Con ruột có bầu sắp cưới, con gái riêng của vợ lại làm điều kinh khủng
Nhìn con gái ngất lịm đi sau khi nghe tin sét đánh mà lòng tôi tan nát. Nỗi đau đớn tận cùng của một phần là do tôi gây ra.
Gia đình nhỏ của tôi vốn rất hạnh phúc với hai cô con gái bé bỏng, cô chị hơn cô em 4 tuổi, cả hai đều rất ngoan ngoãn. Tuy không giàu có nhưng gia đình tôi có tiếng là gia giáo và được nhiều người kính nể bởi tôi và vợ đều làm nghề giáo, chúng tôi giảng dạy trong một trường đại học.
Hạnh phúc tưởng chừng như mãi mãi ấy không ngờ lại cắt ngang khi vợ tôi qua đời vì bệnh hiểm nghèo. Khi ấy tôi mới ngoài 50, hai đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn. Nỗi mất mát dần dần nguôi ngoai nhường chỗ cho những lo toan cuộc sống. 3 năm sau, tôi bầu bạn với một người phụ nữ khác, cô ấy cũng đã lỡ dở và có một cô con gái tên Hoa gần bằng tuổi Hạnh – đứa con gái lớn của tôi.
Ảnh: Igov.com
Sau một thời gian tìm hiểu, hai mẹ con Hoa về nhà tôi sống. Chúng tôi làm tư tưởng với các con để chúng hòa thuận yêu thương nhau, đồng thời bản thân tôi và vợ tôi đều phải gương mẫu đi đầu trong việc đối xử, yêu thương công bằng các con.
Thấm thoắt đã mười năm trôi qua, 3 cô con gái đã đến cái tuổi “cập kê” biết má phấn môi hồng và thầm thương trộm nhớ. Bé Hạnh của tôi đã 26 tuổi, rất chững chạc và ra dáng chị cả trong nhà, ngay cả chuyện yêu đương cũng rất nghiêm túc, đàng hoàng khiến tôi yên tâm.
Rồi Hạnh có người yêu – một chàng trai học cùng ĐH nhưng may mắn cũng cách nhà tôi không xa. Sau khi hai đứa tốt nghiệp và có việc làm ổn định, chúng đưa nhau về ra mắt bố mẹ hai bên và có kế hoạch kết hôn nghiêm túc. Tôi cũng mừng vì thấy Tuấn – con rể tương lai có vẻ đĩnh đạc, hoạt bát lại gần gũi với các thành viên trong gia đình tôi. Đặc biệt, Tuấn cũng có vẻ cảm thông với hoàn cảnh khá phức tạp kiểu “con anh, con tôi” của nhà tôi. Với đứa con riêng của vợ tôi, Tuấn cũng khá hòa đồng, anh em cũng hay trò chuyện, giúp đỡ nhau chứ không phân biệt gì.
Video đang HOT
Tháng mười một vừa qua hai nhà chúng tôi đã tổ chức lễ ăn hỏi cho hai đứa, đợi ra giêng được ngày lành tháng tốt thì tổ chức đám cưới. Trộm nghĩ, khi đứa lớn yên bề gia thất là tôi đã hoàn thành một nửa tâm niệm của người vợ đã khuất.
Chẳng thể ngờ…
Chiều qua, khi tôi đang đi xem mấy chỗ tổ chức tiệc cưới thì vợ tôi điện về có chút chuyện. Tôi trở về nhà đã thấy vợ và đông đủ các con đang ngồi đợi, có cả Tuấn, chỉ có điều không khí trong nhà căng thẳng và ngột ngạt như bầu trời oi bức trước cơn giông.
Vợ tôi, không dài dòng đã thông báo một tin sét đánh: “Tuy không ai mong muốn nhưng chuyện bây giờ lại thành ra thế này, con Hoa đã bầu 16 tuần với thằng Tuấn, bây giờ ông và các con định sao?”. Lời vợ nhẹ mà như một luồng điện chạy dọc sống lưng tôi, tôi cứ ngỡ như tôi nghe nhầm: “Con Hoa hay con Hạnh”. Vợ tôi khẳng khái “Con Hoa”.
Tất cả đều im lặng, sự im lặng rợn người. Thằng Tuấn cúi gằm mặt và lí nhí nói lời xin lỗi, còn cái Hạnh, ôi con gái tôi, đang lịm dần đi, mặt chẳng còn lấy một giọt máu, hai bàn tay nhỏ không ngừng run rẩy.
Tôi chẳng còn quan tâm đến điều gì khác, chạy xe một mạch đưa con đến bệnh viện. Qua tấm kính, nhìn còn nằm thất thần trên giường bệnh mà lòng tôi xót xa cùng cực. Thật chẳng ngờ, nỗi đau chưa dừng lại ở đó khi bác sĩ đến và thông báo con gái tôi đã có bầu 5 tuần thì tôi thấy tai mình ù đi, miệng mãi không nói được thành lời. Đứa con gái út của tôi vào thăm chị, nhìn hai chị em nó ôm nhau khóc tức tưởi mà tôi chỉ muốn được chết đi để không cảm thấy vô dụng, tôi đã làm được gì cho con gái tôi đây, chính tôi đã đẩy con vào tình thế này?
Thì ra, trước đám hỏi một thời gian, con gái tôi và Tuấn có cãi vã và từng định chia tay. Trong lúc buồn bã chới với, Tuấn đã tìm đến Hoa để tâm sự, bầu bạn rồi trong lúc yếu lòng, chúng đã làm chuyện có lỗi với con gái tôi. Nếu không phát hiện có bầu, hai đứa đã định chôn sâu giấu kín mối quan hệ này để đám cưới được diễn ra vì cả hai đều biết đó không phải là tình yêu.
Tôi đi như mất hồn về nhà, nước mắt rơi lã chã. Vợ tôi đang đợi, cô ấy nói rằng cái thai của Hoa đã quá to không thể phá bỏ được, bà ấy muốn Hạnh “nhường” chồng cho em và bỏ đi đứa con vừa mới thành hình trong bụng nó. Tôi thật không biết phải làm sao đây, sao tôi lại đày đọa con gái tôi ra nông nỗi này, tôi sai rồi phải không?
Theo Vietnam
Sự cố cười ra nước mắt nơi góc bếp của vợ đoảng
Sau những sự cố cười chảy ra nước mắt nơi góc bếp nhà mình, tưởng nàng sẽ dễ dàng bỏ cuộc. Nhưng nàng rất mạnh mẽ, không lùi bước trước khó khăn...
Nàng bận bịu quay cuồng với công việc, học hành và sự nghiệp, mặc góc bếp để mẹ nàng lo hết. Thế nên khi con gái lấy chồng, mẹ nàng mới giật mình vì không "hồi môn" được cho con gái món ăn nào. Tuy nhiên, mẹ nàng không biết rằng hình ảnh mẹ trong bếp là những ký ức ngọt ngào trong nàng, và đó cũng là nơi gắn kết của mỗi gia đình.
Ngay ngày đầu tiên lấy chồng, nàng lao ngay vào bếp, thể hiện món truyền thống mà bao năm nay nàng đã quan sát mẹ làm: món gà luộc. Hí hửng khoe thành quả thì được chồng xuýt xoa khen: "Món gà tần của em nấu ngon quá!". Nàng giận lắm, mới cưới mà chàng đã thay đổi 360 độ, biết nói bóng gió xa xôi. Còn chàng ra sức phân bua rằng chàng luôn thuộc lòng điều cuối cùng trong 5 điều Bác Hồ dạy: khiêm tốn, thật thà, dũng cảm, chàng thưc sự không biết tên của món ăn này.
Chiến tranh đầu tiên liên quan đến góc bếp đã phải nhờ đến sự hoà giải của đứa em nàng. Sau này, em gái nàng mới bảo chàng đã gọi đúng tên món ăn nàng nấu, vì nó thực sự giống như món gà tần, có thể nàng nghĩ chàng cũng như bố mình, răng hơi yếu hoặc có thể nàng quán triệt ăn chín uống sôi nên món gà hơi nhừ quá thôi. Rút kinh nghiệm lần sau, khi nàng vào bếp, chàng phải hỏi dò trước thực đơn, chứ khen không khéo cũng thành thảm họa lớn của gia đình.
Ngay ngày đầu tiên lấy chồng, nàng lao ngay vào bếp, thể hiện món truyền thống mà bao năm nay nàng đã quan sát mẹ làm
(Ảnh minh họa).
Từ ngày đó, nàng quyết tâm cải tổ hoàn toàn và toàn diện tài năng của mình, để chàng không bị lâm vào tình huống trớ trêu khen cũng không được mà chê cũng không xong. Nàng lùng sục khắp các cửa hàng sách ở Nguyễn Xí, mua các thể loại sách nấu ăn ngon... Nàng cảm nhận rõ bàn tay run run khó tả của chàng cầm cuốn "500 món ăn ngon", do sức nặng của sách hay do chàng đang nghĩ đến viễn cảnh của cái dạ dày yêu quý hơn 500 ngày sắp tới không biết nữa.
Bây giờ, không chỉ là 500 món ăn ngon mà là hàng triệu món ăn từ người bạn thân thiết "Gu gờ". Bằng cách này, nàng đã học được nhiều hơn những bí kíp nấu ăn từ khắp mọi nơi và tự nâng cao tay nghề.
Nàng rất rõ sở trường sở đoản của mình, nàng hiểu vì sao thỉnh thoảng chàng nằm ngủ lại mơ màng: "Em định thử nghiệm món gì thế?", vì sao mặt chàng tái xanh khi được mời làm chuột bạch cho các món ăn nàng kỳ công chế biến và vì sao hai con trai bé bỏng của nàng luôn thảng thốt dặn dò mẹ: "Mẹ phải nấu ăn ngon mẹ nhé!". Nàng cảm nhận rất rõ các chàng trai ấy lo sợ thế nào khi được nếm những món ăn mới toanh của nàng. Và cả hàng xóm đôi lần cũng bị dọa một phen hú vía.
Hôm ấy, nàng thử nghiệm món thịt bò khô, một tay điện thoại để nghe bí quyết của mẹ, một tay lướt web để tìm kiếm công thức... Kết quả của thí nghiệm này là món bò khô được chàng gọi bằng một cái tên hết sức mĩ miều: thịt bò Châu Phi, vì nó bị đen như cột nhà cháy. Mùi khét lẹt, khói bốc lên mịt mù làm cho bác bảo vệ hoảng hốt chạy lên nhà nàng, một tay cầm bình cứu hoả, tưởng có vụ hỏa hoạn nào đang xảy ra. Khu nhà chung cư mini của nàng được một phen chạy toán loạn.
Lần này, nàng thử nghiệm món mới, nàng khoe rối rít với chàng và hồi hộp nhìn chàng thử (Ảnh minh họa).
Sau những sự cố cười chảy ra nước mắt nơi góc bếp nhà mình, tưởng nàng sẽ dễ dàng bỏ cuộc. Nhưng nàng rất mạnh mẽ, không lùi bước trước khó khăn vì nàng giác ngộ tư tưởng "Những bữa ăn do mẹ nấu, vợ nấu bao giờ cũng là những bữa ăn ấm cúng và ngọt ngào nhất. Mặc dù họ có thể không phải là những đầu bếp chuyên nghiệp nhưng họ chắc chắn là người luôn khát khao nấu được những món ăn ngon nhất cho những người thương yêu của mình". Và thời gian đã làm thay đổi tất cả.
Lần này, nàng thử nghiệm món mới, nàng khoe rối rít với chàng và hồi hộp nhìn chàng thử, còn chàng mặt không còn giọt máu, miệng méo xệch và bàn tay to tướng của chàng chỉ dám lấy một miếng nhỏ xíu. Rồi chàng cười, nhảy lên như một đứa trẻ, giải toả bao nhiêu ngày lo lắng về món ăn mới của nàng. Chàng mang đĩa món ăn mới vào khoe với bố mẹ, ép ông bà ăn món mới vợ làm, không quên chào mời "Ngon lắm đấy ạ!". Ông bà chắc cũng đã nghe tiếng tăm lừng lẫy của con dâu, bình thường chối không nể nang gì, nhưng lần này rất hào hứng thử. Không khí gia đình thật là náo nhiệt và ấm cúng...
Quả thật nấu ăn chính là một cách mà vợ thể hiện tình yêu với gia đình. Cái bếp lửa ấm áp trong nhà, đâu phải chỉ vì nấu được những món ngon nhất nên mới tuyệt vời, mà chính những món ăn nấu dở, những món ăn quá lửa hay những món ăn không đúng công thức... mới là góc bếp dày màu kỷ niệm. Quan trọng là các bạn hãy giống nàng, không bao giờ lãng quên góc bếp - trái tim của một gia đình.
Theo Afamily
Thấy con ngủ đêm hay khóc, mẹ nghĩ là ma trêu nên nhờ thấy bói làm bùa cho con ngủ ngon Đêm đó, Mai mệt lả rồi leo lên giường ngủ 1 giấc say như chết. Sáng hôm sau, Mai tỉnh dậy vẫn thấy con gái nằm bất động, cô ôm con lên thì thấy lạnh ngắt, Mai hoảng hốt"Con ơi, con ơi, sao thế này con ơi.." ảnh minh họa Sau khi sinh đứa con đầu lòng, Mai trở thành 1 người phụ...