày lênh đênh trên biển.
Cũng vì vậy mà mấy năm trời, vợ chồng tôi không có một đứa con. Người không hiểu thì nghĩ chúng tôi hiếm muộn. Nhưng người nào biết hoàn cảnh sẽ nhận ra, nguyên nhân con đến chậm với chúng tôi là do chồng tôi cứ xa nhà chẳng có thời gian ở gần vợ.
Tôi còn nhớ năm ấy, tôi bị ốm liênmiên. Chồng tôi thì ở xa, sốt ruột cho vợ nên mới nhờ cậu bạn thân qua để chăm sóc những lúc tôi bị ốm. Có một đêm, tôi và anh ta đã không kìm chế được mà đến với nhau. Sau đêm ấy, chúng tôi thỏa thuận không gặp lại nhau, cũng xem như tôi và anh ta chưa xảy ra chuyện gì.
Một thời gian sau thì tôi biết mình có thai. Chồng tôi vì vui mừng nên cũng nghỉ việc, ở nhà kinh doanh. Dĩ nhiên tôi cũng lo lắm, vì chẳng biết đứa con trong bụng mình là con của chồng hay là người đàn ông kia.
7 năm nay, lòng tôi cứ lấn cấn nửa muốn nửa không muốn biết sự thật. 1 tháng trước, con tôi bị suy thận. Tình hình nghiêm trọng đến nỗi bác sĩ yêu cầu cả nhà tôi xét nghiệm tìm thận tương thích để ghép cho con. Tôi và chồng đều xét nghiệm. Nhưng hôm ấy trở ra, anh hỏi tôi: “Ai là bố thằng bé”.
Câu hỏi đó làm tôi chế.t lặng. Tôi định giấu, nhưng nghĩ kỹ lại và thấy mình quá tội lỗi nên đã nói toàn bộ sự thật. Vậy mà chồng tôi vẫn bao dung quá. Anh nói chuyện của chúng tôi sẽ tính sau, còn trước tiên, anh cần cứu con đã. Trong mắt chồng tôi, đứ.a tr.ẻ đang bị bệnh là con của anh, mãi mãi là như vậy.
Tôi có nên bí mật xét nghiệm ADN cho con trai để giải tỏa nghi ngờ?
Càng lớn, con tôi càng không có nét nào giống bố mẹ và anh trai mà khá giống tình nhân trước kia của vợ.
Tôi nghi ngờ nhưng mỗi lần có ý định xét nghiệm ADN, tôi lại cảm thấy tội lỗi với con, không thể nào hành động được.
Hơn 15 năm nay, tôi luôn bị sự nghi ngờ dằn vặt. Tôi đã cố phủ nhận để tìm sự thanh thản nhưng không thể được. Càng nhìn đứa con trai đang tuổ.i dậy thì, nỗi nghi ngờ càng dày đặc trong tôi. Tôi đã nghĩ đến chuyện xét nghiệm ADN cho con nhưng mỗi lần có ý định tôi lại cảm thấy tội lỗi với con, không thể nào hành động được.
Tôi sợ đi xét nghiệm ADN, nếu sự thật con không phải của tôi thì sẽ không chịu đựng nổi (ảnh minh họa)
Chuyện là trước khi vợ tôi có bầu đứa thứ hai, hai vợ chồng trục trặc vì chuyện vợ ngoạ.i tìn.h. Hai người có nhắn tin mùi mẫn, đáng lẽ tôi phải vờ như không biết để bắt quả tang họ đi nhà nghỉ nhưng do không kiểm soát được, tôi đã làm ầm lên. Trong mấy tháng trời chiến tranh lạnh, dù ở cùng nhà nhưng mỗi người một phòng, vợ tôi ngủ cùng con.
Sau đó chúng tôi làm hòa và vợ thông báo có bầu. Lúc biết tin, tôi rất vui sướng nhưng nghĩ lại về tuổ.i thai và thời gian chúng tôi không "đụng chạm" đến nhau, trong lòng tôi lại dấy lên sự ngờ vực. Nhưng vì mới làm lành nên vợ tôi rất mặn nồng, luôn chăm sóc chồng, tôi không muốn khơi lại chuyện cũ.
Khi vợ sinh con, mẹ tôi đã nói nhận ra sự khác biệt của cháu nhưng bà chỉ đùa vui. Mỗi lần như vậy, vợ tôi lại tỏ ra không vui. Càng lớn, con tôi càng không có nét nào giống bố mẹ và anh trai mà khá giống tình nhân trước kia của vợ. Tôi nghi ngờ nhưng chưa một lần hỏi vợ vì đã hứa mọi chuyện đã qua thì để lại phía sau.
Nhưng càng ngày, tôi càng bị dằn vặt bởi suy nghĩ đứa thứ hai không phải con mình. Tôi sợ đi xét nghiệm ADN nếu sự thật là như vậy tôi sẽ không chịu đựng nổi, còn nếu không đúng thì tôi lại dằn vặt bởi nghi oan cho vợ và con. Tôi làm sao gỡ bỏ được sự nghi ngờ ngày càng lớn trong mình bây giờ?
Con trai càng lớn càng giống người hàng xóm, tôi âm thầm đi xét nghiệm AND rồi bật ngửa khi cầm kết quả trên tay Kết quả làm tôi sững sờ, rõ ràng thằng bé là con trai của tôi. Vậy tại sao nó lại giống gã hàng xóm kia như một khuôn đúc ra? Tôi lấy vợ được 5 năm, có con trai 4 tuổ.i. Tôi và vợ ở riêng để thoải mái, không căng thẳng chuyện mẹ chồng nàng dâu. Quả thật gần đây tôi cảm...