Con riêng của chồng muốn anh bỏ tôi để lấy cô giúp việc
Vì ý tưởng đó của bé, tôi đã phải vội vã đuổi người giúp việc đi. Nhưng vừa ra thông báo đó, bé đã đe dọa bỏ nhà theo người ta.
Tôi năm nay 32 tuổi, hiện đang làm việc cho một công ty xuất nhập khẩu liên doanh với nước ngoài nên tính chất công việc khá bận rộn. Tôi kết hôn cách đây 2 năm. Anh hiện đang làm phó phòng của một công ty chuyên thiết kế nội thất. Tôi kết hôn muộn và cũng là tập hai của chồng. Trước khi lấy tôi anh đã có một đời vợ và một cô con gái năm nay đang học lớp bảy. Vợ anh qua đời do căn bệnh ung thư máu. Anh ở vậy chăm sóc con gái 6 năm trời khiến tôi vô cùng cảm phục nên đã quyết tâm lấy anh để chia sẻ và bù đắp cho anh.
Tuy nhiên, do tính chất công việc khá bận bịu suốt ngày họp hành lẫn đi công tác nên tôi không thể lo chu toàn việc nhà được. Nhiều khi vắt chân lên cổ làm cũng không hết việc nên tôi đã bàn với chồng là thuê một người giúp việc về để đỡ đần tôi việc nhà. Và bé Trang cũng có thêm người bầu bạn lúc hai vợ chồng đi vắng. Chồng thương và hiểu áp lực công việc của tôi nên đồng ý ngay. Nhưng mới có 1 năm trôi qua mà tôi đã gặp chuyện rắc rối, nguyên nhân cũng chỉ vì người giúp việc mà do chính tay tôi tuyển chọn và đưa về.
Từ ngày có người giúp việc tôi trở nên nhàn nhã hơn hẳn. Dưới sự hướng dẫn của tôi, chị tham gia mọi công việc một cách nhanh nhẹn tháo vát đến bất ngờ. Ngày chị nấu ba bữa cơm, không bữa nào trùng món khiến cho cả chồng lẫn con riêng của chồng đều lác mắt thán phục. Chị chăm sóc mọi người rất tỉ mỉ. Quần áo của cả nhà đều được chị là lượt và gấp gọn. Nhà cửa sạch bong và ngăn nắp.
Có lần bé Trang ốm sốt, tôi bận làm nốt hợp đồng nên chị giúp việc trông bé cả đêm và còn liên tục cho bé uống nước để hạ sốt. Nói chung là tôi yên tâm về chị vô cùng và luôn tự hào với mọi người là có người giúp việc “vàng mười” hiếm có từ trước tới giờ. Từ ngày có chị, tôi cảm thấy mình được thảnh thơi hẳn, không còn phải chật vật vừa làm vừa xem giờ để về nấu cơm dọn nhà cho hai bố con. Gia đình cũng rộn rã tiếng cười hơn vì bé Trang có vẻ rất thích chị.
Tuy nhiên tôi cũng bắt đầu cảm thấy lạc lõng và dần mất đi vị trí người vợ – người mẹ trong gia đình khi nhìn thấy cảnh chồng và bé Trang vô tư cười đùa thoải mái với chị giúp việc. Đặc biệt là bé Trang nó quấn lấy chị cả ngày lẫn đêm. Cứ đi học thì thôi chứ về nhà là nó mở miệng hỏi “cô Th của cháu đâu?” rồi hai cô cháu vừa nói chuyện vừa làm việc thật rôm rả. Từ lúc tôi lấy chồng đến nay, mặc dù vẫn chấp nhận tôi và gọi tôi là Dì, nhưng chưa bao giờ bé Trang cởi mở nói chuyện và cười đùa với tôi như với chị giúp việc. Điều này làm tôi có chút ghen tỵ và không vui.
Đặc biệt là hôm Noel vừa qua, tôi bận đi tiếp khách ở cơ quan nên ở nhà chồng dẫn bé Trang và chị giúp việc đi chơi do bé Trang tha thiết yêu cầu. Lúc về, bắt gặp cảnh mọi người nói chuyện cười đùa, tay bé Trang ôm chị giúp việc thật chặt mà tôi có cảm giác chính chị mới là vợ, là mẹ trong cái gia đình này.
Video đang HOT
Tôi tỏ ra tức giận thì bé Trang còn bóng gió nói ” Hôm nay con vui lắm, con yêu bố và cô Th nhất bố ạ”. Rồi con bé còn quay sang nắm tay chồng tôi và bảo Bố ơi, con muốn cô Th làm mẹ con, bố bỏ Dì để lấy cô Th được ko bố?”. Câu nói của con bé khiến tôi như chết đứng và vô cùng tức giận. Hóa ra bao lâu nay tôi đối xử tốt với nó, luôn coi nó là con nhưng nào nó có coi tôi là mẹ nó. Không thể chịu đựng thêm được tôi bàn với chồng là đuổi việc chị giúp việc đi, còn nếu không thì tôi sẽ đi ra khỏi con nhà này cho cha con anh vừa lòng. Sợ tôi giận quá làm thật nên anh cũng đồng ý.
Hôm sau tôi thông báo với chị giúp việc là đã thu xếp được công việc nên không cần người giúp việc nữa mong chị thông cảm. Tôi sẽ đền bù một tháng tiền lương để chị xin việc ở nhà khác. Tôi vừa nói xong thì bé Trang lao từ trong phòng ra nói trong nước mắt “Cháu không cho cô Th đi, Dì ác lắm, nếu cô Th đi thì cháu cũng sẽ bỏ nhà đi”.
Vì bé Trang khóc lóc ầm ĩ nên vợ chồng tôi đành giữ tạm chị giúp việc lại và tìm cách khác. Nhưng tôi không muốn chị ta ở lại vì lo bé Trang càng quấn quít hơn. Nhưng nếu đuổi chị ta đi, bé Trang đòi bỏ nhà đi theo chị ta thì tôi biết làm sao? Mọi người ở đây ai có thể cho tôi một lời khuyên và cách giải quyết vẹn toàn được không?
Theo tri thuc tre
Bủn rủn chân tay khi nghe tiếng thở gấp của chồng trong phòng cô giúp việc
Dừng lại, ghé sát tai vào cánh cửa phòng đóng kín tôi suýt nữa xỉu vì đó là tiếng thở dốc của chồng mình. Còn chị ô sin kia thì cứ động viên anh bằng những lời lẽ nghe sởn cả da già....
Hai vợ chồng tôi đều là dân kinh doanh nên khá bận bịu với công việc. Từ hồi mang bầu tôi đã phải nhờ đến giúp việc đỡ đần mọi chuyện. 6 năm rồi, vợ chồng tôi cũng chưa có ý sinh thêm con đứa thứ 2, vì muốn tập trung vào kiếm tiền. Sinh con luôn mọi thứ giang dở hết.
Có chị ô sin làm ở nhà dọn dẹp, chăm con giúp tôi cũng yên tâm làm ăn. Chị ấy hơn tôi một tuổi, người ở quê không lấy chồng nên cũng dễ bảo. Nhiều khi tôi cũng mai mối cho chị chỗ tử tế, nhưng chị lại lắc đầu bảo muốn sống một mình. Nói vậy, chứ chị ấy đi lấy chồng tôi cũng tiếc lắm chứ? Giờ chị nghỉ tìm đâu ra người thạo việc, vừa ý tôi như chị được.
Cuối tuần tôi có việc phải đi tỉnh giải quyết gấp, dặn chồng ở nhà nhớ ngày mai đưa con sang bà ngoại dự buổi ăn hỏi của em trai tôi. Còn tôi sẽ thu xếp về sớm nhất có thể, vắng mặt tôi kiểu gì ba mẹ cũng giận ra mặt.
Đến đấy xử lý mọi chuyện xong cũng gần 8h sáng. Xong việc tôi vội chạy xe về thẳng Hà Nội, định tới luôn nhà bà ngoại nhưng nghĩ quần áo mình bẩn quá nên về thay. Vội vàng mở cửa vào nhà lên tầng thay đồ. Chọn đại bộ đồ, tôi vội vã trang điểm rồi đi rồi. Xuống tầng 1 đi qua phòng chị ô sin, tôi khựng người lại khi nghe tiếng thở hổn hển ở trong đó.
Dừng lại, ghé sát tai vào cánh cửa phòng đóng kín tôi suýt nữa xỉu vì đó là tiếng thở dốc của chồng mình. Còn chị ô sin kia thì cứ động viên anh bằng những lời lẽ nghe sởn cả da già.
- Cố lên anh, một chút nữa là được rồi.
- Em bình tĩnh, để anh thở một chút đã. Làm liền một lèo anh e là không nổi mất. Em biết anh cũng yếu mà.
- Thế thôi, anh cứ cố gắng làm đi. Em sẽ giúp anh là được chứ gì. Sắp được rồi, bỏ dở thì lại phí công sức lắm. Vài phút nữa thôi là được rồi.
- Ừ...nhẹ nhẹ thôi em nhé. Anh sợ bị làm sao lắm.
Cầm chiếc túi trên tay mà tôi rơi từ lúc nào không hay. Chẳng lẽ chồng tôi và chị giúp việc đang hú hí với nhau hay sao? Ai thấy tôi không có nhà cái là xuống phòng chị ta vui vẻ đến kiệt sức như vậy à. Bảo sao tôi nhắm bao nhiêu chỗ cho chị ta lấy chồng, mà chị ta lắc đầu từ chối. Vậy là chị giúp việc và chồng đã có tình ý với nhau rồi sao? Thật không thể tin nổi chuyện này.
Chân tay tôi bủn rủn định bước đi, nhưng nghĩ như thế là hèn, là không nên. Làm vậy khác gì bảo chồng tôi và chị giúp việc cứ ngoại tình với nhau đi. Nuốt nước mắt vào trong, tôi đập cửa phòng chị giúp việc như cháy nhà. Mãi đến 5 phút sau chồng tôi mới hé cửa thò mặt ra.
Vừa nhìn thấy chồng, tôi đã tát cho anh một cái đau điếng rồi chửi mắng như hét vào tai anh.
- Anh dám giấu em hú hí, ngoại tình với cô ta sao? Em không ngờ, 2 người em tin tưởng nhất lại là người đâm lén sau lưng em như vậy. Tôi hận các người, các người hãy cút khỏi nhà tôi ngay.
- Em bình tĩnh đi xem nào. Em mở mắt ra nhìn kỹ lại phòng đi, anh chỉ xuống giúp chị Thu (giúp việc) kê lại cái tủ quần áo ra chỗ khác thôi mà. Làm gì có chuyện anh phản bội em đâu chứ, chắc vừa em nghe thấy tiếng thở của anh cứ nghĩ là..., em có biết là lôi được cái tủ gỗ to vật vã ra như thế này ai cũng thở vì mệt vợ à.
- Đúng đấy cô Lan (tên tôi) ạ, chị nhờ anh Hà (chồng tôi) xuống giúp chị kê lại cái tủ ra chỗ khác thôi. Em đừng nghĩ linh tinh oan cho chú đấy. Chị nợ ân tình của em còn chưa chả được, chị đâu dám ăn gan hùm làm chuyện này chứ? Nếu em không tin thì xem lại camera là biết liền.
- Hai người nói thật chứ? Sự việc vừa rồi là em nghe và hiểu nhầm thôi ư? Hai người ngồi im đấy đợi em một chút.
Tôi vội vàng mở điện thoại ra kiểm tra camera, đúng là chồng giúp chị giúp việc kê lại cái tủ chứ không làm gì cả. May mà cũng có camera, không thì có chết tôi cũng không thể tin được lời giải thích của họ. Biết là mình hiểu nhầm, làm hơi lố tôi vội xin lỗi và kéo chồng lên phòng ngay.
Vừa hay lúc đó mẹ tôi gọi điện thoại giục sang nhà. Biết quên chuyện quan trọng vợ chồng tôi lại hấp tấp chạy đi ngay lập tức. Tối về nhà nghĩ chuyện ban chiều mà tôi xấu hổ quá, tự nhiên hiểu nhầm rồi vu vạ cho chồng và chị giúp việc. Ngày mai tôi phải đi mua thứ gì đó về tạ tội với 2 người mới được, suýt chút nữa thì tôi làm tan cửa nát nhà rồi.
Theo Một Thế Giới
Tết 1 năm trước, tôi đã ném vào mặt chồng tờ đơn ly dị do chính mình viết Tôi xe đơn cua chông va tư viêt la đơn khac. Tôi ném tờ đơn do chính mình viết vào mặt anh ta mà nói dong dac: "Tôi mơi la ngươi đươc quyên bo anh. Anh không đu tư cach đê ly di tôi". Tôi năm nay 35 tuôi đa co môt con trai 8 tuôi, tôi đa li hôn chông va la...