Con trai 4 tuổi ngất lịm sau cú tát trời giáng của bố nó, câu nói của mẹ chồng càng khiến tôi tức điên hơn
Tôi không thể tưởng tượng nổi chồng tôi lại có thể “máu lạnh” giơ tay tát con nhỏ đến ngất đi như vậy, mà tất cả cũng chỉ vì người phụ nữ quái thai ấy.
Trước khi lấy chồng, tôi đã được nghe và đọc rất nhiều câu chuyện về mối quan hệ giữa mẹ chồng – nàng dâu, tôi cứ tặc lưỡi cho rằng tại các chị không khéo léo nên mẹ chồng mới trở nên khó tính và khắt khe với các chị. Thế nhưng bây giờ, tôi biết tôi sai rồi, không phải ai cũng có thể hiểu và thông cảm cho mình.
Tôi là vốn là sinh viên sư phạm, sau khi ra trường tôi về quê xin vào dạy ở ngôi trường cấp 2 trong xã rồi quen và yêu chồng tôi bây giờ. Anh làm nghề lái xe đường dài nên cứ đi biền biệt suốt ngày suốt tháng, có lần 2 tuần mới xuất hiện ở nhà được 1,2 hôm lại đi. Mặc dù chồng tôi có khả năng mua được miếng đất, cất căn nhà để 2 vợ chồng ở riêng nhưng vì anh ấy cứ đi vắng suốt ngày nên mẹ chồng bảo tôi ở cùng cho tiện. Tôi rất vô tư và thoải mái, cũng không nghĩ ngợi gì nhiều nên đồng ý liền nhưng có ngờ đâu đó lại là mở đầu cho chuỗi ngày ấm ức, khổ cực mà không biết tỏ cùng ai.
Mới về làm dâu được 2 tháng thì tôi có bầu, vậy mà mẹ chồng không hề có ý thương tôi một chút nào, hàng ngày, sau khi tôi đi dạy ở trường về bà lại bắt tôi gánh nước tưới hết cả vườn rau trong vườn, nấu cơm, giặt giũ cho cả nhà. Trong khi cô em gái chồng đã học đến lớp 10 nhưng không biết làm việc gì. Lúc ốm nghén, có hôm tôi còn quẳng cả 2 xô nước xuống luống rau để chạy đi nôn ọe, bà ấy không thương còn chì chiết tôi làm nát rau của bà ấy. Tối đến, tôi phải ngồi soạn giáo án đến muộn mà sáng sớm vẫn bị mẹ chồng gọi dậy từ 5h để cơm nước cho bố mẹ chồng. Bà ấy bảo: “Làm đi, vận động nhiều vào sau này mới dễ đẻ. Ngày trước bầu như chị tôi còn đi gánh vài sào lúa từ 4h sáng”.
Không có chồng tôi ở nhà, mẹ chồng hạch sách tôi đủ kiểu.
Tôi ức lắm, nhưng không dám than vãn nửa câu vì nghĩ rằng mình là phận làm dâu, muốn gia đình êm ấm thì không được cãi lại, hơn nữa tôi là giáo viên, nếu điều tiếng không hay đồn ra ngoài thì học sinh sẽ chẳng còn tôn trọng mình nữa. Mỗi lần chồng về tôi định nói với chồng để chồng nói khéo với mẹ nhưng cứ định mở miệng ra nói là anh lại gạt phăng luôn: “Bổn phận của em là vậy, có gì đâu mà than với vãn. Anh đi làm vất vả rồi đừng để anh phải đau đầu mấy chuyện cỏn con”. Tôi biết làm sao được nữa, chỉ còn biết quay mặt vào tường mà khóc, còn đâu người đàn ông từng hứa yêu thương, chăm sóc tôi suốt đời.
Đến khi tôi sinh con trai đầu lòng, tôi cứ nghĩ mẹ chồng sẽ thay đổi thái độ vì dù sao tôi cũng đã sinh cho ông bà đứa cháu đích tôn, ấy vậy mà tôi đã nhầm. Ngay từ những ngày đầu từ viện về, bà ấy đã không giúp tôi bất cứ việc gì, kể cả tắm hay giặt cho cháu cái quần, chiếc tã. Tôi đẻ mổ đau đớn không dậy được nên phải gọi mẹ đẻ sang chăm. Thế nhưng, đến cả mẹ tôi bà ấy cũng không tha, cứ ra vào nói bóng gió về việc mẹ tôi quét sân ẩu hay nấu ăn không ngon… trong khi đó đâu phải là nghĩa vụ, bổn phận của mẹ tôi. Mẹ tôi thương con thương cháu nên mới phải sang ở cùng để chăm cháu.
Hết 1 tháng cữ, mẹ tôi về và tôi phải 1 mình “chiến đấu” với việc chăm con và chăm cả gia đình ấy. Dù phải chịu nhiều ấm ức lắm nhưng tôi vẫn cố nín nhịn vì con, vì cái gia đình nhỏ của tôi. Con cứng cáp hơn 1 chút thì tôi quay lại công việc và nhờ ông bà trông giúp nhưng cứ nửa buổi mẹ chồng lại gọi điện: “Về mà cho con bú đi, khóc điếc cả tai, ai mà dỗ được”. Tôi về nhìn thấy con nằm trên giường, khóc khản cả tiếng mà bà ấy không thèm bế cháu lên. Từ hôm sau đó, tôi mang con sang bà ngoại trông giúp vì không thể tin tưởng giao cho ông bà nội.
Video đang HOT
Thằng bé lớn hơn 1 chút thì tôi cho con đi lớp, chỉ nhờ ông bà nội đón về lúc giờ chiều vậy mà ông bà cũng nhất định không đón hộ. Trẻ con hiếu động, nghịch ngợm là chuyện bình thường nhưng bà ấy không bảo ban cháu nhẹ nhàng mà mở miệng ra là quát: “Nghịch vừa thôi, tao chặt bỏ chân tay bây giờ”. Thằng bé nghe xong sợ quá chỉ biết ngồi thu lu một góc.
Thế rồi 1 lần, trong đám cưới của một người bà con, tôi dắt con lại chỗ bà nội nhờ bà trông chừng cháu để tôi làm việc thì thằng bé khóc lóc, hét ầm lên và bảo: “Con không đi với bà nội đâu, bà ác lắm”. Trước đông người mà thằng bé cứ gào lên, chồng tôi chứng kiến sự việc thì lao tới tát thằng bé ngã lăn ra đất, bất tỉnh rồi bảo: “Đồ mất dạy, mẹ con nhà mày ở nhà dạy nhau thế à?”. Đáng lẽ trong tình huống đó bà ấy phải ngăn con trai đánh cháu như vậy thì đằng này bà lại đổ thêm dầu vào lửa: “Nó mất dạy lắm, cứ ở nhà với mẹ nó, được dạy bảo tử thế thì hỏng người”.
Tôi không nói gì mà lẳng lặng ôm con về, may mắn thắng bé chỉ bị choáng một chút, không quá nghiêm trọng. Những ngày vừa qua tôi đã cân nhắc rất nhiều và quyết định viết đơn ly hôn, tôi không thể chôn vùi cuộc sống của mình mãi ở trong ngôi nhà toàn những người sống không biết điều ấy. Hiện tại, tôi đang về bên ngoại ở, nhiều người bảo tôi cứ bình tĩnh, vợ chồng sống với nhau, sao để chỉ vì một chuyện nhỏ mà vứt bỏ tất cả được nhưng có ai sống như tôi đâu mà hiểu được nỗi khổ của tôi. Tôi sẽ cố gắng một mình nuôi con thật tốt.
Theo afamily.vn
Chồng 3 năm không chạm vào vợ nhưng nhất quyết không ly hôn, lý do khiến vợ nghẹn đắng
Trái tim của một người phụ nữ cô đơn chính giữa gia đình đã chẳng thể nào cưỡng lại những cử chỉ hành động quá đỗi ngọt ngào ấy.Chúng tôi đã trò chuyện, đi du lịch cùng nhau và làm chuyện đó. Tôi như được trở thành một người phụ nữ thực sự sau ngần ấy năm có chồng.
Chúng tôi đến với nhau là do sự mai mối của hai bên gia đình. Mẹ anh chơi rất thân trong một hội bạn cùng bác tôi, thấy cậu con trai đã ngoài 30, sự nghiệp ổn định nhưng chẳng màng gì tới chuyện vợ con nên quyết cất công mai mối kiếm đứa cháu đích tôn.
Bản thân tôi là đứa chưa từng thích chuyện yêu đương qua mai mối vì nó rất thụ động. Ban đầu tôi đành phải nhận lời gặp mặt anh chỉ bởi vì bác nói đây là người bạn rất thân của bác, gia đình lại danh giá nên tôi khó lòng từ chối.
Vậy mà cuối cùng, tôi lại là người chủ động trong mối quan hệ ấy. Ngay từ lần đầu gặp gỡ, tôi trái tim tôi đã xao xuyến trước người đàn ông này. Anh có vẻ gì đó rất đàn ông, rất nam tính, tính tình có chút gia trưởng nhưng với tôi, đàn ông phải quyết đoán mới đáng để gửi gắm cả đời.
Ngay từ lần đầu gặp gỡ, tôi trái tim tôi đã xao xuyến trước người đàn ông này. Ảnh minh hoạ.
Được hai bên gia đình hậu thuẫn nên chuyện tình cảm của chúng tôi diễn ra khá nhanh. Sống với nhau một thời gian tôi mới biết không phải anh chưa từng có mối tình nào mà còn yêu một người con gái tha thiết nhưng không được gia đình đồng ý vì bố cô ấy từng đi tù.
Cưới nhau được hơn 1 năm thì tôi sinh được con trai đầu lòng. Sống chung với bố mẹ chồng, nhưng tôi ít khi cảm thấy khó xử hay không thoải mái vì mẹ chồng rất quý tôi, sau khi có cháu đích tôn thì lại càng chiều chuộng.
Mẹ chồng nàng dâu thuận hoà, sinh được con trai đầu lòng, những tưởng tôi sẽ có được cuộc hôn nhân viên mãn nhất nhưng đó lại là lúc tôi phát hiện chồng có những biểu hiện lạ.
Anh dần dần hờ hững với chuyện chăn gối hoặc có thì cũng như làm cho xong trách nhiệm hoặc chỉ để thoả mãn nhu cầu của anh. Xong xuôi phần mình anh lập tức buông tôi ra rồi nằm quay lưng lại để ngủ. Nhiều đêm tôi nằm mà nước mắt vòng quanh, đúng là đáng thương nhất là khi nằm cạnh chồng mà vẫn cảm thấy cô đơn.
Cuộc sống vợ chồng tôi ngày càng trở nên tẻ nhạt. Tôi phải tự sốc lại tinh thần, quyết làm mới mình, đi làm đẹp, mua sắm rồi học hỏi thêm nhiều kinh nghiệm cho chuyện phòng the nhưng kết quả thì hoàn toàn trái ngược. Thậm chí anh còn buông lời khó nghe khi tôi chủ động gạ gẫm anh.
3 năm là quãng thời gian vợ chồng tôi sống với nhau như những người bạn, mà không, 2 người bạn có khi còn thân thiết quan tâm lo lắng nhau hơn thế. Tôi vẫn cố chịu đựng cho đến khi anh ngày càng quá đáng.
Tuy không bắt được quả tang nhưng tôi cảm nhận rõ mồn một được chuyện anh có một người đàn bà khác. Anh đi sớm về muộn, trở về nhà trong tình trạng men rượu nồng nặc, thậm chí có lúc quan hệ còn gọi tên người đàn bà khác.
Tôi cảm thấy cô đơn, lạc lõng khi sống chính giữa gia đình mình. Tôi cố làm mọi thứ để quên đi sự thật đắng ngắt ấy. Đó cũng là lúc tôi quen Đức, một cậu trai kém tôi 3 tuổi.
Đến khi gặp mặt tôi mới biết người đàn ông nói chuyện có vẻ rất chín chắn, điềm đạm ấy hoá ra lại chỉ đáng tuổi em mình. Ảnh minh hoạ.
Chúng tôi trò chuyện rất nhiều qua mạng xã hội và đến khi gặp mặt tôi mới biết người đàn ông nói chuyện có vẻ rất chín chắn, điềm đạm ấy hoá ra lại chỉ đáng tuổi em tôi. Tôi phân biệt ranh giới rất rõ ràng còn Đức lại thẳng thừng tuyên bố sẽ đem lại hạnh phúc thực sự cho tôi.
Trái tim của một người phụ nữ cô đơn chính giữa gia đình đã chẳng thể nào cưỡng lại những cử chỉ hành động quá đỗi ngọt ngào ấy. Chúng tôi đã trò chuyện, đi du lịch cùng nhau và làm chuyện đó . Tôi như được trở thành một người phụ nữ thực sự sau ngần ấy năm có chồng.
Đức chính thức đề nghị chuyện cưới xin với tôi. Cậu ấy nói muốn tôi được đàng hoàng mặc chiếc áo cô dâu, chuyện con riêng anh cũng sẽ không khi nào đối xử phân biệt.
"3 năm rồi chúng ta sống với nhau chỉ như những người khách chung nhà trọ. Anh không hề chạm vào em cũng không quan tâm gì đến vợ mình, chúng ta ly hôn thôi", tôi nói với chồng.
"Ly hôn? Nếu mọi chuyện đơn giản như vậy, hãy tin anh, anh đã làm từ rất lâu rồi. Em biết gia đình mình như thế nào, anh không thể làm điều gì khiến ông bà phật lòng. Ly hôn là chuyện quá sức tưởng tượng so với họ. Chúng ta hãy cứ sống thế này đi, ai có cuộc sống của người đấy, dù sao bố mẹ cũng rất quý em, ông bà rất quý cháu", anh vừa nói vừa nhìn ra cửa sổ.
Hoá ra, người đàn ông mà tôi vẫn coi là chồng đã nghĩ đến chuyện ly hôn từ lâu, chỉ là vì gia đình mà chẳng thể đường hoàng bước đến với người đàn bà trong bóng tối ấy. Anh còn biết cả chuyện của tôi với Đức nhưng vẫn thản nhiên như không.
Tôi cảm thấy vô cùng chán nản và khó xử. Nếu ở lại, con tôi sẽ được sống trong gia đình điều kiện, có đủ bố mẹ, ông bà thương yêu nhưng còn tôi? Chẳng lẽ cả quãng đời còn lại tôi sẽ phải sống bên người đàn ông dành cả trái tim cho người đàn bà khác?
Theo eva.vn
Dù đã xin phép sớm nhưng mẹ chồng vẫn không cho về ngoại nghỉ lễ Tết dương, con dâu nắm chặt bàn tay chồng rồi khảng khái nói Vừa dứt lời thì cái lão chồng cục cằn của cô định cãi lý với mẹ nhưng bị Uyên gạt ngay sang một bên. Uyên nắm chặt bàn tay chồng, lấy hết can đảm và dũng khí khảng khái tuyên bố... Hình ảnh minh họa Đã có thông báo nghỉ Tết dương lịch, Uyên khấp khởi nửa mừng nửa lo. Cô được nghỉ...